Ngày 01-05-2025
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Đáp Ca TV 117 - Chúa Nhật Kính Lòng Chúa Thương Xót
Vietcatholic
01:54 01/05/2025
Đáp Ca TV 117 - Chúa Nhật Kính Lòng Chúa Thương Xót (Xem Video)
 
LAO ĐỘNG
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
01:56 01/05/2025
LAO ĐỘNG ( 01-5 )

Ngày 01-5 được thế giới chọn làm ngày quốc tế lao động. Kitô hữu Công Giáo chúng ta tôn vinh một người lao động khả kính là Thánh Cả Giuse. Xin được chia sẻ một vài nghĩ suy về Thánh Cả như là một người lao động chân chính, gương mẫu.

Các nhà xã hội học đã phân biệt giữa lao động và làm việc cách rõ ràng. Loài vật dưới con người cũng có những sinh hoạt hái lượm, làm tổ…để sinh tồn và lưu truyền giống nòi, nhưng chỉ làm việc chứ không lao động. Chúng làm các công việc ấy một cách theo bản năng thúc đẩy. Trái lại con người là con vật biết lao động. Lao động là làm việc có ý thức và có mục đích. Con người cũng làm việc nhưng biết mình làm gì, phải làm gì và sẽ làm gì, đồng thời làm các công việc với mục đích vạch ra, định trước rõ ràng cụ thể. Vì biết mình sẽ làm gì nên con người thực sự làm chủ và lựa chọn những công việc mình làm.

Dưới cái nhìn Kitô giáo, đặc biệt qua hình ảnh Thánh Cả Giuse thì chúng có thể thêm vào cái khái niệm mà các nhà xã hội học đã nêu trên, một vài tiêu chí. Lao động là làm việc không những có ý thức và có mục đích mà còn biết làm theo cách thức, cách thế hợp lý, chính đáng và phải đạo, trong niềm tin. Với khái niệm này, chúng ta thử xem Thánh Cả Giuse đã lao động ra sao?

Ý thức: Làm việc có ý thức là biết mình làm việc gì rõ ràng và cụ thể một cách nào đó. Dĩ nhiên Thánh Cả Giuse biết mình làm nhiều việc, nhưng qua các trang Tin Mừng chúng ta thấy Ngài biết mình “đón nhận Maria và Hài Nhi trong dạ về nhà” (x.Mt 1,24). Cuộc đời con người chúng ta, có quá nhiều việc phải làm. Thế nhưng thử hỏi có công việc nào quan trọng cho bằng việc đón nhận tha nhân và đón nhận Thiên Chúa. Đi kèm theo sự ý thức đó là tinh thần trách nhiệm. Đón nhận Maria và Hài Nhi trong dạ về nhà mình thì Giuse biết và sẵn sàng đảm nhận những phận việc gì, đó là những phận việc không đơn giản chút nào, đòi hỏi nhiều nỗ lực gắng công và sự quảng đại hy sinh quên mình.

Có mục đích: Xin thử hỏi thánh Cả Giuse đón nhận Thai nhi Giêsu và Mẹ Người về nhà để làm gì, nghĩa là với mục đích gì? Qua lời sứ thần truyền cho thánh Cả trong giấc mộng chúng ta có thể biết được hai mục đích chính đó là nhận Maria về nhà làm bạn và cùng với Maria đặt tên cho Con Trẻ là Giêsu. Đón nhận tha nhân không phải như người tôi tớ hay là như kẻ cạnh tranh sinh tồn mà như người bạn nghĩa thiết thì mọi việc chúng ta làm mới thực sự là lao động. Theo Thánh kinh, việc đặt tên mang ý nghĩa giáo dục, đào tạo. Thiên Chúa đã tín nhiệm giao phó trách nhiệm cho thánh Giuse và Mẹ Maria góp phần giáo dục đào tạo Con Thiên Chúa làm người thành Giêsu nghĩa là Đấng Cứu Độ nhân trần. Đây chính là đỉnh cao của việc lao động.

Thánh Kinh tường thuật khi sáng tạo trời đất muôn vật, trăng sao, chim trời cá biển và muông thú thì Thiên Chúa chỉ phán một lời và Người thấy chúng tốt đẹp. Tuy nhiên khi tạo dựng loài người thì Thiên Chúa xem ra phải vất vả hơn, lao công nhiều hơn và sau đó Thiên Chúa thấy rất tốt đẹp. Có thể khẳng định rằng con người là kết quả đỉnh cao của lao công của Thiên Chúa. Khi xem xét lao công một ai đó, chúng ta chớ dừng lại ở thành quả là vật chất hay của tiền kiếm được mà hãy xem họ đã góp phần dệt nên những con người như thế nào.

