Thánh lễ đầu năm dương lịch 2025, cũng là Thánh Lễ Mẹ Thiên Chúa và cũng là ngày hòa bình thế giới lần thứ 58 đã diễn ra lúc 10g sáng ngày đầu năm mới 1 Tháng Giêng, 2025 tại Đền Thờ Thánh Phêrô.

Ngày 4 tháng 10 năm 1965, trong diễn văn lịch sử đọc trước Đại hội đồng Liên hiệp quốc nhân dịp kỷ niệm 20 năm ngày thành lập của tổ chức này, Đức Phaolô VI đã long trọng nhắc lại sứ vụ khó khăn, nhưng là sứ mệnh cao quý nhất của Liên hiệp quốc: đó là “Hành động để nối kết các quốc gia, để liên kết nước này với nước khác, là nhịp cầu, là mạng lưới tương giao giữa các dân tộc, là kiến tạo tình huynh đệ không phải chỉ cho một số, mà cho tất cả các dân tộc…” và ngài tha thiết kêu gọi: “Đừng bao giờ có chiến tranh! Hòa bình phải hướng dẫn vận mệnh các dân tộc và của toàn thể nhân loại”.

Để biểu lộ quyết tâm của Giáo Hội đối với vấn đề công lý và hòa bình, năm 1967, Đức Phaolô VI thiết lập Hội đồng Giáo hoàng “Công lý và Hòa bình”. Kể từ năm 1968, ngài thiết lập thêm ngày “Hoà bình Thế giới”. Hằng năm theo thông lệ, vào ngày 01 tháng Giêng, các vị Giáo hoàng công bố một sứ điệp hòa bình với một chủ đề rõ ràng.

Chủ đề của Ngày Hòa Bình Thế Giới lần thứ 58 là “Xin tha nợ cho chúng con, xin ban bình an của Ngài cho chúng con”. Trong sứ điệp Ngày Hòa Bình Thế Giới năm nay, Đức Thánh Cha nói:

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con bình an của Ngài! Đây là lời cầu nguyện mà tôi dâng lên Thiên Chúa khi tôi gửi những lời chúc tốt đẹp nhất trong Năm Mới tới các Nguyên thủ quốc gia và Chính phủ, tới các vị đứng đầu các Tổ chức Quốc tế, tới các vị Lãnh đạo của các tôn giáo khác nhau, tới mọi người thiện chí.

Lạy Chúa, xin tha nợ chúng con,

như chúng con tha thứ cho những kẻ mắc nợ chúng con,

và trong vòng tròn tha thứ này, xin ban cho chúng con bình an của Ngài,

bình an mà chỉ Ngài mới có thể ban

cho những người để tâm hồn của họ được giải trừ vũ khí,

cho những ai có hy vọng muốn tha nợ cho anh chị em mình,

cho những người không sợ hãi thú nhận rằng họ mắc nợ Ngài,

cho những người không bịt tai trước tiếng kêu của những người nghèo nhất.

Trong bài giảng, Đức Thánh Cha nói:

Vào đầu năm mới mà Chúa đã ban cho chúng ta, chúng ta hãy thành khẩn hướng mắt và tâm hồn lên Đức Maria. Vì, như một người Mẹ, Mẹ chỉ cho chúng ta đến với Con của Mẹ. Mẹ đưa chúng ta trở về với Chúa Giêsu; Mẹ nói với chúng ta về Chúa Giêsu; Mẹ dẫn chúng ta đến với Chúa Giêsu. Lễ trọng kính Đức Maria, Mẹ Thánh của Thiên Chúa, một lần nữa dìm chúng ta vào mầu nhiệm Giáng sinh. Trong cung lòng Đức Maria, Thiên Chúa đã trở nên một người trong chúng ta, và chúng ta, những người đã mở Cửa Thánh để khai mạc Năm Thánh, hôm nay được nhắc nhở rằng “Đức Maria là cánh cửa mà qua đó Chúa Kitô đã bước vào thế gian này” (Thánh Ambrose, Tập 42, 4: PL, VII).

Thánh Tông Đồ Phaolô tóm tắt mầu nhiệm này bằng cách nói với chúng ta rằng “Thiên Chúa đã sai Con của Người đến, sinh ra bởi một người phụ nữ” (Gal 4:4). Những lời này – “sinh ra bởi một người phụ nữ” – vang vọng trong tâm hồn chúng ta ngày hôm nay; những lời ấy nhắc nhở chúng ta rằng Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của chúng ta, đã hoá thành nhục thể và được tỏ lộ trong sự yếu đuối của xác phàm.

