Phúc Âm tuần này thuật lại chuyện người thanh niên không nghe những điều xấu và không nói những lời tục tĩu. Anh ta không làm những điều đó, bởi vì anh không nghe được và không nói được. Anh vừa điếc vừa câm. Không nghe được tiếng báo động xảy ra quanh mình nên anh sống trong tình trạng thiếu đề phòng sự dữ xảy đến. Không nói được nên diễn tả bằng tay chân, bị giới hạn khi diễn tả tâm tư, tình cảm. Người ta có thể quen với thói hư, tật xấu nhưng nhịn nói, đói nghe rất khó quen. Anh sống cảnh cô đơn, buồn tủi, đau khổ, sợ hãi trong nhiều năm. May mắn thay, anh gặp Đức Kitô và đời anh thay đổi hoàn toàn, trở thành con người mới, cuộc đời mới, trong một thế giới vui tươi, chan hoà tình thương Đức Kitô ban cho anh.
Đức Kitô cứu anh bằng cách nào? Thứ nhất, Đức Kitô tách anh ra riêng một chỗ khỏi đám đông. Trước đây anh thuộc về đám đông hay bị đám đông che lấp nên ít ai để í đến anh. Tách anh ra khỏi đám đông anh trở thành nhân vật chính, người đặc biệt, mọi con mắt chú í đến anh. Khi chỉ còn anh với Ngài, Đức Kitô sờ vào tai anh và anh bắt đầu nghe rõ. Sau đó Đức Kitô sờ vào lưỡi anh và anh nói được rõ ràng. Đám đông chứng kiến việc Đức Kitô làm nhưng họ không thể nào nhận biết được những biến chuyển xảy ra trong anh, chỉ mình anh nhận biết những biến chuyển đó. Tương tự như kinh nghiệm người phụ nữ bị bệnh loạn huyết lâu năm, bà ước ao sờ vào gấu áo Đức Kitô và bà nhận biết có sức mạnh từ Ngài chữa bà khỏi bệnh Lc 8,40tt. Đám đông chỉ nhận biết trước đây anh không nghe được và không nói được bây giờ anh nghe điều tốt thiên hạ ca tụng Đức Kitô: 'ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả c.37'. Có lẽ anh nghe được chính tiếng của anh ca tụng Đức Kitô. Khi sờ vào tai và lưỡi người câm điếc Đức Kitô không chỉ sờ vào thân thể anh mà chính là Ngài sờ vào con tim của anh, con tim của anh rung động theo tình cảm Ngài dành cho anh. Khi con tim rung động, toàn thể con người rung động, cảm nhận và đáp lại.
Đám đông coi thường hay lơ anh, Đức Kitô tách anh ra khỏi đám đông ngầm nói cho mọi người biết dù anh bệnh tật vẫn phải đối xử với anh như con người. Anh là con cái của Thiên Chúa và được Thiên Chúa mến thương như mọi người. Thứ hai, khi nói chuyện với công chúng Đức Kitô nói cho đám đông nhưng khi cứu người Đức Kitô cứu từng cá nhân và chính con tim người đó đáp trả ơn Đức Kitô ban. Đức Kitô làm nhiều động tác nhưng Ngài chỉ nói có một chữ và chữ đó là Epphatha có nghĩa là mở ra. Chữ Epphatha truyền cho tai anh mở ra, lưỡi anh mở ra và tim anh mở ra.
Tai anh mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng c.35
Có lẽ hành động sờ vào tai, vào lưỡi làm cho tim anh mở ra nhiều hơn là do lời phán: Epphatha. Anh sống trong hoàn cảnh đau khổ nhiều năm và thân nhân, thân hữu, đều bất lực, bó tay trước hoàn cảnh bi đát của anh. Đức Kitô là Đấng duy nhất có khả năng thay đổi hoàn cảnh tồi tệ của anh thành cảnh huy hoàng và Ngài làm điều đó cách nhẹ nhàng, đơn giản.