Mừng lễ thánh Giuse lao động hôm nay ước gì chúng ta không dừng lại ở công việc thợ mộc của ngài hay ở các khoản thu nhập mà ngài kiếm được để lo cho gia đình Nagiarét mà hãy nhìn vào thành quả mà ngài in đậm dấu ấn nơi mái gia đình Nagiarret, nơi Đấng Cứu Độ khiến dân chúng không thể quên gia đình quê quán của một Đấng có quyền năng trong lời nói và hành động. “Chẳng phải ông ta là con ông Giuse, bác thợ mộc và bà Maria đấy ư?” (x.Mt 13,55)

Hiện thực cuộc sống cho ta xác nhận điều này: ích gì khi ra công tìm kiếm của cải đủ đầy và thừa thải mà con cái lại hỏng hư. Để xét xem lao công một ai đó thì phải xem con cái của họ như thế nào.

Đức cố Giáo Hoàng Phanxicô đã từng nói: Một con người đúng nghĩa là người luôn biết sống trong các mối tương quan. Dĩ nhiên trước hết phải biết cội nguồn, gốc gác của mình và từ đó đạo thảo hiếu là lẽ đương nhiên phải có. Đó cũng là người nhận biết sự cần thiết của tha nhân trong việc tồn tại và phát triển của bản thân. Khi nhìn nhận mình hiện hữu trong các mối tương quan thì nó thúc giục chúng ta sống hữu ích, biết cống hiến hơn là hưởng thụ ích kỷ. Đức Thánh Cha nhấn mạnh là hôm nay cần làm cuộc cách mạng trong cung cách ứng xử. Vượt lên trên cả cung cách “sống tử tế”, chúng ta cần biết sống trân trọng tha nhân dẫu cho họ có như thế nào.

Tháng 5 về chúng ta sống thảo hiếu với mẹ Maria với những cánh hoa và điệu múa. Dĩ nhiên cần phải ý thức đúng việc dâng hoa kính Đức Mẹ nghĩa là gì và với mục gì thì việc dâng hoa mới có ý nghĩa. Chính vì thế mà Giáo hội dạy chúng ta rằng “việc tôn kính Mẹ Maria không hệ tại ở những tình cảm chóng qua mà phải được dệt xây trên nền tảng một đức tin trưởng thành, đích thật”. Ước gì mỗi người chúng ta bằng chính lao công của mình trở thành một đóa hoa tô thắm cho đời, làm mặn nồng cho xã hội bằng chính cuộc sống hữu ích và đầy chí cống hiến. Chắc chắn Mẹ Maria sẽ mĩm cười và chúc phúc cho chúng ta. Xin Mẹ Maria và thánh cả Giuse cầu bàu cho chúng con.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
 
Lên bờ để đi lưới người
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
01:58 01/05/2025
Lên bờ để đi lưới người

SUY NIỆM CHÚA NHẬT III PHỤC SINH - C

(Ga 21, 1-14)

Chúng ta đang ở trong Mùa Phục Sinh, mùa của niềm vui và hy vọng ngập tràn vì Chúa đã sống lại. Niềm vui này không phải là một cảm xúc hời hợt chóng qua, nhưng là niềm vui có sức sống mới do Chúa Kitô Phục Sinh ban cho những ai tin tưởng bước đi với Người

Phụng vụ Chúa nhật thứ III sau Đại lễ Phục Sinh, Giáo hội mời gọi chúng ta tích cực gặp gỡ Chúa Kitô Phục Sinh. Gặp được Chúa sẽ có niềm vui và hy vọng. Chúa đã sống lại chính là niềm hy vọng của chúng ta, Người khơi dậy lên trong chúng ta niềm hy vọng giữa một thế giới đang bị bao trùm bởi bóng tối nhuốm màu thất vọng.

Bị đánh vẫn vui

Sách Công Vụ Tông Đồ kể lại việc hai thánh Phêrô và Gioan từ những tông đồ nhát đảm sợ sệt khi chứng kiến Chúa Giêsu, Thầy mình bị bắt bị đánh đòn và bị treo chết trên thập giá khiến các ông buồn sầu thất vọng. Gặp được Chúa Phục Sinh, với ơn Chúa Thánh Thần, ban cho các ông một tinh thần mới, đầy lửa mến và sức mạnh để các ông đã trở nên những người mạnh bạo rao giảng Danh Chúa Giêsu ngay giữa hội đường Do thái, dù trước đó vì rao giảng Danh Chúa Giêsu mà các ông bị Thượng Hội Đồng Do Thái bắt và đánh phạt. Sau khi được thả ra, các ông sung sướng vì đã có dịp chịu khổ vì Danh Chúa Giêsu, và tiếp tục rao giảng Danh Người (x.Cv 5, 27b-32.40b-41).

