100. THỊ LANG THAM QUYỀN CỐ VỊ

Vào thời Võ Tắc Thiên, binh bộ thị lang Hầu Trí Nhất vì tuổi tác cao nên hoàng đế ra lệnh cho về hưu, nhưng Hầu Trí Nhất không muốn tình nguyện về hưu nên nhảy lên chạy xuống để cho hoàng đế thấy sự nhanh nhẹn của mình, mọi người đều cười ông ta và nói:

- “Bất phủ chí sĩ”.

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 100:

Về hưu là chuyện tự nhiên như tre già măng mọc, nhưng măng sẽ không mọc nếu những ông quan già vẫn cứ tham quyền cố vị; hoán chuyển công việc là chuyện tự nhiên như sóng vỗ vào bờ hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, nhưng sóng sẽ không vỗ bờ nếu biển lặng như tờ !

Có nhiều cha sở ở rất lâu nơi giáo xứ và cảm thấy mình có công trạng quá nhiều với giáo xứ, nên khi giám mục hoặc bề trên đổi qua giáo xứ khác thì không đi, lại còn “ăn rơ” với địa phương về vấn đề hộ khẩu để không đi xứ mới, làm cho cha sở mới được bổ nhiệm không đến nhiệm sở được, hoặc làm khó cho giám mục hay bề trên của mình...

Đức Chúa Giê-su đã từ bỏ địa vị Thiên Chúa cao sang của mình để xuống trần gian làm con người hèn hạ thấp hèn, vì Ngài yêu thương thế gian, thì sá chi cái công lao nhiều năm của cha sở nơi một giáo xứ chứ? Nếu mình không đi thì lớp đàn em sao “khả úy” được, nếu mình không vâng lời thì lớp em út sau làm sao “mọc” lên được chứ?

Tham quyền cố vị không chỉ là những ông quan già đến tuổi về hưu mà không muốn về, nhưng còn là nói đến những ông quan trẻ được thuyên chuyển đi qua nơi làm việc khác mà không chịu đi...

Người thế gian nể và kính trọng Giáo Hội và các linh mục là ở chỗ đó: biết vâng lời đi giáo xứ khác, khi mà mình đang làm rất nhiều công trình đạo đời cho giáo xứ mà mình đang coi sóc...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài. csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info