73. ĐÁNH RẮM ĐỔI ĐỒ DÙNG

Có một người biết đánh rắm rất đặc biệt.

Một lần nọ đến nhà thợ rèn để làm một cái cào sắt, vừa mới bắt đầu hỏi giá cả thì đánh rắm liên tiếp mấy cái.

Người thợ rèn nói:

- “Sao anh đánh rắm nhiều lắm thế, nếu anh có thể đánh rắm một trăm cái thì tôi tặng không cho anh cái cào sắt này”.

Người ấy bèn đánh rắm liên tiếp một trăm cái, thế là khi không mà được cái cào sắt.

Vừa muốn đi về thì đánh rắm liên tục mấy cái nữa, anh ta quay đầu lại nói với ông thợ rèn:

- “Đánh rắm thêm mấy cái nữa, ông có thể tặng tôi mấy cái đinh được chứ ?”

(Quảng Tiếu phủ)

Suy tư 73:

Ở đời ai cũng có cái sở trường sở đoản của mình, sở trường là nghề tay phải và sở đoản là nghề tay trái, lấy nghề tay phải nuôi sống lâu dài bản thân và gia đình, nghề tay trái thì ứng dụng lúc cấp thời...

Sở trường của người Ki-tô hữu là cầu nguyện, sở đoản của người Ki-tô hữu cũng là cầu nguyện, bởi vì chỉ có cầu nguyện mới đổi được con người cũ của mình và “đổi” được ý của Thiên Chúa mà thôi.

Người biết đánh rắm liên tiếp một trăm cái theo ý muốn của mình cũng là...sở trường của họ, bởi vì nhờ đánh rắm mà họ đã đổi được cái cào sắt mà không tốn một đồng xu.

Cầu nguyện đổi được rất nhiều thứ cho thân xác và cho linh hồn của mình mà không tốn một đồng tiền nào cả, bởi vì chính Đức Chúa Giê-su cũng dạy chúng ta phải luôn cầu nguyện ấy mà. Vậy thì tại sao tôi không thích cầu nguyện chứ ?

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://nhantai.info