Giáo Hội mừng kính trọng thể Chúa Nhật Lễ Lá một tuần trước Chúa Nhật Phục Sinh. Mừng kính trọng thể bởi Chúa Nhật Lễ Lá khởi đầu Tuần Thánh. Bởi Đức Kitô tiến vào Thành Thánh lần sau hết trong cuộc đời rao giảng công khai của Ngài. Trong ngày Chúa Nhật Phục Sinh, Kitô hữu mừng kính hết sức trọng thể, long trọng. Bởi Đức Kitô, qua sự chết và sống lại của Ngài mang lại sự sống trường sinh cho nhân loại. Bởi tội lỗi của nhân loại đuợc Thiên Chúa xoá bỏ. Bởi sức mạnh của thần chết bị huỷ diệt, tiêu tan và bởi Kitô hữu trở thành dân riêng của Thiên Chúa, giòng giống được tuyển chọn, được thừa hưởng thành quả chiến thắng Phục Sinh vinh quang của Đức Kitô.

Đức Kitô cỡi lừa tiến vào thành thánh Jerusalem. Dân chúng hai bên đường tưng bừng chào đón Ngài. Họ bẻ cành lá vệ đường, tay vẫy chào, miệng ca hát, chân múa nhảy mừng. Có kẻ cởi áo choàng trải đường nơi Đức Kitô đi qua. Khi sai các môn đệ đi mượn lừa về Ngài nói với các ông nếu chủ con lừa hỏi thì đáp 'Thầy cần đến'. Lk 19,31. Chữ 'Thầy' trong trường hợp này có thể hiểu Đức Kitô là 'Thầy' của sự sống và 'Thầy' của sự chết và là 'Thầy' của muôn loài, muôn vật. Điều này thể hiện rõ hơn khi chính quyền địa phương lấy lí do giữ gìn an ninh trật tự công cộng không cho dân chúng ca hát, nhảy mừng, chào đón Đức Kitô như vị vua của họ. Đức kitô lên tiếng 'nếu các ông không cho những người này ca hát thì những sỏi đá bên đường sẽ lên tiếng ca tụng Đức Chúa'. Lk 19,40. Là vua của dân chúng, thay vì dân chúng đến với vua, Đức Vua Kitô đến với họ, gần gũi họ. Ngài đến với họ rất đơn sơ nhưng không thiếu phần long trọng. Ngài đến không kèn, không trống, không cờ quạt, không biểu ngữ, không lính gác, quân canh bởi Ngài là 'Thầy' của tất cả mọi sự nên Ngài không cần đến những thứ đó. Bởi Ngài là Chúa muôn loài, muôn vật nên không điều gì xảy ra cho Ngài ngoài í định của Ngài. Điều này thể hiện qua việc chính quyền nhiều lần âm mưu tìm bắt Ngài nhưng không thực hiện được quỉ kế bởi giờ Ngài chưa đến, chính Ngài nhiều lần xác nhận điều đó 'giờ Ta chưa đến'. Việc Đức Kitô vào thành thánh, việc Ngài chịu khổ nạn và sống lại vinh quang đều nằm trong chương trình của Ngài. Người lãnh đạo không cỡi chiến mã mà cỡi lừa là dấu chỉ của hoà bình, của gần gũi dân chúng, dấu chỉ của bình an. Đức Kitô là vua bình an như tiên tri Isaiah 9:6 tiên báo. Cành lá vệ đường vừa nhiều, vừa tiện lại không phải mua, và gần gũi với mọi người. Dân chúng dùng cành lá chào đón, tuy đơn sơ nhưng không kém phần long trọng, theo nghi lễ. Cởi áo trải đường cho Đức Kitô đi qua là dấu chỉ của lòng mến chân thành, dấu chỉ của kính trọng. Dân chúng sẵn sàng dâng hiến tất cả, không tiếc gì, ngay cả chiếc áo ấm thân cũng mang tặng Đức Kitô. Đây chính là hành động của tôn kính, thờ lậy. Hosana, ngôn ngữ địa phương có nghĩa là 'đến cứu'. Quả thực Đức Kitô đến cứu họ, giải thoát họ khỏi ách nô lệ của ma quỉ, của tội lỗi. Ngài không đến làm chính trị như họ lầm tưởng, giải thoát họ khỏi ách thống trị của Lamã. Ngài đến giải thoát họ khỏi án phạt đời đời, ban cho họ sự sống trường sinh. Ngài chịu chết thay cho nhân loại, thực hiện sự công chính của Thiên Chúa. Bởi con người phạm tội, cần đền tội và bởi tội con người lớn hơn họ có thể đền bù, nên Đức Kitô tự nguyện đền thay cho nhân loại, vì thế sự chết của Ngài nằm trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Người ta có thể thắc mắc Đức Kitô chết để trả sự công chính cho ai? Thưa trả cho chính Ngài bởi Ngài là Đấng Công Chính. Tự mình đền bù cho mình là điều chúng ta thường thực hiện trong cuộc sống. Thí dụ, một số cha mẹ vì công ăn việc làm không đủ giờ gần gũi con cái. Vào những dịp đặc biệt như sinh nhật, hay mừng lễ Giáng Sinh, Phục Sinh, họ hay tặng cho con những món quà đắt giá như là hình thức lấy lại công bằng cho con cái. Đức Kitô vì yêu thương nhân loại cũng tự nguyện chết thay cho nhân loại để giao hoà với đức công chính của Chính Ngài.

