David Carlin, trên The Catholic Thing, ngày 24 tháng 5, 2024, đã đưa ra một trường hợp mạnh mẽ không những về Tổng thống Biden mà còn về tất cả những người Công Giáo như ông, những người đã hợp lý hóa các tà giáo của họ ngoài việc chỉ là “những người Công Giáo ở quán cà phê”. Sử dụng một cụm từ cũ, họ đã chấp nhận một Tin Mừng khác. Và tự hào về điều đó. Điều gì sau đó cần được thực hiện? Nói sự thật, một cách chân thật.
Theo ông, Joe Biden ngoài việc nắm giữ danh hiệu cao quý là Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ còn nắm giữ một số chức danh không trang trọng và không chính thức. Ví dụ:
*Người đứng đầu Đảng Dân chủ.
* Tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang Hoa Kỳ.
* Tổng thống Công Giáo thứ hai của Hoa Kỳ.
* Lãnh đạo của thế giới tự do.
* Cha của Hunter Biden.
* “Quán Cà phê Công Giáo” – danh hiệu này vừa được Đức Hồng Y Tổng Giám mục Washington D.C., Wilton Gregory phong tặng cho ông.
* Nhà đấu tranh hàng đầu của Mỹ về quyền phá thai.
* Nhà đấu tranh hàng đầu của Mỹ về quyền của người đồng tính.
* Nhà đấu tranh hàng đầu của Mỹ về quyền của người chuyển giới.
John F. Kennedy, Tổng thống Công Giáo đầu tiên, không phải là hình mẫu của đức hạnh Công Giáo, ít nhất là về Điều răn thứ sáu. Nhưng Kennedy đã cô gắng trong việc che giấu tội lỗi tình dục của mình với tất cả mọi người, ngoại trừ bạn bè và báo chí hợp tác. Ông đã không phát tuyến chúng. Chúng tôi (công chúng) đã không biết về chúng cho đến sau khi ông qua đời. Điều quan trọng hơn nữa là theo quan điểm của Công Giáo, Kennedy, không giống như ông Biden, đã không đưa ra những câu tuyên bố công khai cho rằng một số tội lỗi là tốt về mặt đạo đức. Chẳng hạn, ông đã không hét lên từ mái nhà rằng gian dâm là tốt và ngoại tình thậm chí còn tốt hơn.
Nhưng những điều như thế chính là điều Tổng thống Biden đang làm. Khi đụng tới tôn giáo, Biden không phải là người tự trình bầy mình trước công chúng như một người lớn lên theo Công Giáo nhưng từ lâu đã vượt qua tính trẻ con đó và hiện có quan điểm chống Công Giáo về thế giới và đạo đức. Khác xa việc đó. Ông ta tự trình bầy mình như một người Công Giáo chân chính. “Khi bạn nhìn thấy tôi, bạn sẽ thấy một người Công Giáo, một người Công Giáo chân chính, thực sự.”
Và vì vậy khi ông nói với cả nước, bao gồm cả phần lớn người Công Giáo trong nước, rằng việc phá thai, đồng tính luyến ái và chuyển giới là được phép về mặt đạo đức và xứng đáng được pháp luật bảo vệ, thực tế là ông đang nói: “Tôi có thể đảm bảo với bạn từ quan điểm của một Công Giáo chân chính rằng phá thai, đồng tính luyến ái và chuyển giới là những điều được phép về mặt đạo đức. Và không chỉ được phép về mặt đạo đức mà còn xứng đáng được pháp luật bảo vệ.”
Khó có thể trách một người không thành thạo về thần học khi tự nhủ: “Nếu Biden, một người Công Giáo tốt, sau một đời theo đạo Công Giáo, hiểu các giáo huấn của tôn giáo mình, nói điều này, há chẳng gần như chắc chắn rằng ông ấy đúng hay sao? Và nếu thỉnh thoảng một vị giám mục đập vào cổ tay ông ta vì đã nói những điều như vậy, thì há sự yếu đuối của cái đập đó không phải là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy vị giám mục không thực sự bất đồng với ông ta hay sao?”
Năm 1984, Dân biểu Geraldine Ferraro, một người Công Giáo ở New York, đang tranh cử Phó Tổng thống trên cương lĩnh của Đảng Dân chủ ủng hộ quyền phá thai. Đức Hồng Y John O’Connor của New York đã khá thẳng thắn tố cáo bà về điều đó. Mario Cuomo, giống như Ferraro, cũng là một đảng viên Đảng Dân chủ Công Giáo, và lúc đó là thống đốc New York, đã vội vàng bênh vực, đưa ra một bài phát biểu nổi tiếng lúc bấy giờ tại Đại học Notre Dame, lập luận rằng việc một chính trị gia Công Giáo có quyền “phản đối về phương diện bản thân” nhưng nên khoan dung ở nơi công cộng.
