Thông thường, Chúa Giê-su dùng đôi tay của vị linh mục mà truyền phép, cử hành Bí tích Thánh Thể. Cũng chính đôi tay này được thánh hiến trong ngày lễ thụ phong, hầu được cầm lấy chính Nhiệm Thể (Mình và Máu Thánh) Chúa Giê-su Ki-tô, và trao ban sự sống này cho dân Chúa.
Tuy nhiên, chúng ta có thể thắc mắc tự hỏi rằng: vậy lúc sinh thời, tại làng Na-da-rét, và đặc biệt khi Đức Mẹ sinh Chúa Giê-su nơi hang đá miền Bê-lem, Thánh Giu-se đã dùng đôi tay của ngài ẵm bồng Hài nhi thế nào? Ngài đã dùng đôi tay mình để chăm sóc Mẹ Chúa Cứu Thế và bồng bế, dỗ dành Chúa Hài Đồng ra sao? Kinh Thánh ghi chép rất ít về Thánh Cả Giu-se, một con người công chính, sống thầm lặng, kín tiếng, kiệm lời mà hết mực yêu thương trìu mến, bao dung vị tha. Cả cuộc đời trên dương thế ngắn ngủi, ngài đã toàn tâm vâng phục theo Thánh ý Chúa, thi hành, nâng đỡ Mẹ Ma-ri-a và Đức Giê-su.
Nhân dịp Đức Thánh Cha công bố Năm đặc biệt kính Thánh Giu-se (8/12/2020 - 8/12/2021), cũng là kỷ niệm 150 năm Giáo hội tuyên phong Thánh nhân làm quan thầy cả Giáo hội, chúng ta cùng trở về Bê-lem nơi hang đá, cùng bôn ba lánh nạn sang Ai-cập, cùng hồi hương Na-da-rét, ngõ hầu chiêm ngắm, học biết, noi gương Thánh Cả Giu-se sống thiện lành trọn vẹn. Cụ thể, trong mỗi ngày, đặc biệt ngày thứ tư trong tuần, chúng ta cùng cầu nguyện với Thánh Giu-se, cùng suy niệm về cuộc đời, tính cách của ngài, và cùng dâng lên ngài những hy sinh nhỏ bé thường ngày của mình.
Trong tâm tình “đến cùng Giu-se”, qua loạt bài viết ngắn này, xin mạn phép chia sẻ một số câu chuyện về Thánh Giu-se với mọi thành phần phẩm trật trong Giáo hội, bao gồm dân Chúa.
Đầu tiên, chuyện kể về một điều kỳ lạ của vị Hồng Y dòng Phan-xi-cô 80 tuổi chẳng bao giờ dùng kính (đọc) trước khi ngài qua đời. Tuy đã bước qua tuổi ‘cây cao bóng cả’, nhưng mỗi lần đọc sách hay viết lách, ngài đều không dùng kính, dù chỉ một lần. Hỏi một luật sư tại vùng Nê-a-pô-li, thì được biết thị lực của Đức Hồng Y rất tốt; và khi bàn về lí do vì sao được như vậy, thì ngài đã bật mí bí mật bấy lâu nay.
Ngài kể: “Ở tuổi này rồi, mà tôi vẫn không dùng kính (đọc) là chuyện lạ; nhưng lạ lùng hơn khi được biết vì sao như thế đúng không nào!…Vào năm 1869, trước khi tôi được sai đến xứ sở truyền giáo A-bi-shi-ni-a, đột nhiên mắt tôi bị đau, cố gắng đọc-viết ít lại nhưng vẫn cảm thấy nhói xót trong mắt, và đến một lúc không thể làm bất cứ việc gì. Tôi trở nên bất lực. Tuy nhiên, tự nhủ lòng mình rằng mọi chuyện sẽ qua, rồi xin phép bề trên đi cắt kính: một cặp mắt kính độ nhẹ, và một cặp mắt kính độ cao. Sau đó, mang theo lên đường đến xứ truyền giáo ấy. Vừa đặt chân lên vùng đất truyền giáo, tôi vui sướng tột cùng, mặc dù vẫn còn canh cánh trong lòng vì thị lực của đôi mắt tôi ngày càng yếu dần, yếu dần, và đến một lúc nào đó, đôi mắt mất đi tia sáng, tôi chẳng còn nhìn thấy sự vật gì xung quanh nữa. Mọi tạo vật tươi tốt, xinh đẹp mà Chúa dựng nên, giờ đây chỉ còn lại bóng tối trước con người yếu hèn, mỏng dòn này. Ngày qua ngày, bóng tối bao trùm tôi. Nhưng lạ lùng thay, khi tôi bị mất thị lực ngẫu nhiên lại là ngày thứ tư!”
Nước mắt giàn dụa vì xúc động khi hồi tưởng lại, ngài tiếp lời: “Tôi tự tìm đến và bước vào một ngôi nhà thờ đã được thánh hiến cho Thánh Cả Giu-se ở đó, dâng toàn bộ đôi kính của mình trước bàn thờ ngài, khóc lóc lớn tiếng, sụp lạy sát đất, nguyện cầu: ‘Lạy Thánh Giu-se, nhờ ơn Chúa, con được sai đến vùng đất truyền giáo này hầu làm rạng danh Thiên Chúa, nhưng giờ đây, đôi mắt con như thế này. Ngài biết rõ hơn con, đôi mắt này quan trọng ra sao trong hoàn cảnh này mà. Xin ngài chữa lành con! Xin ngài chữa lành con! Con xin dâng đôi mắt và toàn thân này cho Thánh Cả với tất cả tâm tình cảm tạ tán dương’. Vừa dứt lời nguyện, tức thì nước mắt tôi ngừng rơi, mặc dù còn vài giọt lệ đang lăn dở trên hai gò má gầy còm. Tôi nhìn thấy mờ mờ tượng Thánh Cả Giu-se, và đến khi nhìn thấy tỏ tường tượng ngài, thì những giọt nước mắt không ngừng tuôn. Giọt nước mắt đầy cảm tạ tri ân! Giọt lệ của niềm vui hoan lạc! Thánh Giu-se đã thực hiện điều phi thường này, ngài đã chữa lành đôi mắt tôi ngay lúc tôi nài van. Chính vì vậy, ở tuổi ‘gần đất xa trời’, mà tôi không cần dùng bất cứ chiếc kính nào như mọi người khác cùng thời với tôi. Và đây chính là biến cố kỳ lạ mà Thánh Cả Giu-se đã tỏ lộ quyền năng của ngài nơi tôi”.
Lạy Thánh Cả Giu-se
Con xin dâng hiện tại
Phó thác cả tương lai
Ghé mắt trông thương xem.
Lạy Thánh Cả Giu-se
Nguyện xin ngài chở che
Cuộc sống con tứ bề
Luôn an ủi đỡ nâng.
Lạy Thánh Cả Giu-se
Xin cầu thay nguyện giúp
Đoàn con đây nheo nhút
Hằng cậy trông vào Ngài.
Lạy Thánh Cả Giu-se
Thương trao ban hôm nay
Ôi cao đẹp quý thay
Sống khiêm nhường đơn sơ. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng