Mùa Vọng lại đến trong niềm vui thánh thiện của biết bao tâm hồn đang mở rộng cõi lòng đón đợi Đấng cứu độ trần gian. Trong bối cảnh của đời xã hội và Giáo hội hôm nay, việc hướng lòng lên Ngôi Hai Nhập Thể để nhận lãnh sứ điệp tình yêu từ nơi Ngài làm cho những thời khắc của Mùa Vọng càng trở nên hấp dẫn và ý nghĩa hơn. Đối với một bộ phận đông đảo những người trẻ, Mùa Vọng là khoảng thời gian thuận lợi, mở ra cho họ cảnh cửa khát vọng hạnh phúc đích thực, mà Hài Nhi Giêsu là hình mẫu lý tưởng nhất.
Mùa Vọng nâng con người lên trên những thực tại đời thường, giúp họ làm chủ chính mình, có khả năng cải hoá những diễn tiến phức tạp của cuộc sống. Hơn thế nữa, con người cảm nghiệm được tâm thế của mình trước tự nhiên và xã hội khi được chính Ngôi Hai Thiên Chúa giáng trần đồng hành trong tư cách một con người. Vấn đề là chúng ta có ý thức được và sẵn sàng để nhận lãnh nguồn hồng ân ban tặng cho mình trong Mùa Vọng này. Quả thực, đây là đòi hỏi không dễ dàng khi chúng ta đang phải đối diện với biết bao thúc bách, nan giải của cuộc sống hôm nay. Những gì đã và đang diễn ra trong tự nhiên, trong đời sống xã hội làm cho nhiều người đặc biệt là những người trẻ cảm thấy choáng ngợp, chùn bước mặc dù chưa đến nỗi ‘sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống trên địa cầu…” (Lc 21, 26a). Tuy nhiên, trước những bóng đêm có nguy cơ đe doạ, chiếm ngự những tâm hồn, tình thương của Đấng Nhập Thể vẫn liên tục mời gọi, chỉ lối cho bạn và tôi: “Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc” (Lc 21, 28)
Mùa Vọng đến, bạn và tôi “hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên” trên hành trình theo Chúa. Hơn hai ngàn năm trước, Đức Kitô đã đến trần gian và chính Ngài đã trở nên “đường, sự thật và là sự sống” cho chúng ta tiến về bờ bến vĩnh phúc. Thực tế, nhiều khi trong cuộc sống, tôi và bạn đã cảm thấy lo sợ, nhút đảm, thậm chí thất vọng trước vô vàn chướng ngại, gai góc trong đời sống xã hội và tâm linh. Những lúc đó, chúng ta đã vô tình hay tự ý biến mình thành những kẻ “khom lưng, đi còng”, bị khuất phục trước vùng tối của sự giả trá, bất công, không dám “ngẩng đầu lên” để nhìn thẳng vào Sự Thật. Mùa Vọng là lúc thuận tiện nhất để ta nhìn lại thái độ của mình và xác tín tuyệt đối vào Con Đường KiTô mà ta đã được may mắn, vinh dự đặt những bước chân hy vọng trên hành trình cứu độ.
Mùa Vọng mời gọi tôi và bạn “hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn” (Lc 21, 36a). Đó là đòi hỏi, cấp thiết xứng hợp cho mục tiêu mà Mùa Vọng hướng tới. Vậy thì ngay lúc này đây, chúng ta “phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề, vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời…” (Lc 21, 34a). Chúng ta đang mải miết với bao nhiêu dự định, công việc và cả những thú vui vô bổ đầy dẫy quanh ta. Có thể bạn cho rằng, đó là những thiết yếu của cuộc sống. Nhưng ta cần nghiệm xét xem, nó có phải là cái đích mà ta đã phải hao tổn biết bao tâm lực ? ! Đã đến lúc chúng ta cần phải tỉnh thức để nhận diện trước những bóng đêm tà ý đang vây hãm quanh ta. Hãy hướng lòng về ngày hồng phúc Giáng Sinh trong tâm tình thiện hảo, nhờ đó chúng ta sẽ được soi sáng hướng dẫn để bước đi kiên vững trên con đường của Đức Kitô.
Mùa Vọng nâng con người lên trên những thực tại đời thường, giúp họ làm chủ chính mình, có khả năng cải hoá những diễn tiến phức tạp của cuộc sống. Hơn thế nữa, con người cảm nghiệm được tâm thế của mình trước tự nhiên và xã hội khi được chính Ngôi Hai Thiên Chúa giáng trần đồng hành trong tư cách một con người. Vấn đề là chúng ta có ý thức được và sẵn sàng để nhận lãnh nguồn hồng ân ban tặng cho mình trong Mùa Vọng này. Quả thực, đây là đòi hỏi không dễ dàng khi chúng ta đang phải đối diện với biết bao thúc bách, nan giải của cuộc sống hôm nay. Những gì đã và đang diễn ra trong tự nhiên, trong đời sống xã hội làm cho nhiều người đặc biệt là những người trẻ cảm thấy choáng ngợp, chùn bước mặc dù chưa đến nỗi ‘sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống trên địa cầu…” (Lc 21, 26a). Tuy nhiên, trước những bóng đêm có nguy cơ đe doạ, chiếm ngự những tâm hồn, tình thương của Đấng Nhập Thể vẫn liên tục mời gọi, chỉ lối cho bạn và tôi: “Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc” (Lc 21, 28)
Mùa Vọng đến, bạn và tôi “hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên” trên hành trình theo Chúa. Hơn hai ngàn năm trước, Đức Kitô đã đến trần gian và chính Ngài đã trở nên “đường, sự thật và là sự sống” cho chúng ta tiến về bờ bến vĩnh phúc. Thực tế, nhiều khi trong cuộc sống, tôi và bạn đã cảm thấy lo sợ, nhút đảm, thậm chí thất vọng trước vô vàn chướng ngại, gai góc trong đời sống xã hội và tâm linh. Những lúc đó, chúng ta đã vô tình hay tự ý biến mình thành những kẻ “khom lưng, đi còng”, bị khuất phục trước vùng tối của sự giả trá, bất công, không dám “ngẩng đầu lên” để nhìn thẳng vào Sự Thật. Mùa Vọng là lúc thuận tiện nhất để ta nhìn lại thái độ của mình và xác tín tuyệt đối vào Con Đường KiTô mà ta đã được may mắn, vinh dự đặt những bước chân hy vọng trên hành trình cứu độ.
Mùa Vọng mời gọi tôi và bạn “hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn” (Lc 21, 36a). Đó là đòi hỏi, cấp thiết xứng hợp cho mục tiêu mà Mùa Vọng hướng tới. Vậy thì ngay lúc này đây, chúng ta “phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề, vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời…” (Lc 21, 34a). Chúng ta đang mải miết với bao nhiêu dự định, công việc và cả những thú vui vô bổ đầy dẫy quanh ta. Có thể bạn cho rằng, đó là những thiết yếu của cuộc sống. Nhưng ta cần nghiệm xét xem, nó có phải là cái đích mà ta đã phải hao tổn biết bao tâm lực ? ! Đã đến lúc chúng ta cần phải tỉnh thức để nhận diện trước những bóng đêm tà ý đang vây hãm quanh ta. Hãy hướng lòng về ngày hồng phúc Giáng Sinh trong tâm tình thiện hảo, nhờ đó chúng ta sẽ được soi sáng hướng dẫn để bước đi kiên vững trên con đường của Đức Kitô.