Chúa Nhật 29 Tháng Giêng, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ Tư Mùa Quanh Năm.

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu.

Khi ấy, thấy đám đông, Đức Giê su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên. Người lên tiếng dạy họ rằng:

“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.

Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.

Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.

Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.

Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.

Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.

Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.

Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.

Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.

Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.”

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Trong phụng vụ hôm nay, các Mối Phúc Thật theo Tin Mừng Mátthêu được công bố (x. Mt 5,1-12). Mối Phúc đầu tiên là cơ bản: “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ” (c. 3).

Ai là những người “có tinh thần nghèo khó”? Thưa: Họ là những người biết rằng họ không thể dựa vào chính mình, rằng họ không đủ khả năng tự túc và họ sống như “ăn mày trước mặt Chúa”. Họ cảm thấy mình cần đến Thiên Chúa và nhận ra mọi điều tốt lành đều đến từ Người như một quà tặng, như một ân sủng. Những người nghèo khó trong tinh thần này quý trọng những gì họ nhận được. Vì vậy, họ mong muốn rằng không có món quà nào bị lãng phí. Hôm nay, tôi muốn dừng lại ở khía cạnh điển hình này của tinh thần nghèo khó: không lãng phí. Người nghèo khó cố gắng không lãng phí bất cứ thứ gì. Chúa Giêsu cho chúng ta thấy tầm quan trọng của việc không lãng phí. Chẳng hạn, sau khi hóa bánh và cá ra nhiều, Người yêu cầu thu lại thức ăn thừa để không bị lãng phí (x. Ga 6:12). Không lãng phí cho phép chúng ta biết trân trọng giá trị của mình, của người và của vật. Tuy nhiên, thật không may, có một nguyên tắc thường bị bỏ qua, đặc biệt là ở các xã hội giàu có hơn, nơi văn hóa lãng phí, văn hóa vứt bỏ chiếm ưu thế. Cả hai đều là một bệnh dịch hạch. Vì vậy, tôi muốn đề xuất với anh chị em ba thách thức chống lại tâm lý lãng phí, tâm lý vứt bỏ.

Thách thức đầu tiên: không lãng phí món quà mà chúng ta đang có. Mỗi người chúng ta đều tốt, không phụ thuộc vào những món quà mà chúng ta có. Mọi phụ nữ, mọi đàn ông đều giàu có không chỉ về tài năng mà còn về nhân phẩm. Người đó được Thiên Chúa yêu thương, có giá trị, quý giá. Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta được chúc phúc không phải vì những gì chúng ta có, mà vì chúng ta là ai. Và khi một người buông bỏ và vứt bỏ chính mình, người đó đã tự lãng phí chính mình. Chúng ta hãy chiến đấu, với sự giúp đỡ của Chúa, chống lại những cám dỗ tin rằng mình không đủ, sai lầm và cảm thấy tội nghiệp cho chính mình.

Sau đó, thách thức thứ hai: không lãng phí những món quà chúng ta có. Có một thực tế là khoảng một phần ba tổng sản lượng lương thực được sản xuất trên thế giới bị lãng phí mỗi năm, trong khi rất nhiều người chết vì đói! Tài nguyên thiên nhiên không thể được sử dụng như thế này. Hàng hóa nên được chăm sóc và chia sẻ để không ai thiếu những gì cần thiết. Thay vì lãng phí những gì chúng ta có, chúng ta hãy phổ biến một hệ sinh thái công bằng, bác ái, và chia sẻ!

Cuối cùng, thách thức thứ ba: không ném người khác đi. Văn hóa vứt bỏ nói: “Tôi sử dụng bạn nhiều như tôi cần bạn. Khi tôi không còn hứng thú với bạn nữa, hoặc bạn cản đường tôi, tôi sẽ ném bạn ra ngoài”. Những người bị đối xử như vậy đặc biệt là những người yếu đuối nhất – trẻ em chưa chào đời, người già, người túng thiếu và người thiệt thòi. Nhưng con người thì không bao giờ bị vứt bỏ, những người thiếu điều kiện không thể bị ném đi! Mỗi người là một món quà thiêng liêng, mỗi người là một món quà độc đáo, bất kể tuổi tác hay tình trạng của họ. Chúng ta hãy luôn tôn trọng và đề cao sự sống! Chúng ta đừng vứt bỏ cuộc sống!

Anh chị em thân mến, chúng ta hãy tự hỏi mình một câu hỏi. Trên hết: Tôi sống tinh thần khó nghèo như thế nào? Tôi có biết nhường chỗ cho Chúa không? Tôi có tin rằng Ngài là của tôi, là sự giàu có thực sự và lớn lao của tôi không? Tôi có tin rằng Ngài yêu tôi, hay tôi ném mình vào nỗi buồn, quên rằng tôi là một ân sủng? Và sau đó - Tôi có cẩn thận để không lãng phí không? Tôi có chịu trách nhiệm về cách mình sử dụng đồ vật, hàng hóa không? Tôi có sẵn sàng chia sẻ mọi thứ với người khác hay tôi ích kỷ? Cuối cùng, tôi có coi những người yếu đuối nhất là những món quà quý giá mà Thiên Chúa muốn tôi chăm sóc không? Tôi có nhớ đến những người nghèo, những người bị tước đoạt những gì cần thiết không?

