Từ việc bị lật xe tại Quảng Bình làm chết 15 người; từ việc nổ nhà máy tại Beirut, Lebanon, làm chết hàng trăm người và bị thương hơn 5000 người; lũ lụt, chấu chấu xuất hiện đầy dẫy, động đất và thiên tai đang hoành hành gần 3 tháng nay tại Trung Quốc; nhất là gần 1/2 năm đại dịch Virus Covid 19, đã giết chết gần triệu người, bị nhiễm bệnh với con số khủng lồ không đếm hết được vì đang lây lan từng giây phút trên toàn thế giới, ....
Con thuyền của các môn đệ đã bị gió cản trở làm cho việc chèo chống khó khăn và mệt mỏi! Con thuyền bị ngược gió này đang nhắc nhở các môn đệ, nhất là Phê-rô rằng con thuyền không có Thầy là con thuyền đầy gian nan và thử thách; con thuyền vắng bóng sự hiện diện của Thầy Giê-su là con thuyền đối diện với nhiều sự cản trở của ác thần và sự dữ! Con thuyền ngược gió của các môn đệ cần sự trợ giúp của Chúa hơn là tự sức mình chèo chống; (chuyện cá nhân, gia đình hay tập thể sẽ khó giải quyết nếu thiếu đi đời sống cầu nguyện, sự phó thác và lòng trông cậy vào Chúa; ví dụ: gia đình gặp phải sự suy đồi của một người con, người chồng rượu chè, cờ bạc, nghiện ngập, ...) Đây là sóng gió cuộc đời, đây là sóng gió của gia đình, nếu tự mình chèo chống và giải quyết thì sinh ra phàn nàn, kêu ca, chán chường, thất vọng và đương nhiên sẽ rất khó đạt được kết quả, nhưng ngược lại, như các môn đệ, khi có sự hiện của Đức Giê-su trên thuyền thì gió đã lặng im và thuyền đã cập bến an toàn, cũng vậy, đứng trước sự chông chênh con thuyền gia đình, mỗi chúng ta hãy biết mời Chúa đi vào con thuyền đó để “gió” sẽ yên và “biển” sẽ lặng! Mọi chuyện sẽ qua kèm theo bình an và hạnh phúc nếu trong từng giây phút của cuộc đời, mỗi người trong chúng ta biết dành một vị trí cho Chúa trong “chiếc thuyền cuộc đời”! Vì “không có Thầy anh em chẳng làm được gì” (Ga 15, 5), vì thế, để mọi đường đi nước bước của chúng ta trên “con thuyền cuộc đời” vượt qua được sóng gió là đau khổ, bệnh hoạn tật nguyền, là cô đơn hẻo lánh, là tai ương hoạn nạn, ...chúng ta phải biết cầu nguyện, đọc Lời Chúa, Viếng Thánh Thể, là Lần Chuỗi Mân Côi, nhất là siêng năng tham dự Thánh lễ mỗi ngày để qua đó mỗi người luôn luôn gặp gỡ Chúa và được Ngài ở cùng trong mọi biến cố vui buồn của cá nhân, của gia đình!
Quả thật, con thuyền cuộc đời không thể không có gian nan và thử thách, điều quan trọng là chúng ta phải chấp nhận đối diện và chèo chống! Tuy nhiên, nếu chúng ta tự cậy sức mình, tự cho mình là giỏi, tự hào mình giàu có, khôn ngoan, mà không cần sự trợ giúp của người khác, hay loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi “cuộc chơi”, ra khỏi con thuyền thì không chóng thì chầy, con thuyền cuộc đời đó không những gặp khó khăn và gian nan, nhưng sẽ mau chìm bởi quá kiệt sức và đầy “nước” của những thất vọng và đau thương! Vì thế, sự hiện diện của Chúa nơi con thuyền cuộc đời và cuộc sống hết sức cần thiết cho nhân loại nói chung, cho mỗi chúng ta nói riêng! Vì thế, mỗi người hãy tìm mọi cách làm sao “mời” cho được Chúa ngồi vào một vị trí quan trọng trong con thuyền đời mình để có Chúa sẽ có bình an, có Chúa sẽ có hạnh phúc, có Chúa sẽ dễ dàng chèo chống con thuyền đó dẫu có “ngược gió” bởi những lo toan, nhân tai và thiên tai! Được như thế, mỗi người chúng ta sẽ luôn vui vẻ và dấn thân trên mọi nẻo đường mà không ngại khổ và ngại khó! Được như thế, chúng ta dễ dàng mang niềm vui, bình an và hạnh phúc đến cho anh chị, nhất là cho những người đang phải gồng mình vất vả chèo chống những “ngược gió” trên đường đời bởi họ “chưa biết” hay không chịu đón nhận sự trợ giúp của ai đó, nhất là sự trợ giúp của Thiên Chúa Tình Yêu, là Vị Thiên Chúa luôn sẵn sàng đến - gõ cửa và vào nhà nếu người nhà mở cửa và sẽ ở lại để ban ơn giúp sức cho người ấy và chắc chắn rằng gia đình đó, cá nhân đó sẽ được chữa lành và nhận được ân lộc tràn đầy cho con thuyền cuộc đời! Amen!
