Ngày 04-02-2019
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Thánh Lễ Mùng Một Tết 5/2/2019 dành cho những người không thể đến nhà thờ
VietCatholic Network
02:20 04/02/2019
Bài Ðọc I: Gen 1,14-18

“Những vật sáng hãy trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng”.

Bài trích sách Sáng Thế.

Thiên Chúa còn phán: “Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi sáng mặt đất”. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã làm nên hai vầng sáng lớn: Vầng sáng lớn hơn làm chủ ban ngày, và vầng sáng nhỏ hơn làm chủ ban đêm. Và Ngài cũng làm nên các tinh tú. Thiên Chúa đặt chúng trên vòm trời để soi sáng trên mặt đất và làm chủ ngày đêm, và phân chia ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa thấy tốt đẹp.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 89, 2. 3-4. 5-6. 12-13. 14. 16

Ðáp: Lạy Chúa, xin Ngài củng cố sự nghiệp tay chúng tôi làm ra.

Xướng: Ôi Thiên Chúa, trước khi núi non sinh đẻ, trước khi địa cầu và vũ trụ nở ra, tự thuở nầy qua thuở kia, vẫn có Ngài.

Xướng: Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến con người trở về bụi đất, Ngài phán: “Hãy trở về gốc, hỡi con người”.

Xướng: Chúa khiến họ trôi đi, họ như kẻ mơ màng buổi sáng, họ như cây cỏ mọc xanh tươi. Ban sáng cỏ nở hoa và xanh tốt, buổi chiều nó bị xén đi và nó héo khô.

Xướng: Xin dạy chúng tôi biết đếm ngày giờ, để chúng tôi luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chớ còn để tới bao giờ? xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài.

Xướng: Xin cho chúng tôi sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng tôi mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng tôi. Xin cho các bầy tôi nhìn thấy sự nghiệp của Chúa, và cho con cháu họ được thấy vinh quang Ngài.

Bài Ðọc II: Philipphê 4,4-9

Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa.

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông Đồ gởi Philipphê

Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hòa rộng rãi, Chúa đã gần đến!

Anh em đừng lo lắng gì cả. Nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giải bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện.

Và bình an của Thiên Chúa, bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Chúa Giêsu Kitô. Ngoài ra, thưa anh em, những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh, đáng khen, thì xin anh em hãy để ý.

Ðó là lời Chúa

Câu Xướng Trước Phúc Âm

Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel tổ phụ chúng tôi, Chúa đáng chúc tụng; mọi tạo vật trên trời dưới đất đều là của Chúa. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 6,25-34

“Các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy bảo các con. Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao? Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đóa hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin? Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: “Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì, hoặc sẽ lấy gì mà mặc?” Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy”.

Ðó là lời Chúa.

 
Mồng Một Tết
LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
11:02 04/02/2019
MỒNG MỘT TẾT

cầu bình an

Rõ ràng ngày đầu năm mới GH Việt-Nam muốn chúng ta dâng thánh lễ Tân niên cầu bình an cho cả năm. Ngôn ngữ dân gian gọi đơn giản bằng 2 từ: cầu an. Trước đây dưới thời quân chủ, vua chúa thường làm lễ cầu an cho dân cho nước. Ngôn ngữ nhà đạo gọi là xin lễ bình an.

Muốn có bình an, không phải cứ xin lễ là liền có, mà phải có Chúa ở cùng. Emmanuel là Thiên Chúa ở cùng, cũng có nghĩa là bình an dưới thế.

Muốn có bình an, phải có tâm hồn thanh sạch, thì lòng mới an. Tội lỗi đầy tràn, không thể bình an.

Còn nhiều phương cách khác nữa để có bình an.

Hôm nay, dựa vào Lời Chúa vừa được tuyên đọc cho ngày đầu năm, ta thử xem, muốn có bình an, thì phải làm gì.

Phải làm 2 việc: 1 không, 1 có, hoặc, 1 đừng 1 hãy.

1. Đừng lo lắng

Đoạn Tin Mừng ngắn ngủn thôi mà Chúa nhắc đi nhắc lại tới 7 chữ lo, trong chiều hướng “đừng.” Mt 6:25-34 đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo.

Tại sao Chúa lại bảo đừng lo. Bởi vì

- Lo chẳng ích lợi gì mà thường lại hại: Chúa cho một ví dụ, “hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?” Gang tay mà Chúa nói đây là gang tay thời gian, tức thêm được dăm ba phút sống. Có ai lo lắng mà sống dài hơn được một giờ không, hay là ngược lại: sống càng lo, thời gian càng co lại.

Có ai lo lắng mà tóc trắng trở thành đen không, hay ngược lại. Hình ảnh rõ nét nhất là ông Clinton, ông nhận chức Tổng Thống năm 1992, lúc hơn 40 tuổi, mái tóc còn xanh. Sau một năm ở trong Nhà Trắng, lắm lo nhiều lắng, mái tóc đã bạc trắng rõ ràng. Ông không nhuộm, có lẽ muốn tăng thêm dáng đạo mạo cho tuổi còn thanh xuân, nên ai ai cũng đều nhận ra ngay cái thay đổi trên mái tóc.

Ngũ Tử Tư bỏ Sở trốn sang Ngô, dọc đường quân Sở truy nã đón ngăn, phải chạy vào núp trong nhà Đông Cao Công tìm cách qua cửa ải. Sau một đêm sầu hận lo toan, sáng dậy soi gương thấy đầu bạc phếu. (Chuyện Đông I/219)

Lái xe mà cứ lo bị tai nạn, cầm tay lái sẽ không vững. Tai nạn thế là dễ xảy ra hơn là lái xe bình an không lo lắng. Lo thì không lợi mà thường lại hại.

Nhưng là người, không thể không lo được. Nhất là những người có trách nhiệm. Làm sao thực thi được lời Chúa hôm nay: đừng lo. Tôi xin đề nghị :

- Không phải không lo, mà đừng đếm cái lo. Không phải mình vô lo, mà lo sẽ không vô nhà mình. Không phải mình không lo, mà lo không đến. Nó cứ đến thôi. Nhưng ta đừng đếm nó. Tôi học được điều này trong một phiếu cầu nguyện: COUNT YOUR BLESSINGS, NOT YOUR WORRIES: hãy đếm ân phúc đừng đếm lắng lo. Lo lắng đến, hãy phớt lờ nó, đừng đếm xem có mấy nỗi lo trong ngày, mà tập chú đếm ân huệ: có không khí thở, có bạn bè vui, có ngày nắng đẹp, và nhất là có phúc được làm con Chúa. Hãy tập nhìn ly nước còn một nửa, chứ không phải ly nước đã hết một nửa rồi. Còn nửa trái me nữa, chứ không phải đã hết nửa trái me rồi.

Dân chúng ở một thành phố nọ có quá nhiều điều phải lo lắng. Vì thế họ họp nhau bàn cách giải quyết vấn đề này. Một người đề nghị phải lập một công viên để người ta đến đó giải khuây. Người thứ hai đề nghị làm một nhà hát mướn Hoài Linh về tấu hài giải sầu. Người thứ ba đề nghị xây một rạp xiếc xem giải trí. Người thứ tư có một đề nghị độc đáo:

- Chúng ta hãy hùn tiền mướn một người gánh hết mọi nỗi lo của chúng ta.

- Nhưng người đó là ai?

- Là anh hốt rác tên Tư đó. Anh sẽ hốt mọi ưu tư của ta.

- Mướn bao nhiêu?

-Mỗi tuần 300 ngàn đồng.

Tất cả mọi người đồng ý. Họ hỏi anh Tư:

-Anh có đồng ý với việc làm mới này không?

Anh Tư trả lời cách vô tư :

-Tại sao không! Why not ?

Tưởng là mọi việc đã thu xếp ổn thỏa. Nhưng bỗng một người đặt vấn đề: Chúng ta mướn anh Tư gánh các ưu tư lo lắng của ta. Nhưng mỗi tuần hắn có 300 ngàn hắn còn gì phải lo nữa? Hắn không lo gì nữa thì làm sao gánh hết nỗi lo của chúng ta?

Đặt vấn đề như vậy là lại tiếp tục còn lo. Vì thế cách hay nhất là đừng đếm cái lo, đừng gom cái lắng, mà cứ quẳng nó đi, như Dale Carnegie đã viết cuốn sách nổi tiếng: Quẳng gánh lo đi và vui sống. Tôi đã có thời say mê cuốn sách này xem nó như kim chỉ nam cho cuộc sống.

Có người chơi chữ khá hay: đừng lo, nhưng hãy lắng. Cứ để cái lo lắng xuống như cặn lắng xuống đáy và rồi quẳng đi cho anh Tư hốt bỏ vào thùng rác.

Để có bình an, chúng ta vừa nói đến một cái đừng. Đừng lo lắng, theo lời Chúa dạy. Giờ hãy qua một cái hãy. Để có bình an: hãy tin tưởng.

2. Hãy tin tưởng

Tin tưởng ở đây là tin tưởng sự quan phòng an bài của Thiên Chúa là Cha, là Mẹ. Chúa Giêsu đã nói rõ trong đoạn Tin Mừng hôm nay: Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?

Về điểm này, ta, những người Kinh, những dân thành phố, phố càng lớn càng thua xa các anh chị em dân tộc miền núi, miền quê.

Anh chị Ma Tiên vừa làm lại căn nhà ở nơi hẻo lánh. Cửa ngõ chưa xong. Một hôm đứa con thứ đi chăn trâu với bạn trên núi, lượm được quả đạn gì đó rủ nhau đập chơi lấy thuốc. Không ngờ đạn nổ, 2 em chết liền tại chỗ. Anh chị Ma-tiên nghe tin con chết, muốn đem xác con về bên ngoại (mẫu hệ) cho có họ hàng chăm sóc. Nhà ngoại thì xa, nhà mình thì dang dở chưa xong, nhưng anh chị Ma-Tiên cứ bỏ đó mà đi. Có người hỏi: “Sao bỏ cửa nhà mà không khoá lại.” Họ trả lời: “Có Chúa biết mà, mình đi đám tang chớ có đi chơi đâu!” (GNA 50). Tin tưởng Chúa sẽ giữ nhà cho mình. Trước hết hãy lo việc Chúa, mọi sự khác Người sẽ thêm cho sau. Chúa Giêsu đã nói như thế trong đoạn Tin Mừng hôm nay.

Con người ở đời có lắm nỗi lo, có nhiều cái sợ. Triết gia Hegel đã tìm giúp chúng ta cái tận cùng của lo, của sợ là cái gì. Là cái chết. Thất nghiệp sợ đói. Đói, sợ chết. Rét sợ chết. Bệnh sợ chết. Chung qui của ngàn nỗi lo của muôn cái sợ, là sợ chết mà thôi. Vậy nếu chết là về với mẹ cha, về với Chúa, thì nào có chi phải lo phải sợ.

Ta hãy ôn lại chuyện con ngựa của Tái Ông. Sách Hoài Nam Tử ghi:

Một ông lão ở gần cửa ải có con ngựa quí tự nhiên đi sang nước Hồ mất. Làng xóm đến chia buồn. Ông lão nói: Biết đâu mất ngựa lại là phúc. Quả thế, mấy tháng sau ngựa cũ trở về lại kéo theo một con ngựa khác hay hơn. Chòm xóm đến mừng. Ông lão nói: Được ngựa biết đâu lại là hoạ. Quả thế, con trai ông thấy ngựa hay thì hay thích cỡi. Chẳng may té gãy chân. Làng xóm đến an ủi. Lão nói: Con tôi què biết đâu lại là phúc. Một năm sau, có giặc Hồ tràn vô. Vua bắt trai tráng đi lính dẹp giặc. Lính đi mười chết chín hoặc một chục. Con của Tái Ông vì què được miễn. Thế là cha con vẫn ở với nhau. (Cổ Học Tinh Hoa I-117).

Tin tưởng vào Chúa an bài, quan phòng thì chẳng còn gì lo sợ, và như thế đạt được bình an.

Một không. Không lo lắng. Một có. Có tin tưởng. Một đừng. Đừng lắng lo. Một hãy. Hãy tín thác. Thực thi hai việc trên ta sẽ có được bình an, không chỉ trong ngày đầu năm mới, mà trong suốt năm Kỷ Hợi, mà cả cuộc đời của chúng ta. Chúc anh chị em được bình an như thế. Amen.

LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Đức Thánh Cha trên chuyến bay đến Abu Dhabi nhận xét rằng trời mưa ở Abu Dhabi là dấu chỉ của phước lành
Đặng Tự Do
03:27 04/02/2019
Trên chuyến bay đến Abu Dhabi vào hôm Chúa Nhật, Đức Thánh Cha Phanxicô chào đón các nhà báo và tặng cho họ một huy hiệu có khắc một hình ảnh tiêu biểu cho mối quan hệ đối thoại giữa hai thế hệ già, trẻ.

Ông Alessandro Gisotti, Giám Đốc lâm thời của Phòng Báo Chí Tòa Thánh, giới thiệu Đức Thánh Cha với các nhà báo và nói:

“Thưa Đức Thánh Cha, dường như mới hôm qua – y như mới ngày hôm qua - chúng ta đang trên chuyến bay trở về từ Panama. Trong số rất nhiều bích chương chào mừng, có một bức từ cộng đồng Hồi giáo Panama với dòng chữ: 'Chào mừng Đức Giáo Hoàng Phanxicô, con người của hòa bình', bằng tiếng Tây Ban Nha. Với tinh thần này, con tin rằng họ đang chờ đợi Đức Thánh Cha ở Emirates, với tư cách là con người của hòa bình, để tăng cường đối thoại”.

Lòng biết ơn và một biểu tượng

Trước tiên, Đức Thánh Cha cám ơn các nhà báo vì sự hiện diện của họ, sau đó, ngài nói thêm: “Sáng nay tôi nhận được tin báo rằng trời đang mưa ở Abu Dhabi, và ở đó người ta tin rằng đó là một dấu chỉ của phước lành. Chúng ta hãy hy vọng rằng mọi thứ sẽ diễn ra như vậy.”

Đức Thánh Cha nói tiếp: “Tôi đã mang đến cho mỗi bạn một huy hiệu được làm tại tu viện Bose, mỗi người một cái, để các bạn có thể mang về nhà. Đó là về chủ đề đối thoại giữa người già và người trẻ. Tôi quan tâm sâu sắc về chủ đề này và tôi nghĩ đó là một thách đố.”

Bộ trưởng Bộ Truyền thông, Paolo Ruffini, đã phân phát các huy hiệu cho các nhà báo. Trên huy hiệu có khắc hình một tu sĩ trẻ đang cõng một vị tu sĩ già trên vai.

Những câu chuyện cá nhân

Trong thời gian trao đổi những lời thăm hỏi với các nhà báo, các loại đồ ngọt được chuẩn bị bởi các nữ tu chăm sóc cho người bệnh đã được trao cho Đức Giáo Hoàng và các ký giả.

Một ký giả đã kể câu chuyện về một bác sĩ người Dubai, là người đã từng theo học ở Ý. Trong những tuần gần đây, nhân dịp chuyến tông du thứ 27 của Đức Thánh Cha đến Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đã tỏ lòng tôn kính Đức Thánh Cha Phanxicô bằng các quyết định thực hiện các thủ tục phẫu thuật miễn phí cho hàng trăm trẻ em nạn nhân của cuộc chiến ở Yemen.

Một nhiếp ảnh gia thuộc tổ hợp truyền thông Ansa, làm việc tại thành phố Genova của Ý, đã tặng cho Đức Thánh Cha một chiếc áo thun có hình ảnh của cây cầu Morandi đã bị sập vào tháng 8 năm ngoái.


Source:Catholic Herald
 
Diễn từ của Đức Thánh Cha tại Hội nghị liên tôn quốc tế về tình huynh đệ của nhân loại, Abu Dhabi, 4/2/2019
J.B. Đặng Minh An dịch
13:17 04/02/2019
Abu Dhabi, Đài tưởng niệm vị lập quốc

Ngày 4 tháng 2 năm 2019


As-salāmu alaykum! Bình an ở cùng anh em!

Tôi chân thành cảm ơn Thái tử Mohammed bin Zayed Al Nahyan và Tiến sĩ Ahmad Al-Tayyib, Đại Imam của Đại Học Al-Azhar, vì những lời chào của chư vị. Tôi biết ơn Hội đồng trưởng lão về cuộc gặp gỡ vừa qua tại Đại Đền Thờ Hồi giáo Vua Zayed.

Tôi thân ái gởi lời chào đến các nhà chức trách dân sự và tôn giáo và ngoại giao đoàn. Cho phép tôi cũng chân thành cám ơn các bạn vì sự chào đón nồng nhiệt mà các bạn đã dành cho tôi và phái đoàn của tôi.

Tôi cũng cám ơn tất cả những người đã góp phần để chuyến đi này có thể thực hiện được và những người đã làm việc với sự tận tâm, nhiệt tình và chuyên nghiệp cho sự kiện này: các nhà tổ chức, những người trong Văn phòng Nghi Lễ, các nhân viên an ninh và tất cả những người đã đóng góp theo nhiều cách khác nhau “trong hậu trường”. Một lời cám ơn đặc biệt xin được gởi đến ông Mohamed Abdel Salam, cựu Cố vấn của Đại Imam.

Từ đất nước của các bạn, suy nghĩ của tôi hướng đến tất cả các quốc gia trên bán đảo này. Tôi xin gửi lời chào thân ái nhất đến họ, trong tình bạn và lòng quý trọng.

Với tấm lòng biết ơn Chúa, trong năm kỷ niệm tám thế kỷ cuộc gặp gỡ giữa Thánh Phanxicô Assisi và Quốc vương al-Malik al Kāmil, tôi đã đón lấy cơ hội được đến đây như một tín hữu khao khát hòa bình, như một người anh em tìm kiếm hòa bình với những người anh em khác. Chúng ta hiện diện ở đây để mong muốn hòa bình, thúc đẩy hòa bình, và trở thành công cụ của hòa bình.

Logo của chuyến viếng thăm này mô tả một con chim bồ câu với một nhánh ô liu. Đó là một hình ảnh gợi lại một câu chuyện - có trong các truyền thống tôn giáo khác nhau - về trận lụt đại hồng thủy. Theo tường thuật của Kinh thánh, để bảo vệ loài người khỏi họa diệt vong, Thiên Chúa đã bảo ông Nô-ê đi vào con tàu cùng với gia đình. Ngày nay, chúng ta cũng vậy, khi nhân danh Thiên Chúa, để bảo vệ hòa bình, chúng ta cần phải cùng nhau trở thành một gia đình trong một con tàu có thể lướt qua biển thế gian đầy giông bão này: đó là con tàu của tình huynh đệ.

Điểm xuất phát là sự thừa nhận rằng Thiên Chúa là nguồn gốc của một gia đình nhân loại. Người là Đấng Tạo Dựng muôn loài và tất cả nhân loại chúng ta. Người muốn chúng ta sống như anh chị em với nhau, trong ngôi nhà chung của sáng tạo mà Người đã ban cho chúng ta. Tình huynh đệ được thiết lập ở đây nằm ở những căn cội của nhân loại chung của chúng ta, như “một ơn gọi được bao gồm trong kế hoạch sáng tạo của Thiên Chúa”. [1] Điều này cho chúng ta biết rằng tất cả mọi người đều có nhân phẩm như nhau và không ai có thể là chủ tể hay nô lệ của người khác.

Chúng ta không thể tôn vinh Đấng Tạo Hóa mà không trân trọng sự thánh thiêng của mỗi người và của mỗi cuộc sống con người: mỗi người đều quý giá như nhau trong mắt của Thiên Chúa, là Đấng không nhìn vào gia đình nhân loại với một ánh mắt ưu tiên người này loại trừ người khác, nhưng với một ánh mắt nhân từ bao gồm tất cả mọi người. Khi chúng ta nhìn nhận mỗi con người đều có các quyền như nhau là chúng ta tôn vinh danh Chúa trên trái đất này. Như thế, nhân danh Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, mọi hình thức bạo lực phải bị lên án không chút do dự, bởi vì chúng ta báng bổ danh Chúa một cách nghiêm trọng khi chúng ta sử dụng danh ấy để biện minh cho sự thù hận và bạo lực đối với anh chị em mình. Không có bạo lực nào có thể được biện minh nhân danh tôn giáo.

