Câu chuyện liên quan đến đức tin người phụ nữ vô danh. Chúng ta không biết tên bà nhưng biết lịch sử bệnh của bà, mười hai năm đau khổ về bệnh tật. Bà có một đức tin mãnh liệt và có lòng khiêm nhường tuyệt vời. Bà ước mong một điều đơn giản là âm thầm sờ vào gấu áo choàng Đức Kitô đang mặc. Có những câu nói hết sức bình thường nhưng khi câu nói đó do Đức Kitô nói, hay liên quan đến đức tin, câu nói đó lại trở thành câu nói quan trọng; câu nói tạo niềm vui và gây ngạc nhiên cho người nghe. Đức Kitô ở giữa đám đông vì người ta ai cũng chen lấn nhau muốn đến gần. Nơi đô hội, chen lấn, đụng chạm người khác là chuyện khó tránh; tránh đụng chạm đến y phục người khác còn khó hơn nhiều. Đức Kitô không quan tâm đến những va chạm xã hội thông thường đó. Duy có một va chạm Đức Kitô quan tâm, đó là cái va chạm của một bệnh nhân có mục đích rõ ràng. Một bệnh nhân bị bệnh tật hành hạ mười hai năm chủ trương đụng vào Đức Kitô. Bà gặp hết các thầy thuốc nổi tiếng quanh vùng, và tiền gia đình dành dụm bấy lâu cũng đã cạn. Bệnh của bà không giảm mà càng ngày càng tệ. Nghe Đức Kitô đến gần khu vực bà đang sống; bà âm thầm, chen lấn, mong đến gần chạm vào áo choàng của Ngài với niềm tin mãnh liệt. Nếu bà làm được điều đơn giản đó, bệnh của bà sẽ khỏi. Bà thầm nghĩ trong đầu, và bà được toại nguyện như lòng mong muốn. Bệnh của bà tuyệt nọc.

'Tôi mà được sờ vào áo Người, tôi sẽ được khỏi bệnh' Mc 5:28.

Chưa gặp Đức Kitô nhưng bà tin quyền năng Ngài vô hạn; cao trọng, hơn hẳn mọi người trần thế và mãnh liệt hơn cả sức mạnh thiên nhiên trong đất trời. Bà tin chỉ cần chạm vào gấu áo Ngài bệnh kinh niên của bà được chữa khỏi. Í định thầm kín của bà thật đơn sơ, khác hẳn với lối xin của mọi người. Bà không xin phép lạ nhưng xin được chạm đến gấu áo Ngài. Cố sức chen đám đông đến gần chạm vào áo choàng Ngài đang mặc. Chỉ cần bấy nhiêu thôi cũng đủ giúp bà khỏi bệnh. Điều bà âm thầm mong mỏi được toại nguyện. Bà khỏi bệnh ngay tại chỗ. Nhiều người đụng chạm vào áo choàng Đức Kitô đang mặc nhưng hầu như họ không được ơn gì đặc biệt, ngoại trừ sau này hãnh diện khoe với người khác, tôi được diện kiến Đức Kitô, nhìn rõ khuôn mặt Ngài. Điều họ hãnh diện là chính đáng. Tuy nhiên, đây không phải là điều Đức Kitô mong nơi họ. Đức Kitô mong họ trở thành môn đệ Ngài, quí mến, có lòng tin nơi Ngài. Gặp gỡ Đức Kitô chưa chắc gặp được ơn Ngài ban. Gặp gỡ Đức Kitô với lòng tin, với lòng yêu mến mới nhận được ơn Ngài ban.

Biết rõ í định thầm kín của người phụ nữ, Đức Kitô hỏi cách trống không:

'Ai đụng chạm đến Ta? Mc 5:30'.

