CUỘC ĐUA CỦA HAI CHÀNG “HIỆP SĨ”

(Nhân ngày đại lễ kính Hai Thánh Tông Đồ Phêrô-Phaolô – 29/6)

Dành kính tặng những anh em mang Bổn Mạng Phêrô, Phaolô


Đấu trường Rôma hai ngàn năm thuở trước,

Vẫn còn lưu đậm vết những cuộc đua.

Hổ báo vang gầm, kiếm vỗ, gươm khua,

Ngựa hý, trống dồn, gió tanh, bụi máu…

Đan xen giữa những trận thư hùng giác đấu,

Rôma cũng mua vui bằng những cuộc gia hình.

Phêrô Đạo trưởng án ngược đầu đóng đinh,

Phaolô thị dân, trên đồi Vatican bị trảm quyết !

Cả hai chung một án : vì tình yêu bất diệt,

Quyết chọn Giêsu làm thần tượng của riêng mình.

Phêrô : “Thầy đi đâu con vẫn quyết kiên trinh” (Lc 22,33),

Phaolô : “Đối với tôi, sống là Đức Kitô mà chết là mối lợi” (Pl 1,21).

Cái đích tình yêu cả hai cùng đua nhau lướt tới,

Dẫu một đàng là “Đá Tảng”, nhưng yếu đuối mỏng manh.

Một lời con tiện nữ mà chối Chúa rành rành, (Mt 26,69-75)

Nên suýt nữa bước chân chìm trên sóng biển. (Mt 14,28-31)

Một đàng hăng hái triệt tiêu cái đạo Kitô vừa xuất hiện,

Giết hại, cầm tù, ném đá…thẳng tay.

Nhưng “giơ chân đạp mũi nhọn” nên đã tới ngày,

Bị đạp cho ngã ngựa và đánh cho mù mắt ! (Cv 26,9-18)

Rồi cuộc đua cũng đến hồi chung kết,

Cả hai chọn “đấu trường” thủ phủ Rôma !

Sau bao dặm trường khổ ải bao la,

Gieo hạt giống Tin Mừng tình yêu cứu độ.

Cuộc chiến thắng bây giờ ai cũng rõ,

Là máu đào, là hy lễ hiến dâng.

Thiên anh hùng ca vang mãi suốt những ngàn năm.

Phêrô, Phaolô, hai chàng hiệp sĩ Tông Đồ bất diệt !

Sơn Ca Linh

(Vọng lễ hai Thánh Phêrô-Phaolô, 28/6/2018)