Kẻ thù của tình huynh đệ là một thứ chủ nghĩa cá nhân được diễn dịch thành những mong muốn khẳng định bản thân và phe nhóm riêng mình trên những người khác. Mối nguy hiểm này đe dọa tất cả các khía cạnh của cuộc sống, ngay cả đặc ân bẩm sinh cao nhất của con người, là sự cởi mở với siêu việt và lòng đạo đức. Lòng đạo đức chân chính bao gồm yêu mến Chúa với tất cả trái tim và yêu mến người lân cận như chính mình. Do đó, hành vi tôn giáo cần liên tục được thanh tẩy khỏi cơn cám dỗ liên tục tái diễn là đánh giá những người khác như các kẻ thù và đối thủ. Mỗi hệ thống niềm tin được kêu gọi để vượt qua sự phân chia giữa bạn bè và kẻ thù, ngõ hầu có thể đưa ra viễn ảnh thiên đàng, nơi đón nhận mọi người một cách bình đẳng không phân biệt đối xử.

Tôi muốn bày tỏ sự đánh giá cao về sự dấn thân của quốc gia này đối với lòng bao dung và việc bảo đảm tự do thờ phượng, để đương đầu với chủ nghĩa cực đoan và thù hận. Ngay cả quyền tự do cơ bản là được tuyên xưng niềm tin của mình cũng được đề cao - quyền tự do này là một yêu cầu nội tại đối với sự nhìn nhận chính mình của con người - chúng ta cần phải cảnh giác sao cho tôn giáo không thể bị công cụ hóa và phủ nhận chính nó khi cho phép bạo lực và khủng bố.

Tình huynh đệ chắc chắn “cũng bao hàm sự đa dạng và khác biệt giữa anh chị em, mặc dù họ được liên kết với nhau bởi huyết thống và có cùng bản chất và phẩm giá”. [2] Tôn giáo đa nguyên là một biểu hiện của điều này; trong bối cảnh như vậy, thái độ đúng đắn không phải là sự đồng nhất bắt buộc cũng không phải là sự đánh đồng cá mè một lứa. Những gì chúng ta được kêu gọi trong tư cách các tín hữu là dấn thân cho phẩm giá bình đẳng của tất cả mọi người, nhân danh Đấng Giàu Lòng Thương Xót đã tạo ra chúng ta và vì danh Người sự hòa giải các cuộc xung đột và tình huynh đệ trong sự đa dạng cần phải được tìm kiếm. Ở đây tôi muốn tái khẳng định niềm tin của Giáo Hội Công Giáo rằng: “Chúng ta không thể thực sự kêu cầu Thiên Chúa, Cha của tất cả, nếu chúng ta từ chối đối xử trong tình anh em với bất kỳ người nào, được tạo ra như hình ảnh của Thiên Chúa.” [3 ]

Tuy nhiên, chúng ta phải đối mặt với nhiều vấn nạn khác nhau: làm thế nào chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau trong một gia đình nhân loại? Làm thế nào chúng ta có thể nuôi dưỡng một tình huynh đệ không phải là lý thuyết mà được chuyển dịch thành một tình anh em đích thực? Làm sao sự bao gồm người khác có thể thắng thế được trước khuynh hướng loại trừ người ta nhân danh phe nhóm của riêng mình? Nói tóm lại, làm thế nào các tôn giáo có thể là những kênh của tình huynh đệ chứ không phải là những rào cản của sự phân cách?

Gia đình nhân loại và sự can đảm của lòng vị tha

Nếu chúng ta tin vào sự tồn tại của gia đình nhân loại, thì gia đình ấy phải được chăm sóc. Như trong mọi gia đình, điều này xảy ra trên tất cả thông qua một cuộc đối thoại hàng ngày và hiệu quả. Điều này giả định rằng việc có bản sắc riêng phải được trân trọng chứ không buộc phải từ bỏ để làm hài lòng người khác. Nhưng đồng thời, nó đòi hỏi sự can đảm của lòng vị tha, [4] liên quan đến sự thừa nhận đầy đủ người khác và quyền tự do của người ấy, và hệ quả là cam kết hành xử sao cho các quyền cơ bản của người khác luôn được khẳng định, ở mọi nơi và bởi mọi người. Không có tự do, chúng ta không còn là con cái của gia đình nhân loại, mà là nô lệ. Một phần của tự do đó, mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây, là tự do tôn giáo. Nó không bị giới hạn trong việc tự do thờ phượng nhưng phải tiến xa hơn để có thể nhìn thấy người kia thực sự là anh chị em, là con cái của chính gia đình nhân loại của tôi, mà Thiên Chúa đã cho được tự do và vì thế, không định chế nào của con người có thể ép buộc, ngay cả bằng cách nại đến danh Thiên Chúa.

Đối thoại và cầu nguyện

Sự can đảm của lòng vị tha là trung tâm của cuộc đối thoại, dựa trên sự chân thành của các ý hướng. Đối thoại trong thực tế bị phương hại bởi định kiến, là điều làm tăng khoảng cách và sự nghi ngờ: chúng ta không thể tuyên bố tình huynh đệ và sau đó hành động một cách ngược lại. Theo một tác giả hiện đại, “Một người lừa dối chính mình và lắng nghe lời dối trá của mình sẽ đi đến mức không còn có thể phân biệt được sự thật trong anh ta, hoặc xung quanh anh ta, và vì vậy mất hết sự tôn trọng đối với bản thân và người khác”. [5]

Trên hết, cầu nguyện là điều cần thiết: lời cầu nguyện với ý định chân thành vừa hóa thân thành lòng can đảm vị tha vì danh Chúa, vừa giúp thanh tẩy tâm hồn khỏi tự quy hướng vào chính mình. Lời cầu nguyện của con tim phục hồi tình huynh đệ. Do đó, “đối với tương lai của cuộc đối thoại liên tôn, điều đầu tiên chúng ta phải làm là cầu nguyện và cầu nguyện cho nhau vì chúng ta là anh chị em với nhau! Không có Chúa, không có gì là có thể; có Ngài, mọi thứ trở nên có thể! Cầu xin cho lời cầu nguyện của chúng ta - mỗi người theo truyền thống của riêng mình – tùng phục hoàn toàn thánh ý Chúa, là Đấng muốn tất cả những người nam nữ nhận ra họ là anh chị em với nhau và sống như vậy để tạo thành một gia đình nhân loại vĩ đại trong sự hài hòa của sự đa dạng”. [6]

Không có lựa chọn nào khác: chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng tương lai hoặc sẽ không có tương lai nào cả. Cách riêng, các tôn giáo không thể từ bỏ nhiệm vụ cấp bách là xây dựng những cầu nối giữa các dân tộc và các nền văn hóa. Đã đến lúc các tôn giáo nên tích cực hơn, với lòng can đảm và táo bạo, không định kiến, để giúp gia đình nhân loại tăng cường khả năng hòa giải, mở rộng tầm nhìn của hy vọng và con đường hòa bình cụ thể.

Giáo dục và Công lý

Giờ đây, chúng ta hãy trở lại với hình ảnh ban đầu của chim bồ câu hòa bình. Hòa bình, để bay được, cần đôi cánh nâng đỡ nó: đôi cánh của giáo dục và công lý.

Giáo dục - trong tiếng Latin có nghĩa là “trích ra, rút ra” - là mang lại ánh sáng chiếu soi các tài nguyên quý giá của tâm hồn. Thật khích lệ khi nhận thấy rằng các khoản đầu tư ở đất nước này đang được thực hiện không chỉ trong việc khai thác các tài nguyên của trái đất, mà còn là các tài nguyên thuộc về tâm hồn, trong việc giáo dục giới trẻ. Đó là một dấn thân mà tôi hy vọng sẽ được tiếp tục và lan rộng ở nơi khác. Giáo dục cũng xảy ra trong một mối quan hệ, trong sự hỗ tương. Bên cạnh câu châm ngôn cổ đại nổi tiếng “hãy tự biết chính mình”, chúng ta cũng phải đề cao “hãy biết đến anh chị em mình”: hãy biết đến lịch sử, văn hóa và đức tin của họ, bởi vì chúng ta không thể biết bản thân mình thực sự nếu không biết đến người khác. Là con người, và hơn thế nữa là anh chị em với nhau, chúng ta hãy nhắc nhở nhau rằng không có gì thuộc về con người có thể còn xa lạ với chúng ta. [7] Điều quan trọng đối với tương lai là việc hình thành những bản sắc mở có khả năng vượt qua cám dỗ quy hướng vào chính mình và trở nên cứng nhắc.

Đầu tư vào văn hóa kích thích sự giảm bớt hận thù, tăng trưởng văn minh và thịnh vượng. Giáo dục và bạo lực tỷ lệ nghịch với nhau. Các trường Công Giáo - được đánh giá cao ở đất nước này và trong khu vực - thúc đẩy một nền giáo dục như thế nhân danh hòa bình và sự hiểu biết lẫn nhau để ngăn chặn bạo lực.

Những người trẻ tuổi, những người thường bị bao vây bởi những thông điệp tiêu cực và tin giả, cần phải học cách đừng đầu hàng trước quyến rũ của chủ nghĩa duy vật, thù hận và định kiến. Họ cần học cách phản đối bất công và cả những kinh nghiệm đau đớn trong quá khứ. Họ cần học cách bảo vệ quyền của người khác bằng chính năng lực mà họ bỏ ra để bảo vệ quyền của mình. Một ngày nào đó, họ sẽ là những người đánh giá chúng ta. Họ sẽ đánh giá cao chúng ta, nếu chúng ta đã cho họ một nền tảng vững chắc để tạo ra những cuộc gặp gỡ văn minh mới. Họ sẽ đánh giá thấp chúng ta, nếu chúng ta chỉ để lại cho họ những ảo ảnh và viễn ảnh trống rỗng của những xung đột man rợ có hại.

Công lý là cánh thứ hai của hòa bình, thường bị tổn hại bởi các sự kiện đơn lẻ, nhưng dần dần bị ăn mòn đi bởi căn bệnh ung thư bất công.

Do đó, không ai có thể tin vào Chúa mà không tìm cách sống công bằng với mọi người, theo Nguyên tắc Vàng: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.” (Mt 7:12).

Hòa bình và công lý không thể tách rời! Tiên tri Isaia nói: “Sự nghiệp của đức công minh sẽ là hoà bình” (32:17). Hòa bình chết khi nó tách khỏi công lý, nhưng công lý là sai lầm nếu nó không phải là phổ quát. Một thứ công lý chỉ dành cho các thành viên trong gia đình, cho những đồng bào của mình, cho các tín đồ của cùng một niềm tin là một thứ công lý khập khiễng; đó là một sự bất công trá hình!

Các tôn giáo trên thế giới cũng có nhiệm vụ nhắc nhở chúng ta rằng tham lam lợi nhuận khiến trái tim trở nên vô hồn và những luật lệ thị trường hiện tại, đòi hỏi mọi thứ ngay lập tức, không mang lại lợi ích cho cuộc gặp gỡ, đối thoại, gia đình - là những khía cạnh thiết yếu của cuộc sống đòi hỏi phải có thời gian và sự kiên nhẫn. Các tôn giáo nên là tiếng nói của những người bé mọn, những người không phải là các con số thống kê nhưng là anh chị em với chúng ta, và các tôn giáo phải đứng về phía người nghèo. Các tôn giáo nên tiếp tục theo dõi như những tuần canh của tình huynh đệ trong đêm dài xung đột. Các tôn giáo nên là những lời cảnh tỉnh trước nhân loại đừng nhắm mắt làm ngơ trước bất công và không bao giờ cam chịu trước quá nhiều những bi kịch trên thế giới.

Sa mạc nở hoa

Nói về tình huynh đệ như con tàu Nô-ê của hòa bình, tôi muốn lấy cảm hứng từ hình ảnh thứ hai, đó là sa mạc bao quanh chúng ta.

Ở đây, chỉ trong vài năm, với tầm nhìn xa và khôn ngoan, sa mạc đã được biến thành một nơi thịnh vượng và hiếu khách. Từ một trở ngại không thể chấp nhận và không thể tiếp cận, sa mạc đã trở thành nơi gặp gỡ giữa các nền văn hóa và tôn giáo. Ở đây sa mạc đã nở hoa, không chỉ vài ngày trong năm, nhưng còn trong nhiều năm tới. Đất nước này, trong đó cát và các tòa nhà chọc trời gặp nhau, tiếp tục là một ngã tư quan trọng giữa Tây và Đông, giữa Bắc và Nam của hành tinh: tiếp tục là một nơi phát triển, nơi từng là những không gian khắc nghiệt nay đang cung cấp việc làm cho người dân của các quốc gia khác nhau.

Tuy nhiên, sự phát triển cũng có những đối thủ của nó. Nếu kẻ thù của tình huynh đệ là chủ nghĩa cá nhân được đề cập ở trên, thì tôi cũng muốn nêu bật sự thờ ơ như một trở ngại cho sự phát triển, sự thờ ơ đó chung cuộc chuyển đổi thực tại hưng thịnh thành những vùng đất sa mạc. Trong thực tế, một sự phát triển hoàn toàn thực dụng không thể cung cấp tiến bộ thực sự và lâu dài. Chỉ có một sự phát triển toàn diện và mạch lạc mới cung cấp một tương lai xứng đáng với con người. Sự thờ ơ ngăn cản chúng ta nhìn thấy cộng đồng nhân loại xa hơn là những thu nhập của nó; và khiến chúng ta không thể nhìn anh chị em của mình xa hơn những công việc họ làm. Sự thờ ơ, trong thực tế, không nhìn về tương lai. Nó không quan tâm đến tương lai của kỳ công sáng tạo, nó không quan tâm đến phẩm giá của người lạ và tương lai của trẻ em.

Trong bối cảnh này, tôi rất vui mừng khi ở đây tại Abu Dhabi vào tháng 11 năm ngoái, Diễn đàn đầu tiên về Liên minh liên tôn cho các Cộng đồng An toàn hơn đã diễn ra, với chủ đề là phẩm giá trẻ em trong thế giới kỹ thuật số. Sự kiện này gợi lại một thông điệp được đưa ra một năm trước tại Rôma trong một đại hội quốc tế có cùng chủ đề, một đại hội mà tôi đã nhiệt thành hỗ trợ và khuyến khích. Do đó, tôi cám ơn tất cả các nhà lãnh đạo đã tham gia vào lĩnh vực này và tôi bảo đảm với họ về sự ủng hộ, tình đoàn kết và tham gia của tôi và của Giáo hội Công giáo, trong chính nghĩa rất quan trọng này là bảo vệ trẻ vị thành niên dưới mọi hình thức.

Ở đây, trong vùng đất sa mạc này, một cách phát triển hiệu quả đã được mở ra, bắt đầu từ việc tạo công ăn việc làm, mang lại hy vọng cho nhiều người từ nhiều quốc gia, và từ nhiều nền văn hóa và tín ngưỡng. Trong số đó, cũng có nhiều Kitô hữu, những người đã hiện diện trong khu vực này từ nhiều thế kỷ, đã tìm thấy cơ hội và đóng góp đáng kể cho sự phát triển và phồn vinh của đất nước. Ngoài các kỹ năng chuyên nghiệp, họ mang đến cho các bạn sự chân thực trong đức tin của họ. Sự tôn trọng và khoan dung mà họ gặp gỡ, cũng như những nơi thờ phượng cần thiết là nơi họ cầu nguyện, và là nơi họ có thể trưởng thành về mặt tâm linh, sau đó mang lại lợi ích cho toàn xã hội. Tôi khuyến khích các bạn tiếp tục đi trên con đường này, để những người sống ở đây hoặc đi qua có thể lưu giữ không chỉ hình ảnh của những công trình vĩ đại được dựng lên trên sa mạc, mà còn là hình ảnh của một quốc gia bao dung và chào đón tất cả mọi người.

Với tinh thần này, tôi mong muốn có cơ hội được gặp gỡ cụ thể, không chỉ ở đây mà trong toàn bộ khu vực yêu dấu, là tâm điểm của Trung Đông này. Tôi mong muốn các xã hội nơi những người có tín ngưỡng khác nhau có quyền công dân như nhau và là nơi quyền ấy chỉ bị tước mất [khi đương sự dự phần] trong trường hợp bạo lực dưới bất kỳ hình thức nào.

Một cuộc sống huynh đệ với nhau, được xây dựng dựa trên giáo dục và công lý; một sự phát triển nhân bản được xây dựng dựa trên sự bao gồm chào đón, và trên quyền của tất cả mọi người là những hạt giống của hòa bình mà các tôn giáo trên thế giới được kêu gọi để giúp phát triển. Có lẽ chưa bao giờ, trong tình huống lịch sử tế nhị này, một nhiệm vụ không thể trì hoãn của các tôn giáo là góp phần phi quân sự hóa trái tim con người. Cuộc chạy đua vũ trang, việc mở rộng tầm ảnh hưởng của nó, các chính sách gây hấn gây phương hại cho người khác sẽ không bao giờ mang lại sự ổn định. Chiến tranh không thể tạo ra bất cứ điều gì ngoài sự khốn khổ, vũ khí không mang lại điều gì ngoài cái chết!

Tình huynh đệ nhân loại đòi hỏi chúng ta, với tư cách là đại diện của các tôn giáo trên thế giới, nghĩa vụ phải từ chối mọi sắc thái tán thành từ ngữ “chiến tranh”. Chúng ta hãy trả nó lại cho sự thô lỗ khốn khổ của nó. Những hậu quả định mệnh của nó đang bày ra trước mắt chúng ta. Tôi đang nghĩ đặc biệt đến Yemen, Syria, Iraq và Libya. Cùng nhau, như anh chị em trong một gia đình nhân loại tuân theo thánh ý Thiên Chúa, chúng ta hãy chống lại luận lý của sức mạnh vũ trang, chống lại việc kiếm tiền từ các mối quan hệ, từ việc vũ trang biên giới, nâng cao các tường thành, và bịt miệng người nghèo. Chúng ta hãy phản đối tất cả những điều này với sức mạnh ngọt ngào của lời cầu nguyện và với cam kết đối thoại hàng ngày. Việc chúng ta ở bên nhau hôm nay là một thông điệp của tin cậy, một sự khích lệ cho tất cả những người thiện chí, để họ không thể đầu hàng trước những cơn hồng thủy bạo lực và sự sa mạc hóa lòng vị tha. Thiên Chúa ở cùng với những ai tìm kiếm hòa bình. Từ thiên đàng, Ngài chúc phúc cho mỗi bước tiến được thực hiện dưới thế trên con đường này.

Cám ơn tất cả các bạn.

[1] Đức Bênêđíctô XVI, Diễn từ trước các tân Đại sứ cạnh Tòa thánh, ngày 16 tháng 12 năm 2010.

[2] Thông điệp Ngày Hòa bình Thế giới, 1 tháng Giêng năm 2015, 2.

[3] Công Đồng Vatican II, Tuyên bố về mối quan hệ của Giáo hội với các tôn giáo ngoài Kitô giáo - Nostra Aetate, 5.

[4] x. Diễn từ trước các tham dự viên tại Hội nghị quốc tế vì hòa bình, Trung tâm hội nghị Al-Azhar, Cairo, 28 tháng 4 năm 2017.

[5] F. M. Dostoyevsky, Anh em nhà Karamazov, II, 2.

[6] Diễn từ trong buổi tiếp kiến chung dành cho hội nghị liên tôn, ngày 28 tháng 10 năm 2015.

[7] X. Terence, Heautontimorumenos (Người tự tra tấn mình) I, 1, 25.


Source:Vatican News
 
Abu Dhabi: Văn kiện lịch sử ký giữa Đức Phanxicô và Đại Giáo Sĩ của Al Azhar: ‘Tình anh em của con người vì Hòa Bình Thế Giới và Sống Chung’
Vũ Văn An
16:56 04/02/2019


Đức Giáo Hoàng Phanxicô và Đại Imam của Al-Azhar vào ngày 4 tháng 2 năm 2019, đã ký Văn kiện về “tình huynh đệ của con người vì hòa bình thế giới và sống chung”. Việc ký kết này diễn ra sau bài diễn văn của Đức Phanxicô tại Hội Nghị Hoàn Cầu về Tình Anh Em của Con Người tại Abu Dhabi, yếu tố chính trong chuyến tông du ngày 3-5 tháng 2 của Đức Thánh Cha đến Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất.