Đang thất vọng trở thành tông đồ đầy hy vọng

Tin Mừng theo Gioan (Ga 21,1-14) mô tả : Các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến lúc “Simon Phêrô nói với anh em : “Tôi đi đánh cá đây”.

Tôma, Nathanael và các con ông Giêbêđê cùng hai môn đệ nữa đang ở với nhau nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông” (Ga 21,3).

Phêrô một con người rất bộc trực, nóng nảy, hay sa ngã và sa ngã thậm tệ. Có lần Chúa đã gọi ông là Satan, ông đã chối Chúa tới ba lần. Nhưng con người đầy khuyết điểm ấy Chúa đã chọn làm “Đá tảng”, thủ lãnh của Giáo Hội. Vai trò lãnh đạo của Phêrô được tỏ rõ trong bài Tin Mừng hôm nay:

Sau biến cố Phục Sinh, các tông đồ trở về đời sống thuyền chài. Phêrô vẫn là người quyết định : “Tôi đi đánh cá đây”. Các môn đệ khác cũng đồng tình: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Đêm ấy, không bắt được con cá nào. Trời sáng, theo lời người khách lạ, thả lưới bên phải mạn thuyền, một mẻ cá bất ngờ. Khi vừa nghe Gioan nói : “Chính Chúa đó!” Phêrô liền khoác áo vào và nhảy xuống biển (Ga 21,7). Chúa Giêsu Phục Sinh đã biến các ông là những người đang thất vọng trở thành tông đồ đầy hy vọng.

Trở nên thừa sai của niềm hy vọng

Một chi tiết rất hay đáng chúng ta lưu ý là : "Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bời biển" (Ga 21,4). Biển là gì nếu không phải là biểu tượng của thế gian đang bị xô đẩy bởi những con sóng dữ dội và những vòng xoáy của ba thù? Và bờ biển ở đây là gì, hả chẳng tượng trưng cho sự sống đời đời đó sao? Các môn đệ đã vất vả, cực nhọc suốt đêm trên biển để đánh bắt cá, đương đầu với những con sóng của cuộc sống hay chết, nhưng Đấng Cứu Chuộc chúng ta, sau khi sống lại, Người đứng trên bờ. Theo thánh Grêgôriô Cả (540-604), Giáo hoàng, Tiến sĩ Hội Thánh giải thích thì : Chúa Giêsu đứng trên bờ, vì sau khi sống lại, Người đã vượt qua các điều kiện của một xác thịt mong manh hay hư nát, Người đứng trên bờ để nói cho các môn đệ về mầu nhiệm phục sinh, rằng : "Thầy không hiện ra với anh em trên mặt biển nữa (x. Mt 14,25), bởi vì Thầy không còn ở với anh em trong lúc biển gầm bão tố nữa". Phê rô nhận ra Chúa, ông lại nhảy xuống biển, trong khi đó Chúa ở trên bờ để kéo các ông lên bờ và biến các ông từ nay trở thành những kẻ lưới người ở trên bờ, chứ không lưới cá ở dưới nước nữa. (Trích Homélies sur l'Évangile, n°24)

Chúa Giêsu Phục Sinh đã cách mạng hóa cuộc sống của họ và biến đổi lịch sử con người ở mọi nơi mọi thời. Các Tông Đồ thấy mình thất bại. Trong lưới của Phêrô và các môn đệ, người ta nhận ra sự kiệt sức, gần như đầu hàng, không hướng về Thiên Chúa, nhưng lại đối diện với sự nghèo nàn của chính họ. Lưới không cá. Chúa gặp gỡ họ lúc họ đang ở biển, là nơi mà tâm trí họ nặng trĩu vì những thử thách gian truân của cuộc đời; Người gặp họ vào rạng sáng ngày sau khi họ vất vả cực nhọc vô dụng suốt đêm. Chúa bảo họ thả lưới ở "phía bên kia" thuyền. Bên của sự vâng lời. Tấm lưới của Phêrô đã được thả xuống từ một phần của tình yêu Chúa và hy vọng của các ông.