Điều đó nghe có vẻ giống như lời biện hộ của Biden đối với việc phá thai, đồng tính luyến ái và chuyển giới. Nhưng không phải vậy. Giống như Dan Quayle (theo Lloyd Bentsen) không phải là Jack Kennedy, thì Joe Biden cũng không phải là Mario Cuomo. Cuomo là một người có trí tuệ khá tinh tế - mặc dù ở Notre Dame, theo ý kiến của tôi, ông ấy đã sử dụng tài năng của mình để tạo ra một sự bảo vệ không phải phức tạp mà là một cách ngụy biện cho việc phá thai.
Cuomo không đưa ra lời biện hộ về mặt đạo đức cho việc phá thai, mà chỉ đưa ra lời biện hộ về mặt pháp lý. Ông lập luận rằng theo quan điểm của ông, quan điểm của người Công Giáo, việc phá thai là sai trái về mặt đạo đức, sai lầm rất nghiêm trọng. Nhưng ở một quốc gia đa nguyên tôn giáo như Hoa Kỳ, người Công Giáo chúng ta, thành viên của một tôn giáo thiểu số, không có quyền áp đặt niềm tin đạo đức của mình lên xã hội. Chúng ta có thể cố gắng thuyết phục những người không Công Giáo đồng ý với chúng ta về việc phá thai, thực ra chúng ta nên cố gắng thuyết phục họ; nhưng nếu họ không đồng ý, chúng ta sẽ phải chấp nhận điều đó. Và nếu chúng ta là quan chức chính phủ, chúng ta sẽ phải ủng hộ và thực hiện mong muốn của đa số.
Bây giờ nếu Tổng thống Biden có năng khiếu trí tuệ như Mario Cuomo, ông ấy có thể đưa ra lập luận tương tự. Ông ấy có thể nói: “Là một người Công Giáo, tôi hoàn toàn đồng ý với những lời dạy của Giáo hội rằng phá thai là một tội lỗi lớn, và hành vi đồng tính luyến ái là một tội lỗi lớn, và chuyển giới không những là tội lỗi mà còn phi lý. Nhưng với tư cách là một công dân của một nước cộng hòa dân chủ đa nguyên về tôn giáo và triết học, và đặc biệt là với tư cách là một quan chức dân cử ở một nước cộng hòa như vậy, nghĩa vụ của tôi là phải tôn trọng ý chí của đa số. Tôi cầu nguyện hàng ngày để những đồng bào không theo đạo Công Giáo của tôi một ngày nào đó sẽ nhìn thấy ánh sáng mà những người Công Giáo chúng ta nhìn thấy. Nhưng cho đến ngày đó, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc ủng hộ những ban hành pháp lý có thể xúc phạm đến người Công Giáo chúng tôi.”
Nhưng Joe Biden, không phải Mario Cuomo, đã không làm được điều này. Ông không phân biệt giữa quyền hợp pháp được phá thai, đồng tính luyến ái, chuyển giới và quyền đạo đức; thay vào đó ông ấy đã đưa ra một sự chứng thực rõ ràng và đơn giản cho cả ba. Trên thực tế, ông đã nói: “Tôi không đồng ý với Giáo hội của tôi về những vấn đề này. Cùng với hầu hết những người theo chủ nghĩa nhân bản vô thần, tôi đúng về những câu hỏi này còn Giáo hội của tôi thì sai.”
Về mặt vật chất mà nói, Biden là một kẻ dị giáo, công khai và kiên trì bác bỏ một số học thuyết đạo đức của Giáo hội. Tuy nhiên, có thể lập luận rằng, nói một cách chính thức, ông ta không phải là kẻ dị giáo vì ông ta có thể không biết gì về những lời dạy của Giáo hội về những vấn đề này, và ông ta không muốn bất đồng với Giáo hội.
Nhưng làm thế nào lại có ai, chứ đừng nói đến một người Công Giáo trọn đời, có thể không biết gì về những điều như vậy? Có lẽ theo cách này. Biden khá gay gắt thốt ra những lời thách thức học thuyết đạo đức Công Giáo – vì ông ta hầu như không nhận được sự phản đối nào từ chính các thẩm quyền Công Giáo. Không có gì từ Vatican, rất ít từ các giám mục Công Giáo Hoa Kỳ. Và vì thế ông ta kết luận: “Im lặng đồng nghĩa với việc đồng ý. Tôi phải làm điều đúng đắn. Giáo hội phải thay đổi quan điểm về phá thai, đồng tính luyến ái và chuyển giới.”
Joe Biden còn nguy hiểm hơn nhiều so với một người Công Giáo ở quán cà-phê.