□ Nguyễn Trung Tây
Người Có Phúc - Matt 5:1-12a
Người có phúc là ước vọng chung của nhân loại trong mọi thời đại, bởi phúc thường đi đôi với thành công. Cổ nhân do đó dạy con cháu, “Hiền nhân nhận phước lộc, họ trở nên thịnh vượng. Ác nhân nhận trừng phạt, họ sẽ bị diệt vong.” Khi thành công liên quan đến tài chính gõ cửa, cuộc sống chắc chắn sẽ trở nên dễ dàng và thú vị hơn nhiều. Hạnh phúc và niềm vui, hai quả ngọt trong số rất nhiều trái thu hoạch từ cây phước lành, sẽ hiển thị trên khuôn mặt của người thành công.
Nhưng, nếu tôi sinh ra trong một gia đình kinh tế khó khăn, và ngôi nhà “thân yêu” lại nằm trong một khu ổ chuột từ bao lâu rồi. Hoặc, mặc dù tôi đã cố gắng nhiều lần, thành công vẫn không theo đuổi, mà thất bại là điều mà tôi phải đối mặt hàng ngày.
Khi gặp toàn những chuyện không may như vậy? Tôi tự hỏi, mình nên phản ứng như thế nào?
Suy Niệm
Thành công và thất bại là hai mảnh của cuộc sống. Nếu có người thành công, thì cũng có người thất bại! Và nếu tôi là người thành công trong xã hội, xin được tạ ơn Chúa. Bởi vì Chúa là Đấng duy nhất ban cho tôi sự thành công.
Nhưng nếu không may bạn thường xuyên đối diện với thất bại, lạc đã trở thành thương hiệu khắc ghi sâu trên vầng trán, xin hãy dừng một bước chân, xin cho tôi chia sẻ chỉ một vài phút thôi!
Tại thời điểm thất bại, giây phút trắng tay, khi đó tôi mới có cơ hội để cảm nghiệm sâu hơn nữa cái gọi là con người và bản chất của đời sống. Con người thật sự ra bất lực trước nhiều hoàn cảnh và rất dễ bị tổn thương. Hơn thế nữa, thực sự ra, nhân gian chẳng là gì. Một thời tôi đã tới cuộc đời rong chơi. Rồi tôi lại rời bỏ cuộc đời, quay về cát bụi. Khi mọi việc diễn ra không như mong đợi, ta được nhắc nhở một cách thật thà về bản chất thực sự của con người, về sự ngắn ngủi của cuộc đời và cả sự mỏng manh bình sành của cuộc sống.
Trên tất cả, vào lúc tôi cảm thấy lạc lõng, tôi mới nhận ra mình thật may mắn biết bao vì vẫn có Thiên Chúa là bờ vai vững chắc để có thể tựa vào khóc, những hạt nước mắt tràn đầy, ướt đẫm đôi vai Đấng Tối Cao.
Đức tin trong những hoàn cảnh như vậy đã trở nên cần thiết. Nói một cách khác, có Chúa đồng hành sánh bước, tôi, người lạc đường, người thất bại, người nghèo khổ, trở nên người có phúc.
Bởi thế,
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó,” (Matt 5:3)
Vì chỉ cho đến khi chúng ta trở thành một trong những người nghèo, chúng ta mới bắt đầu nhìn nhận thế giới từ lăng kính người nghèo. Khi đó chúng ta mới nhận ra rằng dù cuộc sống có tồi tệ đến cỡ nào đi nữa, không ai có quyền xua đuổi bất cứ một người nào ra vùng ngoại biên, bãi rác.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em đang đói khát,”
Vì chỉ cho đến thời điểm chúng ta cảm thấy đói. Khi tôi thậm chí không có vài đồng tiền lẻ để mua một bát mì rẻ tiền, tôi mới bắt đầu nhận ra rằng không ai có quyền lãng phí thức ăn, thậm chí lãng phí một hạt gạo.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em đang khóc,”
Bởi chỉ đến giây phút bật khóc, tôi mới bắt đầu trân trọng giây phút được vui cười bình dị, cười to vang vang bên những người thân yêu đã không còn hiện diện với tôi.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em khi bị người ta ghét bỏ, loại trừ, xúc phạm và tố cáo tên tuổi anh em là xấu xa.”
Vì chỉ đến thời điểm đó, trần gian mới nhận ra mình dễ bị tổn thương. Bởi thế, tôi bắt đầu làm việc cho một xã hội, nơi đó mọi người, bất kể màu da, ngôn ngữ, địa vị và giới tính, đều được chào đón với nụ cười bình dị nhưng rất thật thà!
Tóm lại, phúc cho bạn khi bạn đã thực sự chạm đáy cuộc đời.
