1. THƠ NHÀ XÍ

Có người nọ thích làm thơ, một lần kia đi nhà xí ngẫu hứng làm xong một bài thơ, “thơ nhà xí” như sau:

- “Bên ván nước tiểu chảy gấp, nơi vũng sâu phân rơi chậm”.

Và tự cho đó là hình tượng sống động, tuỵêt tác.

Có người sau khi nghe được bài thơ này thì ôm bụng cười mãi không thôi.

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 1:

Người thích hát thì lúc nào cũng hát được, ngay cả khi anh em chị em trong cộng đoàn ngủ trưa, nghỉ ngơ, thì cũng trương cổ hát lên một câu không ăn nhập gì tới thánh ca thánh nhạc, làm cho mọi người lấy làm khó chịu.

Con người ta ai cũng có một năng khiếu nào đó để giúp vui giúp ích cho đời, vì đó là ý Thiên Chúa muốn, chỉ có điều là chúng ta có thấy được năng khiếu của mình hay không mà thôi.

Nhưng cái năng khiếu dễ thương nhất của người Ki-tô hữu chính là sự vui tươi, vui tươi làm cho người khác cảm thấy bằng an khi tiếp xúc với mình, vui tươi làm cho hoàn cảnh chung quanh mình rộn tiếng cười vui, vui tươi là biểu lộ một tâm hồn bình an thánh thiện của con cái Thiên Chúa.

Vui tươi và sống động nhất chính là phục vụ tha nhân mà không câu nệ, giúp đỡ anh em chị em mà không cau có, chia sẻ với tha nhân mà không thấy mình bị thua thiệt...

Thích làm thơ là một năng khiếu trời ban, bởi vì không phải ai cũng thích làm thơ, nhưng có năng khiếu mà không học hỏi trau dồi thêm thì sẽ tụt hậu. Nụ cười tươi luôn nở trên môi là năng khiếu của người Ki-tô hữu, cho nên cần phải đem nó tặng cho người, đó mới đúng là bức tranh truyền giáo sống động của mình.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


---------------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info