Lúc 7 sáng Chúa Nhật 29 tháng Ba, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành thánh lễ Chúa Nhật Thứ 5 Mùa Chay tại nhà nguyện Santa Marta để cầu nguyện cho những bệnh nhân nhiễm coronavirus, các nhân viên y tế, và những ai đang phải đau khổ vì trận dịch kinh hoàng này.
Trong thánh lễ này, ngài cầu nguyện cách riêng cho những người đang phải khóc, và cầu nguyện cho chúng ta còn biết rơi lệ. Mở đầu thánh lễ được phát trực tiếp từ nhà nguyện Casa Santa Marta, Đức Phanxicô nói:
Tôi nghĩ đến rất nhiều người đang phải khóc. Họ là những người bị cô lập, những người bị cách ly, những người già neo đơn, những người phải nằm bệnh viện và những người đang phải vật lộn tìm phương thế trị liệu, những bậc cha mẹ thấy rằng, vì không có tiền lương nên họ sẽ không thể nuôi con. Nhiều người khóc. Chúng ta cũng vậy, từ trái tim của chúng ta, đồng hành với họ, chúng ta cũng bật lên tiếng khóc với tiếng khóc của Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay cho tất cả mọi người.
Trong bài giảng, Đức Thánh Cha đã tập trung vào nỗi xúc động đến rơi lệ của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng Chúa Nhật thứ 5 Mùa Chay.
Trích Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 11, 3-7. 17. 20-27. 33b-45).
Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt”. Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển”.
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa”.
Ðến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.
Người xúc động và hỏi: “Ðã an táng Ladarô ở đâu?” Họ thưa: “Thưa Thầy, xin đến mà xem”. Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do Thái liền nói: “Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!” Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: “Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?” Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: “Hãy đẩy tảng đá ra”. Martha là chị người chết, thưa: “Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày”. Chúa Giêsu lại nói: “Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: “Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con”. Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: “Ladarô! Hãy ra đây!” Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: “Hãy cởi ra cho anh ấy đi”.
Một số người Do Thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người.
Mở đầu bài giảng, Đức Thánh Cha nói:
Chúa Giêsu yêu mến mọi người. Nhưng Ngài có những bạn bè. Điều này bao gồm một mối quan hệ đặc biệt với Ladarô, Martha và Maria. Ngài thường đến ngụ ở nhà của họ.
Chúa Giêsu cảm thấy đau buồn vì bệnh tật và cái chết của bạn mình. Ngài đến ngôi mộ và xúc động bồi hồi. Và Chúa Giêsu bật khóc. Chúa Giêsu, là Thiên Chúa và là con người khóc. Có một thời điểm khác trong Tin Mừng trong đó Chúa Giêsu cũng đã khóc: đó là khi Ngài khóc thương thành Giêrusalem. Chúa dịu dàng dường nào khi Ngài khóc! Ngài khóc từ trái tim. Ngài khóc vì tình yêu. Ngài khóc với trọn lòng mình. Chúa Giêsu luôn khóc vì tình yêu.
Đã bao lần Tin Mừng nhắc lại rằng Chúa Giêsu “đã động lòng thương”
Chúa Giêsu không thể nhìn vào dân chúng mà hững hờ vô cảm. Đôi mắt của Ngài được kết nối với trái tim của Ngài. Chúa Giêsu nhìn bằng mắt, nhưng Ngài cũng nhìn bằng trái tim và có khả năng khóc.
Với tất cả mọi thứ đang xảy ra, với tất cả những người đang khóc vì đại dịch, Đức Thánh Cha mời gọi chúng ta tự hỏi mình có khả năng khóc không.
“Tôi có khả năng khóc không, như Chúa Giêsu chắc chắn đã làm và bây giờ đang làm? Trái tim tôi có giống Chúa Giêsu? Và đối với tôi có quá khó không để có thể nói và làm điều tốt, để giúp đỡ, nếu trái tim tôi đã ra chai đá và tôi không còn có khả năng khóc, hãy cầu xin Chúa ban ân sủng này: Lạy Chúa, xin cho con có thể khóc với Chúa, khóc với những người đang đau khổ của Chúa ngay bây giờ”.
Đức Thánh Cha kết luận bài giảng của Ngài nhắc nhở mọi người rằng nhiều người đang khóc hôm nay. “Chúng ta xin ân sủng để khóc với Chúa Giêsu và không xấu hổ khi khóc”.