Chúa hiện đến khơi dậy niềm hy vọng đang bị bao trùm các ông. Qua đó, Chúa muốn chúng ta là những người đã chịu Phép Rửa tội, những môn đệ truyền giáo của Chúa Kitô, hãy tỏa sáng hy vọng của Người ở mọi nơi trên thế giới. Tính cấp bách của sứ vụ truyền giáo mang lại hy vọng. Chúa mời gọi chúng ta trở thành những “nghệ nhân của hy vọng” và những người kiến tạo lại nhân loại, vốn đang chìm đắm trong sự phân tâm và bất hạnh.

Lạy Chúa Giêsu! Chúng con tin và hy vọng vào tình thương Chúa dành cho các tông đồ xưa cũng vẫn dành cho chúng con ngày nay. Xin cho con vững tin vào tình thương ấy khi bình yên cũng như lúc sóng gió. Xin cho con luôn vui mừng và hy vọng loan truyền tình thương cứu độ của Chúa đến cho muôn người. Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
 
NỬA VỜI CAO CẢ
Lm Minh Anh
02:04 01/05/2025
NỬA VỜI CAO CẢ

“Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”.

“Chúng ta có thể dễ dàng tha thứ cho một đứa trẻ sợ bóng tối, nhưng bi kịch thực sự của một cuộc đời là khi con người sợ ánh sáng!” - Platon.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay nói đến bóng tối và ánh sáng. Tin Mừng tiếp tục trình bày cuộc đàm đạo về ánh sáng giữa Nicôđêmô và Chúa Giêsu trong đêm. “Ánh sáng”, điều làm con người nên cao cả - nhưng với con người, nó chỉ ‘nửa vời cao cả!’. Tại sao? Vì “Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng” - “sợ ánh sáng”. Và đó là bi kịch!

Trong cuốn ‘Le Maître du désir’, ‘Thầy Dạy Khát Khao’ - người viết dịch - Éloi Leclerc nhận định, “Nicôđêmô, một thầy dạy vị vọng, không chỉ đến với Chúa Giêsu vào ban đêm; ông ‘đến từ đêm’, ‘lộ ra từ đêm’ như một người khát khao ánh sáng thức chờ bình minh. Bởi lẽ, con người chỉ thực sự tồn tại trong chuyển động vốn đem nó lại gần ánh sáng; ở ngoài chuyển động ấy, con người chỉ là một ‘mảng đêm’. Vì thế, con người chỉ tìm thấy mình trong chân lý bằng cách sinh ra trong ánh sáng. Đó là sự cao cả của nó! Thế nhưng, chỉ ‘nửa vời cao cả’; bởi lẽ, trong mọi khoảnh khắc, nó có thể để mình bị chộp lại bởi các thế lực tối tăm!”. Bằng chứng là mỗi ngày, bạn và tôi thích đọc, nghe và xem bao điều xấu xa hơn là điều tốt lành!

Dĩ nhiên, nhiều người không quan tâm đến bóng tối và những tội lỗi nổi cộm đó đây; nhưng thực tế là bóng tối luôn bủa vây chúng ta và điều đó nói lên một cảnh báo nhất định. Biết được vậy, chúng ta chiến đấu cho ánh sáng, chống lại bóng tối đến cùng. Ánh sáng nơi chúng ta thật cao cả nhưng nó quả mong manh; vì lẽ, chúng ta dễ dàng để mình bị cuốn vào ‘màn đêm’ và cảm thấy ‘hạnh phúc’ khi ở đó; thật ra, chỉ là bất hạnh! Tốt biết bao khi chúng ta ý thức điều này và xác định nó là một phần của xu hướng dễ sa ngã của bản thân hầu một chỉ cậy trông vào Chúa; tìm cách đề phòng và tránh xa mọi cám dỗ đưa đến hỗn loạn, mất trật tự và vô kỷ luật.

