Diễn văn của Đức Thánh Cha tại đền thờ Đức Mẹ của Lòng thương xót tại Vilnius, Lithuania
"Như mọi người mẹ tốt lành, Đức Maria, Mẹ của lòng thương xót, qui tụ tất cả chúng ta lại với nhau."
Anh chị em và chúng con thân mến,
Chúng ta đang qui tụ ngay trước Cổng Bình minh, phần tường còn lại duy nhất của bức tường phòng thủ của thành phố này, một bức tường nhằm bảo vệ thành phố khỏi mọi nguy hiểm và mọi mối đe dọa. Năm 1799, các lực lượng xâm lăng đã phá hủy bức tường, chỉ còn lại cái cổng thành này. Sau đó chốn này được ghi khắc hình ảnh của Đức Trinh Nữ Maria “Mẹ của lòng thương xót”, Người Mẹ thánh thiện của Thiên Chúa, Đấng luôn sẵn sàng hộ phù dân chúng mỗi khi họ chạy tới kêu cầu Người.
Từ đó trở đi, Đức Maria đã dạy chúng ta bảo vệ thành trì mà không cần tấn công, gìn giữ hòa bình mà không cần tranh chấp. Người Mẹ này không có nhiều con cái, không vàng bạc châu báu nhưng lại là người mẹ của muôn người. Mẹ trao ban cho mỗi người đến đây điều mà chúng ta thường không nhận ra được, đó chính là diện mạo của Chúa Giêsu trong trái tim của chúng ta.
Nhờ diện mạo của Chúa Giêsu được ghi ấn trong trái tim con người, giúp cho mỗi người chúng ta dù nam nữ, già trẻ lớn bé có thể gặp gỡ được Thiên Chúa. Lúc chúng ta đóng lòng lại vì sợ người khác, là lúc chúng ta đang xây lên những bức tường rào cản, chúng ta đang đóng mắt bịt tai trước Tin Mừng của Chúa Giêsu, Đấng đã chia sẻ phận người trong lịch sử và cuộc sống của người thế. Trong quá khứ, chúng ta đã xây dựng quá nhiều pháo đài, nhưng ngày nay chúng ta cần phải đối diện với nhau, nhìn nhận nhau như là anh chị em, và đồng hành với nhau, hầu khám phá và trải nghiệm niềm vui và sự an bình của tình bác ái đệ huynh (xem Evangelii Gaudium, 87).
Nơi đây, hàng ngày đang thu hút nhiều người Công Giáo, Chính Thống và lương dân tuôn về từ khắp nơi trên thế giới, tìm đến với Mẹ của lòng thương xót, chẳng những ở Lithuania mà còn ở Ba Lan, Belarus và Liên xô. Ngày nay việc hành hương về các nơi thánh được thể hiện dễ dàng nhờ truyền thông và sự tự do giao lưu giữa các quốc gia. Ước mong những phương tiện trên cũng dựng xây được tình đoàn kết và liên đới tại các địa danh linh thánh, hầu hồng ân tự do được triển nở, để chúng ta có thể vượt ra ngoài chính mình mà đến với nhau, đón nhận nhau, làm cho cuộc sống của chúng ta được phong phú.
Đôi khi việc rộng mở đón nhận nhau này có thể dấy lên sự cạnh tranh biến "con người trở thành lang sói với nhau", gây lên xung đột chia rẽ, căng thẳng làm tiêu ma đi những thiện tâm và thay vào đó sự hận thù tranh chấp nơi nơi (xem Gaudete et Exsultate, 71-72).
Đức Maria, người Mẹ của lòng thương xót, giống như mọi người mẹ tốt lành trần thế, Mẹ nỗ lực nối kết mọi thành phần trong gia đình lại với nhau. Mẹ đang nhắn nhủ chúng ta: “Hãy kiếm tìm anh của con, hãy gặp gỡ em của con”. Bằng cách này, Mẹ đang mở lòng chúng ta đón chào một bình minh mới, một ngày mới. Mẹ dẫn đưa chúng ta bước tới ngưỡng cửa của Tin mừng như người giàu có trong Phúc âm (xem Lc 16: 19-31), nơi ngưỡng cửa của ngày hôm nay có nhiểu trẻ thơ và nhiều gia đình đang loang lổ những vết thương loang nở máu, đang chờ chúng ta. Những vết thương của họ không phải là những dấu vết thương đau của Lazarus trong dụ ngôn; mà là những vết thương của chính Chúa Giêsu. Trong niềm đau và trong đêm đen đời họ, họ đang mong mỏi chúng ta mang đến cho họ chút ánh sáng của lòng bác ái vị tha. Vì những việc từ thiện chính là chìa khóa mở cửa nước trời cho chúng ta.