Tuần Thánh chúng ta cảm tạ Đức Chúa chết thay để ban sự sống trường sinh cho chúng ta và nhận chúng ta làm nghĩa tử trong nước Chúa.

TiengChuong.org

Power of The Cross

Palm Sunday marks the beginning of Holy Week, and it is the last Sunday before Easter. On Palm Sunday, we commemorate Jesus' triumphal entry into Jerusalem. On Easter Sunday, we celebrate with even more joy than ever, because Jesus, our Saviour and Eternal King, gained eternal life for us. His sacrificial death on the cross removes our sin. His resurrection destroyed the power of death. We are his children. We share His victory and are heirs of His kingdom.

On Palm Sunday we commemorate that Jesus rode on a donkey to enter Jerusalem, the Holy City. People stood on the roadside and made him feel welcome with great joy. They sang at the top of their voices, singing 'Hosanna', and while their hands waved the palm leaves, their feet danced for joy. Some took off their cloaks, and placed them on the path on which Jesus was going to pass.

When Jesus told his disciples to get the donkey, He referred to himself as 'The Master'. In this context, the word 'Master' indicates that it is Jesus who is the Master of the entire universe. Instead of people coming to Him, He came to His people in simplicity. He came not with mighty power, accompanied by armed guards, but with love and mercy, to be amongst His people. Riding on a donkey, Jesus is the symbol of peace. He is a peaceful person. He comes to His people with peaceful intentions. The Bible depicts Jesus as the Prince of Peace. Is 9:6

The palm branches were available on the roadside, easy to get and free of charge and within reach for everyone. Jesus was welcomed with simplicity but not without joy and goodness and respect. The throwing of the crowd's cloaks on His path was the visible sign of heartfelt love for their Master. They gave Him everything they had without reserve. It was an act of paying homage and worship. They welcomed Jesus with great joy as their Leader, their king and Messiah. The singing 'Hosanna' meant they were hailing Jesus as King. The word means 'save now'. People were looking at Him as their King, and hoped that, He would lead them to overthrow the Roman Rulers, and restore Israel's independence. They misunderstood that Jesus' mission on earth had nothing to do with any political power. Jesus took on himself a different kind of mission. Jesus' mission was to restore God's love deep buried in a human heart. His mission was to free His people from slavery to sin, and the power of darkness. His mission was to offer eternal love and salvation for mankind. Jesus has reversed the meaning of the cross; before His resurrection, the cross was the symbol of capital condemnation; after His resurrection, the cross becomes the symbol of everlasting joy and eternal love.
In this Holy Week, we give our heartfelt thanks to Jesus for the salvation Jesus has gained for us.