29. KHÔNG NỞ BỎ ĐI.
Có một người đi đến nhà của một cụ già và ở đó rất lâu mà không muốn trở về nhà mình, cụ già lại không tiện đuổi ông ta về.
Một hôm, cụ nói với con rể:
- “Con rể à, súc vật trong nhà đều đã giết sạch, không có gì để khoãn đãi con, chỉ mong con đừng trách bố.”
Con rể trả lời:
- “Nhạc phụ đại nhân đừng quá nhọc lòng, khi con đến đây thì thấy một đàn hươu đang trèo lên một hòn núi cách thôn không xa mấy, chúng nó rất béo, chỉ cần đi thúc chúng nó về, nấu nướng ăn thì cũng được nhiều ngày.”
Cụ già nói:
- “Khi con đến thì nó ở đâu, bây giờ đã hơn một tháng, chắc chắn là hươu đã bỏ đi rồi.”
Con rể nói:
- “Không đâu, ở đó có rất nhiều đồ ăn ngon, chúng nó không nở bỏ đi đâu ạ !”
(Sự Lâm Quảng ký)

Suy tư 29:
Con người ta khi túng quá thì làm liều, và ai cũng sợ thằng liều mạng, bởi vì những người như thế thì không còn sợ Chúa sợ Mẹ, không sợ pháp luật hoặc sợ một ai khác, họ làm liều bởi vì –đối với họ- chẳng còn gì phải sợ, chẳng còn gì phải mất.
Người liều mạng và người can đảm thì không giống nhau: người liều mạng thì chỉ có làm càn, chỉ có thí mạng cùi mà không có mưu kế, nhưng người can đảm thì không những có dũng mà còn có mưu, do đó mà người can đảm thường được mọi người bội phục hơn người liều mạng.
Đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cũng như thế, họ không bao giờ “thí mạng cùi” cho bất kỳ ai, bởi vì như thế có nghĩa là họ phải mất linh hồn và chết đời đời; họ sẵn sàng giúp đỡ cho người khác vì lòng bác ái vì yêu Chúa và tha nhân, họ sẵn sàng thí mạng sống cho người mình yêu được sống, chứ không bao giờ vì để lấy lòng người khác để rồi cùng với người tội lỗi sa đà trong tội như người nọ ở lì trong nhà người ta rất lâu mà không chịu đi.
Người đã phạm tội trọng một lần nếu không thức tỉnh và chống trả, nếu không cậy vào tình thương của Chúa thì rất dể dàng phạm lần thứ hai, thứ ba mà lương tâm không mấy “tích cực” thức tỉnh họ, bởi vì họ đã ngã lòng trông cậy vào tình thương và ân sủng của Chúa, thế là họ liều thân, họ “thí mạng cùi” và sa đà trong tội lỗi.
Thiên Chúa đã dùng Giáo Hội của Ngài để lên tiếng thức tỉnh chúng ta hãy đi ra khỏi nơi vũng bùn tội lỗi, đừng ở lì trong những thói hư tật xấu của mình, nhưng hãy siêng năng lãnh nhận bí tích hoà giải và tham dự tiệc Thánh Thể để có thể trở lại ngôi nhà thân yêu của mình là cộng đoàn giáo xứ, là Giáo Hội và nhất là trong tình yêu của Thiên Chúa.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

----------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info