Mới khoe sắc trên cành xuân, mới đó,
Mà hôm nay đà héo hắt đời hoa !
Một kiếp hồng nhan, cơn gió thoảng qua !
“Từ đất bụi nên trở về bụi đất” !

Chuyện thế nhân, có không và được mất,
Trạm ga đời kẻ xuống lại người lên…
Nẻo trăm năm cuộc hành lữ chênh vênh,
Sáng nụ hân hoan, chiều hoang cổ mộ !

Xuân chưa hết diệu Hạ đã về nắng đổ,
Thu vẫn còn buồn bão tố đã tràn Đông !
Hạnh phúc đầy môi hay nước mắt cạn dòng,
Vĩa hè cũng qua hay ngai vàng cũng mất…

Kể từ lúc có hạt “Lời” tan vào đất,
Lời Thiên Thu mang kiếp phận mong manh.
Tội lỗi nhân gian hay “tro bụi tạo thành”,
Đã nở lộc thiêng, đã ươm mầm sự sống !

Chiều núi Sọ máu loang và biến động,
Mãi ngàn năm còn lưu chuyện “Vượt Qua” !
Chuyện “Hạt lúa mì mục nát… sẽ đơm hoa”,
Chuyện “Thập Giá, Phục Sinh”, bản “tình ca thế kỷ”.

Dẫu “tro bụi” vẫn ngọc ngà tuyệt mỹ,
Kệ đớn hèn, tội lụy, vẫn đầy ắp yêu thương.
Mùa Chay Thánh, mùa của cuộc lên đường,
(Trong bác ái, nguyện cầu, hy sinh…)
Để tìm lại mùa xuân và vang khúc “Hallêluia” bất tận !

Sơn Ca Linh (Thứ Tư Lễ Tro 2021)