Bài giảng thứ 7, 26/9/2020 tuần 25 năm chẵn. Luca 9:43b-45
Kính thưa qúi ông bà và anh chị em.
Bài Phúc Âm của thánh Luca thuật lại khi các môn đệ hãnh diện và vinh dự vì Đức Giêsu thày của họ đã làm nhiều phép lạ, nhưng Ngài lại hắt chậu nước lạnh trên đầu họ: “Con người sắp bị nộp vào tay người đời."
Đây là lời tiên đoán lần thứ ba về cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài. Họ không thể nào hiểu được: Ngài là con Thiên Chúa, làm nhiều phép lạ, rất hữu dụng thực tế và rất nhiều người cũng như họ đang cần Ngài, tại sao Ngài lại tiên đoán tương lai như vậy? Dù với bản tính con người, nhưng người thanh niên Giêsu đã xác định hướng đi và cùng đích của mình: vâng theo thánh ý Chúa Cha để cứu rỗi các linh hồn dù hy sinh mạng sống chính mình, nên Ngài bình thản báo cho các môn đệ biết trước hầu chuẩn bị cho các ngài đừng quá quan tâm đến những gì là phù vân trong trần thế.
Thánh I-nhã trong chương trình linh thao 30 ngày, việc đầu tiên là yêu cầu linh thao viên nhận định “Nền Tảng” của cuộc sống. Ngài nói: “Con người được dựng nên để ngợi khen, tôn kính và phụng sự Thiên Chúa, và nhờ đó cứu rỗi linh hồn mình. Mọi loài khác dưới đất được tạo dựng cho con người, để giúp họ đạt tới cùng đích Đấng Tạo Hoá đặt cho họ. Bởi thế người ta chỉ được sử dụng thọ tạo theo mức độ chúng giúp đạt tới cứu cánh và phải gạt bỏ khi chúng làm cản trở.”
Thiên Chúa là cánh chung chứ không là phương tiện. Những gì Đức Giêsu làm, danh vọng, vinh dự, khả năng, quyền lực, vất chất và ngay cả sự ruồng bỏ, bắt bớ, khổ nạn và cái chết chỉ là phương tiện dẫn tới cùng đích “ngợi khen, tôn kính và phụng sự Thiên Chúa”. Ngài gạt bỏ những gì ảnh hưởng đến hành trình chu toàn sứ mạng của Ngài.
Thật bất hạnh cho con người vì thường xuyên mất phương hướng, cứ tưởng phương tiện là cánh chung nên khi đi tìm hạnh phúc, bình an và sự thỏa mãn lại lầm lộn cho rằng những cái nhất thời là đích thực. Con người đễ dàng thỏa mãn những kết quả nhanh chóng, hoặc hạnh phúc khi những ước muốn và đòi hỏi được thỏa mãn dù chỉ vài giờ. Một khi không được thỏa mãn thì tự làm mình đau khổ.
Có lẽ chúng ta thường nghe than phiền: “Tại sao Chúa lại bắt con khổ như vậy?” Tôi tin rằng, chúa không bắt ai phải đau khổ cả. Khổ là do chính mình. Chúng ta từ chối hoặc không chấp nhận nguyên nhân gây khổ đau, rồi tìm đủ mọi lý do chứng minh rằng đó không phải lỗi của mình. Chúng ta đổ tội cho người khác và cứ khư khư đổ cho họ mà không nhận ra thành kiến, quan niệm và đòi hỏi của mình. Khi không tự giải thoát thi chính mình sẽ bị đau khổ dằn vặt. Chẳng lẽ chúng ta cứ phàn nàn, than thân trách phận và đổ lỗi cho người khác và cho Chúa? “Tại sao Chúa lại bắt con khổ như vậy?” mà không nhận ra chính mình tạo đau khổ cho mình.
Nếu chúng ta không khư khư cho mình là đúng, không đổ lỗi cho người khác, vì mình không đạt được ước muốn và đòi hỏi. Chúng ta hãy đối diện với khúc mắc, với vấn đề đó và coi đó là “"Phù vân, mọi sự đều là phù vân cả !" Chúng cản trở mục đích của đời mình thì hảy bỏ đi. Hãy giải thoát chính mình khỏi những thành kiến, những ý tưởng tạo đau khổ cho mình để được bình an hạnh phúc. Hãy phó thác và xác định lại mục đích của cuộc sống chính mình. Hoặc dùng chúng để đạt được mục đích: “ngợi khen, tôn kính và phụng sự Thiên Chúa”. Có thể Thiên Chúa đã dùng phương tiện này để giúp chúng ta nên thánh và tiến gần cùng đích không? Vậy chúng ta phải nhận định lại cái gì là phương tiện cái gì là cùng đích.
Đức Giêsu đã xác định mục đích của Ngài trong trần thế: “vâng theo thánh ý Chúa Cha để cứu rỗi các linh hồn dù hy sinh mạng sống chính mình.” Ngài đã lấy chính cuộc sống của Ngài để dạy và mời chúng ta xác định lại mục đích của đời mình hầu có thể có một cuộc sống hạnh phúc không những vĩnh cửu đời sau mà còn trong cuộc sống hiện tại. Thực vậy, muốn có một cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu, để cuộc đời không còn phải là phù vân(x Gv 12,8), chúng ta phải sống có mục đích giống Đức Giêsu: “Sống theo ý Cha trên trời, quên mình phục vụ mọi người dưới ánh sáng Tin Mừng, dù biết trước cuối đường phục vụ là Thánh Giá và cái chết đang chờ, nhưng chấp nhận để diễn tả tình yêu trọn hảo, và để minh chứng giá trị chân lý Tin Mừng đem lại hạnh phúc cho những ai đón nhận với tấm lòng tin yêu”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin luôn nhắc nhở và giúp chúng con nhận ra những gì làm chúng con xa rời Chúa, làm chúng con đau khổ và làm đổ vỡ các mối quan hệ, để chúng con biết từ bỏ hầu mang lại hạnh phúc đích thực cho chúng con. Xin cũng giúp chúng con biết đón nhận thánh ý Chúa trong mọi sự vì mọi phương tiện trong trần thế này có thể giúp chúng con nên thánh hơn, và biết dùng mọi loài tạo dựng làm phương tiện ngợi khen, tôn kính và phụng sự Chúa, và nhờ đó cứu rỗi linh hồn mình. Amen.
Xin phúc lành của Thiên Chúa toàn năng: là Cha, và Con và Thánh thần luôn ở cùng anh chị em và gia đình anh chị em luôn mãi. Amen.