Anh chị em và các bạn thân mến, khi bước qua ngưỡng cửa này, chúng ta có cảm nghiệm được sức mạnh đổi mới chúng ta với cận nhân, hàng xóm của chúng ta hay không. Đức Maria, Mẹ chúng ta giúp chúng ta ý thức chúng ta cũng có những giới hạn và lầm lỗi trước lời mời gọi thương cảm và khiêm hạ để nhìn nhận chính mình cũng không vượt trổi hơn ai (xem Phi-líp 2: 3).
Khi chúng ta suy ngẫm về các Mầu nhiệm của Kinh Mân Côi, chúng ta hãy cầu xin Mẹ liên kết chúng ta thành một cộng đoàn biết loan báo Tin mừng hy vọng của Chúa Giêsu Kitô. Và trong viễn tượng này, như Mẹ qua việc đối thoại và kiên tâm, gần gũi và rộng mở, chúng ta có thể xây dựng một quốc gia có tiềm năng tiếp nhận mọi người, biến thành một đất nước đầy yêu thương, tha thứ và an hòa (xem Evangelii Gaudium) , 165) một đất nước tràn đầy cảm thông chẳng cần tới những bức tường rào cản, vì là một đất nước đầy tràn tình bác ái huynh đệ.
Mẹ Maria sẽ mãi là Cổng Bình Minh cho toàn bộ vùng đất đầy may lành này.
Các bạn hữu và chúng con thân mến, xin tất cả hãy cùng cha dâng lên Mẹ một chục Kinh Mân Côi, qua mầu nhiệm thứ ba của mùa Vui.
"Như mọi người mẹ tốt lành, Đức Maria, Mẹ của lòng thương xót, qui tụ tất cả chúng ta lại với nhau."
Anh chị em và chúng con thân mến,
Chúng ta đang qui tụ ngay trước Cổng Bình minh, phần tường còn lại duy nhất của bức tường phòng thủ của thành phố này, một bức tường nhằm bảo vệ thành phố khỏi mọi nguy hiểm và mọi mối đe dọa. Năm 1799, các lực lượng xâm lăng đã phá hủy bức tường, chỉ còn lại cái cổng thành này. Sau đó chốn này được ghi khắc hình ảnh của Đức Trinh Nữ Maria “Mẹ của lòng thương xót”, Người Mẹ thánh thiện của Thiên Chúa, Đấng luôn sẵn sàng hộ phù dân chúng mỗi khi họ chạy tới kêu cầu Người.
Từ đó trở đi, Đức Maria đã dạy chúng ta bảo vệ thành trì mà không cần tấn công, gìn giữ hòa bình mà không cần tranh chấp. Người Mẹ này không có nhiều con cái, không vàng bạc châu báu nhưng lại là người mẹ của muôn người. Mẹ trao ban cho mỗi người đến đây điều mà chúng ta thường không nhận ra được, đó chính là diện mạo của Chúa Giêsu trong trái tim của chúng ta.
Nhờ diện mạo của Chúa Giêsu được ghi ấn trong trái tim con người, giúp cho mỗi người chúng ta dù nam nữ, già trẻ lớn bé có thể gặp gỡ được Thiên Chúa. Lúc chúng ta đóng lòng lại vì sợ người khác, là lúc chúng ta đang xây lên những bức tường rào cản, chúng ta đang đóng mắt bịt tai trước Tin Mừng của Chúa Giêsu, Đấng đã chia sẻ phận người trong lịch sử và cuộc sống của người thế. Trong quá khứ, chúng ta đã xây dựng quá nhiều pháo đài, nhưng ngày nay chúng ta cần phải đối diện với nhau, nhìn nhận nhau như là anh chị em, và đồng hành với nhau, hầu khám phá và trải nghiệm niềm vui và sự an bình của tình bác ái đệ huynh (xem Evangelii Gaudium, 87).
