Để quý Chị Cao niên của Hội Dòng có được nhiều cơ hội tìm thấy niềm vui an bình của tuổi già, cũng như để Hội Dòng, các chị em nhỏ có cơ hội được phục vụ quý chị cao niên, vì thế, Bề Trên Tổng quyền đã sắp xếp thời gian để tổ chức riêng những ngày thường huấn cho quý chị cao niên từ ngày 8/1 đến 11/1/2020. Dù ở nhiều cộng đoàn gần hay xa từ 10 km hay cho đến hơn 1000 km, quý chị cao niên đã cố gắng sắp xếp thời gian để về tham dự những ngày thường huấn đặc biệt dành riêng cho mình.
Gọi là thường huấn, nhưng chương trình thật nhẹ nhàng, mà lại khá chất lượng. Chất lượng ở đây chính là quý chị cao niên cảm nhận niềm vui và hạnh phúc, được chăm sóc kỹ lưỡng từ thể chất lẫn tinh thầm, đến nỗi nhiều chị đã đùa vui với sự thật “Ôi, được chăm sóc’chu vi’ quá đi thôi!” Ngoài ngày thứ tư với chuyến dã ngoại tại khu suối nước nóng- Bình Châu, Bà Rịa, Vũng Tàu, cũng như thăm các cộng đoàn vùng miền biển duyên hải, thì vào buổi sáng của ba ngày đầu là những bài nói chuyện khác nhau, và chương trình buổi chiều là “chị kể em nghe”.
Xem Hình
Vị diễn thuyết của ngày đầu tiên khiến quý chị cao niên nghe không biết ngủ là Cha Giuse Hà Đăng Định, cha xứ Thánh Tâm và cũng là Thư ký của Ủy ban Mục vụ Gia đình trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Bài chia sẻ, nói chuyện của Cha Giuse không đề cập gì đến những kiến thức cao siêu, nhưng xoay quanh đến niềm vui, hạnh phúc của một người tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ đã có tuổi. Theo Cha Giuse, khi mà nhiều người đang háo hức với niềm vui Xuân, vì họ có thời gian nghỉ ngơi, mua sắm, trưng diện, gặp gỡ ai đó…thì đối với người tu sĩ, và đặc biệt với những tu sĩ đã cao niên, thì niềm vui bên trong nơi họ, niềm vui thiêng liêng, niềm vui của nội tâm hóa là quan trọng hơn cả. Bởi với người tu sĩ, chỉ có niềm vui đích thực là ở nơi Thiên Chúa. Để rồi, khi họ có được niềm vui quý giá và không có gì có thể thay thế được, người tu sĩ sẽ đem niềm vui đó vào trong đời sống cộng đoàn, tận hưởng niềm vui của tình huynh đệ trong nghĩa sâu xa nhất.
Sang ngày thứ hai trong bốn ngày thường huấn, các chị cao niên được dẫn đi “tham quan” gần như “vòng quanh trái đất” với những tin tức liên quan đến Dòng Đa Minh thế giới và các dòng nữ Đa Minh, nhất là ở Việt Nam. Vị giảng thuyết có tài dẫn chị em đi, chẳng ai khác chính là chị Bề Trên Tu viện Catarina, và cũng là nguyên BTTQ. Vì là thành viên khách mời của Tổng Hội Biên Hòa của Dòng Đa Minh (diễn ra từ tháng 6/7-4/8/2019), nên Chị Maria kể nhiều chuyện thú vị đến Tổng Hội mà chị đã tham dự, cũng như một số dòng nữ Đa Minh mà có dịp chị đến thăm vì công việc… Thêm nữa, chị còn mời gọi quý chị cao niên cùng hiệp thông với Giáo Hội khi điểm lại một số những sự kiện đáng chú ý, được xem là khó khăn và thử thách với Giáo Hội.
