Cuộc sống ai cũng có ngày nọ, ngày kia, ngày vui, ngày buồn. Thực tế cuộc sống là thế. Sau những ngày buồn ta cảm thấy cuộc sống ngày vui rộ lên sức sống, vui hơn rất nhiều. Ngày buồn làm tăng thêm niềm vui cho ngày vui. Đây chính là kinh nghiệm của các tông đồ trong bài Phúc Âm hôm nay. Quả là một ngày không vui cho các ông khi nghe thấy Đức Kitô quyết định lên thành thánh. Đối với các ông chuyến đi này nguy hiểm quá, nguy hiểm đến tính mạng của Thầy Jêsu và điều đó liên quan đến cuộc đời các ông. Nỗi sợ này chưa qua thì bực dọc kia lại đến. Dân làng thành Samariata không đón tiếp nên các ông cảm thấy chán nản hơn nữa. Quả là bât hạnh, các ông tìm cách phát tiết bực dọc khi nghĩ đến việc thui rụi làng mạc của đám dân này. Các ông hỏi Đức Kitô và Ngài nói với các ông môn đệ chân chính của Ngài đặt ưu tiên truyền giáo lên hàng đầu khi Ngài đưa ra một loạt các thí dụ cụ thể. Người môn đệ xứng đáng nhất là người lo chu toàn nhiệm vụ nước trời trước, còn mọi cái đều là thứ yếu.

Những ví dụ Đức Kitô nói đến nghe có vẻ chói tai và khó chấp nhận. Nghe qua ta thấy có gì đó không ổn, trái với điều răn chôn xác kẻ chết. Thực tế nếu để tâm suy nghĩ thêm sẽ thấy những ví dụ trên gần với cuộc sống và có nhiều í nghĩa thực dụng. Thí dụ như ví dụ về người cầy ruộng. Hình ảnh con trâu đi trước kéo theo sau cái cầy và cuối cùng là người đi cầy. Người chuyên môn không gặp trở ngại khi lái lưỡi cầy cho luống cầy thẳng nhưng kẻ thiếu kinh nghiệm hay lơ là trong công việc thì việc làm này không dễ. Luống cầy cong đất cầy bị lỏi nghĩa là có xen kẽ chỗ đất không được cầy. Kẻ làm mướn thiếu lương tâm thường chủ trương cầy lỏi để đất cầy lấp lên đất chưa cầy cho mau xong công việc để tính ngày công. Tiền công vẫn nhận đủ nhưng làm việc ít hơn. Cái tai hại của cầy lỏi là đất không được cầy, cỏ không chết và sau này đi bừa đất không tan rã. Khi vãi xạ lúa xuống chỗ đất chưa cầy không lấp được hạt giống nên bị chim chuột ăn mất, hạt nào may mắn mọc được sẽ bị cỏ dại chèn ép, chết. Bởi đất chưa cầy nên rễ cỏ nằm sẵn trong đất gặp điều kiện thuận tiện cỏ dại mọc mau và lớn mạnh lan ra vùng đất chung quanh làm chết hạt giống gần đó. Xem thế một chút lợi nhỏ của người làm gây thiệt hại lớn cho chủ đất.

Đức Kitô dùng hình ảnh người cầy ruộng ngó ngang, nhìn dọc ngụ í nói đến luống cầy cong queo, tai hại hơn khi nhìn về phía sau, nghĩa là không chú tâm tới công việc. Làm việc mà không chú tâm là làm cho xong việc, bất kể đến hậu quả tai hại do cẩu thả gây nên. Không người chủ nào lại mướn người làm công cẩu thả, không thích công việc và cũng không quan tâm đến tai hại do cẩu thả gây nên.

Kitô hữu đặt vấn đề đức tin vào hàng thứ yếu, hoặc coi việc giữ đạo là phụ hẳn không thể nào là người Kitô hữu gương mẫu. Khi coi thường công việc mục vụ thì không ai dám trao việc mục vụ vào tay bởi giao cho công việc đã không được hoàn thành mà còn gây tai hại liên quan đến công việc khác.

Chúng ta cần xét mình để nhìn đến vấn đề hành đạo, chứng nhân đức tin giữa đời.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org