91. GIỎI PHÁ GIA SẢN

Đặng Hựu ở Thiều Châu là nhà cự phú, ruộng vườn vạn mẫu, nhưng ông ta từ trước đến nay không mời khách đến nhà ăn cơm.

Có một lần, đứa cháu giết con vịt trong nhà mời bạn bè ăn, Đặng Hựu lòng đau muốn chết, lấy lý do là “giỏi phá gia sản” nên đánh thằng cháu hai mươi roi !

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 91:

Keo kiết đến như thế thì quả là hết nước nói, không như “người cha nhân hậu” của Đức Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng của thánh Luca (Lc 15, 11-32) đã nói với con trai cả: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con” (Lc 15, 31).

Con người ta vì ích kỷ mà trở thành keo kiệt bủn xỉn, người keo kiết bủn xỉn vì họ không muốn sống Lời Chúa, họ không muốn sống Lời Chúa là vì họ rất ít đi nhà thờ dâng lễ đọc kinh, họ không đến nhà thờ đọc kinh dâng lễ là vì họ ích kỷ với Thiên Chúa là Đấng đã ban cho họ sự giàu có, sức khoẻ và địa vị…

Chỉ vì đứa cháu làm thịt con vịt để đãi bạn bè mà ông nội ghép vào tội phá sản để đánh hai mươi roi, đúng là vì keo kiết mà trở thành ác nghiệt với cả con cháu của mình.

Đức Chúa Giê-su chưa hề nêu tội trạng “phá sản” của chúng ta, khi mà chúng ta hàng ngày vẫn “phá sản hồng ân” của Ngài ban cho trong những kiêu ngạo, ích kỷ bủn xỉn với tha nhân.

Thử hồi tâm suy nghĩ xem: tôi có keo kiệt bủn xỉn với anh em chị em không, khi mà Thiên Chúa đã ban cho tôi quá nhiều may mắn hơn họ…

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


---------------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info