Sinh ra từ một người phụ nữ. Những lời này đưa chúng ta trở lại với lễ Giáng sinh, vì Ngôi Lời đã trở thành xác thịt. Tông đồ Phaolô, khi nói rằng Chúa Kitô được sinh ra từ một người phụ nữ, gần như cảm thấy cần phải nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa thực sự đã trở thành người qua cung lòng của con người. Có một sự cám dỗ mà nhiều người ngày nay thấy hấp dẫn, nhưng cũng có thể khiến nhiều Kitô hữu hiểu lầm, là tưởng tượng hoặc phát minh ra một Thiên Chúa "trong trừu tượng", gắn liền với một số cảm xúc tôn giáo mơ hồ hoặc cảm xúc hời hợt thoáng qua. Không. Thiên Chúa là hữu hình, Ngài là con người, Ngài được sinh ra từ một người phụ nữ; Ngài có một khuôn mặt và một cái tên, và kêu gọi chúng ta có mối quan hệ với Ngài. Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, được sinh ra từ một người phụ nữ, có xác thịt và máu huyết. Đến từ lòng Chúa Cha, Ngài đã nhập thể trong cung lòng của Đức Trinh Nữ Maria. Từ thiên đàng cao nhất, Ngài xuống trái đất. Con của Thiên Chúa, Ngài trở thành con người. Hình ảnh của Thiên Chúa toàn năng, Chúa Kitô đã đến giữa chúng ta trong sự yếu đuối; mặc dù Ngài không có tì vết, "vì chúng ta, Thiên Chúa đã biến Ngài thành tội lỗi", hay 2 Côrinh-tô 5:21. Ngài được sinh ra từ một người phụ nữ; Ngài là một trong chúng ta. Vì lý do này, Ngài có thể cứu chúng ta.

Sinh ra từ một người phụ nữ. Những lời này cũng nói với chúng ta về nhân tính của Chúa Kitô, để cho chúng ta biết rằng Người được tỏ lộ trong sự yếu đuối của xác thịt. Sinh ra từ một người phụ nữ, Người đến với chúng ta như một hài nhi nhỏ bé. Đó là lý do tại sao những mục đồng đi xem những gì Thiên thần đã công bố không thấy những dấu hiệu phi thường hay những màn trình diễn lớn lao, mà là “Đức Maria và Thánh Giuse và hài nhi nằm trong máng cỏ” (Lc 2:16). Họ thấy một đứa trẻ nhỏ bé, bất lực cần sự chăm sóc, quần áo và sữa, những cái vuốt ve và tình yêu của mẹ mình. Thánh Louis-Marie Grignion de Montfort nói với chúng ta rằng Đức Khôn ngoan thần linh “mặc dù chắc chắn có thể, nhưng không muốn trao ban chính mình trực tiếp cho con người, nhưng đã chọn làm như vậy thông qua Đức Trinh Nữ Maria. Người cũng không muốn đến với thế giới như một người đàn ông trưởng thành, không cần người khác, nhưng như một đứa trẻ nhỏ, cần sự chăm sóc và nuôi dưỡng của một người Mẹ” (Luận về Lòng sùng kính đích thực đối với Đức Trinh Nữ Maria, 139). Trong cuộc đời của Chúa Giêsu, chúng ta thấy rằng đây là cách Thiên Chúa chọn để hành động: thông qua sự nhỏ bé và ẩn giấu. Chúa Giêsu không bao giờ khuất phục trước sự cám dỗ thực hiện những dấu chỉ lớn lao và áp đặt mình lên người khác, như ma quỷ đã gợi ý. Thay vào đó, Người đã mặc khải tình yêu của Thiên Chúa trong vẻ đẹp của nhân tính Người, ngự giữa chúng ta, chia sẻ cuộc sống hằng ngày, những nỗ lực và ước mơ của chúng ta, thương xót những ai đau khổ về thể xác và tinh thần, ban thị lực cho người mù và sức mạnh cho người chán nản. Ba thái độ của Thiên Chúa là thương xót, gần gũi và trắc ẩn. Thiên Chúa đến gần chúng ta và thương xót và trắc ẩn. Chúng ta đừng quên điều này. Bằng sự yếu đuối của nhân tính Người và sự quan tâm của Người đối với những người yếu đuối và dễ bị tổn thương, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy khuôn mặt của Thiên Chúa.