Ông Alessandro Gisotti, Giám đốc lâm thời của Văn phòng Báo chí Vatican, trong một tuyên bố, viết rằng “Tài liệu tượng trưng một bước tiến quan trọng trong cuộc đối thoại giữa Kitô hữu và người Hồi giáo và là một dấu hiệu mạnh mẽ của hòa bình và hy vọng cho tương lai nhân loại”.

Đầu ngày hôm nay, Quốc vụ khanh Vatican, Hồng Y Pietro Parolin, nói với các nhà báo rằng tầm quan trọng của ngày này là cuộc đối thoại giữa các tôn giáo, đặc biệt là Kitô giáo và Hồi giáo, để cổ vũ hòa bình và đấu tranh chống chủ nghĩa cực đoan.

Thông cáo báo chí tiếp tục viết:

“Văn kiện là một lời kêu gọi mạnh mẽ để đối phó với điều ác bằng điều thiện, để củng cố cuộc đối thoại liên tôn và cổ vũ sự tôn trọng lẫn nhau để chặn đường đối với những người muốn đổ thêm dầu vào lửa trong các cuộc đụng độ giữa các nền văn minh. Tại Abu Dhabi, Đức Phanxicô và ngài Al-Tayyib đã cùng nhau chỉ ra con đường hòa bình và hòa giải mà không những chỉ có các Kitô hữu và người Hồi giáo, mà tất cả mọi người có thiện chí đều có thể bước lên.

“Văn kiện rất can đảm và tiên tri vì nó đối đầu và nêu đích danh các vấn đề cấp bách nhất trong thời đại của chúng ta mà những người tin vào Thiên Chúa được khuyến khích tự vấn lương tâm của chính họ và tự tin nhận trách nhiệm của mình để hiến mạng sống cho một thế giới công bằng và thống nhất hơn.

“Với những từ ngữ không mơ hồ, Đức Giáo Hoàng và Đại Imam tuyên bố rằng không ai được phép khai thác tên Thiên Chúa để biện minh cho chiến tranh, khủng bố hoặc bất dưới cứ hình thức bạo lực nào khác. Ngoài ra, các vị khẳng định rằng sự sống phải luôn được bảo vệ và đồng thời, quyền của phụ nữ phải được công nhận đầy đủ, và mọi thực hành kỳ thị đối với họ phải bị bác bỏ.

“Trước nhân loại, bị tổn thương bởi rất nhiều sự chia rẽ và sự cuồng tín về ý thức hệ, Đức Giáo Hoàng và Đại Imam của Al-Azhar chứng minh rằng cổ vũ văn hóa gặp gỡ không phải là điều không tưởng, nhưng là điều kiện cần thiết để sống trong hòa bình và để lại cho các thế hệ tương lai một thế giới tốt đẹp hơn thế giới chúng ta đang sống”.

VĂN KIỆN VỀ TÌNH ANH EM CỦA CON NGƯỜI VÌ HÒA BÌNH THẾ GIỚI VÀ SỐNG CHUNG

NHẬP ĐỀ

Đức tin dẫn tín hữu nhìn thấy nơi người khác một người anh em hay người chị em để được hỗ trợ và yêu thương. Nhờ đức tin vào Thiên Chúa, Đấng đã dựng nên vũ trụ, tạo vật và tất cả loài người (bình đẳng nhờ lòng thương xót của Người), các tín hữu được kêu gọi bày tỏ tình huynh đệ của con người này bằng cách bảo vệ sáng thế và toàn bộ vũ trụ và hỗ trợ mọi người, đặc biệt là những người nghèo nhất và những người thiếu thốn nhất.

Giá trị siêu việt này đóng vai trò làm khởi điểm cho một số cuộc hội họp được đặc trưng bởi bầu không khí thân thiện và huynh đệ trong đó chúng tôi chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và các vấn đề của thế giới đương thời của chúng tôi. Chúng tôi đã làm điều này bằng cách xem xét các tiến bộ khoa học và kỹ thuật, các thành tựu trị liệu, kỷ nguyên kỹ thuật số, các phương tiện truyền thông đại chúng và truyền thông. Chúng tôi cũng suy tư về mức độ nghèo đói, xung đột và đau khổ của rất nhiều anh chị em ở các nơi khác nhau trên thế giới do hậu quả của cuộc chạy đua vũ trang, bất công xã hội, tham nhũng, bất bình đẳng, suy giảm đạo đức, khủng bố, kỳ thị, cực đoan, và nhiều nguyên nhân khác.

Từ các cuộc thảo luận huynh đệ và cởi mở của chúng tôi, và từ cuộc hội họp nhằm bày tỏ hy vọng sâu sắc về một tương lai tươi sáng cho mọi người, ý tưởng của Văn Kiện này về Tình huynh đệ của con người đã được thai nghén. Văn bản này đã được dành cho một suy tư trung thực và nghiêm túc để trở thành một tuyên bố chung của những khát vọng tốt đẹp và chân thành. Đó là một văn kiện mời gọi tất cả những người có niềm tin vào Thiên Chúa và niềm tin vào tình huynh đệ của con người hợp nhất và làm việc với nhau để nó có thể làm kim chỉ nam cho các thế hệ tương lai biết thăng tiến nền văn hóa tôn trọng lẫn nhau trong khi ý thức được ơn thánh tuyệt vời của Thiên Chúa vốn làm cho tất cả loài người trở thành anh chị em.

VĂN KIỆN

Nhân danh Thiên Chúa, Đấng đã tạo dựng mọi con người bình đẳng về quyền lợi, nghĩa vụ và phẩm giá, và là Đấng đã kêu gọi họ sống với nhau như anh chị em, để tràn đầy trái đất và làm cho các giá trị của lòng tốt, tình yêu và hòa bình được biết đến;

Nhân danh sự sống con người vô tội mà Thiên Chúa đã cấm giết, khẳng định rằng bất cứ ai giết chết một người giống như đã giết chết cả nhân loại và bất cứ ai cứu một người cũng giống như đã cứu cả nhân loại;

Nhân danh người nghèo, người túng thiếu, người thiệt thòi và những người cần giúp đỡ nhất mà Thiên Chúa đã ra lệnh cho chúng ta phải giúp đỡ như một nghĩa vụ cần có của mọi người, đặc biệt là những người giàu có và có phương tiện;

Nhân danh trẻ mồ côi, góa phụ, người tị nạn và những người bị lưu đày khỏi nhà cửa và đất nước của họ; nhân danh mọi nạn nhân của các cuộc chiến tranh, bách hại và bất công; Nhân danh người yếu đuối, những người sống trong sợ hãi, tù binh chiến tranh và những người bị tra tấn ở bất cứ nơi nào trên thế giới, không trừ ai;

Nhân danh các dân tộc đã mất an ninh, hòa bình và khả năng sống chung, trở thành nạn nhân của sự hủy diệt, tai họa và chiến tranh;

Nhân danh tình huynh đệ của con người bao trùm mọi con người nhân bản, hợp nhất họ lại và làm họ trở nên bình đẳng;

Nhân danh tình huynh đệ này vốn bị xé nát bởi các chính sách của chủ nghĩa cực đoan và chia rẽ, bởi các hệ thống lợi nhuận không hạn chế hoặc bởi các khuynh hướng ý thức hệ đáng ghét chuyên thao túng các hành động và tương lai của con người nam nữ;

Nhân danh tự do mà Thiên Chúa đã ban cho tất cả loài người khi dựng nên họ tự do và phân biệt họ bằng hồng phúc này;

Nhân danh công lý và lòng thương xót, các nền tảng của thịnh vượng và đá góc của đức tin;

Nhân danh tất cả những người có thiện chí sẽ có mặt ở mọi nơi trên thế giới;

Nhân danh Thiên Chúa và mọi điều đã nêu ra cho đến nay; Viện Al-Azhar al-Sharif và người Hồi giáo ở phương Đông và Phương Tây, cùng với Giáo Hội Công Giáo và người Công Giáo Đông và Tây, tuyên bố chấp nhận nền văn hóa đối thoại làm đường đi; hợp tác lẫn nhau làm quy tắc ứng xử; hiểu biết lẫn nhau làm phương pháp và tiêu chuẩn.

Chúng tôi, những người tin vào Thiên Chúa và vào việc sau cùng được gặp gỡ Người và sự phán xét của Người, trên cơ sở trách nhiệm tôn giáo và đạo đức của chúng tôi, và thông qua Văn Kiện này, kêu gọi chính chúng tôi, các nhà lãnh đạo của thế giới cũng như các kiến trúc sư của chính sách quốc tế và kinh tế thế giới, làm việc chăm chỉ để truyền bá nền văn hóa khoan dung và chung sống hòa bình; can thiệp, khi có cơ hội sớm nhất, để ngăn chặn việc đổ máu vô tội và đem lại việc chấm dứt chiến tranh, xung đột, suy đồi môi trường và suy thoái đạo đức và văn hóa mà thế giới hiện đang trải qua.

Chúng tôi kêu gọi các nhà trí thức, triết gia, nhân sĩ tôn giáo, nghệ sĩ, chuyên gia truyền thông và các người nam nữ có văn hóa ở mọi nơi trên thế giới, tái khám phá các giá trị của hòa bình, công lý, lòng tốt, cái đẹp, tình huynh đệ của con người và cùng tồn tại để củng cố tầm quan trọng của các giá trị này như là mỏ neo cứu rỗi cho mọi người, và để cổ vũ chúng ở khắp mọi nơi.

Bản Tuyên bố này, soạn thảo từ việc xem xét sâu sắc về thực tại đương thời của chúng ta, đánh giá các thành công của nó và trong tình liên đới với các đau khổ, thảm họa và tai họa của nó, tin chắc rằng trong số những nguyên nhân quan trọng nhất của các cuộc khủng hoảng trong thế giới hiện đại là một lương tâm con người đã bị vô cảm hóa, là một xa rời các giá trị tôn giáo và là một chủ nghĩa cá nhân thịnh hành kèm theo các triết lý duy vật vốn thần thánh hóa con người và du nhập các giá trị trần tục và vật chất thay cho các nguyên tắc tối cao và siêu việt.

Trong khi thừa nhận các bước tiến tích cực của nền văn minh hiện đại của chúng ta trong các lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, y học, kỹ nghệ và phúc lợi, đặc biệt là ở các nước phát triển, chúng tôi muốn nhấn mạnh rằng, gắn liền với các tiến bộ lịch sử ấy, vốn vĩ đại và có giá trị, vẫn tồn tại cả một sự xuống cấp về đạo đức gây ảnh hưởng đối với hành động quốc tế lẫn việc làm suy yếu các giá trị và trách nhiệm tinh thần. Tất cả những điều này góp phần vào một cảm giác thất vọng, cô lập và tuyệt vọng chung khiến nhiều người rơi vào vòng xoáy của chủ nghĩa vô thần, bất khả tri hoặc cực đoan tôn giáo hoặc rơi vào chủ nghĩa cực đoan mù quáng và cuồng tín, một thứ cuối cùng khuyến khích các hình thức phụ thuộc và tự hủy hoại cả về phương diện cá nhân lẫn tập thể.

Lịch sử cho thấy chủ nghĩa cực đoan tôn giáo, chủ nghĩa cực đoan quốc gia và cả sự bất khoan dung đã được tạo ra trên thế giới, bất kể ở phương Đông hoặc phương Tây, điều có thể gọi là dấu hiệu của “một thế chiến thứ ba đang diễn ra từng mảng”. Ở một số nơi trên thế giới và trong nhiều hoàn cảnh bi thảm, các dấu hiệu này đã bắt đầu hiển hiện một cách đau đớn, vì trong những tình huống này không ai biết rõ số lượng chính xác các nạn nhân, góa phụ và trẻ mồ côi. Ngoài ra, chúng tôi thấy, các khu vực khác chuẩn bị trở thành môi trường của các cuộc xung đột mới, với sự bùng nổ căng thẳng và tích tụ vũ khí và đạn dược, và tất cả điều này diễn ra trong bối cảnh toàn cầu đang bị bị trùm phủ bởi bất trắc, vỡ mộng, sợ hãi về tương lai và bị kiểm soát bởi các lợi ích kinh tế hẹp hòi.

Chúng tôi cũng khẳng định rằng các cuộc khủng hoảng chính trị lớn, các tình huống bất công và thiếu sự phân phối các tài nguyên thiên nhiên một cách công bằng - điều mà chỉ một thiểu số giàu có được hưởng, gây thiệt hại cho phần lớn các dân tộc trên trái đất - đã tạo ra và tiếp tục tạo ra, những con số vĩ đại những người nghèo, người ốm yếu và người chết. Điều này dẫn đến những cuộc khủng hoảng thảm khốc mà nhiều quốc gia khác nhau trở thành nạn nhân bất chấp các tài nguyên thiên nhiên và sự tháo vát của những người trẻ tuổi vốn là các đặc trưng của các quốc gia này. Trước những khủng hoảng dẫn đến cái chết của hàng triệu trẻ em như vậy - bị vứt bỏ vì đói nghèo – hiện có một sự im lặng không thể chấp nhận được ở bình diện quốc tế.

Trong bối cảnh này, rõ ràng gia đình, trong tư cách hạt nhân căn bản của xã hội và nhân loại, là nhân tố chủ yếu đem con cái vào thế giới, nuôi dạy chúng, giáo dục chúng và cung cấp cho chúng sự đào tạo đạo đức vững chắc và an toàn gia đạo. Tấn công định chế gia đình, coi nó một cách khinh miệt hoặc nghi ngờ vai trò quan trọng của nó, là một trong những điều ác đe dọa nhất trong thời đại chúng ta.

Chúng tôi cũng khẳng định tầm quan trọng của việc đánh thức ý thức tôn giáo và sự cần thiết phải làm sống lại ý thức này trong trái tim của các thế hệ mới thông qua giáo dục đúng đắn và tuân thủ các giá trị đạo đức và giáo lý tôn giáo ngay thẳng. Nhờ cách này, chúng ta có thể đương đầu với các khuynh hướng cá nhân chủ nghĩa, ích kỷ, mâu thuẫn và cũng giải quyết được chủ nghĩa triệt để và chủ nghĩa cực đoan mù quáng dưới mọi hình thức và biểu hiện của nó.

Mục đích đầu tiên và quan trọng nhất của các tôn giáo là tin vào Thiên Chúa, tôn vinh Người và mời gọi mọi người đàn ông và đàn bà tin rằng vũ trụ này phụ thuộc vào một Thiên Chúa cai quản nó. Người là Đấng Tạo Hóa đã hình thành chúng ta bằng sự khôn ngoan siêu phàm của Người và đã ban cho chúng ta hồng phúc sự sống để bảo vệ nó. Đó là một hồng phúc mà không ai có quyền lấy đi, đe dọa hoặc thao túng để phù hợp với chính mình. Thật vậy, mọi người phải bảo vệ hồng phúc sự sống này từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc tự nhiên. Do đó, chúng tôi lên án mọi hành vi đe dọa đến tính mạng như diệt chủng, hành động khủng bố, buộc phải di cư, buôn người, phá thai và trợ tử. Chúng tôi cũng lên án các chính sách cổ vũ các thực hành này.

Hơn nữa, chúng tôi kiên quyết tuyên bố rằng các tôn giáo không bao giờ kích thích chiến tranh, các thái độ thù hận, thù địch và cực đoan, cũng không được kích động bạo lực hoặc đổ máu. Những thực tại bi thảm này là hậu quả của việc đi trệch ra ngoài giáo huấn tôn giáo. Chúng là kết quả của sự thao túng chính trị đối với các tôn giáo và của các diễn giải của các nhóm tôn giáo, những nhóm, trong diễn trình lịch sử, đã lợi dụng sức mạnh của tình cảm tôn giáo trong trái tim mọi người nam nữ khiến họ hành động theo cách không có liên hệ gì với sự thật tôn giáo. Điều này được thực hiện vì mục đích đạt được các mục tiêu chính trị, kinh tế, trần tục và thiển cận. Do đó, chúng tôi kêu gọi tất cả các bên liên hệ ngừng sử dụng các tôn giáo để kích động hận thù, bạo lực, cực đoan và cuồng tín mù quáng, và kiềm chế sử dụng thánh danh Thiên Chúa để biện minh cho các hành vi giết người, lưu đày, khủng bố và áp bức. Chúng tôi yêu cầu điều này trên cơ sở niềm tin chung của chúng tôi vào Thiên Chúa, Đấng không tạo ra con người nam nữ để bị giết hoặc đấu tranh với nhau, cũng không bị tra tấn hoặc sỉ nhục trong cuộc sống và hoàn cảnh của họ. Thiên Chúa, Đấng toàn năng, không cần được bảo vệ bởi bất cứ ai và Người không muốn tên của Người bị sử dụng để khủng bố người ta.

Văn kiện này, phù hợp với các Văn Kiện quốc tế trước đây vốn nhấn mạnh tầm quan trọng của vai trò các tôn giáo trong việc xây dựng hòa bình thế giới, đề cao những điều sau đây:

• Niềm xác tín rằng các giáo huấn chân chính của các tôn giáo mời gọi chúng ta tiếp tục bắt nguồn từ các giá trị của hòa bình; bảo vệ các giá trị của sự hiểu biết lẫn nhau, tình huynh đệ của con người và sự chung sống hài hòa; tái lập sự khôn ngoan, công bằng và tình yêu; và đánh thức lại ý thức tôn giáo nơi giới trẻ để các thế hệ tương lai có thể được bảo vệ chống lại lãnh vực tư duy duy vật và các chính sách nguy hiểm của lòng tham vô đáy và sự thờ ơ vốn dựa trên luật sức mạnh chứ không dựa trên sức mạnh của pháp luật;

• Tự do là quyền của mỗi người: mỗi cá nhân được hưởng tự do tín ngưỡng, suy nghĩ, phát biểu và hành động. Tính đa nguyên và sự đa dạng của các tôn giáo, màu da, giới tính, chủng tộc và ngôn ngữ đều hợp thánh ý Thiên Chúa trong sự khôn ngoan của Người, nhờ đó Người đã dựng nên con người. Sự khôn ngoan thần thiêng này là nguồn gốc từ đó quyền tự do tín ngưỡng và quyền tự do được khác biệt đã phát sinh. Do đó, việc buộc mọi người phải tuân thủ một tôn giáo hoặc văn hóa nhất định phải bị bác bỏ, cũng như việc quá áp đặt lối sống văn hóa mà người khác không chấp nhận;

• Công lý dựa trên lòng thương xót là con đường phải tuân theo để đạt được một cuộc sống hợp nhân phẩm mà mỗi con người đều có quyền;

• Đối thoại, hiểu biết và cổ vũ rộng rãi nền văn hóa khoan dung, chấp nhận người khác và chung sống hòa bình sẽ góp phần đáng kể vào việc giảm thiểu nhiều vấn đề kinh tế, xã hội, chính trị và môi trường đang đè nặng lên phần lớn nhân loại;

• Đối thoại giữa các tín hữu có nghĩa là đến với nhau trong không gian rộng lớn của các giá trị thiêng liêng, nhân bản và xã hội chung và, từ đây, truyền tải các nhân đức đạo đức cao nhất mà các tôn giáo vốn nhắm tới. Nó cũng có nghĩa là tránh các cuộc thảo luận vô bổ;

• Bảo vệ nơi thờ phượng – hội đường, nhà thờ và đền thờ Hồi giáo - là một nghĩa vụ được bảo đảm bởi các tôn giáo, giá trị con người, luật pháp và các thỏa ước quốc tế. Mọi nỗ lực tấn công các nơi thờ phượng hoặc đe dọa họ bằng các cuộc tấn công, đánh bom hoặc phá hủy bạo lực, là rõ ràng đi trệch các giáo lý của các tôn giáo cũng như vi phạm luật pháp quốc tế;

