LANG BĂM CÓ MỤN NHỌT

Có một thầy thuốc, trước cửa nhà có treo một bảng hiệu viết bốn chữ : “Thuốc ghẻ thần diệu”.

Ngày nọ có người đến mua thuốc, thầy thuốc chỉ lên cái hồ lô treo trên giá để người ấy tự mình đến lấy thuốc.

Người mua thuốc nói : “Ông làm thầy thuốc sao mà lười quá vậy ?”

Thầy thuốc giải thích : “Tôi đang bị ghẻ ngứa đây”.

Người mua thuốc cười lớn hỏi : “Đã có ghẻ tại sao không dùng thuốc này để trị chứ ?”

Thầy thuốc trả lời : “Đang suy nghĩ có nên bôi thuốc này hay không ?!”

(Quảng Tiếu phủ)

Suy tư :

Thầy thuốc mà cũng không tin vào thuốc của mình thì ai mà tin vào thầy thuốc được chứ ?

Có những người Công Giáo không tin vào niềm tin của mình nên thường hay làm gương mù cho người khác :

Họ đi lễ nhưng không tin vào thánh lễ là hi tế cứu chuộc, họ đọc kinh nhưng không tin vào Thiên Chúa, họ đi rước Mình Thánh Chúa nhưng không tin đó là Chúa Kitô, họ làm việc bác ái vì động lòng trắc ẩn hơn là vì yêu Chúa qua người anh em...

Một khi người Kitô hữu đánh mất niềm tin của mình thì tất cả những gì họ làm chỉ là cái vỏ bên ngoài mà thôi, họ như một người máy chỉ làm theo những gì mình thích chứ không vì thấy Chúa qua tha nhân, những người này thường chế nhạo niềm tin của anh em mình hơn những người chưa biết Chúa Kitô và đạo lí của Ngài.

Khiếp thật !