Hình ảnh „chúng ta là người hành khất !“

Xưa nay con người có mong muốn đạt tới được điều gì cao đẹp tốt lành cho đời sống. Và khi đã đạt tới địa vị cao như mong ước, thường lại có khát vọng muốn đi tìm kiếm điều gì mới lạ cao trọng đẹp hơn.

Ngày xưa, cách đây hơn hai ngàn năm, sau khi Chúa Giêsu sinh ra làm người trên trần gian, ba nhà thông thái về khoa thiên văn, vẫn quen được xưng tụng là ba Vua, đã vượt qua hành trình đường dài từ Phương Đông bên nước xa lạ tìm đến bái kiến Hài nhi Giêsu mới sinh ra ở Bethlehem bên nước Do Thái.

Họ là những nhà thông thái, được xưng tụng vào địa vị là “Vua”, cùng hoàn toàn xa lạ với gia đình hài nhi Giêsu nghèo hèn, mà lại còn lặn lội tìm đến bái kiến Hài Nhi Giêsu làm gì?

Kinh thánh thuật viết lại theo kiến thức chuyên môn khoa học thiên văn, họ đã nhìn thấy ra ngôi sao của một vị Vua mới xuất hiện trên nền trời. Và theo dấu hiệu đó họ lên đường hành trình đi tìm kiếm. ( Mt 2,1-2)

Sự hiểu biết, theo cách thế bình dân suy nghĩ, đã khơi lên sự tò mò trong lòng họ đi tìm kiếm điều mới lạ. Còn theo cung cách tâm linh nội tâm sâu xa hơn, điều đó đã thôi thúc họ đi tìm kiếm sự chân thật cho đời sống.

Vào quãng thời gian lúc cuối đời Matin Luther, người sáng lập đạo Tin Lành tách ra khỏi Hội Thánh Công Giáo, hồi thế kỷ thứ 16. ở nước Đức, đã có suy tư: „Chúng ta là người hành khất!“.

Trong hành trình đời sống người tín hữu Chúa Giêsu Kitô mang trong mình hai sứ vụ: tước hiệu là vua của Chúa Kitô, và thân phận cuộc sống người hành khất thiếu thống luôn cần sự che chở ban ơn gìn giữ của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, vì đời sống con người có giới hạn về mọi khía cạnh.

Trong công trình sáng tạo, con người được Thiên Chúa tạo dựng sau cùng vào ngày thứ sáu, như cao điểm của công trình sáng tạo trời đất và sự sống. Con người không chỉ là một tạo vật được tạo dựng như bao tạo vật khác. Nhưng họ được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, Đấng là Vua vũ trụ, tạo dựng nên họ, cùng được Thiên Chúa ban cho vai trò làm chủ sử dụng đất đai cùng cây cỏ súc vật làm của ăn sinh sống ( St1,1-31 ). Như thế, họ được hưởng tước vị là vua của Đấng dựng nên họ.

Ngày lãnh nhận làn Nước Bí tích Rửa tội, họ được xức Dầu Thánh Chúa Kitô, Đấng cũng đã được xức dầu là tư tế, tiên tri và vua của con người.

Là người hành khất, vì khả năng giới hạn của họ là con người về cả thể xác lẫn tinh thần cùng cả thời gian sinh sống trên trần gian. Những gì con người có, như thân thể, khả năng tâm linh trí tuệ, cơ hội sống …không do tự chế tạo làm ra, nhưng do được ban tặng cho.

Cha mẹ không là người biến chế làm ra con mình. Nhưng họ là người đón nhận sự sống đứa con của mình.

Cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng con mình nên người khôn lớn. Nhưng cha mẹ không là người tạo nên tâm trí cùng cả vận mệnh đời sống con mình. Chả thế mà ngạn ngữ có câu nói về lòng tin tưởng này: Cha mẹ sinh con. Trời sinh tính! Và ngay cả anh chị em ruột thịt cùng một cha mẹ sinh ra, nhưng mỗi người có một đường đời sống riêng, không ai giống với ai.

Trong đời sống, con người ngay từ lúc sơ sinh và rồi trong suốt dọc đời sống họ lệ thuộc vào sự tương quan liên đới với nhau. Con người cần nhau cho sự phát triển đời sống.

Ba nhà thông thái ngày xưa tuy có tước vị là vua, vì có chức tước trọng vọng, có kiến thức bác học uyên thâm. Nhưng họ cũng vẫn trải qua hành trình như người hành khất tìm đến hài nhi Vua Giêsu, nguồn ân đức bình an cho tâm hồn con người.

Họ đến dâng tặng hài nhi Giêsu Vàng biểu hiệu tình yêu của họ; Nhũ Hương biểu hiệu lòng thao thức chờ mong họ hằng mong đợi; Mộc Dược biểu thuốc chữa lành vết thương đau khổ họ hằng phải chịu đựng.

Người tín hữu Chúa Giêsu Kitô mang trong mình tước hiệu Vua, và thân phận cuộc sống người hành khất trên đường hành trình đời sống, họ có tình yêu là kho tàng qúy gía. Nhưng đồng thời chúng ta cũng cảm nhận ra sự nghèo nàn của mình. Nghèo nàn không ở nơi tiền bạc của cải vật chất, nhưng trong giới hạn của trí tuệ tinh thần và cả nơi sức lực thân thể nữa.

Lòng thao thức chờ mong của con người luôn hướng về một điều gì hơn nữa, một điều gì làm thỏa lòng. Điều thao thức mong ước đó là Đấng Tạo Hóa, là Thiên Chúa là Vua lòng con người. Với Ngài con người cảm nghiệm được no đủ thỏa lòng, và từ đó sống dấn thân cho xã hội, cho Giáo Hội.

Nhưng đồng thời sức lực khả năng của con người không thể tiến xa hơn lằn ranh giới suy hiểu của trí tuệ, của sức khoẻ cùng khả năng tuổi tác thân xác. Con người chỉ có thể làm được những gì, theo như khả năng có thể thôi, dù họ có nhiều thao thức ước vọng cao xa hơn: chúng ta là người hành khất!

Là con người có tước hiệu Vua của Đấng Tạo Hóa ban cho. Nhưng xưa nay đâu đã có ai không cần đến thuốc chữa bệnh bao giờ. Không phải chỉ cần đến thuốc chữa bệnh đau đớn phần thân xác, mà còn cần nhiều hơn nữa đến thuốc chữa những đau khổ phần tâm linh tinh thần.

Con người chúng ta cũng như Ba Vua ngày xưa như người hành khất hành trình đi tìm kiếm đến hang đá vua hài nhi Giêsu.

Cũng như Ba Vua đem đến qùa tặng cho vua hài nhi Giêsu Vàng của tình yêu mến, nhũ hương thơm của lòng thao thức trông chờ, Mộc dược thuốc chữa đau khổ phần tinh thần- và đồng thời chúng ta người hành khất cũng đến với hai bàn tay trắng. Vì ta đặt niềm trông mong chờ đợi tất cả nơi Hài nhi Giêsu, Đấng là kho tàng mọi ân đức phúc lộc làm tràn đầy thỏa lòng con người, như hình ảnh cung cách sống hành khất của Ba Vua ngày xưa đi tìm kiếm Hài nhi Giêsu, Đấng là vua tình yêu mến.