• Chủ nghĩa khủng bố là điều đáng trách và đe dọa an ninh của mọi người, bất kể ở phương Đông hay phương Tây, phương Bắc hay phương Nam, và truyền bá sự hoảng loạn, khủng bố và bi quan, nhưng điều này không phải do tôn giáo, ngay cả khi những kẻ khủng bố biến nó thành dụng cụ. Thay vào đó, nó là kết quả của sự tích lũy các diễn giải không chính xác về các bản văn tôn giáo và các chính sách liên quan đến đói, nghèo, bất công, áp bức và tự hào. Đây là lý do tại sao cần phải ngừng hỗ trợ các phong trào khủng bố được thúc đẩy bằng việc tài trợ, cung cấp vũ khí và chiến lược và bằng cách cố gắng biện minh cho các phong trào này thậm chí sử dụng cả phương tiện truyền thông. Tất cả những điều này phải được coi là tội phạm quốc tế đang đe dọa an ninh và hòa bình thế giới. Khủng bố như vậy phải bị lên án dưới mọi hình thức và biểu hiện của nó;

• Khái niệm quyền công dân dựa trên sự bình đẳng về quyền lợi và nghĩa vụ, theo đó tất cả đều được hưởng công lý. Do đó, điều quan yếu là phải thiết lập trong các xã hội chúng ta ý niệm công dân đầy đủ và bác bỏ việc sử dụng kỳ thị của các hạn từ nhóm thiểu số vốn gây ra cảm giác cô lập và thấp kém. Sự lạm dụng hạn từ này mở đường cho sự thù địch và bất hòa; nó hủy bỏ bất cứ thành công nào và lấy đi các quyền tôn giáo và dân sự của một số công dân bị kỳ thị;

• Quan hệ tốt giữa Đông và Tây là cần thiết không thể chối cãi đối với cả đôi bên. Không được bỏ qua chúng để mỗi người có thể được phong phú hóa bởi nền văn hóa của người khác thông qua trao đổi và đối thoại hữu hiệu. Phương Tây có thể khám phá nơi phương Đông phương thuốc cho những bệnh tật tâm linh và tôn giáo đang được gây ra bởi một chủ nghĩa duy vật thịnh hành. Và phương Đông có thể tìm thấy nơi phương Tây nhiều yếu tố có thể giúp giải thoát nó khỏi sự yếu kém, chia rẽ, xung đột và suy giảm khoa học, kỹ thuật và văn hóa. Điều quan trọng là phải chú ý đến sự khác biệt về tôn giáo, văn hóa và lịch sử vốn là một thành tố quan yếu trong việc hình thành tính cách, văn hóa và văn minh của phương Đông. Điều cũng quan trọng tương tự là củng cố mối ràng buộc của các quyền căn bản của con người để giúp đảm bảo một cuộc sống hợp nhân phẩm cho mọi người nam nữ của cả Đông lẫn Tây, tránh các nền chính trị nước đôi;

• Một yêu cầu thiết yếu là công nhận quyền của phụ nữ đối với giáo dục và việc làm và công nhận quyền tự do của họ để thực thi các quyền chính trị của riêng họ. Hơn nữa, các nỗ lực phải được đưa ra nhằm giải phóng phụ nữ khỏi điều kiện lịch sử và xã hội đi ngược lại các nguyên tắc đức tin và nhân phẩm của họ. Điều cũng cần thiết là bảo vệ phụ nữ khỏi bị bóc lột tình dục và khỏi bị coi là hàng hóa hoặc đối tượng của khoái lạc hoặc lợi ích tài chính.

Do đó, phải kết liễu mọi thực hành bất nhân và thô bạo đó vốn bôi nhọ phẩm giá phụ nữ. Phải nỗ lực để sửa đổi các luật lệ ngăn phụ nữ được hưởng đầy đủ các quyền lợi của họ;

• Việc bảo vệ các quyền căn bản của trẻ em được lớn lên trong môi trường gia đình, nhận được dinh dưỡng, giáo dục và hỗ trợ, là bổn phận của gia đình và xã hội. Những bổn phận như vậy phải được đảm bảo và bảo vệ để chúng không bị làm ngơ hoặc bác bỏ đối với bất cứ đứa trẻ nào ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Mọi thực hành vi phạm nhân phẩm và quyền lợi của trẻ em phải bị tố cáo. Điều quan trọng không kém là phải cảnh giác trước những nguy hiểm mà các em phải đối diện, đặc biệt trong thế giới kỹ thuật số, và coi là tội ác việc buôn bán sự vô tội của các em và mọi vi phạm đến tuổi trẻ của các em;

• Bảo vệ quyền của người già, người yếu, người tàn tật và người bị áp bức là nghĩa vụ tôn giáo và xã hội, một nghĩa vụ phải được bảo đảm và bảo vệ thông qua luật pháp nghiêm ngặt và việc thực thi các thỏa thuận quốc tế có liên quan.

Cuối cùng, nhờ sự hợp tác hỗ tương, Giáo Hội Công Giáo và Al-Azhar công bố và cam kết truyền đạt Văn kiện này tới các chính quyền, các nhà lãnh đạo có ảnh hưởng, những người theo tôn giáo trên toàn thế giới, các tổ chức khu vực và quốc tế thích hợp trong xã hội dân sự, các định chế tôn giáo và các nhà tư tưởng hàng đầu. Họ cũng cam kết thêm sẽ làm cho các nguyên tắc trong Tuyên bố này được biết đến ở tất cả các bình diện khu vực và quốc tế, trong khi yêu cầu cho các nguyên tắc này được diễn dịch thành các chính sách, quyết định, văn bản lập pháp, các khóa học và tài liệu được lưu hành.

Al-Azhar và Giáo Hội Công Giáo yêu cầu Văn kiện này trở thành đối tượng nghiên cứu và suy tư trong tất cả các trường học, trường đại học và viện đào tạo, nhờ thế giúp giáo dục các thế hệ mới để họ mang lại sự tốt lành và hòa bình cho người khác, và trở thành những người bảo vệ ở khắp nơi các quyền lợi của những người bị áp bức và của những người nhỏ bé nhất trong anh chị em chúng ta.

Tóm lại, nguyện vọng của chúng tôi là:

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể tạo nên một lời mời hòa giải và tình huynh đệ nơi mọi tín hữu, thực ra nơi các tín hữu và những người không tin, và nơi mọi người thiện chí;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một lời kêu gọi để mọi lương tâm ngay thẳng bác bỏ bạo lực và chủ nghĩa cực đoan mù quáng; một lời kêu gọi đới với những người biết trân trọng các giá trị khoan dung và tình huynh đệ vốn được các tôn giáo cổ vũ và khuyến khích;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một chứng tá cho sự vĩ đại của đức tin vào Thiên Chúa môt đức tin vốn hợp nhất các trái tim bị chia rẽ và nâng cao tâm hồn con người;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một dấu hiệu của sự gần gũi giữa Đông và Tây, giữa Bắc và Nam, và giữa tất cả những người tin rằng Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta để hiểu nhau, hợp tác với nhau và sống như anh chị em thương yêu nhau.

Đây là những gì chúng tôi hy vọng và tìm cách đạt được với mục đích tìm kiếm một nền hòa bình phổ quát mà tất cả mọi người có thể tận hưởng ở đời này.

Abu Dhabi, ngày 4 tháng 2 năm 2019

Đức Giáo Hoàng Phanxicô

Đại Imam của Al-Azhar Ahmad Al-Tayyib
 
Hành trình “gặp gỡ và đối thoại giữa Hồi giáo – Công Giáo” qua các triều đại Giáo Hoàng.
Lm. Nguyễn Tất Thắng OP
20:24 04/02/2019
Đức Giáo Hoàng Phaolô VI là Giáo Hoàng đầu tiên rời Âu Châu và đầu tiên bay từ Italia đến Jordan vào tháng 1 năm 1964 trong chuyến viếng thăm Trung Đông. Ngài gặp vua Hussein ở Amman trước khi tiếp tục hành trình đến Giêrusalem. Năm 1965, Đức Giáo Hoàng Phaolô VI ban hành Tuyên ngôn “Nostra aestate của Công đồng Vatican II về mối quan hệ của Giáo Hội với các tôn giáo ngoài Kitô giáo (28.10.1965). Giáo hội tuyên bố về Hồi giáo như sau: “Giáo hội cũng tôn trọng các tín đồ Hồi giáo, những người thờ phượng Thiên Chúa duy nhất, hằng sống và hằng hữu, nhân hậu và toàn năng, Đấng Tạo Thành trời đất, Đấng đã ngỏ lời với con người, Đấng đưa ra những phán quyết bí nhiệm mà họ luôn tuân phục với trọn cả tâm hồn, theo mẫu gương tùng phục Thiên Chúa của Abraham, người mà niềm tin Hồi giáo vẫn luôn gắn bó. Dù không nhìn nhận Đức Giêsu là Thiên Chúa, nhưng họ tôn sùng Người như vị Tiên tri, kính trọng Mẹ đồng trinh của Người là Đức Maria, và đôi khi cũng sốt sáng cầu khẩn Mẹ. Hơn nữa, họ cũng trông đợi ngày phán xét, ngày Thiên Chúa thường phạt mọi người khi sống lại. Chính vì thế, họ tôn trọng đời sống luân lý và thờ phượng Thiên Chúa, nhất là bằng cầu nguyện, bố thí và chay tịnh. Dù trong lịch sử đã xảy ra không ít bất hòa và hiềm thù giữa các Kitô hữu và tín đồ Hồi giáo, Công Đồng khuyên mọi người nên quên đi quá khứ và cố gắng chân thành tìm hiểu lẫn nhau, cũng như cùng nhau bảo vệ và cổ vũ công bình xã hội, các giá trị luân lý cũng như hòa bình và tự do cho tất cả mọi người” (số 3)

Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II là Giáo Hoàng đầu tiên vào Đền thờ Hồi giáo Ymayyad tại Damascus, trong chuyến viếng thăm Syria vào tháng 5 năm 2001. Đền thờ này được xây năm 715 trên nhà thờ Kitô giáo đã có từ thế kỷ thứ 4, nơi giữ đầu thánh Gioan Thanh Tẩy. Ngoài ra, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô cũng là Giáo Hoàng đầu tiên đến thăm một số quốc gia tại Trung Đông, bao gồm Ai Cập, Lebanon, Syria và Thổ Nhĩ Kỳ.

Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI triệp tập Thượng Hội Đồng Giám Mục đặc biệt và đầu tiên về Giáo hội tại Trung Đông trong hai tuần tháng 10 năm 2010. Tông Huấn “Ecclesia in Medio Oriente” - Giáo Hội tại Trung Đông (2012), tập trung vào vai trò của các tín hữu Kitô sống ở Trung Đông. Ngài dự báo về biến cố Mùa Xuân Ả Rập và về những tín hữu Kitô phải đối mặt với quyết định hoặc di cư vì tình hình chính trị quốc gia thay đổi hoặc tiếp tục sống chứng nhân đức tin tại quê hương. Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI cũng thêm tiếng Ả Rập vào những ngôn ngữ chính thức trong các buổi Đức Giáo Hoàng tiếp khách hành hương tại quảng trường thánh Phêrô. Chuyến đi cuối cùng của Ngài đến Lebanon vào năm 2012 là Chuyến đi đầu tiên của Giáo Hoàng đến Lebanon vào năm 2012 sau vụ bùng nổ Mùa Xuân Ả Rập cũng là chuyến đi ngoại quốc cuối cùng của triều đại ngài.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô đến các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất (UAE) trong những ngày 3-5 tháng 2 là chuyến đi đầu tiên của Giáo Hoàng đến bán đảo Ả Rập. Thánh lễ do Đức Giáo Hoàng cử hành vào ngày 5 tháng 2 tại sân vận động thể thao Zayed với hơn 135 ngàn tín hữu sẽ là thánh lễ công khai đầu tiên trong một quốc gia còn nhiều giới hạn về tự do tôn giáo. Ngài nhấn mạnh đến mục đích của chuyến đi UAE là văn hóa gặp gỡ và đối thoại liên tôn.

Ngài đã đến thăm Ai Cập vào năm 2017 và cũng có kế hoạch đến thăm Morocco 30-31 tháng 3 năm nay. Các quốc gia Trung Đông như Iraq, Ả Rập Saudi, Yemen, Oman, Kuwait, Qatar và Bahrain chưa được Đức Giáo Hoàng đến thăm nhưng luôn mong đợi biến cố lịch sử tương tự như UAE sẽ sớm xẩy ra tại quốc gia họ.

Chuyến thăm của Đức Giáo Hoàng Phanxicô tại UAE diễn ra với chủ đề "Hãy biến tôi thành công cụ hòa bình". Ngài kêu gọi sự hợp tác giữa các dân tộc và tôn giáo theo con đường đối thoại, hòa hợp và hợp tác hòa bình. Thái tử Mohamed Bin Zayed Al Nahyan nói: " Chuyến thăm này đặc biệt quan trọng trong việc thúc đẩy các giá trị của tình huynh đệ, hòa bình và chung sống hoà bình. Chuyến thăm cũng rất có ý nghĩa vì nó tăng cường mối quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa UAE và Vaticn” Ông nhận định: “Đức Giáo Hoàng Phanxicô và Đại Giáo sĩ Almad Al-Tayyeb được mọi người đánh giá cao và tôn trọng vì vai trò quan trọng của họ trong việc thúc đẩy nhân loại đến đối thoại và hiểu biết, bác bỏ các xung đột và chiến tranh, và cổ võ chung sống giữa những người khác nhau về tôn gioá, văn hóa và sắc tộc.” Năm 2019 đã được tuyên bố là “Năm Khoan Dung” để biến UAE trở thành một nơi thúc đẩy “các sáng kiến của xã hội dân sự ủng hộ tình huynh đệ của con người” UAE có tín hữu của các tôn giáo độc thần (Do thái giáo, Kitô giáo và Hồi giáo) và “mọi người đã sống hòa thuận và hòa bình trong nhiều thế kỷ. Khu vực Ả Rập là căn nhà của hàng triệu người tin vào sự chung sống và đối thoại, từ bỏ bạo lựa và chủ nghĩa cực đoan”

Lm. Nguyễn Tất Thắng OP
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
TPHCM hứa không di dời cơ sở chính của Nhà thờ và Nhà dòng Mến Thánh giá tại Thủ Thiêm.
RFA
11:36 04/02/2019
TPHCM hứa không di dời cơ sở chính của Nhà thờ và Nhà dòng Mến Thánh giá tại Thủ Thiêm.

Báo chí nhà nước ngày 4/2/2019 tường thuật về chuyến đi của Bí Thư Thành ủy TPHCM thăm, chúc Tết Nhà thờ Thủ Thiêm hôm 2/2 qua đó khẳng định sẽ giữ nguyên trạng tất cả các công trình mang tính lịch sử bao gồm Nhà thờ và Nhà dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm.

Truyền thông trong nước dẫn lời ông Nguyễn Thiện Nhân cho biết, sắp tới chính quyền thành phố sẽ có phương án chống ngập để hỗ trợ tu viện và tổ chức kết nối giao thông trong Khu đô thị mới Thủ Thiêm.

Còn ông Huỳnh Cách Mạng, Phó chủ tịch UBND TP.HCM lại trả lời phỏng vấn với báo Thanh Niên cho hay, hướng giải quyết của thành phố là giữ lại các công trình chính yếu của Dòng mến Thánh giá Thủ Thiêm và nhà thờ Thủ Thiêm tồn tại hàng trăm năm qua ở Thủ Thiêm.

Riêng một số khu vực lân cận sẽ được xem xét chỉnh trang cho phù hợp quy hoạch, đảm bảo mỹ quan.

Hồi tháng 12 năm ngoái, nhà báo Nguyễn Công Khế cũng chia sẻ trên trang cá nhân thông tin chưa được kiểm chứng về cuộc họp của lãnh đạo TPHCM cho biết là "gần như có quyết định không di dời Dòng Mến Thủ Thiêm và Nhà Thờ Thủ Thiêm và đề nghị khu này được công nhận là khu di tích lịch sử văn hóa cấp Quốc gia."

Nhà thờ Thủ Thiêm đầu tiên được xây dựng vào năm 1859, còn Nhà dòng (Tu viện) Mến Thánh giá Thủ Thiêm có mặt từ năm 1840.

Những năm qua, cả Nhà thờ và Nhà dòng ở Thủ Thiêm đều nằm trong tầm ngắm thu hồi của chính quyền TPHCM để giao cho chủ đầu tư, khi là cơ sở tôn giáo lâu năm còn tồn tại duy nhất ở Thủ Thiêm.

Một cơ sở tôn giáo khác là Chùa Liên Trì thuộc Tăng đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bị phá bỏ năm 2016 trong sự phản đối của dư luận, tới nay trụ trì chùa là Hòa Thượng Thích Không Tánh vẫn chưa ổn định chỗ ở.
 
Thánh Lễ Giao Thừa Mừng Xuân Kỷ Hợi 2019 tại Sydney
Diệp Hải Dung
20:57 04/02/2019
Tối thứ Hai 04/02/2019 nhằm 30 Tết Âm Lịch, khoảng trên 4000 người, kể cả những người không Công Giáo và các khách phương xa đã đến công viên Paul Keating Park Bankstown Sydney tham dự Thánh lễ mừng Giao Thừa Xuân Kỷ Hợi 2019.

Sau 3 hồi chiêng trống cổ truyền, tiếng pháo xuân xua đuổi sự dữ và đón chào năm mới Kỷ Hợi, đoàn Phụng vụ và quý Cha từ phía dưới công viên tiến lên bàn thờ Lễ đài. Cha Paul Văn Chi thay mặt Ban Tuyên Úy và Cộng Đồng dâng lời nguyện chúc Xuân lên Thiên Chúa Ba Ngôi, nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho Cộng Đồng trong Năm Mới. Quý Cha cùng dâng hương lên Thiên Chúa Chúa Mùa Xuân và tiến về bàn thờ Tổ Quốc thắp nén hương kính nhớ Tổ Tiên, các bậc tiền nhân và các bậc anh hùng Tử Đạo Việt Nam.

Xem Hình

Cha Tuyên Úy Trưởng Bùi Sơn Lâm ngỏ lời chào mừng Năm Mới đến quý Cha, quý Tu Sĩ Nam Nữ và tất cả mọi người và trong niếm hân hoan cảm tạ Thiên Chúa, Chúa của mùa Xuân, Chúa của vạn vật và Cha giới thiệu qúy Cha Paul Văn Chi, Nguyễn Văn Tuyết, Cha Trần Văn Trợ, Cha Lê Hồng Mạnh, Cha Nguyễn Thái Hoạch, Cha Mai Văn Thịnh, Cha Trần Bạch Hổ, Cha Trần Quang Thiện, Cha Nguyễn Văn Vượng, Cha Trần Hữu Đức, Cha Lư Văn Phú, Cha Nguyễn Như Thành cùng hiệp dâng Thánh lễ…và Cha Nguyễn Tấn Dũng từ Germany cũng hiện diện trong Thánh lễ.

Trong bài giảng, Cha Nguyễn Văn Tuyết đã nói những mẫu truyện về con Heo trong năm Kỷ Hợi 2019 này và văn hóa Việt Nam được thêm phong phú qua những truyện nhân gian. Trong Kinh Thánh cũng nhắc đến dân Do Thái không ăn thịt Heo vì ô uế ….

Trước khi kết thúc Thánh lễ, Anh Mai Phước Thành Phó Chủ Tịch Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam TGP Sydney ngỏ lời chúc Tết đến quý Cha, quý Tu Sĩ và mọi người. Anh thay mặt Cộng Đồng cám ơn ân nhân gia đình anh chủ nhân Riverwood Pharmacy chị Joanne Ngô và anh Phát Nguyễn đã bảo trợ Pháo Bông để đón mừng Xuân Kỷ Hợi. Sau cùng Cha Tuyên uý Trưởng Bùi Sơn Lâm cũng thay mặt Ban Tuyên Úy chúc Tết quý Cha, quý Sơ và tất cả mọi người năm mới Kỷ Hợi an lành trong ơn Chúa.

Thánh lễ kết thúc Quý Cha phát Lộc Thánh đầu năm cho cho mọi và thưởng lãm Pháo Bông mừng Xuân Kỷ Hợi.

Diệp Hải Dung
 
Lễ đón giao thừa tại Trung Tâm Công Giáo Việt Nam Thánh Vinh Sơn Liêm Melbourne
Trần Văn Minh hình Lê Hải
21:59 04/02/2019
Melbourne, chiều cuối năm âm lịch tiết trời thật đẹp, sau những ngày nắng nóng, trời hôm nay mát mẻ rất lý tưởng cho mọi người đi dự lễ đón giao thừa mừng Xuân mới ngoài trời, và cũng thật lý tưởng để mọi người ăn diện thật đẹp để mừng Xuân. Những tà áo dài thướt tha đầy mầu sắc, và những khuôn mặt tươi vui chào hỏi bằng những nụ cười thật rạng ngời hạnh phúc mừng tuổi nhau cùng đi lễ đón giao thừa.

Le Hải
Minh Tran

Lúc 8 giờ 30 phút, chiều 4/2/2019 tức là ngày 30 Tháng Chạp âm lịch. Thời khắc linh thiêng của một năm cũ qua đi và năm mới đến. Cộng đoàn Công Giáo Việt Nam Thánh Vinh Sơn Liêm đã tổ chức thánh lễ mừng Xuân thật trọng thể ngoài trời tại khuôn viên Trung Tâm Công Giáo Thánh Vinh Sơn Liêm và được rất nhiều người về để cùng hiệp dâng thánh lễ tạ ơn Thiên Chúa qua một năm an bình.

Từ rất sớm, Ca đoàn Cecilia đã cất cao tiếng hát với những bản thánh ca mừng Xuân. Mọi người từ khắp nơi cùng về trung tâm, từ quý cụ ông, cụ bà, nam thanh, nữ tú, các em nhỏ theo gia đình về dự lễ. Trên lễ đài rực rỡ hoa đèn, cờ Úc, Việt Nam Cộng Hòa và cờ Hội Thánh được trang trọng kéo lên tại cột cờ.

Đúng 8 giờ 30 phút, đoàn đồng tế do Linh mục Trần Ngọc Tân Quản nhiệm cộng đoàn chủ tế cùng linh mục Trần Minh Hiếu và Phó tế Đinh Văn Bổn đồng tế và các thừa tác viên cùng lễ sinh tiến lên lễ đài. Linh mục chủ tế dâng hương trên bàn thờ, các vị chức sắc tiến đến dâng hương tại vườn Phục Sinh và Tượng đài Thánh Vinh Sơn Liêm.

Đặc biệt của lễ dâng lên Thiên Chúa mừng Xuân mới năm nay có tấm bánh chưng rất lớn do cộng đoàn chung tay làm nên, lộc Xuân là lời Chúa, và hoa đèn tượng trưng cho tấm lòng thành kính của đoàn con Chúa kính dâng lên Thiên Chúa như một lời cảm tạ. Lộc Xuân được làm phép và trao đến từng người để cùng vui cùng lời Chúa trong năm mới.

Sau lễ, là lời chúc xuân dí dỏm và ý nghĩa của đại diên huynh trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể qua một bài vè vui. Bài chúc tết của ông Cao Minh Đức trưởng ban mục vụ cộng đoàn. Linh mục quản nhiệm đã “lì xì” cho đại diện các ca đoàn, các em lễ sinh. Chụp hình lưu niệm mừng năm mới cùng với quý chức sắc.

Kết thúc là buổi múa lân do đội lân của các huynh trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể trình diễn và Cộng đoàn đốt pháo mừng Xuân Kỷ Hợi thật vui vẻ. Mọi người chúc mừng nhau những điều tốt đẹp và bình an trong năm mới, chụp hình lưu niệm trước khi ra về.
 
Văn Hóa
Mùi Hương Xuân Cũ
Sơn Ca Linh
10:42 04/02/2019
Mùi Hương Xuân Cũ

(Chút hoài niệm về những mùa Tết ngày xưa)

Tháng Chạp về lúa xanh màu con gái,
Đường quê ta đã thấp thoáng hương xuân.
Có ai về quê ngoại dáng bâng khuâng,
Hương tảo mộ trôi qua miền ký ức !

Khói trắng lên mùi bánh xèo thơm phức,
Tạnh mưa rồi mùa Chạp Mả quê ta.
Bên vạt cải non hàng vạn thọ trước nhà,
Đọt xanh biếc tỏa hương chờ đợi Tết.

Râm ran chợ chiều, bột bánh in, bánh ít…
Mẹ nào quên, đường, nếp, với đậu xanh…
Tết chưa về mà đã hẹn cầm canh,
Đêm trừ tịch thức bên nồi bánh tét !

Đường cuối năm bỗng nôn nao da diết,
Vạn thọ vàng đã lác đác cười xinh.
Chim sẻ đùa vui dưới nắng bình minh,
Đang kháo láo hương xuân về khắp ngõ…!

Cứ mỗi mùa xuân lại nhớ mùi vạn thọ,
Mùi bánh in, bánh nổ mẹ làm…
Tết đây rồi mà lòng cứ xa xăm,
Thoảng đâu đây những mùi hương xuân cũ …!

Sơn Ca Linh
(Ngày cuối năm Mậu Tuất)

 
Phú năm Hợi: Cáo Thị Trư Vương
Bùi Nghiệp
11:08 04/02/2019
Phú năm Hợi: Cáo Thị Trư Vương

Triệt thoái cựu niên;
Khai thông năm mới.
Cáo thị vua Trư!
Tuyên ngôn soái Hợi.

Trôi vèo thời khắc, quá khứ lui khắp chốn buồn tênh;
Thấm thoát âm quang, tương lai tiến muôn nhà phấn khởi.
Chó chuồn hạ phướn lủi thủi xuội lơ;
Heo nhảy giăng cờ tung hoành phơi phới.

Nghiệm ngọn dò nguồn;
Truy căn nhớ cội.
Suy ra tính tốt rõ lành;
Nghĩ lại điều hư đầy tội.

Xấu hổ thay:
Tán tỉnh Hằng nga bởi dâm đãng nhập nhằng;
Hàm ơn Vương Mẫu tha dục tinh quấy rối.
Tính xấu không chừa háo sắc lăng nhăng;
Điều hư chẳng bỏ mê hoa bê bối.

Tham ăn chẳng kể trưa chiều;
Tục uống không chừa sáng tối.
Tiền nhân gieo huyết thống truyền lưu;
Hậu duệ gặt di căn tiếp nối.

Tự hào lắm:
Tổ tông ta Nguyên soái Tiên bồng ;
Dòng tộc tớ Ngộ năng Bát giới.
Dù bảy hai thông địa sát, cây thiết bàng sư huynh diệt quỷ ngần ngừ;
Chỉ ba sáu phép thiên cang, ngọn bồ cào tiểu đệ trừ ma tuyệt đối.

Tai to đùng khí lực tiềm tàng;
Bụng lớn bự tim gan nổi trội.
ChứcTịnh đàn hưởng lộc khỏe re;
Ngôi Sứ giả thu ân gấp bội.

Ngày nay:
Tam sinh rực rỡ giữa hàng;
Lục súc nghiễm nhiên chung hội.
Danh xưng mỗi chốn: trệ- cúi- thỉ- trư;
Tên gọi tùy vùng: Lợn- heo- ủn- hợi.

Sống chẳng ước giường cao;
Chết không màng mộ khối.
Thề tri ân sinh ký thân dâng;
Nguyện di chúc tử quy mạng gởi.

Lòng xả thân khi vui vẻ hài hòa;
Quyết vị nghĩa lúc khóc sầu bối rối.
Đôi lứa vui vầy hòa hợp, cỗ lòng chay cảm tạ ông mai;
Vợ chồng hạnh phúc thủy chung, mâm thủ cấp tri ân bà mối.

Quân sát sinh lạt trói đè ngang;
Lão đồ tể dao găm thọc tới .
Éc vài câu tim vỡ tàn sinh;
Ộc một tiếng huyết trào hấp hối.

Thế rồi:
Trưng bày giỗ chạp ma chay;
Chế biến tiệc tùng cưới hỏi
Ngoại hình lổn ngổn: Giò- thăn- nạc- mỡ- thủ- mông;
Nội tạng ê hề: Cật- họng- tim- gan- phèo- phổi.

Luộc- chiên- xào- nấu um đầy;
Ninh- mọc- giò- nem vô khối.
Bát tiết canh đặt xuống nguội đông;
Tô bầu dục bưng lên nóng hổi.

Đĩa nem ngon quéo lưỡi dậy mùi ;
Nồi lẫu dịu quăn môi ngút khói .
Tay gắp tựa giông tràn;
Miệng nhai như sấm trổi.
Chép mồm đánh ực, rung đùi nhịp nhịp khen lao;
Khà họng gật gù, ngoác miệng oang oang cười nói.

Đau đớn quá, kể không xong tâm sự lùng bùng;
Xót xa thay, Than chẳng hết nguồn cơn rắc rối.

Thôi vậy:
Dạ từ bi bỏ hận dung tình;
Tâm hỷ xả buông thù xá tội.
Cờ vào tay phải phất liên hồi;
Ghế đã xếp nên ngồi phấn khởi.

Chắc chắn an vui;
Đoan nguyền thơ thới.
Lăn tay: Heo;
Đóng triện: Hợi!

Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp
 
Mừng Xuân có Chúa – Vui Tết bên Mẹ
Hoài Thanh
14:16 04/02/2019
Mừng Xuân có Chúa – Vui Tết bên Mẹ

MỪNG vui mỗi dịp đầu năm
XUÂN về hội ngộ ghé thăm chúc mừng
SANG năm mới thật tưng bừng
DÂNG lời cảm tạ vang lừng nơi nơi
CHÚA thương ban phúc cho đời
LỜI Ngài hằng sống cao vời biết bao
CẢM ơn tha thiết dâng trào
TẠ ơn luôn mãi nói sao cho vừa

VUI Xuân bên Mẹ xin thưa
TẾT bình an đến cho Mùa hồng ân
VỀ đây rộn rã muôn phần
TIẾN lên hạnh phúc, tinh thần thảnh thơi
MẸ luôn phù hộ muôn người
KHÚC tình ca đó cho đời binh yên
TRI ân Mẹ rất nhân hiền
ÂN tinh trải rộng vô biên ngập tràn

MỪNG XUÂN CÓ CHÚA HÂN HOAN
TẾT VỀ BÊN MẸ VÔ VÀN YÊU THƯƠNG

 
Tâm sự loài Heo
LM. Đaminh Nguyễn Ngọc Long
20:51 04/02/2019
Năm mới xin chào mọi người trên trần gian!

Năm mới theo âm lịch văn hóa Á Đông, loài Heo, hay còn được gọi tên là Lợn, chúng tôi được đại diện cho cả năm với tên Kỷ Hợi. Hợi là ngôn ngữ văn chương Hán Việt, chỉ về loài Heo chúng tôi.

Khi nói đến Heo, người ta thường nghĩ ngay đến chúng tôi là con vật có bốn chân cẳng, ăn ở không sạch sẽ, ăn xong tiêu hóa thải phân ra hàng đống to lớn ngay tại chuồng xông mùi hôi thối ô nhiễm môi trường. Con vật béo phì, nhiều mỡ màng, cứng đờ nhiều lông lá, một con vật sung sướng chỉ ăn với nằm ngủ, một con vật ăn tạp đủ mọi thứ bằng mồm mõm, và có tuổi đời sống không đầy một năm là bị lên án rồi.

Chúng tôi loài heo có hai loại: loại nuôi trong nhà mang lại lợi nhuận kinh tế cao và loại heo hoang dã sống trong rừng. Cả hai loại đều ăn thịt được. Hình thể loài Heo chúng tôi tuy mang tiếng là phéo phì, nhưng lại cân đối đấy. Chúng tôi có mõm dài đàng trước và có đuôi ở đàng sau, nên khi vẽ phác họa một chú Heo rất dễ đơn giản.

Và người ta cũng lấy Heo chúng tôi, cùng với cách sống của chúng tôi làm biểu tượng hình ảnh, nhất là về phương diện đạo đức luân lý, cho sự sống theo ý thích bừa bãi đồi bại. Một hình ảnh ví von theo nghĩa xấu ngụ ý khinh chê chửi rủa!

Nhưng loài heo cũng là loài vật sinh sản con cái sai mắn hằng năm. Một con heo nái hằng năm sinh sản chừng 15 heo con. Có heo con mới heo thịt, heo nái làm giống.

Loài heo nuôi mau lớn, chỉ trong khoảng năm sáu tháng là heo lớn mập to nặng đủ cân tạ bán được rồi. Càng ngày người ta phát triển thành nền công nghệ nuôi sản xuất heo hàng loạt.

Cũng với đà tiến bộ của khoa học, người ta thử nghiệm phát triển loài Heo chúng tôi có nhiều giống loại cùng theo phương pháp nhân tạo, sao cho giống Heo tốt không bị bệnh, mau lớn ít mỡ. Tất cả để đáp ứng nhu cầu thị trường kinh tế ngày càng cao có nhiều đòi hỏi về thức ăn cho ngon, cho sang đẹp.

Một nguồn lợi kinh tế không chỉ cho gia đình, cho hãng xưởng nông trại mà còn cho cả nền kinh tế quốc gia đất nước nữa.

Một nguồn thức ăn không chỉ riêng cho một vùng, một đất nước mà cho cả thị trường xuất cảng nữa.

Ngày nay đâu đâu cũng cần có, cũng bán thịt heo làm thức ăn. Thịt heo vừa dễ nấu, vừa ngon lại vừa có gía phải chăng. Không dùng thịt heo thì dùng thịt nào đây?

Như thế, thịt heo hữu ích nhiều cho đời sống con người. Với tiến bộ khoa học bắt đầu từ giữa thế kỷ 20. người ta đã nghiên cứu cấy trồng giống heo sao cho ít mỡ, có nhiều thịt nạc. Nên giống heo bây giờ có ít hơn 50% lượng mỡ, có 16 rẻ sườn thay vì 12 rẻ sườn. Ngay thịt bụng của heo cũng phát triển sinh nhiều nạc hơn mỡ.

Dẫu vậy thịt heo mà không có mỡ sẽ khô bã không ngậy ngon. Khi chọn mua thịt heo, người ta thích miếng thịt có nhiều nạc nhưng cũng phải có mỡ dính kèm theo.

Thịt heo được phân loại ra nhiều phần tùy theo cách thức nấu món ăn của nhà bếp. Như thịt đùi thịt mông dùng để luộc nấu gỉa làm thịt chó. Chân heo dùng nấu bún bò Huế. Thịt chân heo ít mở luộc ăn ngon dòn. Cỗ lòng lợn cũng là món ăn ngon miệng dùng nhậu chén hay nấu cháo; Đầu heo, Tai heo dùng để xào giò thủ, ngâm dấm làm dưa rất ngon dòn; Da heo cũng là một món ăn trộn pha với thịt nạc làm nem, chạo; Sườn heo nướng hay chiên thơm ngon.

Thịt nạc vai, thịt thăn của heo thường dùng làm nem, giò, chả, thịt xá xíu, nấu thịt đông, thịt hộp, làm ruốc sấy khô. Thịt Heo quay ăn với bánh hỏi hay với bún rất đúng hợp khẩu vị và có vẻ sang trọng nữa... Tùy theo cách thức nấu nướng, người ta chế biến thịt heo theo nhiều công thức làm thức ăn tùy theo khẩu vị, theo phong tục tập quán của từng dân tộc, từng quốc gia đất nước.

Cũng theo tục lệ cưới hỏi bên Việtnam, người ta thường đem đến làm lễ cưới sính hỏi, một con heo quay chín vàng còn nguyên con nằm trên một mâm khay trông rất đẹp mắt. Điều này cũng muốn nói lên điều may mắn hạnh phúc.

Thay vì nuôi heo sống sau một vài tháng bán có tiền, người ta cũng đúc nung con heo bằng đất, bằng sành, rồi mỗi ngày hay mỗi tuần cất bỏ tiền còn dư vào đó. Sau một thời gian heo đất đầy no, đổ ra có được một số tiền tiết kiệm để dành trong bụng heo đất. Đây là một cách nuôi heo bỏ ống gây vốn và cũng là cách sống tập tiết kiệm để dành trong cuộc sống.

Trong lịch sử niềm tin đạo giáo hình ảnh loài heo chúng tôi được nhìn theo nhiều khía cạnh gần như trái ngược khác nhau.

Thời xa xưa thượng cổ, người Ai Cập nhìn con heo là hình ảnh biểu tượng của mặt trăng. Nên họ giết heo vào những ngày có trăng.

Ở bên Syria con heo là con vật thánh, dùng để tế nữ Thần sự sinh sôi nẩy nở Astarte.

Trái lại theo Do Thái giáo và Hồi Giáo cùng những vùng bên Trung Đông, heo là con vật dơ bẩn kinh tởm. Vì thế người ta không được phép ăn thịt heo.

Trong Kinh Thánh Cựu ước con heo cũng là con vật dơ bẩn: „Con heo, vì nó có chân chẻ làm hai móng, nhưng không nhai lại: các ngươi phải coi nó là loài ô uế. Thịt của chúng, các ngươi không được ăn, xác chết của chúng, các ngươi không được đụng đến; các ngươi phải coi chúng là loài ô uế.“ ( Levi 11,7; Dân số 14,8).

Chúa Giêsu cũng dùng hình ảnh con heo để nói về con người có lối sống không trong sạch, không có kỷ luật phạm sự thánh:"Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.“ ( Mt 7,6).

Hình ảnh người con đi hoang phải đi chăn heo sinh sống, nói lên cảnh cùng cực và sự xấu hổ lớn lao phải chịu của một con người ( Lc 15,15).

Trong nghệ thuật Kitô giáo, loài Heo chúng tôi được diễn tả bằng hình hay bằng chữ viết gần như chỉ về sự xấu xa tội lỗi.

Trong dân gian người ta đem loài Heo chúng tôi ra để ví von với ngụ ý chửi rủa:„ ngu như lợn!“ „ Bẩn như heo!“ „ chỉ biết ăn no lại nằm như heo!“.

Nhưng văn hóa dân gian cũng dùng loài Heo chúng tôi để nói về may mắn tự nhiên tới mà không phải làm gì, như „ có số sướng như Heo!“, và người Đức có câu ngạn ngữ ví von „ Schwein gehabt !“

Trong dân gian có câu ca dao ví von:

“ Trông mặt mà bắt hình dong,
Con Lợn có béo thì lòng mới ngon.”

Người ta cũng nói: loài heo chúng tôi có mõm dài chũi ủi đất cát hất ra đằng trước. Đó cũng là hình ảnh của sự tiến bộ khai phá. Và như thế mang đến hạnh phúc.

Có lẽ vì thế, nhiều nơi người ta nấu món thịt heo ăn vào ngày 01.01. hằng năm, để cầu sự may mắn cho năm đó!

Cũng theo phong tục tập quán bên Á Đông, người ta chọn loài heo chúng tôi làm hình ảnh biểu tượng cho một năm. Trong số 12 con vật biểu tượng cho năm luân phiên đứng làm chủ năm đó, loài Heo chúng tôi là con vật biểu tượng thứ mười hai.

Con số mười hai là số nói về điều gì mang lại hạnh phúc. Trong vũ trụ, một năm chia ra làm mười hai tháng theo vòng quay mặt trời. Một ngày chia ra làm hai chu kỳ: ngày có mười hai tiếng và đêm cũng có mười hai tiếng đồng hồ. Năm nay, vào ngày 05.02.2019, bắt đầu tới lượt loài Heo chúng tôi xuất hiện như vai chính trên sân khấu thời gian năm Âm lịch với tên Kỷ Hợi.

Loài Heo chúng tôi là lòai thú vật cũng được Đấng Tạo Hóa dựng nên trong công trình sáng tạo của Ngài cho trần gian như bao loài tạo vật khác.

Nếu không lầm, Thiên Chúa đã tạo dựng loài gia súc, loài dã thú, trong đó có loài Heo cùng vào ngày sáng tạo thứ sáu trước khi Ngài tạo dựng nên con người như cao điểm của công trình sáng tạo, cũng trong ngày hôm đó. (Sáng thế 1,24-31). Chúng tôi không biết gì nhiều hơn nữa.

Và đã là tạo vật do Ngài tạo dựng trong thiên nhiên, chắc Ngài phải có một chương trình nào đó cho loài Heo chúng tôi.

Chúng tôi tin và hy vọng như vậy!

Chúc mừng Năm Mới Kỷ Hợi!

Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long
 
Ảnh Nghệ Thuật
Ảnh Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền: Mai Vàng Ngày Tết
Nguyễn Đức Cung
18:10 04/02/2019
MAI VÀNG NGÀY TẾT

Ảnh của Nguyễn Đức Cung

Bên nhánh mai vàng ngày Tết
Gia đình Trang ảnh

Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền
Kính chúc quý độc giả
năm Kỷ Hợi tràn đầy Bình An, Hạnh Phúc.

Trân trọng,
 
VietCatholic TV
TV Thời Sự Giáo Hội và Thế Giới Ngày Nay, 4/2/2019: VietCatholic Chúc mừng Năm Mới Kỷ Hợi
VietCatholic Network
04:40 04/02/2019
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây

Ngợi khen Chúa Giêsu Kitô. VietCatholic xin kính chào quý vị và anh chị em trong tình yêu thương của Chúa Kitô và Mẹ Maria. Kính thưa quý vị và anh chị em, Tết Kỷ Hợi đang đến, Cha Giám Đốc Trần Công Nghị, Ban Giám đốc cùng Qúi Cha, Nam Nữ Tu sĩ, tất cả anh chị em cộng tác viên của VietCatholic trên toàn thế giới kính chúc Quí Đức Cha, Quí Linh Mục, Nam nữ tu sĩ, qúi vị, và qúi độc giả và gia đình một Năm Mới tràn đầy hồng ân Chúa, sức khỏe, an bình, hạnh phúc. Cầu chúc cho Giáo hội và Quê hương Việt Nam được chóng có ngày công lý được thể hiện, hòa bình cho mọi thành phần dân tộc, và dân chúng không còn lầm than và đói khổ, đất nước thoát ách nô lệ ngoại bang. Kính thưa qúi vị, chương trình Truyền Hình của chúng tôi hôm nay gồm có các tin chính như sau:

1- Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa Nhật ngày 3/2/2019.

2- Đức Thánh Cha gởi sứ điệp cho người dân Emirates trước chuyến viếng thăm.

3- Cuộc viếng thăm của Đức Thánh Cha tại Emirati là biểu tượng của sự bao dung.

4- Đức Thánh Cha tiếp Uỷ ban đối thoại thần học giữa Công Giáo và Chính thống Đông phương.

5- Các linh mục cần có niềm vui như Cha thánh Gioan Bosco.

6- Bộ dòng tu mời gọi gia tăng tình huynh đệ tu trì và tránh “tinh thần giáo phái”.

7- Đức Thánh Cha gặp Tổng Tu nghị Dòng Trợ thế Thánh Gioan Thiên Chúa.

8- Tòa Thánh kêu gọi bài trừ kỳ thị người phong cùi.

9- Ngày quốc tế Truyền Thông, Tòa Thánh kêu gọi báo chí luôn tìm kiếm sự thật.

10- Các giáo hội ở Giêrusalem trong Tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất.

11- Tại Cuba: Khai trương nhà thờ đầu tiên được xây dựng sau cuộc cách mạng.

12- Cuộc họp vì hòa giải và hòa bình ở Venezuela.

13- Giới thiệu bài hát: Xuân Đã Về.

Xin mời quý vị theo dõi phần tin chi tiết
 
Cảnh đón tiếp Đức Thánh Cha rất ngoạn mục tại phủ tổng thống Abu Dhabi
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
05:22 04/02/2019
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Như chúng tôi đã tường trình, trưa Chúa Nhật 3 tháng 2, sau khi đọc kinh Truyền Tin với các tín hữu và khách hành hương, Đức Thánh Cha Phanxicô đã ra sân bay Fiumicino của Rôma để bay sang Abu Dhabi. Máy bay đã khởi hành lúc 1h chiều.

Ngài đã đến nơi vào lúc 10h tối, theo giờ địa phương. Lễ nghi chào đón đã được diễn ra tại khu vực sân bay dành cho Tổng thống tại Abu Dhabi.

Ra đón Đức Thánh Cha có thái tử Sheikh Mohammed bin Zayed Al-Nahyan nghinh đón Đức Giáo Hoàng khi ngài vừa xuống khỏi cầu tháng máy bay và đặt chân lên đất Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất.

Khi các vị bước vào phòng khánh tiết của phi trường, các trẻ em trong quốc phục đã dâng lên Đức Giáo Hoàng một bó hoa và kính chào ngài tới Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất bằng tiếng Tây Ban Nha, là tiếng mẹ đẻ của ngài.

Đức Phanxicô đã duyệt qua một hàng quân danh dự trước khi được người bạn cũ và là đồng minh với ngài trong việc tìm cách củng cố cuộc đối thoại Kitô Giáo và Hồi Giáo là Giáo Sĩ Ahmed el-Tayeb của Đại Học al-Azhar,.

Sáng thứ Hai, ngày 4 tháng 2, lúc 12 giờ trưa đã có lễ nghi chào đón chính thức tại phủ tổng thống và cuộc hội đàm giữa Đức Thánh Cha với Thái tử Al Nahyan.
 
Đức Thánh Cha thăm Đại Đền Thờ Hồi giáo Vua Zayed.
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
12:16 04/02/2019
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Như chúng tôi đã tường trình, lúc 1h chiều ngày Chúa Nhật 3 tháng 2, tức là ngày 29 tháng 12 âm lịch, Đức Thánh Cha đã khởi hành từ sân bay Fiumicino của Rôma để bay sang Abu Dhabi. Ngài đã đến nơi vào lúc 10h tối, theo giờ địa phương. Lễ nghi chào đón chính thức đã được diễn ra tại khu vực sân bay dành cho Tổng thống tại Abu Dhabi.

Sáng thứ Hai, lúc 12 giờ trưa, đã có lễ nghi chào đón chính thức tại phủ tổng thống và cuộc hội đàm giữa Đức Thánh Cha với Thái tử Al Nahyan.

Những hình ảnh quý vị và anh chị em đang xem thấy đây diễn ra lúc 5 giờ chiều cùng ngày khi Đức Thánh Cha gặp gỡ các thành viên của Hội đồng trưởng lão Hồi giáo tại Đại Đền Thờ Hồi Giáo Sheikh Zayed.

Nhân đây, xin được giới thiệu vài nét về tình hình xã hội tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất.

Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất thuờng bị chỉ trích do thành tích nhân quyền của họ, cụ thể là việc áp dụng Luật Hồi giáo Sharia trong hệ thống pháp lý. Theo Tổ chức Human Rights Watch, các tòa án hình sự và dân sự tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất áp dụng chặt chẽ các yếu tố trong luật Sharia, được hệ thống hóa trong bộ luật hình sự và luật gia đình, theo cách thức kỳ thị chống lại nữ giới.

Đánh roi và ném đá là các hình phạt phổ biến dành cho các tội ngoại tình, tình dục trước hôn nhân và tiêu thụ các thức uống có cồn. Người phạm tội ngoại tình bị đánh 100 roi nếu chưa lập gia đình và bị ném đá đến chết đối với người đã kết hôn. Phụ nữ phá thai bị đánh 100 roi và có thể phải ngồi tù đến 5 năm.

Bên cạnh các tòa án dân sự, còn có hệ thống các tòa án Sharia, là những tòa có thẩm quyền chuyên biệt đối với các vụ án liên quan đến gia đình và luân lý. Cả người không Hồi Giáo cũng bị chi phối bởi luật Sharia và các tòa án Sharia.

Bội giáo là tội bị tử hình tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Báng bổ tôn giáo là bất hợp pháp. Ngoại kiều dính líu vào việc lăng mạ Hồi giáo nhẹ thì bị trục xuất, nặng thì ngồi tù, thậm chí lãnh án tử hình.

Việc truyền giáo gần như không thể thực hiện được. Một người phụ nữ khi đi ta đường phải có nam giới tháp tùng. Vì thế, trừ phi người nam tháp tùng ấy cũng có ý muốn theo đạo, một người phụ nữ tự mình đi đến nhà thờ là điều khó có thể xảy ra. Việc kết hôn giữa một người phụ nữ Hồi Giáo với một người đàn ông không Hồi Giáo được xem là một hình thức “gian dâm”, và người phụ nữ có thể bị ném đá đến chết như trong trường hợp một người phụ nữ đã có gia đình ngoại tình với người khác. Một người đàn ông Hồi Giáo có thể kết hôn với một người phụ nữ không Hồi Giáo, nhưng con cái bắt buộc phải theo Hồi Giáo.

Đồng tính luyến ái là bất hợp pháp và là một tội bị tử hình theo luật tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Tuy nhiên, trong thực tế những người bị bắt thường bị xử phạt từ 10 năm tù cho đến 15 năm tù. Nhiều người đồng tính bị đánh chết bởi các bạn tù.

Các tòa án Sharia cũng đưa ra các bản án cắt cụt tay chân tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Đóng đinh cũng được coi là một biện pháp trừng phạt pháp lý tại đây.

Trong tháng Ramadan, ăn, uống hoặc hút thuốc công khai từ khi bình minh đến lúc hoàng hôn cũng bị coi là phạm pháp.
 
Tại hội nghị Abu Dhabi, Đức Thánh Cha lên án việc nại đến danh Thiên Chúa để loại trừ và phân biệt đối xử
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
20:20 04/02/2019
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Như chúng tôi đã tường trình, sáng thứ Hai 4/2, lúc 12 giờ trưa, đã có lễ nghi chào đón chính thức tại phủ tổng thống và cuộc hội đàm giữa Đức Thánh Cha với Thái tử Al Nahyan.

Lúc 5 giờ chiều cùng ngày khi Đức Thánh Cha gặp gỡ các thành viên của Hội đồng trưởng lão Hồi giáo tại Đại Đền Thờ Hồi Giáo Sheikh Zayed.

Những hình ảnh quý vị và anh chị em đang xem thấy đây diễn ra lúc 6:10 chiều cùng ngày khi Đức Thánh Cha tham dự “Hội nghị liên tôn quốc tế về tình huynh đệ của nhân loại” tại Đài tưởng niệm vị lập quốc.

Trong diễn từ trước hội nghị này, Đức Thánh Cha nói:

Abu Dhabi, Đài tưởng niệm vị lập quốc

Ngày 4 tháng 2 năm 2019


As-salāmu alaykum! Bình an ở cùng anh em!

Tôi chân thành cảm ơn Thái tử Mohammed bin Zayed Al Nahyan và Tiến sĩ Ahmad Al-Tayyib, Đại Imam của Đại Học Al-Azhar, vì những lời chào của chư vị. Tôi biết ơn Hội đồng trưởng lão về cuộc gặp gỡ vừa qua tại Đại Đền Thờ Hồi giáo Vua Zayed.

Tôi thân ái gởi lời chào đến các nhà chức trách dân sự và tôn giáo và ngoại giao đoàn. Cho phép tôi cũng chân thành cám ơn các bạn vì sự chào đón nồng nhiệt mà các bạn đã dành cho tôi và phái đoàn của tôi.

Tôi cũng cám ơn tất cả những người đã góp phần để chuyến đi này có thể thực hiện được và những người đã làm việc với sự tận tâm, nhiệt tình và chuyên nghiệp cho sự kiện này: các nhà tổ chức, những người trong Văn phòng Nghi Lễ, các nhân viên an ninh và tất cả những người đã đóng góp theo nhiều cách khác nhau “trong hậu trường”. Một lời cám ơn đặc biệt xin được gởi đến ông Mohamed Abdel Salam, cựu Cố vấn của Đại Imam.

Từ đất nước của các bạn, suy nghĩ của tôi hướng đến tất cả các quốc gia trên bán đảo này. Tôi xin gửi lời chào thân ái nhất đến họ, trong tình bạn và lòng quý trọng.

Với tấm lòng biết ơn Chúa, trong năm kỷ niệm tám thế kỷ cuộc gặp gỡ giữa Thánh Phanxicô Assisi và Quốc vương al-Malik al Kāmil, tôi đã đón lấy cơ hội được đến đây như một tín hữu khao khát hòa bình, như một người anh em tìm kiếm hòa bình với những người anh em khác. Chúng ta hiện diện ở đây để mong muốn hòa bình, thúc đẩy hòa bình, và trở thành công cụ của hòa bình.

Logo của chuyến viếng thăm này mô tả một con chim bồ câu với một nhánh ô liu. Đó là một hình ảnh gợi lại một câu chuyện - có trong các truyền thống tôn giáo khác nhau - về trận lụt đại hồng thủy. Theo tường thuật của Kinh thánh, để bảo vệ loài người khỏi họa diệt vong, Thiên Chúa đã bảo ông Nô-ê đi vào con tàu cùng với gia đình. Ngày nay, chúng ta cũng vậy, khi nhân danh Thiên Chúa, để bảo vệ hòa bình, chúng ta cần phải cùng nhau trở thành một gia đình trong một con tàu có thể lướt qua biển thế gian đầy giông bão này: đó là con tàu của tình huynh đệ.

Điểm xuất phát là sự thừa nhận rằng Thiên Chúa là nguồn gốc của một gia đình nhân loại. Người là Đấng Tạo Dựng muôn loài và tất cả nhân loại chúng ta. Người muốn chúng ta sống như anh chị em với nhau, trong ngôi nhà chung của sáng tạo mà Người đã ban cho chúng ta. Tình huynh đệ được thiết lập ở đây nằm ở những căn cội của nhân loại chung của chúng ta, như “một ơn gọi được bao gồm trong kế hoạch sáng tạo của Thiên Chúa”. [1] Điều này cho chúng ta biết rằng tất cả mọi người đều có nhân phẩm như nhau và không ai có thể là chủ tể hay nô lệ của người khác.

Chúng ta không thể tôn vinh Đấng Tạo Hóa mà không trân trọng sự thánh thiêng của mỗi người và của mỗi cuộc sống con người: mỗi người đều quý giá như nhau trong mắt của Thiên Chúa, là Đấng không nhìn vào gia đình nhân loại với một ánh mắt ưu tiên người này loại trừ người khác, nhưng với một ánh mắt nhân từ bao gồm tất cả mọi người. Khi chúng ta nhìn nhận mỗi con người đều có các quyền như nhau là chúng ta tôn vinh danh Chúa trên trái đất này. Như thế, nhân danh Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, mọi hình thức bạo lực phải bị lên án không chút do dự, bởi vì chúng ta báng bổ danh Chúa một cách nghiêm trọng khi chúng ta sử dụng danh ấy để biện minh cho sự thù hận và bạo lực đối với anh chị em mình. Không có bạo lực nào có thể được biện minh nhân danh tôn giáo.

Kẻ thù của tình huynh đệ là một thứ chủ nghĩa cá nhân được diễn dịch thành những mong muốn khẳng định bản thân và phe nhóm riêng mình trên những người khác. Mối nguy hiểm này đe dọa tất cả các khía cạnh của cuộc sống, ngay cả đặc ân bẩm sinh cao nhất của con người, là sự cởi mở với siêu việt và lòng đạo đức. Lòng đạo đức chân chính bao gồm yêu mến Chúa với tất cả trái tim và yêu mến người lân cận như chính mình. Do đó, hành vi tôn giáo cần liên tục được thanh tẩy khỏi cơn cám dỗ liên tục tái diễn là đánh giá những người khác như các kẻ thù và đối thủ. Mỗi hệ thống niềm tin được kêu gọi để vượt qua sự phân chia giữa bạn bè và kẻ thù, ngõ hầu có thể đưa ra viễn ảnh thiên đàng, nơi đón nhận mọi người một cách bình đẳng không phân biệt đối xử.

Tôi muốn bày tỏ sự đánh giá cao về sự dấn thân của quốc gia này đối với lòng bao dung và việc bảo đảm tự do thờ phượng, để đương đầu với chủ nghĩa cực đoan và thù hận. Ngay cả quyền tự do cơ bản là được tuyên xưng niềm tin của mình cũng được đề cao - quyền tự do này là một yêu cầu nội tại đối với sự nhìn nhận chính mình của con người - chúng ta cần phải cảnh giác sao cho tôn giáo không thể bị công cụ hóa và phủ nhận chính nó khi cho phép bạo lực và khủng bố.

Tình huynh đệ chắc chắn “cũng bao hàm sự đa dạng và khác biệt giữa anh chị em, mặc dù họ được liên kết với nhau bởi huyết thống và có cùng bản chất và phẩm giá”. [2] Tôn giáo đa nguyên là một biểu hiện của điều này; trong bối cảnh như vậy, thái độ đúng đắn không phải là sự đồng nhất bắt buộc cũng không phải là sự đánh đồng cá mè một lứa. Những gì chúng ta được kêu gọi trong tư cách các tín hữu là dấn thân cho phẩm giá bình đẳng của tất cả mọi người, nhân danh Đấng Giàu Lòng Thương Xót đã tạo ra chúng ta và vì danh Người sự hòa giải các cuộc xung đột và tình huynh đệ trong sự đa dạng cần phải được tìm kiếm. Ở đây tôi muốn tái khẳng định niềm tin của Giáo Hội Công Giáo rằng: “Chúng ta không thể thực sự kêu cầu Thiên Chúa, Cha của tất cả, nếu chúng ta từ chối đối xử trong tình anh em với bất kỳ người nào, được tạo ra như hình ảnh của Thiên Chúa.” [3 ]

Tuy nhiên, chúng ta phải đối mặt với nhiều vấn nạn khác nhau: làm thế nào chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau trong một gia đình nhân loại? Làm thế nào chúng ta có thể nuôi dưỡng một tình huynh đệ không phải là lý thuyết mà được chuyển dịch thành một tình anh em đích thực? Làm sao sự bao gồm người khác có thể thắng thế được trước khuynh hướng loại trừ người ta nhân danh phe nhóm của riêng mình? Nói tóm lại, làm thế nào các tôn giáo có thể là những kênh của tình huynh đệ chứ không phải là những rào cản của sự phân cách?

Gia đình nhân loại và sự can đảm của lòng vị tha

Nếu chúng ta tin vào sự tồn tại của gia đình nhân loại, thì gia đình ấy phải được chăm sóc. Như trong mọi gia đình, điều này xảy ra trên tất cả thông qua một cuộc đối thoại hàng ngày và hiệu quả. Điều này giả định rằng việc có bản sắc riêng phải được trân trọng chứ không buộc phải từ bỏ để làm hài lòng người khác. Nhưng đồng thời, nó đòi hỏi sự can đảm của lòng vị tha, [4] liên quan đến sự thừa nhận đầy đủ người khác và quyền tự do của người ấy, và hệ quả là cam kết hành xử sao cho các quyền cơ bản của người khác luôn được khẳng định, ở mọi nơi và bởi mọi người. Không có tự do, chúng ta không còn là con cái của gia đình nhân loại, mà là nô lệ. Một phần của tự do đó, mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây, là tự do tôn giáo. Nó không bị giới hạn trong việc tự do thờ phượng nhưng phải tiến xa hơn để có thể nhìn thấy người kia thực sự là anh chị em, là con cái của chính gia đình nhân loại của tôi, mà Thiên Chúa đã cho được tự do và vì thế, không định chế nào của con người có thể ép buộc, ngay cả bằng cách nại đến danh Thiên Chúa.

Đối thoại và cầu nguyện

Sự can đảm của lòng vị tha là trung tâm của cuộc đối thoại, dựa trên sự chân thành của các ý hướng. Đối thoại trong thực tế bị phương hại bởi định kiến, là điều làm tăng khoảng cách và sự nghi ngờ: chúng ta không thể tuyên bố tình huynh đệ và sau đó hành động một cách ngược lại. Theo một tác giả hiện đại, “Một người lừa dối chính mình và lắng nghe lời dối trá của mình sẽ đi đến mức không còn có thể phân biệt được sự thật trong anh ta, hoặc xung quanh anh ta, và vì vậy mất hết sự tôn trọng đối với bản thân và người khác”. [5]

Trên hết, cầu nguyện là điều cần thiết: lời cầu nguyện với ý định chân thành vừa hóa thân thành lòng can đảm vị tha vì danh Chúa, vừa giúp thanh tẩy tâm hồn khỏi tự quy hướng vào chính mình. Lời cầu nguyện của con tim phục hồi tình huynh đệ. Do đó, “đối với tương lai của cuộc đối thoại liên tôn, điều đầu tiên chúng ta phải làm là cầu nguyện và cầu nguyện cho nhau vì chúng ta là anh chị em với nhau! Không có Chúa, không có gì là có thể; có Ngài, mọi thứ trở nên có thể! Cầu xin cho lời cầu nguyện của chúng ta - mỗi người theo truyền thống của riêng mình – tùng phục hoàn toàn thánh ý Chúa, là Đấng muốn tất cả những người nam nữ nhận ra họ là anh chị em với nhau và sống như vậy để tạo thành một gia đình nhân loại vĩ đại trong sự hài hòa của sự đa dạng”. [6]

Không có lựa chọn nào khác: chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng tương lai hoặc sẽ không có tương lai nào cả. Cách riêng, các tôn giáo không thể từ bỏ nhiệm vụ cấp bách là xây dựng những cầu nối giữa các dân tộc và các nền văn hóa. Đã đến lúc các tôn giáo nên tích cực hơn, với lòng can đảm và táo bạo, không định kiến, để giúp gia đình nhân loại tăng cường khả năng hòa giải, mở rộng tầm nhìn của hy vọng và con đường hòa bình cụ thể.