Xin Mẹ Maria, Người Phụ Nữ của Các Mối Phúc, giúp chúng ta làm chứng cho niềm vui rằng cuộc sống là một quà tặng và làm chứng cho vẻ đẹp của việc hiến tặng chính mình.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến!

Tôi vô cùng đau buồn khi biết tin từ Thánh Địa, đặc biệt là về cái chết của mười người Palestine, trong số đó có một phụ nữ, bị giết trong hành động chống khủng bố của quân đội Israel ở Palestine; và về những gì đã xảy ra gần Giêrusalem vào tối thứ Sáu khi bảy người Do Thái bị một người Palestine giết chết và ba người khác bị thương khi họ rời khỏi giáo đường Do Thái. Vòng xoáy chết chóc ngày càng gia tăng không gì khác hơn là khép lại những tia hy vọng ít ỏi còn tồn tại giữa hai dân tộc. Từ đầu năm đến nay, hàng chục người Palestine đã thiệt mạng trong các cuộc đọ súng với quân đội Israel. Tôi kêu gọi hai chính phủ và cộng đồng quốc tế hãy ngay lập tức và đừng chậm trễ tìm ra những con đường khác bao gồm đối thoại và chân thành tìm kiếm hòa bình. Anh chị em ơi, chúng ta hãy cầu nguyện cho điều này.

Tôi nhắc lại lời kêu gọi của mình về tình hình nhân đạo nghiêm trọng ở Hành lang Lachin, Nam Kavkaz. Tôi gần gũi với tất cả những người, trong cái chết của mùa đông, buộc phải đương đầu với những điều kiện vô nhân đạo này. Mọi nỗ lực phải được thực hiện trên bình diện quốc tế để tìm ra các giải pháp hòa bình vì lợi ích của người dân.

Hôm nay là Ngày Phong Thế giới lần thứ 70. Thật không may, sự kỳ thị liên quan đến căn bệnh này tiếp tục gây ra những vi phạm nghiêm trọng về nhân quyền ở nhiều nơi trên thế giới. Tôi bày tỏ sự gần gũi của mình với những người đau khổ vì nó và tôi khuyến khích cam kết hướng tới sự hội nhập hoàn toàn của những anh chị em này.

Tôi xin gửi lời chào đến tất cả anh chị em đến từ Ý và từ các quốc gia khác. Tôi xin chào nhóm Quinceañeras từ Panama và các sinh viên từ Badajoz, Spagna. Tôi chào những người hành hương từ Moiano và Monteleone di Orvieto, những người từ Acqui Terme và các bạn trẻ của Nhóm Agesci Cercola Primo.

Và bây giờ tôi xin gửi lời chào thân ái đến các bạn trẻ của Công Giáo Tiến hành thuộc Giáo phận Rôma! Các bạn đã đến trên “Đoàn lữ hành hòa bình”. Tôi cảm ơn các bạn vì sáng kiến rất quý giá này trong năm nay bởi vì, khi nghĩ đến đất nước Ukraine bị chiến tranh tàn phá, cam kết và lời cầu nguyện cho hòa bình của chúng ta càng phải mạnh mẽ hơn. Chúng ta hãy nghĩ đến Ukraine và cầu nguyện cho người dân Ukraine, những người bị đối xử tệ bạc. Bây giờ chúng ta hãy lắng nghe thông điệp mà những người bạn của bạn ở đây bên cạnh tôi sẽ đọc cho chúng ta nghe.

Sau thông điệp của các bạn trẻ, Đức Thánh Cha nói tiếp:

Anh chị em thân mến, trong hai ngày nữa, tôi sẽ khởi hành chuyến Tông du đến Cộng hòa Dân chủ Congo và Cộng hòa Nam Sudan. Tôi cảm ơn các chính quyền dân sự và các giám mục địa phương về lời mời của họ và về sự chuẩn bị mà họ đã thực hiện cho những chuyến viếng thăm này, và tôi gửi lời chào thân ái đến những dân tộc thân yêu đang chờ đợi tôi.

Những vùng đất này, nằm ở trung tâm của lục địa châu Phi rộng lớn, đã phải chịu đựng rất nhiều từ những cuộc xung đột kéo dài. Cộng hòa Dân chủ Congo, đặc biệt là ở phía đông của đất nước, phải chịu đựng các cuộc đụng độ vũ trang và bóc lột. Nam Sudan, bị tàn phá bởi nhiều năm chiến tranh, khao khát chấm dứt tình trạng bạo lực liên tục khiến nhiều người phải di dời và sống trong điều kiện vô cùng khó khăn. Tôi sẽ đến Nam Sudan cùng với Đức Tổng Giám Mục Canterbury và Người điều hành Đại hội đồng của Giáo hội Tô Cách Lan. Cùng nhau, với tư cách là anh em, chúng tôi sẽ thực hiện một cuộc hành hương đại kết vì hòa bình, để khẩn cầu Thiên Chúa và loài người chấm dứt chiến sự và ban ơn hòa giải.

Tôi xin tất cả mọi người hãy đồng hành với Hành Trình này bằng lời cầu nguyện.

Và tôi chúc mọi người một ngày Chúa Nhật tốt lành. Và xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.
Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana