Cởi mở và chào đón đi chung với nhau. Trái với cởi mở là khép kín. Cởi mở đón nhận người và đó cũng là cách người đón nhận ta. Một tấm lòng và tâm hồn cởi mở là tấm lòng và tâm hồn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ, sẵn sàng tiến vào những nơi ở đó vừa có thánh đố lại hứa hẹn những khám phá mới ngạc nhiên, thích thú. Tấm lòng và tâm hồn cởi mở sẵn sàng vượt qua mọi biên giới trước đây của tập tục, văn hoá hay những chướng ngại, rào cản nhân danh thuần phong, mĩ tục để chống lại thay đổi. Cởi mở để đón nhận nền văn hoá khác, tư tưởng khác, lối sống khác, từ đó khám phá ra cái hay, cái tốt đẹp, tinh tuý của các nền văn hoá khác nhau. Như thế cởi mở đồng nghĩa với học hỏi làm giầu cho đời sống tinh thần và đời sống nội tâm. Thiếu cởi mở biến những gì hiện đang có trở nên cũ rich, khô cằn, cứng ngắc, đồng thời chối bỏ những cơ hội tìm tòi, học hỏi. Cuộc sống mới đòi hỏi thay đổi luôn và thiếu thay đổi là đi giật lùi bởi người ta tiến mình ngừng. Không chấp nhận thay đổi luôn tự hào những gì mình đang có là tốt nhất, hay nhất là một hình thức kiêu ngạo mà kiêu ngạo bị Thiên Chúa quở phạt.
Về phương diện đức tin thay đổi là điều không thể tránh được. Cần phải thay đổi trong phụng vụ và thánh nhạc với ngôn ngữ thời đại để thế hệ đang sống có thể cảm được điều họ đang hát, đang nghe. Thay đổi cách cầu nguyện để tâm đạo trưởng thành hơn, chiều sâu nội tâm tốt hơn, vững chắc hơn thay cho cầu nguyện bằng hình thức bề ngoài. Thay vì giữ đạo biến thành hành đạo để đời sống đạo trở nên thực tiễn hơn, hữu ích hơn. Hành đạo qua hình thức phục vụ như bài Phúc Âm hôm nay mời gọi Kitô hữu hãy phục vụ. Coi phục vụ Chúa và tha nhân là một đặc ân. Quan niệm phục vụ là hầu hạ người khác là quan niệm xã hội. Kitô hữu cần quan niệm phục vụ qua việc thực thi bác ái, yêu thương là một đặc ân, là việc làm tốt, đáng hãnh diện bởi phục vụ chính là đường lối của Đức Kitô khi Ngài nói với các môn đệ
Ta đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ. Mat 20,28
Thánh Thần Chúa sinh hoạt rất mãnh liệt trong các thay đổi trong Giáo Hội và qua đời sống chiêm niệm và cầu nguyện bởi vì Thánh Thần Chúa tiếp tục hướng dẫn đời sống Kitô hữu. Thay đổi để chấp nhận những mặc khải mới của Thiên Chúa bởi Thiên Chúa tỏ mình ra cho ta qua giáo huấn của Đức Kitô, qua các bí tích thánh và biến cố cuộc đời. Qua chiêm niệm cầu nguyện tâm hồn cảm thấy bình an và yên tĩnh. Chính trong cái thinh lặng đó Thiên Chúa nhỏ nhẹ nói với tâm hồn ta. Chính bình an trong tâm hồn là một đặc ân, lòng thanh thản là quà tặng. Thuốc tâm linh giúp xả những nhọc nhằn lo lắng nhờ vào phương pháp chiêm niệm, vui hưởng bình an nội tâm. Đức Kitô nói với môn đệ và chúng ta giáo huấn của Ngài sâu rộng sẽ được Đấng Ngài sai đến sẽ hướng dẫn Kitô hữu hiểu hơn mãi. Như thế công việc của Thánh Thần là tiếp tục hướng dẫn, tiếp tục mặc khải Gn 14,26.