Buổi sáng ngày thứ ba dành đặc biệt cho Bề Trên Tổng quyền Maria Madalena Phạm Thị Huy gặp gỡ quý chị. Trong tâm tình rất yêu thương, kính trọng quý chị cao niên, Bề trên đã bày tỏ tâm tình mong muốn đem niềm vui đến cho quý chị, là những thành viên rất quý giá của Hội Dòng. Chính quý chị đã đóng góp rất nhiều công sức, hy sinh, lời cầu nguyện bằng tình yêu và lòng nhiệt thành cho sự phát triển, thăng tiến của Hội Dòng trong nhiều mặt. Bề trên muốn được đem đến niềm vui cho quý chị vì ở vào độ tuổi mà bệnh tật không thể không ghé mắt đến, đã khiến các chị mệt mỏi, đau yếu. Niềm vui đem đến, và cũng đồng thời nhắc và mong muốn các chị đón nhận những bệnh tật, những mỏi gối chùn chân do tuổi gia bằng sự bình an, vui tươi và phó thác. Đồng thời, Bề trên Tổng quyền cũng nhấn mạnh đến việc cổ võ ơn gọi, mời gọi các chị cộng tác qua gương sáng, lời cầu nguyện và tìm kiếm với nhiều cách thế khác nhau. Không chỉ chia sẻ, nhưng Bề trên đã dành thời gian để lắng nghe những thao thức của các chị về hội dòng, về những gì liên quan đến đời sống tu trì của cá nhân quý chị.
Những buổi chiều của các ngày thường huấn, luôn là hoạt động “chị kể em nghe” rất thân tình. “Cứ từng hai người một”, một già- một trẻ, chụm lại, tỉ tê, chị kể…em nhớ…em gật gù. “Chị kể em nghe”, không phải là đáp ứng nhu cầu tâm lý tuổi già, cũng chẳng phải để thu thập thông tin, nhưng là để có đó một sự liên kết- giao thoa giữa hai thế hệ già và trẻ, để tạo nên một chuỗi hành trình vẫn mãi tiếp nối, trong đó có sức mạnh, nhiệt huyết, ước mơ của người trẻ được đặt nền trên những giá trị truyền thống của hội dòng, sự khôn ngoan được kết tinh nhờ quá trình sống, trải nghiệm của quý chị cao niên.Thế nên, Chị A.Th.B bày tỏ niềm vui khi có dịp "nói nhỏ tâm tình" với các em: "Mục 'Chị kể em nghe' quả là lý thú. Vì qua đó, em có dịp trao đổi, trò chuyện, với các em trẻ, nhắn nhủ, động viên đời tu của các em".
Khi “đặt hàng” một chị cao niên“ Chị ơi, cho em cảm tưởng của chị về những ngày thường huấn vừa qua đi!”. Chị đã thật nhiệt tình và rất ư là quảng đại để cho người viết nguyên “một tờ giấy đôi” với những nét chữ viết vội vì nhiều việc. Cám ơn chị M. Goretti rất nhiều, và xin được trích đăng một phần chia sẻ rất dễ thương của chị.
“Ba ngày thường huấn cho các ‘cụ cao niên’ trôi qua thật nhanh! Có chị hỏi: cảm tưởng của chị thế nào về những ngày này? Ồ! Nhiều điều muốn kể lắm nhưng tóm tắt thôi nhé!Đó là: hạnh phúc. Các thành viên của hội cao niên được chăm sóc “chu vi” từ thể chất đến tinh thần. Hai bữa “xép” thì quá ư là đầy đủ: hoa quả, bánh kẹo. Được hướng dẫn tập thể dục cho cơ thể khỏe mạnh từ đầu đến chân, lại còn tập theo màn hình bằng tiếng Tây nữa. Các cụ nhà ta nhảy nhót theo điệu nhạc cũng rất ư là khí thế.
Sau ba ngày ‘dùi mài kinh sử’, Bề Trên Tổng Quyền và Bề trên tu viện Catarina đã đưa các cụ đi thăm chị em ở các cộng đoàn vùng miền duyên hải. Dù đường xa vừa đi vừa về cũng ngót nghét gần 240km, và đi từ 4g30 sáng đến 6 giờ chiều mới về đến nhà, thế mà các cụ lại khỏe re. Thì ra tình tiểu muội là liều thuốc bổ miễn phí nhưng rất ư là hiệu quả. Đến nơi nào, các cụ cũng được đón tiếp nồng hậu, chiêu đãi những món đặc sản và nhất là cảm nhận được tình yêu chan hòa của thế hệ trẻ dành cho các bậc đàn chị lão thành.
Vâng tất cả là hồng ân.