Mọi người đều ngạc nhiên về câu hỏi. Môn đệ Đức Kitô lên tiếng. Thưa Thầy, giữa đám đông chen chúc nhau thế này thì không thể nào tránh khỏi đụng chạm, kọ sát, chen lấn bởi ai cũng muốn đến gần Thầy. Thầy hỏi ai đụng chạm đến người Thầy chúng con chưa có câu trả lời. Đàng này Thầy hỏi ai đụng chạm đến áo choàng Thầy đang mặc thì còn khó biết hơn biết chừng nào. Đức Kitô nói rõ cho môn đệ biết đây không phải là cái đụng chạm thông thường mà đụng chạm có mục đích rõ ràng. Người này cố í đụng chạm đến áo choàng Ngài đang mặc mong xin ơn lạ Ngài ban. Câu hỏi: Ai đụng chạm đến Ta; Đức Kitô đề cập đến í nghĩ thầm kín trong đầu của người phụ nữ. Việc này chỉ có hai người biết: một là chính Ngài; hai là người chủ tâm đụng chạm đến áo choàng của Ngài. Điều này xác định một sự thật, đó là mọi hành động liên quan đến đức tin, dù là thầm kín, hay nhỏ bé, đơn sơ, cũng được Đức Kitô ghi nhận. Ngay tức khắc, người nhận biết mình được ơn chữa lành xác nhận chính bà cố í làm việc đó. Bà vui mừng ngạc nhiên đến độ miệng nói không nên lời, dừng chân tại chỗ, cảm nhận niềm vui tràn ngập tâm hồn. Đức Kitô đứng lại nhìn quanh đám đông tìm kiếm người phụ nữ. Điều này cho thấy bà là một thành phần nhỏ bé trong đám đông. Bà bị đám đông lấn át, che khuất khỏi tầm mắt Đức Kitô. Bởi do lòng tin, Đức Kitô không tách bà ra khỏi đám đông nhưng nâng bà lên trước đám đông. Bà không còn là người phụ nữ bị đám đông che khuất nữa, nhưng giữa thanh thiên, bạch nhật, bà trở thành người quan trọng nhất trong đám đông chiều hôm. Bà run rẩy tiến gần Đức Kitô hơn, quì gối trước mặt Ngài rãnh rẽ, rõ ràng, mạch lạc, từng chữ một, tuyên xưng đức tin. Lúc này người ta lại kiễng chân, cố vươn cao hơn chút nữa nhìn xem. Đám đông đổ dồn mọi con mắt xem người phụ nữ đó là ai?

Đức Kitô không hỏi để tỏ ra Ngài khôn ngoan, thông thái, nhận biết mọi í nghĩ thầm kín trong tim óc con người. Ngài hỏi với mục đích tạo cơ hội cho người phụ nữ tuyên xưng đức tin thầm kính trong tâm hồn bà. Biết Đức Kitô tạo cho bà cơ hội tuyên xưng đức tin thầm kín của mình. Ngay lập tức bà đáp trả; xác định đức tin, bà tin vào Đức Kitô là Con Thiên Chúa. Bà tin Ngài và bà được ơn chữa lành. Hoan lạc, mừng vui, hoảng sợ vì ơn lành vượt quá sức chịu đựng của con người; Đức Kitô trấn tĩnh, ban sức mạnh nội tâm, dẫn bà về với thực tế cuộc sống; đối diện với sự thật là bà khỏi bệnh; đối diện với đám đông quanh bà; và đối diện với Đấng âm thầm chữa tuyệt bệnh bà đau khổ trong mười hai năm qua. Việc bà khỏi bệnh là sự thật, một sự thật bà cần thời gian cảm nhận. Bà mau mắn tiến lại, quì trước mặt Đức Kitô thú nhận. Thưa Ngài, chính con đã đụng chạm đến gấu áo của Ngài. Tiếp theo bà kể lại chi tiết việc bà âm thầm thực hiện. Đám đông im lặng nghe người phụ nữ thú nhận lòng tin của bà. Đức Kitô xác nhận lòng tin đó khi Ngài nói với bà:

'Đức tin con đã cứu chữa con. Ra đi trong bình an, không còn bị bệnh tật hành hạ nữa' Mc 5:34.

Về thể lí, bệnh loạn huyết mười hai năm được chữa lành. Quan trọng hơn nữa, Đức Kitô chữa tâm hồn bà, ban cho bà bình an trong tâm hồn, ban cho bà sự sống trường sinh.

'Lòng tin của con đã cứu chữa con' Mc 5:34.

Đức Kitô không đề cao thần dược, cũng không vui mừng, hãnh diện hào quang đám đông ca tụng Ngài. Đức Kitô chú tâm đến đức tin người phụ nữ, đề cao đức tin của bà và nói về sức mạnh của lòng tin.

'Này con, lòng tin của con đã cứu con'.

Ngài chia sẻ niềm vui của bà; đề cao đức tin, đức khiêm nhường, và ân sủng đức tin mang đến cho bà.

TiengChuong.org