Gặp gỡ Đức Kitô đời anh biến đổi hoàn toàn, từ tối tăm sang ánh sáng, từ tuyệt vọng sang hy vọng, từ bị khinh bỉ sang được đón chào. Anh được ơn đó vì tim anh mở ra chân thành đón nhận ân sủng Chúa.
TiengChuong.org
Be opened
Today we have a story of the man who had heard no evil and said no evil not because he was incapable of doing so but because was not only deaf but also had impediment in speech. Unable to hear means a person lives in danger all the times because he knows not what is happening around him. Impediment in speak creates lots of misunderstanding because he was unable to express himself clearly in words. Sign language had its limitation. It is hard to imagine how lonely and how much suffering and sadness the deaf man bore in his life? How much worry and fear he had endured? One can get accustomed to something in life but it is not easy to get use to an inability to express one's ideas and feelings. Fortunately, everything changed and changed for the better after the deaf man encountered Jesus. He began a new life in Christ, the goodness Jesus gave him which was beyond his imagination.
Let's see how did Christ heal the man? First, Jesus took the man by himself away from the crowd and applied touches to cure the man's sickness. The first touch made when Jesus took the man aside by himself. This act alone created some sort of separation the man from the crowd. The man was in the hand of the people who brought him to Jesus but now he was separated from the crowd and was alone in the hand of Jesus. Next, Jesus put his fingers into his ears. There was some sort of separation invisible to the eyes of the crowd but the man felt about it and later on the man was able to hear clearly. The final touch made when Jesus touched his tongue with spittle. Again this separation also hidden from the public eye and his tongue was loosened and he was able to speak clearly. There were several actions and yet only one single word uttered but the word was not utter to the man but to his impediment- Ephphatha.
his ears were opened and his tongue was loosened and he spoke clearly v.35
These gestures deeply touched not just the ears and the tongue of the man but rather it touched the heart of the man. The man had personal experience of God's power movements from within. Probably, like the experiment the haemorrhage women who longed to touch the fringe of Jesus' garment had experienced Lk 8,40ff, the man felt God's power was flowing into his own body. He could not hear or speak before but now he could he hear all good words praising God, 'he has done all things well', and he spoke with a heartfelt thanking God for his goodness. The man had lived in a hopeless situation and the crowd was powerless to heal the man. Meeting Jesus had changed the life of the man forever. His impediments were cured and he began his new life in joy.
The healing of the man tells us that Jesus spoke to the crowd but not all its members encountered Jesus. Encounter Jesus happens at an individual level. We respond to him not as communal response but individual conviction. The public eye can observe the outward signs but the inward movements are hidden and those who have faith in Jesus will feel it from their own heart.
Đức Kitô cứu anh bằng cách nào? Thứ nhất, Đức Kitô tách anh ra riêng một chỗ khỏi đám đông. Trước đây anh thuộc về đám đông hay bị đám đông che lấp nên ít ai để í đến anh. Tách anh ra khỏi đám đông anh trở thành nhân vật chính, người đặc biệt, mọi con mắt chú í đến anh. Khi chỉ còn anh với Ngài, Đức Kitô sờ vào tai anh và anh bắt đầu nghe rõ. Sau đó Đức Kitô sờ vào lưỡi anh và anh nói được rõ ràng. Đám đông chứng kiến việc Đức Kitô làm nhưng họ không thể nào nhận biết được những biến chuyển xảy ra trong anh, chỉ mình anh nhận biết những biến chuyển đó. Tương tự như kinh nghiệm người phụ nữ bị bệnh loạn huyết lâu năm, bà ước ao sờ vào gấu áo Đức Kitô và bà nhận biết có sức mạnh từ Ngài chữa bà khỏi bệnh Lc 8,40tt. Đám đông chỉ nhận biết trước đây anh không nghe được và không nói được bây giờ anh nghe điều tốt thiên hạ ca tụng Đức Kitô: 'ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả c.37'. Có lẽ anh nghe được chính tiếng của anh ca tụng Đức Kitô. Khi sờ vào tai và lưỡi người câm điếc Đức Kitô không chỉ sờ vào thân thể anh mà chính là Ngài sờ vào con tim của anh, con tim của anh rung động theo tình cảm Ngài dành cho anh. Khi con tim rung động, toàn thể con người rung động, cảm nhận và đáp lại.