Chị em mình hãy nắm tay nhau tiếng bước trong tin yêu phó thác, để rồi tất cả chị em mình sẽ quây quần bên nhau trong bữa tiệc trên quê hương vĩnh hằng.”
Còn chị A.TB, gửi đến "tâm tình tri ân các Đấng Bề trên vì đã quan tâm đến chúng em, là những cao niên trong Hội Dòng, và đã có những sáng kiến tổ chức khóa thường huấn riêng biệt. Năm nay, đặc biệt, quý Bề Trên tổ chức cho chị em đi dã ngoại, đến thăm các chị vùng biển, gặp các em trẻ...nên dù tuổi đã cao, nhưng tâm hồn như đang trẻ lại". Chị còn thêm "Ươc mong được như vậy mỗi năm một lần ạ. Để các cao niên chúng em không còn mặc cảm vì tuổi già nữa. Hi hi..."
Nt Teresa Ngọc Lễ, O.P
Gọi là thường huấn, nhưng chương trình thật nhẹ nhàng, mà lại khá chất lượng. Chất lượng ở đây chính là quý chị cao niên cảm nhận niềm vui và hạnh phúc, được chăm sóc kỹ lưỡng từ thể chất lẫn tinh thầm, đến nỗi nhiều chị đã đùa vui với sự thật “Ôi, được chăm sóc’chu vi’ quá đi thôi!” Ngoài ngày thứ tư với chuyến dã ngoại tại khu suối nước nóng- Bình Châu, Bà Rịa, Vũng Tàu, cũng như thăm các cộng đoàn vùng miền biển duyên hải, thì vào buổi sáng của ba ngày đầu là những bài nói chuyện khác nhau, và chương trình buổi chiều là “chị kể em nghe”.
Xem Hình
Vị diễn thuyết của ngày đầu tiên khiến quý chị cao niên nghe không biết ngủ là Cha Giuse Hà Đăng Định, cha xứ Thánh Tâm và cũng là Thư ký của Ủy ban Mục vụ Gia đình trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Bài chia sẻ, nói chuyện của Cha Giuse không đề cập gì đến những kiến thức cao siêu, nhưng xoay quanh đến niềm vui, hạnh phúc của một người tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ đã có tuổi. Theo Cha Giuse, khi mà nhiều người đang háo hức với niềm vui Xuân, vì họ có thời gian nghỉ ngơi, mua sắm, trưng diện, gặp gỡ ai đó…thì đối với người tu sĩ, và đặc biệt với những tu sĩ đã cao niên, thì niềm vui bên trong nơi họ, niềm vui thiêng liêng, niềm vui của nội tâm hóa là quan trọng hơn cả. Bởi với người tu sĩ, chỉ có niềm vui đích thực là ở nơi Thiên Chúa. Để rồi, khi họ có được niềm vui quý giá và không có gì có thể thay thế được, người tu sĩ sẽ đem niềm vui đó vào trong đời sống cộng đoàn, tận hưởng niềm vui của tình huynh đệ trong nghĩa sâu xa nhất.
Buổi sáng ngày thứ ba dành đặc biệt cho Bề Trên Tổng quyền Maria Madalena Phạm Thị Huy gặp gỡ quý chị. Trong tâm tình rất yêu thương, kính trọng quý chị cao niên, Bề trên đã bày tỏ tâm tình mong muốn đem niềm vui đến cho quý chị, là những thành viên rất quý giá của Hội Dòng. Chính quý chị đã đóng góp rất nhiều công sức, hy sinh, lời cầu nguyện bằng tình yêu và lòng nhiệt thành cho sự phát triển, thăng tiến của Hội Dòng trong nhiều mặt. Bề trên muốn được đem đến niềm vui cho quý chị vì ở vào độ tuổi mà bệnh tật không thể không ghé mắt đến, đã khiến các chị mệt mỏi, đau yếu. Niềm vui đem đến, và cũng đồng thời nhắc và mong muốn các chị đón nhận những bệnh tật, những mỏi gối chùn chân do tuổi gia bằng sự bình an, vui tươi và phó thác. Đồng thời, Bề trên Tổng quyền cũng nhấn mạnh đến việc cổ võ ơn gọi, mời gọi các chị cộng tác qua gương sáng, lời cầu nguyện và tìm kiếm với nhiều cách thế khác nhau. Không chỉ chia sẻ, nhưng Bề trên đã dành thời gian để lắng nghe những thao thức của các chị về hội dòng, về những gì liên quan đến đời sống tu trì của cá nhân quý chị.
