Đã nhiều lần tôi nhìn mưa rơi nhưng đây là lần đầu ngồi trạm xe bus nhìn mưa rơi. Nhìn kĩ và nhìn lâu. Cũng nhiều lần từng nghe câu: ‘Sau cơn mưa trời lại sáng’. Quả thật, rất đúng nhưng tôi cũng nghiệm ra rằng sau cơn mưa mặt đường thật sáng.
Một buổi chiều dạo phố trúng mưa. Trước khi ra đi thấy mây trời cuồn cuộn nhưng xứ này mấy khi trời mưa nên tôi thản nhiên ra đi mà không quan tâm cho lắm. Dọc đường mây đen hơn, dầy hơn, gió bắt đầu thổi và hơi lạnh thầm hôn da mặt. Tôi ngước mắt cao nhìn trời, tâm nghĩ có vẻ lắm, rất có thể mưa thật. Tần ngần dăm ba giây lấy quyết định và í nghĩ trở về tốt hơn. Tôi vòng trở về, đi chưa được dăm phút trời bắt đầu đổ hột thưa thớt. Hạt mưa quái ác rơi tọt sau gáy tạo cảm giác lạnh mang tai. Tôi giơ tay lau gáy, hạt khác lại nhảy ngay vào mắt. Mưa rơi trúng toàn chỗ độc trên thân người.
Không phải tự nhiên trời mưa mà trời có chuẩn bị cho cơn mưa. Trời đang sáng rồi tối dần, tối dần do mây che phủ bầu trời rồi những hạt mưa nhỏ xíu như hạt sương bắt đầu rơi trên mặt đường. Ngay lập tức đường hút những hạt nước. Chúng mất hút mau lẹ trên mặt đường nóng biến khói, bay là là trên đường. Sau vài ba phút những hạt mưa lớn hơn bằng hạt tấm làm mặt đường nhầy nhụa. Mưa to hơn, nhiều hạt hơn, tiếp theo là hạt mưa bằng hạt bắp rơi xuống và mưa dầy hạt xen kẽ nhau như tấm lưới từ trời cao chụp xuống, không chừa sót thứ nào. Nước bắt đầu chảy lai láng trên mặt đường đánh dấu mặt đường chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, thua cuộc, không thể hút hết những hạt mưa ào ạt phang xuống mặt đường. Mặt đường trơ mặt ra chịu trận.
Để tránh cơn mưa khói bốc nghi ngút như thế mà đi trong mưa thì khó có thể tránh khỏi cảm lạnh. Tôi trú trong trạm đón xe bus, ngồi nhìn những hạt mưa rơi. Tôi nhìn trời, xem mây bay. Trên cao dường như im gió nên mây sững sờ như dừng chân tại chỗ. Một vài ánh chớp ngoằn nghèo trên nền trời đen để lộ vệt sáng chạy dài. Nếu may mắn có thể nhìn thấy tầng mây trắng cao hơn tầng mây đen đang phủ bầu trời. Những vệt chớp sáng nhoáng lên như cơn gió luồn qua cửa sổ, cơn gió lạc vén chiếc màn gió để hé lộ một chút sáng trong phòng. Nhìn bầu trời đen, mây đứng tôi biết cơn mưa kéo dài hơn lòng mong ước. Để tránh cảnh chờ lâu, mắt mỏi, lưng ê tôi đưa mắt nhìn đường đối diện và bắt gặp ngay đôi quạ đen cũng đang ngán ngẫm cảnh mưa rơi như tôi. Đôi quạ đen nhảy hết cành này sang cành khác không phải để kiếm ăn nhưng dường như chúng đang tránh né hạt nước mưa làm ướt cánh. Mưa lâu hơn chúng chuyền cành đều hơn vì dường như chúng mất kiên nhẫn hơn. Cũng có thể lá cây không đủ dầy che mưa nên chúng chuyển cành. Hạt mưa xuyên kẽ lá ướt cánh quạ. Thỉnh thoảng chúng lại bay khỏi cây, bay lên cao rồi lại trú sau tàn lá. Kêu vài ba tiếng như than trời cao mưa làm ướt cánh quạ. Có lẽ bay như thế làm thân quạ ấm hơn, cánh bớt sũng nước. Nhìn quạ chán tôi nhìn xuống mặt đường. Trên đường xe vẫn chạy ào ào, đủ loại. Từ xe gắn máy đến xe hơi, xe vận tải cỡ nhỏ và xe vận tải khổng lồ. Mỗi lần xe chạy qua, bánh xe xé nước trên đường tung thành hai hàng và ngay sau xe là một vệt đường nước do vết bánh xe cán nước để lại. Nước cũng đâu chịu lép vế, bánh xe lăn qua những hạt nước nhanh chóng lấp đầy chỗ bánh xe vừa chạy qua, không còn để lại vết tích gì trên mặt đường. Dù có để í kĩ mấy cũng không thể nhận ra vệt bánh xe xé nước trên mặt đường. Dù là bánh xe to hay nhỏ, tất cả chỉ trong vài giây đồng hồ đều biến mất trên mặt đường và không còn ai có thể nhận ra.