Nơi đây, hàng ngày đang thu hút nhiều người Công Giáo, Chính Thống và lương dân tuôn về từ khắp nơi trên thế giới, tìm đến với Mẹ của lòng thương xót, chẳng những ở Lithuania mà còn ở Ba Lan, Belarus và Liên xô. Ngày nay việc hành hương về các nơi thánh được thể hiện dễ dàng nhờ truyền thông và sự tự do giao lưu giữa các quốc gia. Ước mong những phương tiện trên cũng dựng xây được tình đoàn kết và liên đới tại các địa danh linh thánh, hầu hồng ân tự do được triển nở, để chúng ta có thể vượt ra ngoài chính mình mà đến với nhau, đón nhận nhau, làm cho cuộc sống của chúng ta được phong phú.
Đôi khi việc rộng mở đón nhận nhau này có thể dấy lên sự cạnh tranh biến "con người trở thành lang sói với nhau", gây lên xung đột chia rẽ, căng thẳng làm tiêu ma đi những thiện tâm và thay vào đó sự hận thù tranh chấp nơi nơi (xem Gaudete et Exsultate, 71-72).
Đức Maria, người Mẹ của lòng thương xót, giống như mọi người mẹ tốt lành trần thế, Mẹ nỗ lực nối kết mọi thành phần trong gia đình lại với nhau. Mẹ đang nhắn nhủ chúng ta: “Hãy kiếm tìm anh của con, hãy gặp gỡ em của con”. Bằng cách này, Mẹ đang mở lòng chúng ta đón chào một bình minh mới, một ngày mới. Mẹ dẫn đưa chúng ta bước tới ngưỡng cửa của Tin mừng như người giàu có trong Phúc âm (xem Lc 16: 19-31), nơi ngưỡng cửa của ngày hôm nay có nhiểu trẻ thơ và nhiều gia đình đang loang lổ những vết thương loang nở máu, đang chờ chúng ta. Những vết thương của họ không phải là những dấu vết thương đau của Lazarus trong dụ ngôn; mà là những vết thương của chính Chúa Giêsu. Trong niềm đau và trong đêm đen đời họ, họ đang mong mỏi chúng ta mang đến cho họ chút ánh sáng của lòng bác ái vị tha. Vì những việc từ thiện chính là chìa khóa mở cửa nước trời cho chúng ta.
Anh chị em và các bạn thân mến, khi bước qua ngưỡng cửa này, chúng ta có cảm nghiệm được sức mạnh đổi mới chúng ta với cận nhân, hàng xóm của chúng ta hay không. Đức Maria, Mẹ chúng ta giúp chúng ta ý thức chúng ta cũng có những giới hạn và lầm lỗi trước lời mời gọi thương cảm và khiêm hạ để nhìn nhận chính mình cũng không vượt trổi hơn ai (xem Phi-líp 2: 3).
Khi chúng ta suy ngẫm về các Mầu nhiệm của Kinh Mân Côi, chúng ta hãy cầu xin Mẹ liên kết chúng ta thành một cộng đoàn biết loan báo Tin mừng hy vọng của Chúa Giêsu Kitô. Và trong viễn tượng này, như Mẹ qua việc đối thoại và kiên tâm, gần gũi và rộng mở, chúng ta có thể xây dựng một quốc gia có tiềm năng tiếp nhận mọi người, biến thành một đất nước đầy yêu thương, tha thứ và an hòa (xem Evangelii Gaudium) , 165) một đất nước tràn đầy cảm thông chẳng cần tới những bức tường rào cản, vì là một đất nước đầy tràn tình bác ái huynh đệ.
Mẹ Maria sẽ mãi là Cổng Bình Minh cho toàn bộ vùng đất đầy may lành này.
Các bạn hữu và chúng con thân mến, xin tất cả hãy cùng cha dâng lên Mẹ một chục Kinh Mân Côi, qua mầu nhiệm thứ ba của mùa Vui.