Giáo dục và Công lý

Giờ đây, chúng ta hãy trở lại với hình ảnh ban đầu của chim bồ câu hòa bình. Hòa bình, để bay được, cần đôi cánh nâng đỡ nó: đôi cánh của giáo dục và công lý.

Giáo dục - trong tiếng Latin có nghĩa là “trích ra, rút ra” - là mang lại ánh sáng chiếu soi các tài nguyên quý giá của tâm hồn. Thật khích lệ khi nhận thấy rằng các khoản đầu tư ở đất nước này đang được thực hiện không chỉ trong việc khai thác các tài nguyên của trái đất, mà còn là các tài nguyên thuộc về tâm hồn, trong việc giáo dục giới trẻ. Đó là một dấn thân mà tôi hy vọng sẽ được tiếp tục và lan rộng ở nơi khác. Giáo dục cũng xảy ra trong một mối quan hệ, trong sự hỗ tương. Bên cạnh câu châm ngôn cổ đại nổi tiếng “hãy tự biết chính mình”, chúng ta cũng phải đề cao “hãy biết đến anh chị em mình”: hãy biết đến lịch sử, văn hóa và đức tin của họ, bởi vì chúng ta không thể biết bản thân mình thực sự nếu không biết đến người khác. Là con người, và hơn thế nữa là anh chị em với nhau, chúng ta hãy nhắc nhở nhau rằng không có gì thuộc về con người có thể còn xa lạ với chúng ta. [7] Điều quan trọng đối với tương lai là việc hình thành những bản sắc mở có khả năng vượt qua cám dỗ quy hướng vào chính mình và trở nên cứng nhắc.

Đầu tư vào văn hóa kích thích sự giảm bớt hận thù, tăng trưởng văn minh và thịnh vượng. Giáo dục và bạo lực tỷ lệ nghịch với nhau. Các trường Công Giáo - được đánh giá cao ở đất nước này và trong khu vực - thúc đẩy một nền giáo dục như thế nhân danh hòa bình và sự hiểu biết lẫn nhau để ngăn chặn bạo lực.

Những người trẻ tuổi, những người thường bị bao vây bởi những thông điệp tiêu cực và tin giả, cần phải học cách đừng đầu hàng trước quyến rũ của chủ nghĩa duy vật, thù hận và định kiến. Họ cần học cách phản đối bất công và cả những kinh nghiệm đau đớn trong quá khứ. Họ cần học cách bảo vệ quyền của người khác bằng chính năng lực mà họ bỏ ra để bảo vệ quyền của mình. Một ngày nào đó, họ sẽ là những người đánh giá chúng ta. Họ sẽ đánh giá cao chúng ta, nếu chúng ta đã cho họ một nền tảng vững chắc để tạo ra những cuộc gặp gỡ văn minh mới. Họ sẽ đánh giá thấp chúng ta, nếu chúng ta chỉ để lại cho họ những ảo ảnh và viễn ảnh trống rỗng của những xung đột man rợ có hại.

Công lý là cánh thứ hai của hòa bình, thường bị tổn hại bởi các sự kiện đơn lẻ, nhưng dần dần bị ăn mòn đi bởi căn bệnh ung thư bất công.

Do đó, không ai có thể tin vào Chúa mà không tìm cách sống công bằng với mọi người, theo Nguyên tắc Vàng: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.” (Mt 7:12).

Hòa bình và công lý không thể tách rời! Tiên tri Isaia nói: “Sự nghiệp của đức công minh sẽ là hoà bình” (32:17). Hòa bình chết khi nó tách khỏi công lý, nhưng công lý là sai lầm nếu nó không phải là phổ quát. Một thứ công lý chỉ dành cho các thành viên trong gia đình, cho những đồng bào của mình, cho các tín đồ của cùng một niềm tin là một thứ công lý khập khiễng; đó là một sự bất công trá hình!

Các tôn giáo trên thế giới cũng có nhiệm vụ nhắc nhở chúng ta rằng tham lam lợi nhuận khiến trái tim trở nên vô hồn và những luật lệ thị trường hiện tại, đòi hỏi mọi thứ ngay lập tức, không mang lại lợi ích cho cuộc gặp gỡ, đối thoại, gia đình - là những khía cạnh thiết yếu của cuộc sống đòi hỏi phải có thời gian và sự kiên nhẫn. Các tôn giáo nên là tiếng nói của những người bé mọn, những người không phải là các con số thống kê nhưng là anh chị em với chúng ta, và các tôn giáo phải đứng về phía người nghèo. Các tôn giáo nên tiếp tục theo dõi như những tuần canh của tình huynh đệ trong đêm dài xung đột. Các tôn giáo nên là những lời cảnh tỉnh trước nhân loại đừng nhắm mắt làm ngơ trước bất công và không bao giờ cam chịu trước quá nhiều những bi kịch trên thế giới.

Sa mạc nở hoa

Nói về tình huynh đệ như con tàu Nô-ê của hòa bình, tôi muốn lấy cảm hứng từ hình ảnh thứ hai, đó là sa mạc bao quanh chúng ta.

Ở đây, chỉ trong vài năm, với tầm nhìn xa và khôn ngoan, sa mạc đã được biến thành một nơi thịnh vượng và hiếu khách. Từ một trở ngại không thể chấp nhận và không thể tiếp cận, sa mạc đã trở thành nơi gặp gỡ giữa các nền văn hóa và tôn giáo. Ở đây sa mạc đã nở hoa, không chỉ vài ngày trong năm, nhưng còn trong nhiều năm tới. Đất nước này, trong đó cát và các tòa nhà chọc trời gặp nhau, tiếp tục là một ngã tư quan trọng giữa Tây và Đông, giữa Bắc và Nam của hành tinh: tiếp tục là một nơi phát triển, nơi từng là những không gian khắc nghiệt nay đang cung cấp việc làm cho người dân của các quốc gia khác nhau.

Tuy nhiên, sự phát triển cũng có những đối thủ của nó. Nếu kẻ thù của tình huynh đệ là chủ nghĩa cá nhân được đề cập ở trên, thì tôi cũng muốn nêu bật sự thờ ơ như một trở ngại cho sự phát triển, sự thờ ơ đó chung cuộc chuyển đổi thực tại hưng thịnh thành những vùng đất sa mạc. Trong thực tế, một sự phát triển hoàn toàn thực dụng không thể cung cấp tiến bộ thực sự và lâu dài. Chỉ có một sự phát triển toàn diện và mạch lạc mới cung cấp một tương lai xứng đáng với con người. Sự thờ ơ ngăn cản chúng ta nhìn thấy cộng đồng nhân loại xa hơn là những thu nhập của nó; và khiến chúng ta không thể nhìn anh chị em của mình xa hơn những công việc họ làm. Sự thờ ơ, trong thực tế, không nhìn về tương lai. Nó không quan tâm đến tương lai của kỳ công sáng tạo, nó không quan tâm đến phẩm giá của người lạ và tương lai của trẻ em.

Trong bối cảnh này, tôi rất vui mừng khi ở đây tại Abu Dhabi vào tháng 11 năm ngoái, Diễn đàn đầu tiên về Liên minh liên tôn cho các Cộng đồng An toàn hơn đã diễn ra, với chủ đề là phẩm giá trẻ em trong thế giới kỹ thuật số. Sự kiện này gợi lại một thông điệp được đưa ra một năm trước tại Rôma trong một đại hội quốc tế có cùng chủ đề, một đại hội mà tôi đã nhiệt thành hỗ trợ và khuyến khích. Do đó, tôi cám ơn tất cả các nhà lãnh đạo đã tham gia vào lĩnh vực này và tôi bảo đảm với họ về sự ủng hộ, tình đoàn kết và tham gia của tôi và của Giáo Hội Công Giáo, trong chính nghĩa rất quan trọng này là bảo vệ trẻ vị thành niên dưới mọi hình thức.

Ở đây, trong vùng đất sa mạc này, một cách phát triển hiệu quả đã được mở ra, bắt đầu từ việc tạo công ăn việc làm, mang lại hy vọng cho nhiều người từ nhiều quốc gia, và từ nhiều nền văn hóa và tín ngưỡng. Trong số đó, cũng có nhiều Kitô hữu, những người đã hiện diện trong khu vực này từ nhiều thế kỷ, đã tìm thấy cơ hội và đóng góp đáng kể cho sự phát triển và phồn vinh của đất nước. Ngoài các kỹ năng chuyên nghiệp, họ mang đến cho các bạn sự chân thực trong đức tin của họ. Sự tôn trọng và khoan dung mà họ gặp gỡ, cũng như những nơi thờ phượng cần thiết là nơi họ cầu nguyện, và là nơi họ có thể trưởng thành về mặt tâm linh, sau đó mang lại lợi ích cho toàn xã hội. Tôi khuyến khích các bạn tiếp tục đi trên con đường này, để những người sống ở đây hoặc đi qua có thể lưu giữ không chỉ hình ảnh của những công trình vĩ đại được dựng lên trên sa mạc, mà còn là hình ảnh của một quốc gia bao dung và chào đón tất cả mọi người.

Với tinh thần này, tôi mong muốn có cơ hội được gặp gỡ cụ thể, không chỉ ở đây mà trong toàn bộ khu vực yêu dấu, là tâm điểm của Trung Đông này. Tôi mong muốn các xã hội nơi những người có tín ngưỡng khác nhau có quyền công dân như nhau và là nơi quyền ấy chỉ bị tước mất [khi đương sự dự phần] trong trường hợp bạo lực dưới bất kỳ hình thức nào.

Một cuộc sống huynh đệ với nhau, được xây dựng dựa trên giáo dục và công lý; một sự phát triển nhân bản được xây dựng dựa trên sự bao gồm chào đón, và trên quyền của tất cả mọi người là những hạt giống của hòa bình mà các tôn giáo trên thế giới được kêu gọi để giúp phát triển. Có lẽ chưa bao giờ, trong tình huống lịch sử tế nhị này, một nhiệm vụ không thể trì hoãn của các tôn giáo là góp phần phi quân sự hóa trái tim con người. Cuộc chạy đua vũ trang, việc mở rộng tầm ảnh hưởng của nó, các chính sách gây hấn gây phương hại cho người khác sẽ không bao giờ mang lại sự ổn định. Chiến tranh không thể tạo ra bất cứ điều gì ngoài sự khốn khổ, vũ khí không mang lại điều gì ngoài cái chết!

Tình huynh đệ nhân loại đòi hỏi chúng ta, với tư cách là đại diện của các tôn giáo trên thế giới, nghĩa vụ phải từ chối mọi sắc thái tán thành từ ngữ “chiến tranh”. Chúng ta hãy trả nó lại cho sự thô lỗ khốn khổ của nó. Những hậu quả định mệnh của nó đang bày ra trước mắt chúng ta. Tôi đang nghĩ đặc biệt đến Yemen, Syria, Iraq và Libya. Cùng nhau, như anh chị em trong một gia đình nhân loại tuân theo thánh ý Thiên Chúa, chúng ta hãy chống lại luận lý của sức mạnh vũ trang, chống lại việc kiếm tiền từ các mối quan hệ, từ việc vũ trang biên giới, nâng cao các tường thành, và bịt miệng người nghèo. Chúng ta hãy phản đối tất cả những điều này với sức mạnh ngọt ngào của lời cầu nguyện và với cam kết đối thoại hàng ngày. Việc chúng ta ở bên nhau hôm nay là một thông điệp của tin cậy, một sự khích lệ cho tất cả những người thiện chí, để họ không thể đầu hàng trước những cơn hồng thủy bạo lực và sự sa mạc hóa lòng vị tha. Thiên Chúa ở cùng với những ai tìm kiếm hòa bình. Từ thiên đàng, Ngài chúc phúc cho mỗi bước tiến được thực hiện dưới thế trên con đường này.

Cám ơn tất cả các bạn.

[1] Đức Bênêđíctô XVI, Diễn từ trước các tân Đại sứ cạnh Tòa thánh, ngày 16 tháng 12 năm 2010.

[2] Thông điệp Ngày Hòa bình Thế giới, 1 tháng Giêng năm 2015, 2.

[3] Công Đồng Vatican II, Tuyên bố về mối quan hệ của Giáo hội với các tôn giáo ngoài Kitô giáo - Nostra Aetate, 5.

[4] x. Diễn từ trước các tham dự viên tại Hội nghị quốc tế vì hòa bình, Trung tâm hội nghị Al-Azhar, Cairo, 28 tháng 4 năm 2017.

[5] F. M. Dostoyevsky, Anh em nhà Karamazov, II, 2.

[6] Diễn từ trong buổi tiếp kiến chung dành cho hội nghị liên tôn, ngày 28 tháng 10 năm 2015.

[7] X. Terence, Heautontimorumenos (Người tự tra tấn mình) I, 1, 25.


Source:Vatican News
 
Tuyên ngôn lịch sử Công Giáo - Hồi Giáo về tình huynh đệ trong gia đình nhân loại
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
22:23 04/02/2019
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Quý vị và anh chị em đang theo dõi phóng sự đặc biệt về chuyến tông du Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất của Đức Thánh Cha Phanxicô diễn ra từ 3 đến 5 tháng Hai.

Như chúng tôi đã tường trình, chiều ngày thứ Hai, ngày 4 tháng 2, Đức Thánh Cha đã tham dự Hội nghị liên tôn quốc tế về tình huynh đệ của nhân loại.

Sau bài diễn văn của ngài tại hội nghị này, Đức Giáo Hoàng Phanxicô và Đại Imam của Đại Học Hồi Giáo Al-Azhar đã ký Văn kiện mang tên “Tình huynh đệ của con người vì hòa bình thế giới và sống chung”.

Đức Hồng Y Pietro Parolin cho rằng văn kiện này có một tầm quan trọng đặc biệt trong cuộc đối thoại giữa các tôn giáo, đặc biệt là Kitô giáo và Hồi giáo, để cổ vũ hòa bình và đấu tranh chống chủ nghĩa cực đoan. Ngài nói:

“Văn kiện rất can đảm và tiên tri vì nó đối đầu và nêu đích danh các vấn đề cấp bách nhất trong thời đại của chúng ta mà những người tin vào Thiên Chúa được khuyến khích tự vấn lương tâm của chính họ và tự tin nhận trách nhiệm của mình để hiến mạng sống cho một thế giới công bằng và thống nhất hơn.”

“Với những từ ngữ không mơ hồ, Đức Giáo Hoàng và Đại Imam tuyên bố rằng không ai được phép khai thác tên Thiên Chúa để biện minh cho chiến tranh, khủng bố hoặc bất dưới cứ hình thức bạo lực nào khác. Ngoài ra, các vị khẳng định rằng sự sống phải luôn được bảo vệ và đồng thời, quyền của phụ nữ phải được công nhận đầy đủ, và mọi thực hành kỳ thị đối với họ phải bị bác bỏ.

“Trước nhân loại, bị tổn thương bởi rất nhiều sự chia rẽ và sự cuồng tín về ý thức hệ, Đức Giáo Hoàng và Đại Imam của Al-Azhar chứng minh rằng cổ vũ văn hóa gặp gỡ không phải là điều không tưởng, nhưng là điều kiện cần thiết để sống trong hòa bình và để lại cho các thế hệ tương lai một thế giới tốt đẹp hơn thế giới chúng ta đang sống”.

Dưới đây là toàn văn văn kiện này.

NHẬP ĐỀ

Đức tin dẫn tín hữu nhìn thấy nơi người khác một người anh em hay người chị em để được hỗ trợ và yêu thương. Nhờ đức tin vào Thiên Chúa, Đấng đã dựng nên vũ trụ, tạo vật và tất cả loài người (bình đẳng nhờ lòng thương xót của Người), các tín hữu được kêu gọi bày tỏ tình huynh đệ của con người này bằng cách bảo vệ sáng thế và toàn bộ vũ trụ và hỗ trợ mọi người, đặc biệt là những người nghèo nhất và những người thiếu thốn nhất.

Giá trị siêu việt này đóng vai trò làm khởi điểm cho một số cuộc hội họp được đặc trưng bởi bầu không khí thân thiện và huynh đệ trong đó chúng tôi chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và các vấn đề của thế giới đương thời của chúng tôi. Chúng tôi đã làm điều này bằng cách xem xét các tiến bộ khoa học và kỹ thuật, các thành tựu trị liệu, kỷ nguyên kỹ thuật số, các phương tiện truyền thông đại chúng và truyền thông. Chúng tôi cũng suy tư về mức độ nghèo đói, xung đột và đau khổ của rất nhiều anh chị em ở các nơi khác nhau trên thế giới do hậu quả của cuộc chạy đua vũ trang, bất công xã hội, tham nhũng, bất bình đẳng, suy giảm đạo đức, khủng bố, kỳ thị, cực đoan, và nhiều nguyên nhân khác.

Từ các cuộc thảo luận huynh đệ và cởi mở của chúng tôi, và từ cuộc hội họp nhằm bày tỏ hy vọng sâu sắc về một tương lai tươi sáng cho mọi người, ý tưởng của Văn Kiện này về Tình huynh đệ của con người đã được thai nghén. Văn bản này đã được dành cho một suy tư trung thực và nghiêm túc để trở thành một tuyên bố chung của những khát vọng tốt đẹp và chân thành. Đó là một văn kiện mời gọi tất cả những người có niềm tin vào Thiên Chúa và niềm tin vào tình huynh đệ của con người hợp nhất và làm việc với nhau để nó có thể làm kim chỉ nam cho các thế hệ tương lai biết thăng tiến nền văn hóa tôn trọng lẫn nhau trong khi ý thức được ơn thánh tuyệt vời của Thiên Chúa vốn làm cho tất cả loài người trở thành anh chị em.

VĂN KIỆN

Nhân danh Thiên Chúa, Đấng đã tạo dựng mọi con người bình đẳng về quyền lợi, nghĩa vụ và phẩm giá, và là Đấng đã kêu gọi họ sống với nhau như anh chị em, để tràn đầy trái đất và làm cho các giá trị của lòng tốt, tình yêu và hòa bình được biết đến;

Nhân danh sự sống con người vô tội mà Thiên Chúa đã cấm giết, khẳng định rằng bất cứ ai giết chết một người giống như đã giết chết cả nhân loại và bất cứ ai cứu một người cũng giống như đã cứu cả nhân loại;

Nhân danh người nghèo, người túng thiếu, người thiệt thòi và những người cần giúp đỡ nhất mà Thiên Chúa đã ra lệnh cho chúng ta phải giúp đỡ như một nghĩa vụ cần có của mọi người, đặc biệt là những người giàu có và có phương tiện;

Nhân danh trẻ mồ côi, góa phụ, người tị nạn và những người bị lưu đày khỏi nhà cửa và đất nước của họ; nhân danh mọi nạn nhân của các cuộc chiến tranh, bách hại và bất công; Nhân danh người yếu đuối, những người sống trong sợ hãi, tù binh chiến tranh và những người bị tra tấn ở bất cứ nơi nào trên thế giới, không trừ ai;

Nhân danh các dân tộc đã mất an ninh, hòa bình và khả năng sống chung, trở thành nạn nhân của sự hủy diệt, tai họa và chiến tranh;

Nhân danh tình huynh đệ của con người bao trùm mọi con người nhân bản, hợp nhất họ lại và làm họ trở nên bình đẳng;

Nhân danh tình huynh đệ này vốn bị xé nát bởi các chính sách của chủ nghĩa cực đoan và chia rẽ, bởi các hệ thống lợi nhuận không hạn chế hoặc bởi các khuynh hướng ý thức hệ đáng ghét chuyên thao túng các hành động và tương lai của con người nam nữ;

Nhân danh tự do mà Thiên Chúa đã ban cho tất cả loài người khi dựng nên họ tự do và phân biệt họ bằng hồng phúc này;

Nhân danh công lý và lòng thương xót, các nền tảng của thịnh vượng và đá góc của đức tin;

Nhân danh tất cả những người có thiện chí sẽ có mặt ở mọi nơi trên thế giới;

Nhân danh Thiên Chúa và mọi điều đã nêu ra cho đến nay; Viện Al-Azhar al-Sharif và người Hồi giáo ở phương Đông và Phương Tây, cùng với Giáo Hội Công Giáo và người Công Giáo Đông và Tây, tuyên bố chấp nhận nền văn hóa đối thoại làm đường đi; hợp tác lẫn nhau làm quy tắc ứng xử; hiểu biết lẫn nhau làm phương pháp và tiêu chuẩn.

