Chưa năm nào làng An Lạc của tôi ăn tết lâu thế và vui thế, từ ngày dựng nêu tiễn Ông Táo về trời đến ngày hạ nêu đón ông Táo về nhà, mồng bảy Tết lận. Lý do vui là do ý của cụ Chánh tiên chỉ : chúng mình già hết rồi nên vui ngày nào là lời ngày đó. Dân làng ai cũng gật đầu đồng ý. Vui nhất và gật gù nhiều nhất là phe các bà. Một trong những lý do làm phe các bà vui và gật đầu nhiều là vì tên một lễ mới mà làng tôi vừa đặt ra và đang vận động xin công nhận. Ngày lễ hạ nêu, từ nay sẽ có thêm một tên mới là ngày tôn vinh các bà vợ, gọi cho trang trọng là Lễ Hiền Thê. Tại sao không? Ở Canada này đã có ngày lễ tôn vinh các người cha, tôn vinh các người mẹ, tại sao không có lễ tôn vinh các người vợ? Cụ Chánh hỏi anh John, tên tiếng Anh của lễ mới này nên gọi là gì. Anh John suy nghĩ một nháy mắt rồi trả lời ngay : The Better Half Day ! Quả là hay. Các cụ đã thấy cái anh John này thông thái và hiểu được hết cái nghĩa thâm sâu của ngày lễ chưa. Anh John bảo anh chọn tên này là vì anh tựa vào ý kiến của tỷ phú Bill Gates. Anh kể : Có phóng viên đã hỏi Bill Gates : Quyết định thông minh nhất của ông là tạo ra các phần mềm của máy tính, hay làm các việc từ thiện? Ông trả lời ngay và câu trả lời đã làm ai cũng sửng sốt : Không phải hai thứ đó, quyết định thông minh nhất của tôi là tìm ra được đúng người phụ nữ tốt lành để kết hôn ! Ngưòi vợ là hạnh phúc của thế hệ trước, là vui vẻ của thế hệ này, và là tương lai của thế hệ sau. Lấy được người vợ tốt, bạn sẽ thịnh vượng ba đời!

Ông bồ chữ ODP góp thêm ý : Trong Anh văn có nhiều chữ để chỉ vợ, nhưng tôi thích nhất tiếng Better Half này. Anh John đã chọn chữ rất trúng và rất thâm thúy. Tiếng này thường được các ông chồng âu yếm gọi vợ. Trong tiếng Việt có chữ MÌNH hay vô cùng. Trong Kinh Thánh Chúa bảo khi kết hôn thì người nam và người nữ trở thành một xương một thịt, one body. Tiếng one body này rõ ràng có nghĩa là ‘mình’. Chồng gọi vợ ‘ Mình ơi ’, thì vợ chính là nửa cái mình của ta rồi, còn gì nữa ! Tôi nghĩ rằng chữ MÌNH của tiếng Việt Nam đã đẻ ra tiếng My Better Half trong Anh văn.

Ông Từ Hoè cũng góp thêm ý : Tôi nhớ ngày xưa có đọc được một bài thơ hay, hình như của nhà thơ Phạm Minh Giang thì phải, thơ như thế này :

Thân thương hai tiếng Vợ Mình

Trăm năm bao nghĩa bao tình ai ơi

Vợ là bạn đấy bạn đời

Cùng nhau xây đắp cơ ngơi cửa nhà

Ngày ngày vợ là quản gia

Đi chơi đi hội, vợ là tình nhân

Khi nào lỡ bước sa chân

Vợ như là mẹ, ân cần sớm hôm

Khi nào ốm yếu gầy còm

Vợ là bác sĩ chăm nom hết lòng

Khi nào vất vả long đong,

Vợ như bà chị lau dòng lệ em,

Khi nào trong dạ đói mèm

Vợ như em gái dịu dàng cơm canh

Khi nào đeo xớ quấn manh

Vợ là người thợ vá lành áo khăn

Trăm năm chiến đấu nhọc nhằn

Vợ là đồng đội, cùng ăn cùng làm

Khi nào gây gỗ vợ can

Vợ là nhân tố trong ban giảng hoà

Mai sau trăng mật có già

Thì ai ơi, Vợ vẫn là Trăng Non...


