Mang trong mình sức sống cả đất trời
Tô thiên nhiên, bức tranh đẹp tuyệt vời,
Gợi tình Chúa, nối tình người sâu lặng.
Mùa hè về trong không gian ngập nắng,
Khí trong lành, trời đất cảnh giao hoà
Chúa trong ta, đâu có phải nơi xa.
Trong thanh tĩnh ta nhận ra tiếng Chúa.
Tiếng Chúa nói từ ngàn muôn muôn thuở,
Chúa nói trong thinh lặng của tâm hồn.
Chúa ẩn mình khi bối rối lo buồn,
Chúa hợp nhất khi hồn luôn chiêm ngắm.
Chúa hiện ra nơi những chân trời thẳm
Chúa dịu dàng trong ánh nắng bình minh.
Chúa mỉm cười trong hạt sương lung linh
Chúa dịu dàng khi tỏ mình trong gió.
Mùa thu về trong ánh trăng soi tỏ,
Lòng nhân từ cho con nhỏ vui ca.
Khắp không trung ngàn vạn giải Ngân hà,
Tình Cha Cả bao dung và nhẫn nại.
Những áng mây trôi đi, trôi đi mãi
Là cánh tay luôn quảng đại dang ra.
Khi mặt trời gác núi cảnh chiều tà.
Chúa cúi xuống gọi mời ta hiệp nhất.
Mùa đông về tuyết băng trên trái đất.
Tình yêu Cha: năng lượng chất trong mình.
Giữa đêm đông Con Chúa đã hạ sinh,
Mùa cứu độ: Đấng Cứu Tinh giáng thế !
Đã hết rồi cảnh âm u tội lệ
Xoá đêm đen bao thế kỷ tội truyền.
Mùa xuân về, xuân cứu rỗi vượt lên.
Chúa hiện diện trong thiên nhiên sống động.
Ơn thánh hóa như ngàn hoa mở rộng,
Hương Nước Trời gieo mầm sống khắp nơi,
Lòng xót thương hoà mưa xuân đầy trời.
Chúa bừng sáng cho lòng người mềm dịu.
Dòng thời gian bốn mùa sao tuyệt diệu
Trong niềm tin ta càng thấy Chúa hơn.