Hãy vui mừng và vui mừng! Vì chỉ đến lúc tôi hét to bởi không có ai thực sự quan tâm lắng nghe tôi, lúc đó trần gian mới cảm kích sâu sắc sự hiện diện của Chúa của niềm tin trong cuộc sống của mình.□
(Trích Suy Niệm Ta Thương Tổn Ta)
Người Có Phúc - Matt 5:1-12a
Người có phúc là ước vọng chung của nhân loại trong mọi thời đại, bởi phúc thường đi đôi với thành công. Cổ nhân do đó dạy con cháu, “Hiền nhân nhận phước lộc, họ trở nên thịnh vượng. Ác nhân nhận trừng phạt, họ sẽ bị diệt vong.” Khi thành công liên quan đến tài chính gõ cửa, cuộc sống chắc chắn sẽ trở nên dễ dàng và thú vị hơn nhiều. Hạnh phúc và niềm vui, hai quả ngọt trong số rất nhiều trái thu hoạch từ cây phước lành, sẽ hiển thị trên khuôn mặt của người thành công.
Nhưng, nếu tôi sinh ra trong một gia đình kinh tế khó khăn, và ngôi nhà “thân yêu” lại nằm trong một khu ổ chuột từ bao lâu rồi. Hoặc, mặc dù tôi đã cố gắng nhiều lần, thành công vẫn không theo đuổi, mà thất bại là điều mà tôi phải đối mặt hàng ngày.
Khi gặp toàn những chuyện không may như vậy? Tôi tự hỏi, mình nên phản ứng như thế nào?
Suy Niệm
Thành công và thất bại là hai mảnh của cuộc sống. Nếu có người thành công, thì cũng có người thất bại! Và nếu tôi là người thành công trong xã hội, xin được tạ ơn Chúa. Bởi vì Chúa là Đấng duy nhất ban cho tôi sự thành công.
Nhưng nếu không may bạn thường xuyên đối diện với thất bại, lạc đã trở thành thương hiệu khắc ghi sâu trên vầng trán, xin hãy dừng một bước chân, xin cho tôi chia sẻ chỉ một vài phút thôi!
Tại thời điểm thất bại, giây phút trắng tay, khi đó tôi mới có cơ hội để cảm nghiệm sâu hơn nữa cái gọi là con người và bản chất của đời sống. Con người thật sự ra bất lực trước nhiều hoàn cảnh và rất dễ bị tổn thương. Hơn thế nữa, thực sự ra, nhân gian chẳng là gì. Một thời tôi đã tới cuộc đời rong chơi. Rồi tôi lại rời bỏ cuộc đời, quay về cát bụi. Khi mọi việc diễn ra không như mong đợi, ta được nhắc nhở một cách thật thà về bản chất thực sự của con người, về sự ngắn ngủi của cuộc đời và cả sự mỏng manh bình sành của cuộc sống.
Trên tất cả, vào lúc tôi cảm thấy lạc lõng, tôi mới nhận ra mình thật may mắn biết bao vì vẫn có Thiên Chúa là bờ vai vững chắc để có thể tựa vào khóc, những hạt nước mắt tràn đầy, ướt đẫm đôi vai Đấng Tối Cao.
Đức tin trong những hoàn cảnh như vậy đã trở nên cần thiết. Nói một cách khác, có Chúa đồng hành sánh bước, tôi, người lạc đường, người thất bại, người nghèo khổ, trở nên người có phúc.
Bởi thế,
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó,” (Matt 5:3)
Vì chỉ cho đến khi chúng ta trở thành một trong những người nghèo, chúng ta mới bắt đầu nhìn nhận thế giới từ lăng kính người nghèo. Khi đó chúng ta mới nhận ra rằng dù cuộc sống có tồi tệ đến cỡ nào đi nữa, không ai có quyền xua đuổi bất cứ một người nào ra vùng ngoại biên, bãi rác.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em đang đói khát,”
Vì chỉ cho đến thời điểm chúng ta cảm thấy đói. Khi tôi thậm chí không có vài đồng tiền lẻ để mua một bát mì rẻ tiền, tôi mới bắt đầu nhận ra rằng không ai có quyền lãng phí thức ăn, thậm chí lãng phí một hạt gạo.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em đang khóc,”
Bởi chỉ đến giây phút bật khóc, tôi mới bắt đầu trân trọng giây phút được vui cười bình dị, cười to vang vang bên những người thân yêu đã không còn hiện diện với tôi.
Đức Giêsu đã phán,
“Phúc cho anh em khi bị người ta ghét bỏ, loại trừ, xúc phạm và tố cáo tên tuổi anh em là xấu xa.”
Vì chỉ đến thời điểm đó, trần gian mới nhận ra mình dễ bị tổn thương. Bởi thế, tôi bắt đầu làm việc cho một xã hội, nơi đó mọi người, bất kể màu da, ngôn ngữ, địa vị và giới tính, đều được chào đón với nụ cười bình dị nhưng rất thật thà!
Tóm lại, phúc cho bạn khi bạn đã thực sự chạm đáy cuộc đời.
Hãy vui mừng và vui mừng! Vì chỉ đến lúc tôi hét to bởi không có ai thực sự quan tâm lắng nghe tôi, lúc đó trần gian mới cảm kích sâu sắc sự hiện diện của Chúa của niềm tin trong cuộc sống của mình.□
(Trích Suy Niệm Ta Thương Tổn Ta)