Những buổi chiều của các ngày thường huấn, luôn là hoạt động “chị kể em nghe” rất thân tình. “Cứ từng hai người một”, một già- một trẻ, chụm lại, tỉ tê, chị kể…em nhớ…em gật gù. “Chị kể em nghe”, không phải là đáp ứng nhu cầu tâm lý tuổi già, cũng chẳng phải để thu thập thông tin, nhưng là để có đó một sự liên kết- giao thoa giữa hai thế hệ già và trẻ, để tạo nên một chuỗi hành trình vẫn mãi tiếp nối, trong đó có sức mạnh, nhiệt huyết, ước mơ của người trẻ được đặt nền trên những giá trị truyền thống của hội dòng, sự khôn ngoan được kết tinh nhờ quá trình sống, trải nghiệm của quý chị cao niên.Thế nên, Chị A.Th.B bày tỏ niềm vui khi có dịp "nói nhỏ tâm tình" với các em: "Mục 'Chị kể em nghe' quả là lý thú. Vì qua đó, em có dịp trao đổi, trò chuyện, với các em trẻ, nhắn nhủ, động viên đời tu của các em".
Khi “đặt hàng” một chị cao niên“ Chị ơi, cho em cảm tưởng của chị về những ngày thường huấn vừa qua đi!”. Chị đã thật nhiệt tình và rất ư là quảng đại để cho người viết nguyên “một tờ giấy đôi” với những nét chữ viết vội vì nhiều việc. Cám ơn chị M. Goretti rất nhiều, và xin được trích đăng một phần chia sẻ rất dễ thương của chị.
“Ba ngày thường huấn cho các ‘cụ cao niên’ trôi qua thật nhanh! Có chị hỏi: cảm tưởng của chị thế nào về những ngày này? Ồ! Nhiều điều muốn kể lắm nhưng tóm tắt thôi nhé!Đó là: hạnh phúc. Các thành viên của hội cao niên được chăm sóc “chu vi” từ thể chất đến tinh thần. Hai bữa “xép” thì quá ư là đầy đủ: hoa quả, bánh kẹo. Được hướng dẫn tập thể dục cho cơ thể khỏe mạnh từ đầu đến chân, lại còn tập theo màn hình bằng tiếng Tây nữa. Các cụ nhà ta nhảy nhót theo điệu nhạc cũng rất ư là khí thế.
Sau ba ngày ‘dùi mài kinh sử’, Bề Trên Tổng Quyền và Bề trên tu viện Catarina đã đưa các cụ đi thăm chị em ở các cộng đoàn vùng miền duyên hải. Dù đường xa vừa đi vừa về cũng ngót nghét gần 240km, và đi từ 4g30 sáng đến 6 giờ chiều mới về đến nhà, thế mà các cụ lại khỏe re. Thì ra tình tiểu muội là liều thuốc bổ miễn phí nhưng rất ư là hiệu quả. Đến nơi nào, các cụ cũng được đón tiếp nồng hậu, chiêu đãi những món đặc sản và nhất là cảm nhận được tình yêu chan hòa của thế hệ trẻ dành cho các bậc đàn chị lão thành.
Vâng tất cả là hồng ân.
Chị em mình hãy nắm tay nhau tiếng bước trong tin yêu phó thác, để rồi tất cả chị em mình sẽ quây quần bên nhau trong bữa tiệc trên quê hương vĩnh hằng.”
Còn chị A.TB, gửi đến "tâm tình tri ân các Đấng Bề trên vì đã quan tâm đến chúng em, là những cao niên trong Hội Dòng, và đã có những sáng kiến tổ chức khóa thường huấn riêng biệt. Năm nay, đặc biệt, quý Bề Trên tổ chức cho chị em đi dã ngoại, đến thăm các chị vùng biển, gặp các em trẻ...nên dù tuổi đã cao, nhưng tâm hồn như đang trẻ lại". Chị còn thêm "Ươc mong được như vậy mỗi năm một lần ạ. Để các cao niên chúng em không còn mặc cảm vì tuổi già nữa. Hi hi..."
Nt Teresa Ngọc Lễ, O.P