Đám đông coi thường hay lơ anh, Đức Kitô tách anh ra khỏi đám đông ngầm nói cho mọi người biết dù anh bệnh tật vẫn phải đối xử với anh như con người. Anh là con cái của Thiên Chúa và được Thiên Chúa mến thương như mọi người. Thứ hai, khi nói chuyện với công chúng Đức Kitô nói cho đám đông nhưng khi cứu người Đức Kitô cứu từng cá nhân và chính con tim người đó đáp trả ơn Đức Kitô ban. Đức Kitô làm nhiều động tác nhưng Ngài chỉ nói có một chữ và chữ đó là Epphatha có nghĩa là mở ra. Chữ Epphatha truyền cho tai anh mở ra, lưỡi anh mở ra và tim anh mở ra.
Tai anh mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng c.35
Có lẽ hành động sờ vào tai, vào lưỡi làm cho tim anh mở ra nhiều hơn là do lời phán: Epphatha. Anh sống trong hoàn cảnh đau khổ nhiều năm và thân nhân, thân hữu, đều bất lực, bó tay trước hoàn cảnh bi đát của anh. Đức Kitô là Đấng duy nhất có khả năng thay đổi hoàn cảnh tồi tệ của anh thành cảnh huy hoàng và Ngài làm điều đó cách nhẹ nhàng, đơn giản.
Gặp gỡ Đức Kitô đời anh biến đổi hoàn toàn, từ tối tăm sang ánh sáng, từ tuyệt vọng sang hy vọng, từ bị khinh bỉ sang được đón chào. Anh được ơn đó vì tim anh mở ra chân thành đón nhận ân sủng Chúa.
TiengChuong.org
Be opened
Today we have a story of the man who had heard no evil and said no evil not because he was incapable of doing so but because was not only deaf but also had impediment in speech. Unable to hear means a person lives in danger all the times because he knows not what is happening around him. Impediment in speak creates lots of misunderstanding because he was unable to express himself clearly in words. Sign language had its limitation. It is hard to imagine how lonely and how much suffering and sadness the deaf man bore in his life? How much worry and fear he had endured? One can get accustomed to something in life but it is not easy to get use to an inability to express one's ideas and feelings. Fortunately, everything changed and changed for the better after the deaf man encountered Jesus. He began a new life in Christ, the goodness Jesus gave him which was beyond his imagination.
Let's see how did Christ heal the man? First, Jesus took the man by himself away from the crowd and applied touches to cure the man's sickness. The first touch made when Jesus took the man aside by himself. This act alone created some sort of separation the man from the crowd. The man was in the hand of the people who brought him to Jesus but now he was separated from the crowd and was alone in the hand of Jesus. Next, Jesus put his fingers into his ears. There was some sort of separation invisible to the eyes of the crowd but the man felt about it and later on the man was able to hear clearly. The final touch made when Jesus touched his tongue with spittle. Again this separation also hidden from the public eye and his tongue was loosened and he was able to speak clearly. There were several actions and yet only one single word uttered but the word was not utter to the man but to his impediment- Ephphatha.
his ears were opened and his tongue was loosened and he spoke clearly v.35
These gestures deeply touched not just the ears and the tongue of the man but rather it touched the heart of the man. The man had personal experience of God's power movements from within. Probably, like the experiment the haemorrhage women who longed to touch the fringe of Jesus' garment had experienced Lk 8,40ff, the man felt God's power was flowing into his own body. He could not hear or speak before but now he could he hear all good words praising God, 'he has done all things well', and he spoke with a heartfelt thanking God for his goodness. The man had lived in a hopeless situation and the crowd was powerless to heal the man. Meeting Jesus had changed the life of the man forever. His impediments were cured and he began his new life in joy.
The healing of the man tells us that Jesus spoke to the crowd but not all its members encountered Jesus. Encounter Jesus happens at an individual level. We respond to him not as communal response but individual conviction. The public eye can observe the outward signs but the inward movements are hidden and those who have faith in Jesus will feel it from their own heart.