Nghe đọc thơ đến đây thì Cụ B.95 lên tiếng xin thôi, cụ bảo tán tụng các bà vợ như vậy đủ rồi. Tôi có thắc mắc là bác nào cũng tán dương vợ, vậy bà vợ nào cũng là ‘bà bề trên’ hết cả sao?

Ông H.O. lên tiếng : Thưa chúng tôi là các ‘ông bề dưới’ nên bao giờ cũng phải tán dương. Trên đây là bài thơ tán dương dài. Tôi biết một bài thơ ‘ 10 Thương’ tán dương cũng dài lắm, bây giờ tôi chỉ xin đọc 2 Thương mà thôi vì tôi cho là đã hay quá sức :

...Năm thương con mắt long lanh

Liếc tình cọp cũng biến thành nai tơ

Sáu thương cái nét ngây thơ

Quen nàng một tháng, anh khờ mười năm


Mọi ngươì vỗ tay khen 4 câu tình qúa, Ông H.O. được hứng xin nói tiếp: Tôi mới nghe thằng bạn kể chuyện tếu này, không biết nó có ý khen hay chê. Chuyện rằng có một chàng trai kia ngày nào cũng chắp tay cầu nguyện : Lạy Chúa xin Chúa cho con cưới được người con yêu. Chúa nhận lời. Nó lấy được vợ, sau tuần trăng mật nó lại chắp tay cầu nguyện : Lạy Chúa xin cho con yêu được người con đã cưới.

Ông Từ Hoè nghe xong liền bảo : Chắc Chúa sẽ bảo anh chàng này đi tìm ông Bill Gates mà xin ý kiến.

Tôi xin tạm ngưng các chuyện liên quan tới ngày Lễ Hiền Thê / My Better-Half Day để nói về chuyện làng tôi tiễn ông Từ Hoè sắp về miền tây. Quay đi quay lại ông đã về làng ăn tết hơn hai tuần lễ, hầu như ngày nào ông cũng nấu cỗ cho làng ăn. Bữa nay nhất định làng sẽ làm tiệc tiễn ông Từ Hoè. Chị Ba Biên Hòa đại diện nhà bếp hỏi ông thích ăn món gì. Không cần suy nghĩ, ông đáp ngay : Suốt hai tuần lễ, ngày nào cũng thịt mỡ dưa hành giò chả, ngấy quá rồi, xin cho tôi ăn 2 món rất nhà quê : món nộm rau muống theo lối Bắc Kỳ và món gà xào xả ớt theo lối Nam Kỳ. Cả làng đều ồ lên một tiếng lớn : Dễ quá mà, tưởng gì !

Thế là anh John vội vã lái xe chở Cụ B.95 và Chị Ba đi chợ. Chợ không xa, rẹt một cái là xong. Rồi cả bọn túm vào làm bếp.

Món nộm rau muống Bắc Kỳ hơi cầu kỳ. Rau muống non, luộc ối ái, trộn với nước mắm tôm chanh, thêm khế chua, rồi vừng rang, rồi bì heo, rồi lá kinh giới. Các thứ này quyện với nhau rất thắm thiết như đã có duyên với nhau từ thuở cha ông ta dựng nước. Hình như nhà văn Văn Quang khi ăn món này nói rằng các thứ quấn lấy nhau như thể vợ chồng trong tuần trăng mật. Và món nộm Bắc kỳ này được bày ra đĩa ngay. Nhưng chưa xong. Bày ra đĩa rồi còn rắc thêm một chút vừng rang và vài giọt cà cuống nữa. Tự nhiên cái hương Bắc Kỳ bốc lên ngay. Ôi thơm làm sao và quyến rũ làm sao cái hương vị miền trung du Bắc Bộ này.

Rồi món thứ hai Gà xào xả Miền Nam do Chị Ba Biên Hòa chỉ huy. Món này dễ thôi. Thịt gà cắt vuông như con cờ, ướp mắm, tiêu, đường, bột ngọt. Cho dầu vào chảo, chờ nóng sôi, cho vào tỏi đập và xả băm. Hai món này hợp nhau thơm nức mũi. Rồi cho gà đã ướp vào và đảo đều. Để lửa liu riu, đậy vung, một loáng là chín, là thơm ngay tức thì. Mùi bếp Saigon sao mà ngào ngạt thế ni.