Vậy làm sao có thể luôn hướng về và yêu mến ánh sáng? Phải không ngừng ‘cầu nguyện và cầu nguyện’. Từ ngục tối, các tông đồ đã không ngừng cầu nguyện, để từ đó, họ được thiên thần dẫn ra ánh sáng - bài đọc một. Rõ ràng, “Kẻ nghèo hèn kêu xin, và Chúa đã nhận lời!” - Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”. “Ai chọn bóng tối sẽ phải đối mặt với sự phán xét của lên án; ai chọn ánh sáng sẽ hưởng sự phán xét của cứu rỗi. Sự phán xét luôn là hậu quả của việc lựa chọn tự do. Ai thực hành điều ác sẽ tìm kiếm bóng tối; điều ác luôn ẩn núp, nó tự che đậy. Ai tìm kiếm sự thật, nghĩa là người thực hành điều thiện, sẽ đến với ánh sáng, soi sáng các con đường của sự sống. Ai bước đi trong ánh sáng, tiếp cận ánh sáng, không thể không làm những việc tốt. Đây là những gì chúng ta được kêu gọi làm với sự tận tụy!” - Phanxicô. Không ‘được cuốn hút về Chúa Kitô’, ánh sáng nơi chúng ta thật ảo; sự cao cả nơi chúng ta chỉ nửa vời nếu không nói là thê thảm!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con rơi vào “bi kịch thực sự” khi con để mình cuốn vào bóng tối khiến sự sáng, sự cao cả nơi con trở nên thê thảm hoặc nửa vời!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
 
PHẢI VÂNG LỜI THIÊN CHÚA
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
02:05 01/05/2025
PHẢI VÂNG LỜI THIÊN CHÚA

(Chúa Nhật III PS C)

Bị điệu ra giữa Thượng Hội Đồng, bị chất vấn rằng vì sao không chấp hành lệnh nghiêm cấm không được giảng dạy nhân danh Giêsu nữa, Phêrô và các Tông đồ đã khẳng khái trả lời: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm”(Cvtđ 5,32). Câu trả lời thật tuyệt vời thật đáng “tâm phục, khẩu phục”.

Kitô hữu chúng ta nhìn nhận tiếng Chúa phán qua trật tự của thiên nhiên, qua các biến cố lịch sử, qua tiếng lương tâm. Nhưng cần thú nhận rằng các cách thể tỏ bày ấy của Thiên Chúa dường như không minh nhiên rõ ràng với nhiều người. Chúng ta tin nhận Lời Chúa qua Thánh Kinh, đặc biệt qua lời Đấng Cứu Độ, Giêsu Kitô. Tuy nhiên cũng không dễ phân biệt đâu là cách thế trình bày của tác giả nhân loại và đâu là ý lời Thiên Chúa muốn truyền. Ngay đến các tông đồ là những người trực tiếp tai nghe lời Đấng Cứu Thế mà vẫn còn nhiều điều các ngài chưa thể hiểu (x.Ga 16,12-13).

Theo bài Tin Mừng mà Giáo Hội cho trích đọc trong Chúa Nhật III mùa Phục Sinh năm C (Ga 21,1-19), xin mạo muội có đôi suy nghĩ về những lời từ miệng của Đấng Phục Sinh. Xin được ghép những lời của Chúa Kitô trong lần tỏ mình ra trên biển hồ Tibêria thành bốn cặp lời hữu quan, mang tính biện chứng như sau:

1. “Này các anh, có gì ăn không?” – “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá”.

Các anh có gì ăn không? Một lời khẩn xin ư? Đúng vậy. Rất nhiều nhu cầu của tha nhân đang vọng vang bên tai chúng ta. Đó không chỉ là nhu cầu lương thực vật chất mà còn nhiều nhu cầu thiết yếu khác về tinh thần, tâm linh. Người ta không chỉ sống đúng nhân phẩm bằng cơm bánh mà còn bằng nhu cầu học hành, đi lại, nói năng, suy nghĩ, kết hội… Chắc hẳn thế nào các môn đệ cũng nhớ lại lời Thầy Chí Thánh trước đây: “Chính anh em hãy cho họ ăn” (Lc 9,13). Đôi lúc chúng ta than thở: “Chúa ơi, Chúa dựng nên mọi sự đều tốt đẹp, thế mà sao còn quá nhiều người đói khổ, còn quá nhiều người bị áp bức, chịu cảnh bất công nơi này nơi kia trên thế giới và ngay cả chung quanh con?” Chắc hẳn Chúa sẽ trả lời rằng: “Con ơi, Ta đã làm rồi đó. Ta đã dựng nên con. Đó là điều rất tốt đẹp” (x.St 1,31).

Chúng ta cũng đã từng phân trần: “Tài mọn, sức yếu như con làm sao kham nỗi? Hoàn cảnh thế sự lại quá khó khăn, Chúa biết đấy “một con én không làm nên mùa xuân”. Thế nhưng Chúa vẫn cứ gợi ý, ra lệnh hay mời gọi: “Cứ thả lưới!” Các ngư phủ lành nghề ngày xưa đã làm điều nghịch thường: thả lưới giữa ban ngày! Các vị đã bắt được mẻ cá lớn. Với ơn Chúa thì mọi sự đều là có thể. Hãy thả lưới dù trời đã sáng, nghĩa là cả lúc thế thời xem ra không thuận lợi.