Nhìn cảnh nước tràn vào che lấp vết bánh xe khiến tôi liên tưởng đến một niềm tin. Niềm tin đó diễn tả tình thương Chúa dành cho ta cũng chứa chan như nước mưa trên đường. Tình thương đó có sức mạnh rửa sạch tội đời. Tội dù có nhiều bao nhiêu cũng không thể thắng được tình thương Chúa dành cho ta.Tội dù nhiều đến đâu khi ân sủng Chúa tràn qua cũng rửa sạch mọi tì vết mà không để lại tàn tích như những hạt nước trên mặt đường nhanh chóng trám chỗ bánh xe vừa phóng qua. Bánh xe phóng nhanh vẫn thua vận tốc nước, nó nhanh chóng bám theo trám chỗ nhanh một cách kì lạ. Ân sủng Chúa cũng mãnh liệt và tốc hành như thế. Tội dù nặng đến đâu nhưng khi tỏ lòng thống hối tình thương Chúa sẽ bao phủ tội và huỷ diệt nó trong chớp mắt. Í nghĩ đó dẫn tôi lạc vào thời gian, không gian lúc đó. Khi tỉnh lại trời đã tạnh mưa tự bao giờ, lúc này xe vẫn tiếp tục chạy và những hạt nước nhỏ li ti tạo thành sương khói cuốn theo chiều gió sau xe. Tôi vui mừng đứng dậy trong tâm tình tạ ơn, chân rảo bước trên đường về nhà lòng lâng lâng như vừa bắt gặp tình yêu Chúa lần đầu.
Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org
Một buổi chiều dạo phố trúng mưa. Trước khi ra đi thấy mây trời cuồn cuộn nhưng xứ này mấy khi trời mưa nên tôi thản nhiên ra đi mà không quan tâm cho lắm. Dọc đường mây đen hơn, dầy hơn, gió bắt đầu thổi và hơi lạnh thầm hôn da mặt. Tôi ngước mắt cao nhìn trời, tâm nghĩ có vẻ lắm, rất có thể mưa thật. Tần ngần dăm ba giây lấy quyết định và í nghĩ trở về tốt hơn. Tôi vòng trở về, đi chưa được dăm phút trời bắt đầu đổ hột thưa thớt. Hạt mưa quái ác rơi tọt sau gáy tạo cảm giác lạnh mang tai. Tôi giơ tay lau gáy, hạt khác lại nhảy ngay vào mắt. Mưa rơi trúng toàn chỗ độc trên thân người.
Không phải tự nhiên trời mưa mà trời có chuẩn bị cho cơn mưa. Trời đang sáng rồi tối dần, tối dần do mây che phủ bầu trời rồi những hạt mưa nhỏ xíu như hạt sương bắt đầu rơi trên mặt đường. Ngay lập tức đường hút những hạt nước. Chúng mất hút mau lẹ trên mặt đường nóng biến khói, bay là là trên đường. Sau vài ba phút những hạt mưa lớn hơn bằng hạt tấm làm mặt đường nhầy nhụa. Mưa to hơn, nhiều hạt hơn, tiếp theo là hạt mưa bằng hạt bắp rơi xuống và mưa dầy hạt xen kẽ nhau như tấm lưới từ trời cao chụp xuống, không chừa sót thứ nào. Nước bắt đầu chảy lai láng trên mặt đường đánh dấu mặt đường chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, thua cuộc, không thể hút hết những hạt mưa ào ạt phang xuống mặt đường. Mặt đường trơ mặt ra chịu trận.