Linh mục Phaolô Phạm Trọng Phương
Con thuyền của các môn đệ đã bị gió cản trở làm cho việc chèo chống khó khăn và mệt mỏi! Con thuyền bị ngược gió này đang nhắc nhở các môn đệ, nhất là Phê-rô rằng con thuyền không có Thầy là con thuyền đầy gian nan và thử thách; con thuyền vắng bóng sự hiện diện của Thầy Giê-su là con thuyền đối diện với nhiều sự cản trở của ác thần và sự dữ! Con thuyền ngược gió của các môn đệ cần sự trợ giúp của Chúa hơn là tự sức mình chèo chống; (chuyện cá nhân, gia đình hay tập thể sẽ khó giải quyết nếu thiếu đi đời sống cầu nguyện, sự phó thác và lòng trông cậy vào Chúa; ví dụ: gia đình gặp phải sự suy đồi của một người con, người chồng rượu chè, cờ bạc, nghiện ngập, ...) Đây là sóng gió cuộc đời, đây là sóng gió của gia đình, nếu tự mình chèo chống và giải quyết thì sinh ra phàn nàn, kêu ca, chán chường, thất vọng và đương nhiên sẽ rất khó đạt được kết quả, nhưng ngược lại, như các môn đệ, khi có sự hiện của Đức Giê-su trên thuyền thì gió đã lặng im và thuyền đã cập bến an toàn, cũng vậy, đứng trước sự chông chênh con thuyền gia đình, mỗi chúng ta hãy biết mời Chúa đi vào con thuyền đó để “gió” sẽ yên và “biển” sẽ lặng! Mọi chuyện sẽ qua kèm theo bình an và hạnh phúc nếu trong từng giây phút của cuộc đời, mỗi người trong chúng ta biết dành một vị trí cho Chúa trong “chiếc thuyền cuộc đời”! Vì “không có Thầy anh em chẳng làm được gì” (Ga 15, 5), vì thế, để mọi đường đi nước bước của chúng ta trên “con thuyền cuộc đời” vượt qua được sóng gió là đau khổ, bệnh hoạn tật nguyền, là cô đơn hẻo lánh, là tai ương hoạn nạn, ...chúng ta phải biết cầu nguyện, đọc Lời Chúa, Viếng Thánh Thể, là Lần Chuỗi Mân Côi, nhất là siêng năng tham dự Thánh lễ mỗi ngày để qua đó mỗi người luôn luôn gặp gỡ Chúa và được Ngài ở cùng trong mọi biến cố vui buồn của cá nhân, của gia đình!
Quả thật, con thuyền cuộc đời không thể không có gian nan và thử thách, điều quan trọng là chúng ta phải chấp nhận đối diện và chèo chống! Tuy nhiên, nếu chúng ta tự cậy sức mình, tự cho mình là giỏi, tự hào mình giàu có, khôn ngoan, mà không cần sự trợ giúp của người khác, hay loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi “cuộc chơi”, ra khỏi con thuyền thì không chóng thì chầy, con thuyền cuộc đời đó không những gặp khó khăn và gian nan, nhưng sẽ mau chìm bởi quá kiệt sức và đầy “nước” của những thất vọng và đau thương! Vì thế, sự hiện diện của Chúa nơi con thuyền cuộc đời và cuộc sống hết sức cần thiết cho nhân loại nói chung, cho mỗi chúng ta nói riêng! Vì thế, mỗi người hãy tìm mọi cách làm sao “mời” cho được Chúa ngồi vào một vị trí quan trọng trong con thuyền đời mình để có Chúa sẽ có bình an, có Chúa sẽ có hạnh phúc, có Chúa sẽ dễ dàng chèo chống con thuyền đó dẫu có “ngược gió” bởi những lo toan, nhân tai và thiên tai! Được như thế, mỗi người chúng ta sẽ luôn vui vẻ và dấn thân trên mọi nẻo đường mà không ngại khổ và ngại khó! Được như thế, chúng ta dễ dàng mang niềm vui, bình an và hạnh phúc đến cho anh chị, nhất là cho những người đang phải gồng mình vất vả chèo chống những “ngược gió” trên đường đời bởi họ “chưa biết” hay không chịu đón nhận sự trợ giúp của ai đó, nhất là sự trợ giúp của Thiên Chúa Tình Yêu, là Vị Thiên Chúa luôn sẵn sàng đến - gõ cửa và vào nhà nếu người nhà mở cửa và sẽ ở lại để ban ơn giúp sức cho người ấy và chắc chắn rằng gia đình đó, cá nhân đó sẽ được chữa lành và nhận được ân lộc tràn đầy cho con thuyền cuộc đời! Amen!
Linh mục Phaolô Phạm Trọng Phương