Cởi mở và tin tưởng đi chung với nhau bởi thiếu tin tưởng nên không dám cởi mở. Tin tưởng bao gồm cả việc tự tin vào khả năng và nhận thức mình để đón nhận thay đổi. Đức tin sống động không phải là tin mãnh liệt vào Thiên Chúa mà chính là sống đời sống đức tin, thực hành điều niềm tin qua hành động bác ái, yêu thương. Thiếu hành động bác ái, yêu thương thiết thực niềm tin trở thành lí thuyết. Đời sống Kitô hữu đòi lí thuyết và thực hành đi song hành; không thể thiếu một trong hai. Đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa giúp an ủi rất nhiều khi cuộc sống gặp phải khó khăn bởi đức tin nâng đỡ, an ủi, ban hy vọng trong hoàn cảnh khó khăn. Thiếu đức tin người ta dùng vật chất, của cải bảo đảm cho tương lai vì thế họ không dám chia sẻ những gì đang có, cố gìn giữ, bảo vệ và tích trữ cho tương lai bởi họ tin vào vào sức mạnh của tiền tài. Đức tin mạnh mẽ giúp chia sẻ, ban phát vì có Thiên Chúa làm gia nghiệp cho tương lai.
Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org
Về phương diện đức tin thay đổi là điều không thể tránh được. Cần phải thay đổi trong phụng vụ và thánh nhạc với ngôn ngữ thời đại để thế hệ đang sống có thể cảm được điều họ đang hát, đang nghe. Thay đổi cách cầu nguyện để tâm đạo trưởng thành hơn, chiều sâu nội tâm tốt hơn, vững chắc hơn thay cho cầu nguyện bằng hình thức bề ngoài. Thay vì giữ đạo biến thành hành đạo để đời sống đạo trở nên thực tiễn hơn, hữu ích hơn. Hành đạo qua hình thức phục vụ như bài Phúc Âm hôm nay mời gọi Kitô hữu hãy phục vụ. Coi phục vụ Chúa và tha nhân là một đặc ân. Quan niệm phục vụ là hầu hạ người khác là quan niệm xã hội. Kitô hữu cần quan niệm phục vụ qua việc thực thi bác ái, yêu thương là một đặc ân, là việc làm tốt, đáng hãnh diện bởi phục vụ chính là đường lối của Đức Kitô khi Ngài nói với các môn đệ
Ta đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ. Mat 20,28
Thánh Thần Chúa sinh hoạt rất mãnh liệt trong các thay đổi trong Giáo Hội và qua đời sống chiêm niệm và cầu nguyện bởi vì Thánh Thần Chúa tiếp tục hướng dẫn đời sống Kitô hữu. Thay đổi để chấp nhận những mặc khải mới của Thiên Chúa bởi Thiên Chúa tỏ mình ra cho ta qua giáo huấn của Đức Kitô, qua các bí tích thánh và biến cố cuộc đời. Qua chiêm niệm cầu nguyện tâm hồn cảm thấy bình an và yên tĩnh. Chính trong cái thinh lặng đó Thiên Chúa nhỏ nhẹ nói với tâm hồn ta. Chính bình an trong tâm hồn là một đặc ân, lòng thanh thản là quà tặng. Thuốc tâm linh giúp xả những nhọc nhằn lo lắng nhờ vào phương pháp chiêm niệm, vui hưởng bình an nội tâm. Đức Kitô nói với môn đệ và chúng ta giáo huấn của Ngài sâu rộng sẽ được Đấng Ngài sai đến sẽ hướng dẫn Kitô hữu hiểu hơn mãi. Như thế công việc của Thánh Thần là tiếp tục hướng dẫn, tiếp tục mặc khải Gn 14,26.
Cởi mở và tin tưởng đi chung với nhau bởi thiếu tin tưởng nên không dám cởi mở. Tin tưởng bao gồm cả việc tự tin vào khả năng và nhận thức mình để đón nhận thay đổi. Đức tin sống động không phải là tin mãnh liệt vào Thiên Chúa mà chính là sống đời sống đức tin, thực hành điều niềm tin qua hành động bác ái, yêu thương. Thiếu hành động bác ái, yêu thương thiết thực niềm tin trở thành lí thuyết. Đời sống Kitô hữu đòi lí thuyết và thực hành đi song hành; không thể thiếu một trong hai. Đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa giúp an ủi rất nhiều khi cuộc sống gặp phải khó khăn bởi đức tin nâng đỡ, an ủi, ban hy vọng trong hoàn cảnh khó khăn. Thiếu đức tin người ta dùng vật chất, của cải bảo đảm cho tương lai vì thế họ không dám chia sẻ những gì đang có, cố gìn giữ, bảo vệ và tích trữ cho tương lai bởi họ tin vào vào sức mạnh của tiền tài. Đức tin mạnh mẽ giúp chia sẻ, ban phát vì có Thiên Chúa làm gia nghiệp cho tương lai.
Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org