“Cầu xin ngày hôm nay đối với tất cả mọi người là một ngày Chúa Nhật của nước mắt”.
Source:Vatican NewsPope at Mass: 'I am thinking of the people who are weeping'
Trong thánh lễ này, ngài cầu nguyện cách riêng cho những người đang phải khóc, và cầu nguyện cho chúng ta còn biết rơi lệ. Mở đầu thánh lễ được phát trực tiếp từ nhà nguyện Casa Santa Marta, Đức Phanxicô nói:
Tôi nghĩ đến rất nhiều người đang phải khóc. Họ là những người bị cô lập, những người bị cách ly, những người già neo đơn, những người phải nằm bệnh viện và những người đang phải vật lộn tìm phương thế trị liệu, những bậc cha mẹ thấy rằng, vì không có tiền lương nên họ sẽ không thể nuôi con. Nhiều người khóc. Chúng ta cũng vậy, từ trái tim của chúng ta, đồng hành với họ, chúng ta cũng bật lên tiếng khóc với tiếng khóc của Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay cho tất cả mọi người.
Trong bài giảng, Đức Thánh Cha đã tập trung vào nỗi xúc động đến rơi lệ của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng Chúa Nhật thứ 5 Mùa Chay.
Trích Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 11, 3-7. 17. 20-27. 33b-45).
Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt”. Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển”.
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa”.
Ðến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.
Người xúc động và hỏi: “Ðã an táng Ladarô ở đâu?” Họ thưa: “Thưa Thầy, xin đến mà xem”. Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do Thái liền nói: “Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!” Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: “Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?” Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: “Hãy đẩy tảng đá ra”. Martha là chị người chết, thưa: “Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày”. Chúa Giêsu lại nói: “Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: “Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con”. Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: “Ladarô! Hãy ra đây!” Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: “Hãy cởi ra cho anh ấy đi”.
Một số người Do Thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người.
Mở đầu bài giảng, Đức Thánh Cha nói:
Chúa Giêsu yêu mến mọi người. Nhưng Ngài có những bạn bè. Điều này bao gồm một mối quan hệ đặc biệt với Ladarô, Martha và Maria. Ngài thường đến ngụ ở nhà của họ.
Chúa Giêsu cảm thấy đau buồn vì bệnh tật và cái chết của bạn mình. Ngài đến ngôi mộ và xúc động bồi hồi. Và Chúa Giêsu bật khóc. Chúa Giêsu, là Thiên Chúa và là con người khóc. Có một thời điểm khác trong Tin Mừng trong đó Chúa Giêsu cũng đã khóc: đó là khi Ngài khóc thương thành Giêrusalem. Chúa dịu dàng dường nào khi Ngài khóc! Ngài khóc từ trái tim. Ngài khóc vì tình yêu. Ngài khóc với trọn lòng mình. Chúa Giêsu luôn khóc vì tình yêu.
Đã bao lần Tin Mừng nhắc lại rằng Chúa Giêsu “đã động lòng thương”
Chúa Giêsu không thể nhìn vào dân chúng mà hững hờ vô cảm. Đôi mắt của Ngài được kết nối với trái tim của Ngài. Chúa Giêsu nhìn bằng mắt, nhưng Ngài cũng nhìn bằng trái tim và có khả năng khóc.
Với tất cả mọi thứ đang xảy ra, với tất cả những người đang khóc vì đại dịch, Đức Thánh Cha mời gọi chúng ta tự hỏi mình có khả năng khóc không.
“Tôi có khả năng khóc không, như Chúa Giêsu chắc chắn đã làm và bây giờ đang làm? Trái tim tôi có giống Chúa Giêsu? Và đối với tôi có quá khó không để có thể nói và làm điều tốt, để giúp đỡ, nếu trái tim tôi đã ra chai đá và tôi không còn có khả năng khóc, hãy cầu xin Chúa ban ân sủng này: Lạy Chúa, xin cho con có thể khóc với Chúa, khóc với những người đang đau khổ của Chúa ngay bây giờ”.
Đức Thánh Cha kết luận bài giảng của Ngài nhắc nhở mọi người rằng nhiều người đang khóc hôm nay. “Chúng ta xin ân sủng để khóc với Chúa Giêsu và không xấu hổ khi khóc”.
“Cầu xin ngày hôm nay đối với tất cả mọi người là một ngày Chúa Nhật của nước mắt”.
Source:Vatican News