Hai món này ăn với cơm nóng, chúng tôi vừa ăn vừa hít hà. Ôi cuộc đời sao mà hạnh phúc ! Xa quê hương nửa vòng trái đất mà có rau muống, rau kinh giới, có mắm tôm, có cà cuống, có xả, có gạo nàng Hương ! Phép lạ chứ, phải không các cụ?

Ông Từ Hoè thích nhất món rau muống. Ông bảo ông có chất rau muống trong người. Tôi cứ tưởng rau muống chỉ mọc ở Bắc Kỳ, ai ngờ nó bò xuống Miền Nam, và bây giờ mọc lan sang tới Canada. Tiếng Hán Việt gọi rau muống là ‘ung thái’, ông Tàu Quảng Đông gọi là ‘ông xôi’. Tiếng Pháp gọi là ‘Liseron d’eau’. Tiếng Anh ở Mỹ và Canada gọi là ‘Water Morning Glory’. Tôi yêu cái tên tiếng Anh này quá. Rau mà lại là ‘sự vinh quang ban mai, ở trên sông nước bồng bềnh’, màu sắc và nhiều chất thơ quá chứ!

Trong bữa ăn này, phe các nhà quân tử chúng tôi uống rượu mạnh, có buồn cười không cơ chứ. Rau muống, mắm tôm đi với rượu mạnh. Đó là ý ông Từ Hoè, ông bảo cho đông tây chúng gặp nhau. Rượu mạnh bữa nay là Brandy Cognac. Vừa ăn rau muống vừa uống Brandy, rồi ông miên man kể cái gốc của tên Brandy. Rằng Brandy là tinh hoa của rượu vang. Ngày xưa có anh lái buôn Hoà Lan chuyên về buôn rượu vang, anh thấy chai rượu vang cồng kềnh quá, chuyên chở mất nhiều chỗ qúa, anh mới nói với hãng rượu vang cô đọng lại, nhờ họ cất cách thủy để chắt ra cái tinh túy. Việc cách thủy này tiếng Hoà lan gọi là Brandewijin, từ này đã đẻ ra tên Brandy, tức là họ nhà Cognac. Các cụ đã thấy ông Từ Hoè hội viên viễn cư của làng tôi thông thái chưa?

Chị Ba Biên Hòa liền hỏi : Bác uống Brandy nên bác kể chuyện Brandy, bây giờ bác cũng đang nhậu Brandy với thịt gà, bác có chuyện gì về thịt gà không? Ông Từ Hoè gật đầu nói có, và ông kể ngay : Ngày xửa ngày xưa, có con gà con hỏi bố gà của nó rằng : Tại sao loài người ai cũng có tên riêng mà loài gà chúng ta không có tên riêng mà chỉ có một tên duy nhất là ‘gà’? Bố nó trả lời ngay : Con người khi sống thì có tên riêng, nhưng chết rồi thành thần thành thánh thành ma thành quỷ, không ai có tên riêng nữa. Còn loài gà chúng ta khi sống thì chỉ có tên chung là Gà, nhưng chết rồi thì nhiều tên lắm, như Gà Cà Ri, Gà Kho Tiêu, Gà Xé Phay, Gà Xối Mỡ, Gà Chiên Bơ, Gà xào xả...

Cả làng bò ra cười về cái láu lỉnh này. Rồi Cụ B.95 xin anh John thần tượng của cụ cho nghe chuyện thời sự. Anh con rể da trắng này thông thái y như ông Từ Hoè, anh nói ngay. Thời sự đầu năm tây và năm ta thì nhiều lắm, cho phép cháu nhớ gì thì kể đó nha :

Thời sự đầu tiên phải nói ngay là tháng Hai dương lịch năm nay là tháng nhuận có 29 ngày, các bạn nhớ kỹ nha, vì thông thường tháng Hai tây chỉ có 28. Việc này làm tôi nhớ chuyện của một sĩ quan VNCH hỏng đi Mỹ vì cái tháng Hai. Ông này là tù cải tạo những 6 năm. Ông nộp hồ sơ xin đi Mỹ theo diện H.O. Khi vào phỏng vấn thì ông bị bác đơn ngay vì trong giấy ra tù, VC đã ghi ngày ra là 30 tháng Hai tây. Làm gì tháng Hai có ngày 30 ! Ông bị bác đơn vì bị coi là đã nộp hồ sơ gian dối. Lúc này ông mới giật mình vì điều sơ suất sơ đẳng này. Ông luôn miệng chửi : Bố cái thằng VC xỏ lá!

