Lịch phụng vụ Giáo Hội bắt đầu Chúa Nhật thứ nhất mùa Vọng, đầu tháng Mười Hai, với bốn tuần lễ chuẩn bị mừng Chúa Giáng Sinh. Bốn tuần lễ chuẩn bị là thời gian thật dài. Dài theo nghĩa một năm chỉ có mười hai tháng, dành riêng một tháng chuẩn bị cho Sinh Nhật Đấng Cứu Thế là một phần mười hai của cả năm. Mong đợi bao giờ cũng cảm thấy lâu. Đợi chờ nếu không bồn chồn, than vắn thở dài chán ngắt thì cũng mỏi mắt buồn ngủ. Đôi khi cảm thấy thời gian dường như dừng lại. Một khi cảm thấy thời gian dừng lại chờ đợi càng nóng lòng, sốt ruột hơn, Sao lâu thế. Chờ mãi, chờ hoài vẫn chưa thấy. Đứng mỏi chân, ngồi mỏi lưng, trông ngóng đến mờ mắt. Biết đến từ hướng nào mà mong, mà ngó. Biết chờ đợi là một trong những nỗi khổ tâm của người mong chờ, Đức Kitô hiểu rõ điều đó, kinh nghiệm bản thân của Ngài dậy chúng ta tránh buồn nản khi mong chờ bẳng cách chờ đợi trong tỉnh thức. Thay vì nghĩ đến thời gian chờ đợi, tỉnh thức hướng mong chờ vào niềm hy vọng. Bởi hy vọng là hướng về tương lai. Hy vọng càng cao niềm vui tiềm ẩn càng lớn và chính việc mong chờ niềm vui đến mà quên bớt mệt mỏi khi mong chờ. Tỉnh thức, không phải một thời gian ngắn, mà tỉnh thức suốt tháng, thời gian dài nên cần tỉnh thức cách tích cực, nghĩa là tỉnh thức trong hoạt động, không phải thụ động ngồi chờ. Tỉnh thức làm việc, chuẩn bị cho niềm vui đang đến.

Thời gian chờ đợi tuy dài nhưng chờ đợi trong hy vọng. Chính hy vọng là yếu tố chính giúp ta tiếp tục chờ đợi. Chính hy vọng là nguyên tố giúp người chờ đợi bớt sốt ruột, kiên trì mong đợi trong hy vọng vì trong hy vọng có ngầm chứa mầm mống của niềm vui, đang âm thầm chờ cơ hội bùng lên. Như thế trong hy vọng cũng có mầm mống của mong đợi. Mầm mống ẩn kín của hy vọng là mầm sống của niềm vui, nằm yên đó chờ mong cơ hội bùng lên niềm hoan ca. Mùa Giáng Sinh mầm mống này chính là mừng vui chào đón Chúa Cứu Thế sinh ra nơi trần gian. Kinh nghiệm chờ đợi trong hy vọng là kinh nghiệm ai cũng có lần trải qua. Và ai cũng có kinh nghiệm niềm vui của hy vọng bừng sáng trong tâm hồn. Đó là những kỉ niệm đẹp gặp gỡ trong hy vọng.

Hy vọng không những mang lại niềm vui mả còn là suối nguồn của sức mạnh nội tâm vì thế người mang hy vọng luôn sống trong chờ mong nhưng tâm của họ chan chứa an bình. Dù bận rộn với cuộc sống, cộng thêm bận rộn chuẩn bị kĩ càng đón nhận niềm vui sắp xảy đến nhưng họ không bối rối, lo lắng, bồn chồn trái lại kiên tâm mong đợi trong hy vọng. Mong đợi trong hy vọng không làm ta mệt mòi trái lại nó ban cho ta sức mạnh nội tâm. Chính sức mạnh nội tâm này giúp ta sống tích cực. Tích cực trong việc tỉnh thức, tích cực trong việc chuẩn bị tâm hồn. Điều xem có vẻ nghịch lí nhưng lại đúng khi áp dụng vào thực tế. Tích cực và tình thức giúp cho hy vọng vươn lên trong khi hy vọng giúp tích cực và tỉnh thức sống mạnh. Cả hai hổ trợ nhau, giúp ta chuẩn bị đón điều mong đợi niềm vui chan hoà đang âm thầm tiến đến.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org