86. PHẬT SỐNG CẦN TIỀN
Đường Tam Tạng đi Tây Thiên thỉnh kinh, đi đến chùa Lôi Âm, thầy trò thấy Phật, Phật dặn dò đệ tử đưa chân kinh cho Đường tăng, trưởng tràng là Ca Diệp kêu khổ đòi Đường tăng điều lợi, Đường tăng bất đắc dĩ phải lấy cái bát bằng vàng mà Đường thiên tử đã ban tặng đưa cho ông ta.
Bát Giới thấy thì rất tức giận về nói với Phật, nhưng Phật lại nói:
- “Đệ tử nhà Phật cũng phải mặc áo ăn cơm, trước đây nước Xả Vệ là Triệu trưởng giả mời các đệ tự xuống núi, chỉ tụng một bản kinh thì được ba đấu ba thăng hột lúa mì bằng vàng, cái bát vàng của mày ấy được bao nhiêu vàng mà đáng nói hử?”
Lời nói ấy làm cho lòng Bát Giới như có lửa mà không có chỗ phát, giống như mũi tên xuyên qua miệng, chỉ biết ôm hận vừa đi vừa nói:
- “Ngày nào cũng trông mong thấy phật sống, té ra phật sống cũng tham tiền !”
Đường tăng nói:
- “Đồ đệ thôi đừng phiền não nữa, chúng ta về thôi, thiếu không được thì đi giúp người ta tụng kinh vậy”.
(Tiếu Tán)
Suy tư 86:
Thánh sống, phật sống thường là những người đạo đức thánh thiện không tham lam, không trộm cắp, không ghen ghét, không gian dâm, không vu oan giá họa cho người khác, không nói hành nói tỏi.v.v…
Trong phần mở đầu thư gởi cho các giáo đoàn Ê-phê-sô, Phi-lip-phê và Cô-lô-sê, thánh Phao-lô tông đồ đã gọi họ là dân thánh bởi vì họ là những anh em tín hữu trong Đức Kitô, như vậy tất cả những người Ki-tô hữu đều được gọi nên thánh ngay khi còn ở thế gian này, cho nên –có thể nói- người Ki-tô hữu là thánh sống.
Nhưng có những “thánh sống” tham tiền đến nỗi bỏ cả Chúa và Mẹ, có những “thánh sống” mê danh vọng hơn mê sự nghèo khó, có những “thánh sống” thích bon chen với đời hơn là thích cầu nguyện, có những “thánh sống” khoái của ngon vật lạ hơn sự đạm bạc, có những “thánh sống” hay ghen ghét người khác hơn là yêu thương, có những “thánh sống” thích nói hành nói tỏi hơn là nói lời an ủi khích lệ người khác…
Người Ki-tô hữu là người được mời gọi chia sẻ thập giá với Đưc Chúa Giê-su, và đồng thời cũng được mời gọi hưởng đời hạnh phúc vĩnh hằng với Thiên Chúa.
Đó là một hạnh phúc lớn lao không phải ai cũng được !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Đường Tam Tạng đi Tây Thiên thỉnh kinh, đi đến chùa Lôi Âm, thầy trò thấy Phật, Phật dặn dò đệ tử đưa chân kinh cho Đường tăng, trưởng tràng là Ca Diệp kêu khổ đòi Đường tăng điều lợi, Đường tăng bất đắc dĩ phải lấy cái bát bằng vàng mà Đường thiên tử đã ban tặng đưa cho ông ta.
Bát Giới thấy thì rất tức giận về nói với Phật, nhưng Phật lại nói:
- “Đệ tử nhà Phật cũng phải mặc áo ăn cơm, trước đây nước Xả Vệ là Triệu trưởng giả mời các đệ tự xuống núi, chỉ tụng một bản kinh thì được ba đấu ba thăng hột lúa mì bằng vàng, cái bát vàng của mày ấy được bao nhiêu vàng mà đáng nói hử?”
Lời nói ấy làm cho lòng Bát Giới như có lửa mà không có chỗ phát, giống như mũi tên xuyên qua miệng, chỉ biết ôm hận vừa đi vừa nói:
- “Ngày nào cũng trông mong thấy phật sống, té ra phật sống cũng tham tiền !”
Đường tăng nói:
- “Đồ đệ thôi đừng phiền não nữa, chúng ta về thôi, thiếu không được thì đi giúp người ta tụng kinh vậy”.
(Tiếu Tán)
Suy tư 86:
Thánh sống, phật sống thường là những người đạo đức thánh thiện không tham lam, không trộm cắp, không ghen ghét, không gian dâm, không vu oan giá họa cho người khác, không nói hành nói tỏi.v.v…
Trong phần mở đầu thư gởi cho các giáo đoàn Ê-phê-sô, Phi-lip-phê và Cô-lô-sê, thánh Phao-lô tông đồ đã gọi họ là dân thánh bởi vì họ là những anh em tín hữu trong Đức Kitô, như vậy tất cả những người Ki-tô hữu đều được gọi nên thánh ngay khi còn ở thế gian này, cho nên –có thể nói- người Ki-tô hữu là thánh sống.
Nhưng có những “thánh sống” tham tiền đến nỗi bỏ cả Chúa và Mẹ, có những “thánh sống” mê danh vọng hơn mê sự nghèo khó, có những “thánh sống” thích bon chen với đời hơn là thích cầu nguyện, có những “thánh sống” khoái của ngon vật lạ hơn sự đạm bạc, có những “thánh sống” hay ghen ghét người khác hơn là yêu thương, có những “thánh sống” thích nói hành nói tỏi hơn là nói lời an ủi khích lệ người khác…
Người Ki-tô hữu là người được mời gọi chia sẻ thập giá với Đưc Chúa Giê-su, và đồng thời cũng được mời gọi hưởng đời hạnh phúc vĩnh hằng với Thiên Chúa.
Đó là một hạnh phúc lớn lao không phải ai cũng được !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info