Tin thứ hai là Canada đầu năm nay đã được xếp hạng là quốc gia tốt nhất thế giới, chỉ đứng sau Thụy Sỹ, trong danh sách 73 quốc gia tân tiến (2020 Best Countries Report). Chính vì vậy mà lâu nay có phong trào các bà bầu ngoại quốc ưa đến đây lấy cớ là du lịch để sinh con. Con đẻ ra ở Canada thì đương nhiên có quốc tịch Canada, và nó sẽ giữ được bố mẹ nó ở lại. Hà hà, đây là chuyện dài. Mà đa số các bà bầu lại là các bà Tàu mới kinh chứ. Những bé sinh ra ở loại này, dân Canada gọi là ‘passport babies’. Kỹ nghệ đưa các bà bầu tới đây để sinh con gọi là Birth Tourism. Kỹ nghệ này đang hái ra tiền đấy các cụ ạ, vì họ cung cấp chỗ ăn chỗ ở và huấn luyện cách đối đáp với các nhân viên phỏng vấn.

Tin tiếp theo là thành phố thủ đô Ottawa đã cho phép cư dân được trượt băng trên kênh Rideau. Nhiều cư dân trượt băng để đi làm thay vì lái xe hơi. Các cụ biết con kênh lịch sử này chứ? Con kênh này nối dài từ Kingston phiá nam lên tới thủ đô. Xưa là con kênh chiến lược vận tải khí cụ và quân cụ. Bạn nào thăm thủ đô Canada vào mùa này, nhớ đi trượt băng trên kênh Rideau nha, vui lắm, và thể thao lắm.

Ngoài ra còn có tin là phở VN đã được dân Da Dỏ ở Canada mạn bắc ưa thích, phở bán ở nhà hàng Da Đỏ hẳn hoi. Theo bà đầu bếp Shayna Allen thì người Da Đỏ rất thích món súp nấu bằng thịt con hươu Caribou, nay họ nấu súp này với gia vị VN làm nước phở, và thịt caribou thay thế thịt bò hay thịt gà. Nay có phở Caribou. Cụ nào đi tham quan mạn bắc Canada, North West Territories, nhớ tìm các quán ăn Da Đỏ và hỏi món Phở Caribou nha.

Cũng tin sốt giẻo : ông thủ tướng Canada Justin Trudeau hiện nay đang là đề tài các chuyện phiếm của thế giới, các cụ có biết là về đề tài gì không? Thưa là về bộ râu. Ngày Mồng 7 đầu năm khi ông xuất hiện thì nhiều người đã không nhận ra ông vì ông đã để râu, vừa râu mép vừa râu quai nón. Ngày xưa bố ông là cựu Thủ tướng Pierre Trudeau đâu có râu ! Và chính ông ngày nhận chức thủ tướng đâu có râu ! Tôi nhớ năm 2015 khi lên làm thủ tướng thì ông trẻ măng và mặt nhẵn trơn, lúc đó báo chí đã tặng ông danh hiệu là thủ tướng trẻ và đẹp trai nhất thế giới cơ mà. Dư luận đang tiếp tục tìm hiểu tại sao ông để râu.