Thưa anh chị em, chúng ta thật sự nên suy ngẫm về cách Đức Maria, người phụ nữ trẻ thành Nazareth, liên tục đưa chúng ta trở về với mầu nhiệm Chúa Giêsu, Con của Mẹ. Mẹ nhắc nhở chúng ta rằng Chúa Giêsu đã đến trong xác phàm, và chúng ta gặp Người trên hết trong cuộc sống hằng ngày, trong nhân tính yếu đuối của chúng ta và của tất cả những người mà chúng ta gặp gỡ mỗi ngày. Khi cầu nguyện với Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, chúng ta tuyên xưng rằng Chúa Kitô được sinh ra bởi Chúa Cha, nhưng cũng thực sự được sinh ra bởi một người phụ nữ. Chúng ta tuyên xưng rằng Người là Chúa của thời gian, nhưng vẫn ngự trong thời đại của chúng ta, thực sự là năm mới này, với sự hiện diện đầy yêu thương của Người. Chúng ta tuyên xưng rằng Người là Đấng Cứu Độ thế giới, nhưng chúng ta có thể gặp Người và được kêu gọi tìm kiếm Người trên khuôn mặt của mọi con người. Nếu Người, là Chúa Con, đã trở nên nhỏ bé đến mức được ôm trong vòng tay của một người mẹ, được chăm sóc và nuôi dưỡng, thì điều này có nghĩa là ngày nay Người cũng đến giữa chúng ta trong tất cả những người cần được chăm sóc tương tự: trong mỗi chị em và anh em mà chúng ta gặp gỡ, trong mọi người cần sự chú ý và chăm sóc dịu dàng của chúng ta.

Chúng ta hãy phó thác năm mới này cho Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa. Xin cho chúng ta học cách, như Mẹ, khám phá ra sự vĩ đại của Thiên Chúa trong những điều nhỏ bé của cuộc sống. Xin cho chúng ta học cách chăm sóc mọi đứa trẻ được sinh ra từ một người phụ nữ, trên hết là bằng cách bảo vệ, như Đức Maria, món quà quý giá của sự sống: sự sống trong bụng mẹ, sự sống của trẻ em, sự sống của những người đau khổ, người nghèo, người già, người cô đơn và người hấp hối. Hôm nay, trong Ngày Hòa bình Thế giới này, tất cả chúng ta được mời gọi đón nhận lời kêu gọi xuất phát từ trái tim của người mẹ Maria: trân trọng sự sống, chăm sóc những cuộc sống bị tổn thương - có rất nhiều cuộc sống bị tổn thương -, khôi phục phẩm giá cho cuộc sống của mọi người "sinh ra từ người phụ nữ", vì đây là nền tảng để xây dựng một nền văn hóa hòa bình. Vì lý do này, "Tôi kêu gọi một cam kết vững chắc để tôn trọng phẩm giá của sự sống con người từ khi thụ thai đến khi chết tự nhiên, để mỗi người có thể trân trọng cuộc sống của chính mình và tất cả có thể hướng đến tương lai với hy vọng" (Sứ điệp cho Ngày Hòa bình Thế giới LVIII, ngày 1 Tháng Giêng năm 2025).

Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa và Mẹ chúng ta, đang chờ đợi chúng ta ở đó, tại máng cỏ. Mẹ chỉ cho chúng ta, như Mẹ đã chỉ cho các mục đồng, sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng luôn làm chúng ta ngạc nhiên, Đấng không đến trong sự uy nghi của thiên đàng, nhưng trong sự nhỏ bé của máng cỏ. Chúng ta hãy trao phó cho Mẹ Năm Thánh mới này. Chúng ta hãy trao phó cho Mẹ những câu hỏi, những lo lắng, những đau khổ, những niềm vui và tất cả những mối quan tâm mà chúng ta mang trong lòng. Mẹ là mẹ của chúng ta, mẹ của chúng ta! Chúng ta hãy trao phó cho Mẹ toàn thế giới, để hy vọng có thể được tái sinh và hòa bình cuối cùng có thể nảy sinh cho tất cả mọi người trên trái đất.

Lịch sử cho chúng ta biết rằng tại Ephêsô, khi các giám mục tiến vào nhà thờ, các tín hữu có mặt, tay cầm những gậy gộc, đã kêu lên: “Mẹ Thiên Chúa!”. Chắc chắn những chiếc gậy gộc là lời hứa về điều sẽ xảy ra nếu các giám mục không tuyên bố tín điều “Mẹ Thiên Chúa”. Ngày nay, chúng ta không có gậy gộc, nhưng chúng ta có trái tim và tiếng nói của trẻ em. Vì vậy, tất cả chúng ta hãy cùng nhau tung hô Mẹ Thiên Chúa. Chúng ta hãy cùng nhau nói, thật mạnh mẽ: “Mẹ Thiên Chúa Thánh!”, ba lần. Cùng nhau: “Mẹ Thiên Chúa Thánh! Mẹ Thiên Chúa Thánh! Mẹ Thiên Chúa Thánh”!


Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana