Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Lúc 7 giờ chiều Chúa Nhật 19-6-2014, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chủ sự thánh lễ kính Mình Máu Thánh Chúa tại thềm Đền thờ thánh Gioan Laterano.

Tham dự thánh lễ, có đông đảo các Hồng Y và Giám Mục, cùng với các vị Giám Chức, linh mục và hàng chục ngàn tín hữu.

Trong bài giảng, Đức Thánh Cha nói:


Trong ngày Lễ Trọng Kính Mình Máu Thánh Chúa này, ý tưởng về ký ức được nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Moses nói với mọi người:

“Anh em phải nhớ lại tất cả con đường mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã dẫn anh em đi.. Anh em đừng quên Đức Chúa, Đấng đã dưỡng nuôi anh em bằng man-na trong sa mạc” (Đnl 8: 2, 14, 16). Chúa Giêsu sẽ nói với chúng ta: “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (1 Cor 11:24). “Bánh hằng sống từ trời xuống” (Ga 6:51) là một bí tích của ký ức, nhắc nhở chúng ta, một cách thực tế và hữu hình, về tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta.

Ngày hôm nay, lời Chúa nói với mỗi người chúng ta, Hãy nhớ! Việc tưởng nhớ đến những việc Chúa làm đã hướng dẫn và củng cố cuộc hành trình của dân Chúa qua sa mạc; ghi nhớ tất cả những gì Chúa đã làm cho chúng ta là nền tảng của lịch sử ơn cứu độ cá nhân của mỗi người chúng ta. Ghi nhớ là điều cần thiết cho đức tin, như nước cho cây. Một cây thiếu nước thì không thể sống và đơm hoa kết trái được. Đức tin cũng không thể tồn tại được trừ khi đức tin của chúng ta có thể uống sâu sắc từ ký ức tất cả những gì Chúa đã làm cho chúng ta.

Hãy ghi nhớ. Ký ức là quan trọng, vì ký ức cho phép chúng ta sống trong tình yêu, minh mẫn, không bao giờ quên Đấng yêu thương chúng ta và mời gọi chúng ta đáp lại với tình yêu. Tuy nhiên, ngày nay, khả năng đặc biệt mà Chúa ban cho chúng ta này đang suy yếu đáng kể. Giữa cơ man những hoạt động quay cuồng, nhiều người và nhiều sự kiện dường như chỉ thoáng qua vù một cái. Chúng ta nhanh chóng lật qua trang khác, tìm kiếm sự mới mẻ trong khi không thể lưu lại chút gì trong tâm tư. Bỏ ký ức của chúng ta sau lưng và chỉ sống phút hiện tại, chúng ta có nguy cơ hơn bao giờ là chỉ nhìn bề mặt của sự vật, thường xuyên thay đổi liên tục, mà không tiến sâu hơn, không có tầm nhìn rộng hơn để có thể nhắc nhở cho chúng ta biết chúng ta là ai và chúng ta đang đi về đâu. Thành thử, cuộc sống của chúng ta trở thành manh mún, và thiếu sâu sắc bên trong.

Tuy nhiên, ngày Lễ Trọng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng trong cuộc sống bị phân mảnh của chúng ta, Chúa đến gặp gỡ chúng ta với một sự “mong manh” khả ái, là Thánh Thể. Nơi Bánh Hằng Sống, Chúa đến với chúng ta, tự hiến chính Ngài thành của ăn khiêm tốn âu yếm chữa lành ký ức của chúng ta, bị thương tổn bởi nhịp sống quay cuồng. Bí tích Thánh Thể là sự tưởng nhớ đến tình yêu Thiên Chúa. Trong đó, “đau khổ [của Chúa Kitô] được kính nhớ” (Kinh Chiều II, ca vịnh Magnificat) và chúng ta nhớ lại tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta, mang đến cho chúng ta sức mạnh và sự nâng đỡ trong cuộc hành trình của chúng ta. Vì thế tưởng niệm Thánh Thể đem lại biết bao những điều thiện hảo cho chúng ta: đó không phải là một ký ức trừu tượng, lạnh lùng và hời hợt, nhưng là một kỷ niệm sống động trong đó tình yêu của Thiên Chúa an ủi chúng ta. Thánh Thể được pha thêm hương vị với Lời Chúa và những hành động của Người, hương vị của cuộc Thương Khó, và hương thơm của Thánh Linh. Khi đón nhận Thánh Thể, trái tim chúng ta tràn ngập với xác tín về tình yêu của Chúa Giêsu. Khi nói điều này, cha nghĩ cách riêng đến những bé trai, bé gái, vừa được Rước Lễ Lần Đầu, và đang hiện diện đông đảo nơi đây.

Bí tích Thánh Thể mang lại cho chúng ta một ký ức biết ơn, vì Thánh Thể cho chúng ta thấy rằng chúng ta là con của Cha, là Đấng yêu thương và nuôi dưỡng chúng ta. Thánh Thể mang đến cho chúng ta một ký ức tự do, vì tình yêu và sự tha thứ của Chúa Giêsu chữa lành những vết thương của quá khứ, làm phôi pha ký ức về những sai trái chúng ta đã trải qua và đã gây ra. Thánh Thể đem đến cho chúng ta một ký ức nhẫn nại, vì giữa chập chùng những gian truân, chúng ta biết rằng Thần Khí của Chúa Giêsu vẫn ở lại trong chúng ta. Bí tích Thánh Thể khích lệ chúng ta: ngay cả trên những nẻo đường gập ghềnh nhất, chúng ta không cô đơn; Chúa không quên chúng ta và bất cứ khi nào chúng ta hướng về Ngài, Ngài sẽ phục hồi chúng ta bằng tình yêu của Ngài.

Bí tích Thánh Thể cũng nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không phải là những cá nhân biệt lập, nhưng là một thân thể. Khi dân tụ tập cùng nhau trong sa mạc, man-na rơi xuống từ trời và người ta chia sẻ man-na trong gia đình của họ (x Xh 16), cũng thế Chúa Giêsu, là Bánh từ Trời xuống, kêu gọi chúng ta hội họp cùng nhau để đón nhận Người và chia sẻ Người với nhau. Bí tích Thánh Thể không phải là một bí tích “cho tôi”; đó là bí tích cho nhiều người, là những người hình thành nên cùng một thân thể. Thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta về điều này: “Bởi vì chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể.” (1 Cor 10:17). Bí tích Thánh Thể là bí tích của sự hiệp nhất. Những ai đón nhận Thánh Thể phải trở thành một người kiến tạo tình đoàn kết, và sự hiệp nhất, vì xây dựng sự hiệp nhất đã trở thành một phần trong “DNA tinh thần” của người ấy. Cầu xin cho Bánh hiệp nhất này chữa lành tham vọng của chúng ta muốn làm chúa tể những người khác, muốn tham lam vơ vét mọi thứ cho bản thân, muốn kích động bất hòa và chỉ trích. Xin cho Thánh Thể thức tỉnh trong chúng ta niềm vui được sống trong tình yêu, không có sự ganh đua, đố kỵ hay ngồi lê đôi mách.

Giờ đây, khi cử hành Bí Tích Thánh Thể này, chúng ta hãy yêu mến và cảm tạ Chúa vì ân sủng vĩ đại này: đó là tưởng niệm sống động tình yêu của Người, trong đó chúng ta trở thành một thân thể duy nhất và dẫn chúng ta đến sự hiệp nhất.

Bản dịch Việt Ngữ của J.B. Đặng Minh An