Chúng tôi, những người tin vào Thiên Chúa và vào việc sau cùng được gặp gỡ Người và sự phán xét của Người, trên cơ sở trách nhiệm tôn giáo và đạo đức của chúng tôi, và thông qua Văn Kiện này, kêu gọi chính chúng tôi, các nhà lãnh đạo của thế giới cũng như các kiến trúc sư của chính sách quốc tế và kinh tế thế giới, làm việc chăm chỉ để truyền bá nền văn hóa khoan dung và chung sống hòa bình; can thiệp, khi có cơ hội sớm nhất, để ngăn chặn việc đổ máu vô tội và đem lại việc chấm dứt chiến tranh, xung đột, suy đồi môi trường và suy thoái đạo đức và văn hóa mà thế giới hiện đang trải qua.

Chúng tôi kêu gọi các nhà trí thức, triết gia, nhân sĩ tôn giáo, nghệ sĩ, chuyên gia truyền thông và các người nam nữ có văn hóa ở mọi nơi trên thế giới, tái khám phá các giá trị của hòa bình, công lý, lòng tốt, cái đẹp, tình huynh đệ của con người và cùng tồn tại để củng cố tầm quan trọng của các giá trị này như là mỏ neo cứu rỗi cho mọi người, và để cổ vũ chúng ở khắp mọi nơi.

Bản Tuyên bố này, soạn thảo từ việc xem xét sâu sắc về thực tại đương thời của chúng ta, đánh giá các thành công của nó và trong tình liên đới với các đau khổ, thảm họa và tai họa của nó, tin chắc rằng trong số những nguyên nhân quan trọng nhất của các cuộc khủng hoảng trong thế giới hiện đại là một lương tâm con người đã bị vô cảm hóa, là một xa rời các giá trị tôn giáo và là một chủ nghĩa cá nhân thịnh hành kèm theo các triết lý duy vật vốn thần thánh hóa con người và du nhập các giá trị trần tục và vật chất thay cho các nguyên tắc tối cao và siêu việt.

Trong khi thừa nhận các bước tiến tích cực của nền văn minh hiện đại của chúng ta trong các lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, y học, kỹ nghệ và phúc lợi, đặc biệt là ở các nước phát triển, chúng tôi muốn nhấn mạnh rằng, gắn liền với các tiến bộ lịch sử ấy, vốn vĩ đại và có giá trị, vẫn tồn tại cả một sự xuống cấp về đạo đức gây ảnh hưởng đối với hành động quốc tế lẫn việc làm suy yếu các giá trị và trách nhiệm tinh thần. Tất cả những điều này góp phần vào một cảm giác thất vọng, cô lập và tuyệt vọng chung khiến nhiều người rơi vào vòng xoáy của chủ nghĩa vô thần, bất khả tri hoặc cực đoan tôn giáo hoặc rơi vào chủ nghĩa cực đoan mù quáng và cuồng tín, một thứ cuối cùng khuyến khích các hình thức phụ thuộc và tự hủy hoại cả về phương diện cá nhân lẫn tập thể.

Lịch sử cho thấy chủ nghĩa cực đoan tôn giáo, chủ nghĩa cực đoan quốc gia và cả sự bất khoan dung đã được tạo ra trên thế giới, bất kể ở phương Đông hoặc phương Tây, điều có thể gọi là dấu hiệu của “một thế chiến thứ ba đang diễn ra từng mảng”. Ở một số nơi trên thế giới và trong nhiều hoàn cảnh bi thảm, các dấu hiệu này đã bắt đầu hiển hiện một cách đau đớn, vì trong những tình huống này không ai biết rõ số lượng chính xác các nạn nhân, góa phụ và trẻ mồ côi. Ngoài ra, chúng tôi thấy, các khu vực khác chuẩn bị trở thành môi trường của các cuộc xung đột mới, với sự bùng nổ căng thẳng và tích tụ vũ khí và đạn dược, và tất cả điều này diễn ra trong bối cảnh toàn cầu đang bị bị trùm phủ bởi bất trắc, vỡ mộng, sợ hãi về tương lai và bị kiểm soát bởi các lợi ích kinh tế hẹp hòi.

Chúng tôi cũng khẳng định rằng các cuộc khủng hoảng chính trị lớn, các tình huống bất công và thiếu sự phân phối các tài nguyên thiên nhiên một cách công bằng - điều mà chỉ một thiểu số giàu có được hưởng, gây thiệt hại cho phần lớn các dân tộc trên trái đất - đã tạo ra và tiếp tục tạo ra, những con số vĩ đại những người nghèo, người ốm yếu và người chết. Điều này dẫn đến những cuộc khủng hoảng thảm khốc mà nhiều quốc gia khác nhau trở thành nạn nhân bất chấp các tài nguyên thiên nhiên và sự tháo vát của những người trẻ tuổi vốn là các đặc trưng của các quốc gia này. Trước những khủng hoảng dẫn đến cái chết của hàng triệu trẻ em như vậy - bị vứt bỏ vì đói nghèo – hiện có một sự im lặng không thể chấp nhận được ở bình diện quốc tế.

Trong bối cảnh này, rõ ràng gia đình, trong tư cách hạt nhân căn bản của xã hội và nhân loại, là nhân tố chủ yếu đem con cái vào thế giới, nuôi dạy chúng, giáo dục chúng và cung cấp cho chúng sự đào tạo đạo đức vững chắc và an toàn gia đạo. Tấn công định chế gia đình, coi nó một cách khinh miệt hoặc nghi ngờ vai trò quan trọng của nó, là một trong những điều ác đe dọa nhất trong thời đại chúng ta.

Chúng tôi cũng khẳng định tầm quan trọng của việc đánh thức ý thức tôn giáo và sự cần thiết phải làm sống lại ý thức này trong trái tim của các thế hệ mới thông qua giáo dục đúng đắn và tuân thủ các giá trị đạo đức và giáo lý tôn giáo ngay thẳng. Nhờ cách này, chúng ta có thể đương đầu với các khuynh hướng cá nhân chủ nghĩa, ích kỷ, mâu thuẫn và cũng giải quyết được chủ nghĩa triệt để và chủ nghĩa cực đoan mù quáng dưới mọi hình thức và biểu hiện của nó.

Mục đích đầu tiên và quan trọng nhất của các tôn giáo là tin vào Thiên Chúa, tôn vinh Người và mời gọi mọi người đàn ông và đàn bà tin rằng vũ trụ này phụ thuộc vào một Thiên Chúa cai quản nó. Người là Đấng Tạo Hóa đã hình thành chúng ta bằng sự khôn ngoan siêu phàm của Người và đã ban cho chúng ta hồng phúc sự sống để bảo vệ nó. Đó là một hồng phúc mà không ai có quyền lấy đi, đe dọa hoặc thao túng để phù hợp với chính mình. Thật vậy, mọi người phải bảo vệ hồng phúc sự sống này từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc tự nhiên. Do đó, chúng tôi lên án mọi hành vi đe dọa đến tính mạng như diệt chủng, hành động khủng bố, buộc phải di cư, buôn người, phá thai và trợ tử. Chúng tôi cũng lên án các chính sách cổ vũ các thực hành này.

Hơn nữa, chúng tôi kiên quyết tuyên bố rằng các tôn giáo không bao giờ kích thích chiến tranh, các thái độ thù hận, thù địch và cực đoan, cũng không được kích động bạo lực hoặc đổ máu. Những thực tại bi thảm này là hậu quả của việc đi trệch ra ngoài giáo huấn tôn giáo. Chúng là kết quả của sự thao túng chính trị đối với các tôn giáo và của các diễn giải của các nhóm tôn giáo, những nhóm, trong diễn trình lịch sử, đã lợi dụng sức mạnh của tình cảm tôn giáo trong trái tim mọi người nam nữ khiến họ hành động theo cách không có liên hệ gì với sự thật tôn giáo. Điều này được thực hiện vì mục đích đạt được các mục tiêu chính trị, kinh tế, trần tục và thiển cận. Do đó, chúng tôi kêu gọi tất cả các bên liên hệ ngừng sử dụng các tôn giáo để kích động hận thù, bạo lực, cực đoan và cuồng tín mù quáng, và kiềm chế sử dụng thánh danh Thiên Chúa để biện minh cho các hành vi giết người, lưu đày, khủng bố và áp bức. Chúng tôi yêu cầu điều này trên cơ sở niềm tin chung của chúng tôi vào Thiên Chúa, Đấng không tạo ra con người nam nữ để bị giết hoặc đấu tranh với nhau, cũng không bị tra tấn hoặc sỉ nhục trong cuộc sống và hoàn cảnh của họ. Thiên Chúa, Đấng toàn năng, không cần được bảo vệ bởi bất cứ ai và Người không muốn tên của Người bị sử dụng để khủng bố người ta.

Văn kiện này, phù hợp với các Văn Kiện quốc tế trước đây vốn nhấn mạnh tầm quan trọng của vai trò các tôn giáo trong việc xây dựng hòa bình thế giới, đề cao những điều sau đây:

• Niềm xác tín rằng các giáo huấn chân chính của các tôn giáo mời gọi chúng ta tiếp tục bắt nguồn từ các giá trị của hòa bình; bảo vệ các giá trị của sự hiểu biết lẫn nhau, tình huynh đệ của con người và sự chung sống hài hòa; tái lập sự khôn ngoan, công bằng và tình yêu; và đánh thức lại ý thức tôn giáo nơi giới trẻ để các thế hệ tương lai có thể được bảo vệ chống lại lãnh vực tư duy duy vật và các chính sách nguy hiểm của lòng tham vô đáy và sự thờ ơ vốn dựa trên luật sức mạnh chứ không dựa trên sức mạnh của pháp luật;

• Tự do là quyền của mỗi người: mỗi cá nhân được hưởng tự do tín ngưỡng, suy nghĩ, phát biểu và hành động. Tính đa nguyên và sự đa dạng của các tôn giáo, màu da, giới tính, chủng tộc và ngôn ngữ đều hợp thánh ý Thiên Chúa trong sự khôn ngoan của Người, nhờ đó Người đã dựng nên con người. Sự khôn ngoan thần thiêng này là nguồn gốc từ đó quyền tự do tín ngưỡng và quyền tự do được khác biệt đã phát sinh. Do đó, việc buộc mọi người phải tuân thủ một tôn giáo hoặc văn hóa nhất định phải bị bác bỏ, cũng như việc quá áp đặt lối sống văn hóa mà người khác không chấp nhận;

• Công lý dựa trên lòng thương xót là con đường phải tuân theo để đạt được một cuộc sống hợp nhân phẩm mà mỗi con người đều có quyền;

• Đối thoại, hiểu biết và cổ vũ rộng rãi nền văn hóa khoan dung, chấp nhận người khác và chung sống hòa bình sẽ góp phần đáng kể vào việc giảm thiểu nhiều vấn đề kinh tế, xã hội, chính trị và môi trường đang đè nặng lên phần lớn nhân loại;

• Đối thoại giữa các tín hữu có nghĩa là đến với nhau trong không gian rộng lớn của các giá trị thiêng liêng, nhân bản và xã hội chung và, từ đây, truyền tải các nhân đức đạo đức cao nhất mà các tôn giáo vốn nhắm tới. Nó cũng có nghĩa là tránh các cuộc thảo luận vô bổ;

• Bảo vệ nơi thờ phượng – hội đường, nhà thờ và đền thờ Hồi giáo - là một nghĩa vụ được bảo đảm bởi các tôn giáo, giá trị con người, luật pháp và các thỏa ước quốc tế. Mọi nỗ lực tấn công các nơi thờ phượng hoặc đe dọa họ bằng các cuộc tấn công, đánh bom hoặc phá hủy bạo lực, là rõ ràng đi trệch các giáo lý của các tôn giáo cũng như vi phạm luật pháp quốc tế;

• Chủ nghĩa khủng bố là điều đáng trách và đe dọa an ninh của mọi người, bất kể ở phương Đông hay phương Tây, phương Bắc hay phương Nam, và truyền bá sự hoảng loạn, khủng bố và bi quan, nhưng điều này không phải do tôn giáo, ngay cả khi những kẻ khủng bố biến nó thành dụng cụ. Thay vào đó, nó là kết quả của sự tích lũy các diễn giải không chính xác về các bản văn tôn giáo và các chính sách liên quan đến đói, nghèo, bất công, áp bức và tự hào. Đây là lý do tại sao cần phải ngừng hỗ trợ các phong trào khủng bố được thúc đẩy bằng việc tài trợ, cung cấp vũ khí và chiến lược và bằng cách cố gắng biện minh cho các phong trào này thậm chí sử dụng cả phương tiện truyền thông. Tất cả những điều này phải được coi là tội phạm quốc tế đang đe dọa an ninh và hòa bình thế giới. Khủng bố như vậy phải bị lên án dưới mọi hình thức và biểu hiện của nó;

• Khái niệm quyền công dân dựa trên sự bình đẳng về quyền lợi và nghĩa vụ, theo đó tất cả đều được hưởng công lý. Do đó, điều quan yếu là phải thiết lập trong các xã hội chúng ta ý niệm công dân đầy đủ và bác bỏ việc sử dụng kỳ thị của các hạn từ nhóm thiểu số vốn gây ra cảm giác cô lập và thấp kém. Sự lạm dụng hạn từ này mở đường cho sự thù địch và bất hòa; nó hủy bỏ bất cứ thành công nào và lấy đi các quyền tôn giáo và dân sự của một số công dân bị kỳ thị;

• Quan hệ tốt giữa Đông và Tây là cần thiết không thể chối cãi đối với cả đôi bên. Không được bỏ qua chúng để mỗi người có thể được phong phú hóa bởi nền văn hóa của người khác thông qua trao đổi và đối thoại hữu hiệu. Phương Tây có thể khám phá nơi phương Đông phương thuốc cho những bệnh tật tâm linh và tôn giáo đang được gây ra bởi một chủ nghĩa duy vật thịnh hành. Và phương Đông có thể tìm thấy nơi phương Tây nhiều yếu tố có thể giúp giải thoát nó khỏi sự yếu kém, chia rẽ, xung đột và suy giảm khoa học, kỹ thuật và văn hóa. Điều quan trọng là phải chú ý đến sự khác biệt về tôn giáo, văn hóa và lịch sử vốn là một thành tố quan yếu trong việc hình thành tính cách, văn hóa và văn minh của phương Đông. Điều cũng quan trọng tương tự là củng cố mối ràng buộc của các quyền căn bản của con người để giúp đảm bảo một cuộc sống hợp nhân phẩm cho mọi người nam nữ của cả Đông lẫn Tây, tránh các nền chính trị nước đôi;

• Một yêu cầu thiết yếu là công nhận quyền của phụ nữ đối với giáo dục và việc làm và công nhận quyền tự do của họ để thực thi các quyền chính trị của riêng họ. Hơn nữa, các nỗ lực phải được đưa ra nhằm giải phóng phụ nữ khỏi điều kiện lịch sử và xã hội đi ngược lại các nguyên tắc đức tin và nhân phẩm của họ. Điều cũng cần thiết là bảo vệ phụ nữ khỏi bị bóc lột tình dục và khỏi bị coi là hàng hóa hoặc đối tượng của khoái lạc hoặc lợi ích tài chính.

Do đó, phải kết liễu mọi thực hành bất nhân và thô bạo đó vốn bôi nhọ phẩm giá phụ nữ. Phải nỗ lực để sửa đổi các luật lệ ngăn phụ nữ được hưởng đầy đủ các quyền lợi của họ;

• Việc bảo vệ các quyền căn bản của trẻ em được lớn lên trong môi trường gia đình, nhận được dinh dưỡng, giáo dục và hỗ trợ, là bổn phận của gia đình và xã hội. Những bổn phận như vậy phải được đảm bảo và bảo vệ để chúng không bị làm ngơ hoặc bác bỏ đối với bất cứ đứa trẻ nào ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Mọi thực hành vi phạm nhân phẩm và quyền lợi của trẻ em phải bị tố cáo. Điều quan trọng không kém là phải cảnh giác trước những nguy hiểm mà các em phải đối diện, đặc biệt trong thế giới kỹ thuật số, và coi là tội ác việc buôn bán sự vô tội của các em và mọi vi phạm đến tuổi trẻ của các em;

• Bảo vệ quyền của người già, người yếu, người tàn tật và người bị áp bức là nghĩa vụ tôn giáo và xã hội, một nghĩa vụ phải được bảo đảm và bảo vệ thông qua luật pháp nghiêm ngặt và việc thực thi các thỏa thuận quốc tế có liên quan.

Cuối cùng, nhờ sự hợp tác hỗ tương, Giáo Hội Công Giáo và Al-Azhar công bố và cam kết truyền đạt Văn kiện này tới các chính quyền, các nhà lãnh đạo có ảnh hưởng, những người theo tôn giáo trên toàn thế giới, các tổ chức khu vực và quốc tế thích hợp trong xã hội dân sự, các định chế tôn giáo và các nhà tư tưởng hàng đầu. Họ cũng cam kết thêm sẽ làm cho các nguyên tắc trong Tuyên bố này được biết đến ở tất cả các bình diện khu vực và quốc tế, trong khi yêu cầu cho các nguyên tắc này được diễn dịch thành các chính sách, quyết định, văn bản lập pháp, các khóa học và tài liệu được lưu hành.

Al-Azhar và Giáo Hội Công Giáo yêu cầu Văn kiện này trở thành đối tượng nghiên cứu và suy tư trong tất cả các trường học, trường đại học và viện đào tạo, nhờ thế giúp giáo dục các thế hệ mới để họ mang lại sự tốt lành và hòa bình cho người khác, và trở thành những người bảo vệ ở khắp nơi các quyền lợi của những người bị áp bức và của những người nhỏ bé nhất trong anh chị em chúng ta.

Tóm lại, nguyện vọng của chúng tôi là:

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể tạo nên một lời mời hòa giải và tình huynh đệ nơi mọi tín hữu, thực ra nơi các tín hữu và những người không tin, và nơi mọi người thiện chí;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một lời kêu gọi để mọi lương tâm ngay thẳng bác bỏ bạo lực và chủ nghĩa cực đoan mù quáng; một lời kêu gọi đới với những người biết trân trọng các giá trị khoan dung và tình huynh đệ vốn được các tôn giáo cổ vũ và khuyến khích;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một chứng tá cho sự vĩ đại của đức tin vào Thiên Chúa môt đức tin vốn hợp nhất các trái tim bị chia rẽ và nâng cao tâm hồn con người;

Ước mong Bản Tuyên bố này có thể là một dấu hiệu của sự gần gũi giữa Đông và Tây, giữa Bắc và Nam, và giữa tất cả những người tin rằng Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta để hiểu nhau, hợp tác với nhau và sống như anh chị em thương yêu nhau.

Đây là những gì chúng tôi hy vọng và tìm cách đạt được với mục đích tìm kiếm một nền hòa bình phổ quát mà tất cả mọi người có thể tận hưởng ở đời này.

Abu Dhabi, ngày 4 tháng 2 năm 2019

Đức Giáo Hoàng Phanxicô

Đại Imam của Al-Azhar Ahmad Al-Tayyib