Để tránh cơn mưa khói bốc nghi ngút như thế mà đi trong mưa thì khó có thể tránh khỏi cảm lạnh. Tôi trú trong trạm đón xe bus, ngồi nhìn những hạt mưa rơi. Tôi nhìn trời, xem mây bay. Trên cao dường như im gió nên mây sững sờ như dừng chân tại chỗ. Một vài ánh chớp ngoằn nghèo trên nền trời đen để lộ vệt sáng chạy dài. Nếu may mắn có thể nhìn thấy tầng mây trắng cao hơn tầng mây đen đang phủ bầu trời. Những vệt chớp sáng nhoáng lên như cơn gió luồn qua cửa sổ, cơn gió lạc vén chiếc màn gió để hé lộ một chút sáng trong phòng. Nhìn bầu trời đen, mây đứng tôi biết cơn mưa kéo dài hơn lòng mong ước. Để tránh cảnh chờ lâu, mắt mỏi, lưng ê tôi đưa mắt nhìn đường đối diện và bắt gặp ngay đôi quạ đen cũng đang ngán ngẫm cảnh mưa rơi như tôi. Đôi quạ đen nhảy hết cành này sang cành khác không phải để kiếm ăn nhưng dường như chúng đang tránh né hạt nước mưa làm ướt cánh. Mưa lâu hơn chúng chuyền cành đều hơn vì dường như chúng mất kiên nhẫn hơn. Cũng có thể lá cây không đủ dầy che mưa nên chúng chuyển cành. Hạt mưa xuyên kẽ lá ướt cánh quạ. Thỉnh thoảng chúng lại bay khỏi cây, bay lên cao rồi lại trú sau tàn lá. Kêu vài ba tiếng như than trời cao mưa làm ướt cánh quạ. Có lẽ bay như thế làm thân quạ ấm hơn, cánh bớt sũng nước. Nhìn quạ chán tôi nhìn xuống mặt đường. Trên đường xe vẫn chạy ào ào, đủ loại. Từ xe gắn máy đến xe hơi, xe vận tải cỡ nhỏ và xe vận tải khổng lồ. Mỗi lần xe chạy qua, bánh xe xé nước trên đường tung thành hai hàng và ngay sau xe là một vệt đường nước do vết bánh xe cán nước để lại. Nước cũng đâu chịu lép vế, bánh xe lăn qua những hạt nước nhanh chóng lấp đầy chỗ bánh xe vừa chạy qua, không còn để lại vết tích gì trên mặt đường. Dù có để í kĩ mấy cũng không thể nhận ra vệt bánh xe xé nước trên mặt đường. Dù là bánh xe to hay nhỏ, tất cả chỉ trong vài giây đồng hồ đều biến mất trên mặt đường và không còn ai có thể nhận ra.
Nhìn cảnh nước tràn vào che lấp vết bánh xe khiến tôi liên tưởng đến một niềm tin. Niềm tin đó diễn tả tình thương Chúa dành cho ta cũng chứa chan như nước mưa trên đường. Tình thương đó có sức mạnh rửa sạch tội đời. Tội dù có nhiều bao nhiêu cũng không thể thắng được tình thương Chúa dành cho ta.Tội dù nhiều đến đâu khi ân sủng Chúa tràn qua cũng rửa sạch mọi tì vết mà không để lại tàn tích như những hạt nước trên mặt đường nhanh chóng trám chỗ bánh xe vừa phóng qua. Bánh xe phóng nhanh vẫn thua vận tốc nước, nó nhanh chóng bám theo trám chỗ nhanh một cách kì lạ. Ân sủng Chúa cũng mãnh liệt và tốc hành như thế. Tội dù nặng đến đâu nhưng khi tỏ lòng thống hối tình thương Chúa sẽ bao phủ tội và huỷ diệt nó trong chớp mắt. Í nghĩ đó dẫn tôi lạc vào thời gian, không gian lúc đó. Khi tỉnh lại trời đã tạnh mưa tự bao giờ, lúc này xe vẫn tiếp tục chạy và những hạt nước nhỏ li ti tạo thành sương khói cuốn theo chiều gió sau xe. Tôi vui mừng đứng dậy trong tâm tình tạ ơn, chân rảo bước trên đường về nhà lòng lâng lâng như vừa bắt gặp tình yêu Chúa lần đầu.
Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org