Và tin nóng sốt nhất hiện nay là bệnh dịch Corona Vũ Hán. Ban đầu nhiều nhà khoa học tin rằng dịch viêm phổi này lan ra từ con rắn rồi lan qua con người tại chợ bán thú rừng ở Vũ Hán. Rồi cũng có tin cho rằng con dơi bán ở chợ này mới là ổ chứa vi trùng Corona, vì ở đây thường bán cháo dơi. Kinh quá ! Trung Quốc là nơi phát ra nhiều cơn dịch kinh hoàng. Năm 2003 dịch SARS cũng từ Trung Quốc. Gần đây lại có 2 giả thuyết khác. Giả thuyết 1 : dịch Corona hiện nay không phải phát xuất từ con rắn hay con dơi ở chợ thú vật Vũ Hán mà là từ Viện nghiên cứu vi trùng ở Vũ Hán. Tàu Cộng đang thí nghiệm võ khí sinh học, chẳng may con vi trùng này lọt ra ngoài, Tàu Cộng ngăn chặn không kịp. Giả thuyết 2 : Trung Cộng đã hoàn thành bom vũ khí sinh học loại nhỏ và đang chở bom sang ném ở Hoa Kỳ, Hoa Kỳ biết được việc này nên đã phá nổ xe chở bom chứa vi trùng Corona gần chợ thú rừng ở Vũ Hán. Tin này khả tín vì TC đã bưng bít việc này, mãi tới khi không bưng bít được nữa nên mới cho tin nhỏ giọt. Tội nghiệp dân Tàu, hiện nay bao nhiêu thành phố đã bị phong toả. Tôi có người bạn mới đi Paris về kể rằng trên xe bus hay xe lửa, dân da trắng ở Paris thấy ai da vàng thì nghĩ là dân Tàu nên họ vội vàng ngồi ra xa hay đứng ra xa vì sợ lây Corona ! Nghĩ mà tức mà buồn. Hiện nay Tàu Cộng vẫn còn thông tin nhỏ giọt về Corona.

Việc TC bưng bít này giống y như việc VC vẫn còn bưng bít về vụ án Đồng Tâm. Đúng là CS, CS bao giờ cũng gian dối. Mỗi lần nghe nói tới vụ án cựu đảng viên CS Lê Đình Kình ở Đồng Tâm bị chính đảng CS giết thì bạn bè tôi lăn ra cười. Cụ già Kình còn khoẻ đến độ hàng ngàn quân lính công an tới đánh Đồng Tâm mà cụ tách được 3 sĩ quan công an riêng ra, rồi ném 3 ông này xuống hố sâu, rồi còn tưới xăng xuống thiêu sống. CSVN bảo chuyện chỉ có thế để cắt nghĩa tại sao cụ Kình bị bắn vào tim, và CSVN còn mổ bụng cụ ra nữa. Tại sao mổ bụng? Thưa để xem lá gan của cụ to đến cỡ nào mà dám giết 3 sĩ quan của họ một lúc và giỏi đến như vậy.

Viết đến đây thì tôi lại phục Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu của VNCH quá. TT Thiệu bảo : Đừng tin những gì CS nói mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm. Thật đúng. Vừa đây có người còn thêm vào vế thứ hai nữa : Đừng sợ những gì CS làm mà hãy làm những gì CS sợ. Chúng chỉ sợ sự gian dối của chúng bị bại lộ.

Việc này làm tôi nhớ ngay tới lời TT Trump mới nói ngày 30 tháng I vừa qua về CSVN : ‘ Bao năm qua, VC chỉ lợi dụng Mỹ, họ chơi trò nước đôi, đi hai giây giữa chúng ta và TC. Họ kêu gọi chúng ta ủng hộ họ về Biển Đông, nhưng chính họ lại phục tùng và vâng lời TC như một chư hầu thời phong kiến. Tôi ( Trump) là người ngay thẳng, không ưa những người 2 lưỡi, những tay lãnh đạo Đảng CSVN thậm chí còn có tới ba bốn lưỡi !’

Lời Cụ Trump giống y như lời anh sinh viên Hà Nội, sau 30-4-1975 được vào Saigon sống một tháng. Khi về lại Hà Nội, anh ta viết lên mạng: ‘...Nhưng khi quay về Hà Nội tôi bỗng sống khác đi, nghĩ khác đi, nói khác đi, đọc khác đi. Bạn bè ngày đó gọi tôi là ‘thằng hâm’, thằng lập dị. Tôi thì rất vui vì biết mình đã được giải phóng.’

Xin hết ý.

TRÀ LŨ