2. “Anh em hãy đến mà ăn!” – “Đem ít cá mới bắt được tới đây!”

“Hãy đến mà ăn!” Lời mời gọi của Chúa Cứu Thế nhắc nhớ chúng ta rằng mọi người đều cần đến lương thực bởi trời. Mọi hiện hữu ở đời đều do bởi Thiên Chúa. Không có ơn Chúa thì chúng ta không thể làm được sự gì tốt đẹp (x.Ga 15,5). Đến với Chúa để kín múc nguồn sống, để nhận lấy năng lực yêu thương, phục vụ, trao ban. Đấng Cứu Độ không muốn chúng ta đến với Người với đôi bàn tay trắng. Dù có thể làm được mọi sự, nhưng Người cũng đã từng muốn cần đến năm chiếc bánh và hai con cá nhỏ (x.Mt 14,17). Hằng ngày đến với Người qua bàn tiệc Lời Chúa, bàn tiệc Thánh Thể, chúng ta đã mang gì để dâng cho Người?

3. “Con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” – “Hãy chăn dắt chiên (chiên con và chiên mẹ) của Thầy!”

Vì yêu Chúa Kitô nên chúng ta sẵn sàng đảm nhận phần việc của Người. Nhờ yêu Chúa Kitô nên chúng ta mới có khả năng chăn dắt các chiên lớn bé của Người. Không ai dại dột giao trứng cho ác. Người ta chỉ ký thác người thân yêu cho kẻ đáng tin cậy. Và người đáng tin, đáng cậy nhất đó là người yêu mến mình hết sức, hết lòng. Biết chăn dắt đàn chiên với cả tấm lòng yêu mến thì mới xứng là mục tử. Không có tình yêu thì không thể chuyên chăm dẫn đàn chiên đến đồng cỏ xanh và dòng suối mát. Không có tình yêu thì không thế can đảm chống trả sói dữ và liều mạng sống vì đàn chiên. Không có tình yêu thì chẳng thể quan tâm chăm sóc chiên gầy, chiên bệnh tật hoặc vất vả đi tìm con lạc và cả những chiên đang ở ngoài đàn.

4. “Anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” – “Hãy theo Thầy!”

Dưới đóa hoa hồng thường lấp ló những cành gai. Thập giá là hệ quả như tất yếu của tình yêu. Đường tình yêu là đường thập giá. “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.”(Lc 9,23). Vấn đề đặt ra là bạn, tôi, chúng ta muốn theo ai? Đã quyết đinh theo Chúa Kitô thì không có con đường nào khác, ngoài con đường Người đã đi. Xin đừng quá chăm chú đến khúc gỗ sần sù. Đường Chúa đi là đường yêu thương. Khi đã lao mình vào biển tình yêu, hết lòng vì người mình yêu, hết tình vì người yêu mình, thì những khúc gỗ sần sù kia dù có ê vai nhưng rồi sẽ trở thành ách êm ái, gánh nhẹ nhàng (x.Mt 11,29-30).

Có ai yêu thương chúng ta như Đấng đã phó ban Người Con Một, vì hạnh phúc chúng ta? Có ai đầy quyền uy cao cả cho bằng Đấng đã dựng nên cả đất trời và đưa chúng ta từ chốn hư vô đến hiện hữu ở đời này? Vì thế, thái độ vừa chính đáng vừa khôn ngoan và phải đạo là: “Phải vâng lời Chúa hơn là vâng lời người ta.”

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Đại lễ Lòng Chúa Thương Xót 2025 ở Đan Viện Thánh Mẫu Xit ô Sacramento, CA, USA
Vietcatholic
01:45 01/05/2025
Đại lễ Lòng Chúa Thương Xót 2025 ở Đan Viện Thánh Mẫu Xit ô Sacramento, CA, USA (Xem Video)
 
Phỏng vấn về Đại lễ Lòng Chúa Thương Xót 2025 ở Đan Viện Thánh Mẫu Xit ô Sacramento, CA, USA
Vietcatholic
01:51 01/05/2025
Phỏng vấn về Đại lễ Lòng Chúa Thương Xót 2025 ở Đan Viện Thánh Mẫu Xit ô Sacramento, CA, USA (Xem Video)