Kính thưa quý vị và anh chị em,

Chúa Nhật 1 tháng Tám Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 18 Mùa Thường Niên. Bài Tin Mừng trình bày với chúng ta về lời hứa của Chúa Kitô: “Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, lúc đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền và đến Caphácnaum tìm Chúa Giêsu. Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống muôn đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”.

Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.

Họ thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”. Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”.

Họ liền thưa Người rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”. Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ”.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em!

Khung cảnh ban đầu của bài Tin Mừng trong phụng vụ hôm nay (xem Ga 6:24-35) cho chúng ta thấy một số con thuyền đang tiến về Caphácnaum: đám đông đang đi tìm Chúa Giêsu. Chúng ta có thể nghĩ rằng đây là một điều rất tốt, nhưng Phúc Âm dạy chúng ta rằng tìm kiếm Thiên Chúa thôi thì chưa đủ đâu; chúng ta cũng phải hỏi tại sao chúng ta tìm kiếm Ngài. Thật vậy, Chúa Giêsu nói: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê “ (câu 26). Thực tế là dân chúng đã chứng kiến phép lạ hóa bánh ra nhiều, nhưng họ không hiểu được ý nghĩa của cử chỉ đó: họ dừng lại ở phép lạ bên ngoài, họ dừng lại ở chiếc bánh vật chất: chỉ ở đó, không đi xa hơn, để có thể hiểu được ý nghĩa của điều này.

Đây là câu hỏi đầu tiên chúng ta có thể tự hỏi: tại sao chúng ta tìm kiếm Chúa? Tại sao tôi tìm kiếm Chúa? Đâu là động lực cho đức tin của tôi, cho đức tin của chúng ta? Chúng ta cần phải phân định điều này, bởi vì trong số nhiều cám dỗ mà chúng ta gặp phải trong cuộc sống, trong số rất nhiều cám dỗ, có một cám dỗ mà chúng ta có thể gọi là cám dỗ thờ ngẫu tượng. Đó là điều thúc đẩy chúng ta tìm kiếm Thiên Chúa để sử dụng cho chính mình, để giải quyết các vấn đề, để nhờ Ngài chúng ta đạt được những gì chúng ta không thể tự mình có được, vì lợi ích của chúng ta. Nhưng theo cách này, đức tin vẫn còn hời hợt và thậm chí, tôi có thể nói đó là đức tin hệ tại vào phép lạ: chúng ta tìm kiếm Chúa để nuôi chúng ta và sau đó quên đi Ngài khi chúng ta đã no nê. Trung tâm của đức tin non nớt này không phải là Thiên Chúa, mà là những nhu cầu của chính chúng ta, chỉ nghĩ đến lợi ích của chúng ta, nhiều thứ… Trình bày nhu cầu của chúng ta với lòng Chúa là đúng, nhưng Chúa, Đấng hành động vượt xa sự mong đợi của chúng ta, trước hết muốn sống với chúng ta trong mối quan hệ yêu thương. Và tình yêu đích thực là không vụ lợi, là tự do: yêu chỉ vì muốn được hồi đáp một ân huệ thì không phải là yêu! Đó là vụ lợi; và rất thường xuyên trong cuộc sống, chúng ta bị thúc đẩy bởi tư lợi.

Câu hỏi thứ hai mà đám đông hỏi Chúa Giêsu có thể giúp chúng ta: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” (Câu 28). Như thể những người bị Chúa Giêsu khiêu khích, đang nói: “Làm sao chúng tôi có thể thanh tẩy việc tìm kiếm Thiên Chúa? Làm thế nào để chúng tôi đi từ một đức tin hệ tại vào phép lạ, chỉ nghĩ đến nhu cầu của bản thân, thành một đức tin đẹp lòng Thiên Chúa?” Và Chúa Giêsu chỉ đường: Người trả lời rằng công việc của Thiên Chúa là tiếp đón Đấng mà Chúa Cha đã sai đến, tức là đón tiếp chính Ngài, là Chúa Giêsu. Nó không phải là thêm vào các thực hành tôn giáo hoặc tuân theo các giới luật đặc biệt; nhưng là chào đón Chúa Giêsu, chào đón Ngài vào cuộc sống của chúng ta, sống một câu chuyện tình với Chúa Giêsu. Chính Ngài sẽ thanh tẩy đức tin của chúng ta. Chúng ta không thể làm điều này một mình. Nhưng Chúa muốn có một mối quan hệ yêu thương với chúng ta: yêu Ngài trước đã, trước những điều chúng ta nhận và làm. Hãy có một mối quan hệ với Ngài vượt ra ngoài logic của lòng vụ lợi và tính toán.

Điều này áp dụng cho Thiên Chúa, nhưng điều ấy cũng áp dụng cho các mối quan hệ với con người và với xã hội của chúng ta: khi chúng ta tìm kiếm sự thỏa mãn nhu cầu của mình trước hết và trên hết, chúng ta có nguy cơ lợi dụng con người và khai thác các tình huống cho mục đích riêng của chúng ta. Đã bao nhiêu lần chúng ta nghe nói về một người nào đó: “Anh ta lợi dụng mọi người và sau đó quên họ đi”? Lợi dụng người ta vì lợi ích của mình: điều này thật tệ. Và một xã hội đặt lợi ích ở trung tâm thay vì con người, là một xã hội không tạo ra sự sống. Lời mời gọi của Tin Mừng là thế này: thay vì chỉ quan tâm đến bánh vật chất nuôi sống chúng ta, chúng ta hãy đón nhận Chúa Giêsu như bánh sự sống, và bắt đầu từ tình bạn của chúng ta với Ngài, và hãy học cách yêu thương nhau. Tự do và không tính toán. Tình yêu trao ban tự do không toan tính, không lợi dụng con người, tự do, độ lượng, cao cả.

Giờ đây, chúng ta hãy cầu xin Đức Trinh Nữ Rất Thánh, Đấng đã sống câu chuyện tình yêu đẹp nhất với Thiên Chúa, ban cho chúng ta ân sủng để chúng ta mở lòng ra gặp gỡ Con của Mẹ.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến,

Tôi nhiệt liệt chào mừng tất cả anh chị em, những tín hữu của Rôma và những người hành hương từ các quốc gia khác nhau.

Đặc biệt, Chúa Nhật này tôi cũng có niềm vui được chào đón nhiều nhóm người trẻ khác nhau: những người đến từ Zoppola, thuộc giáo phận Concordia-Pordenone; những người đến từ Bologna, những người đã đạp xe theo Via Francigena từ Orvieto đến Rôma; và những trại hè được tổ chức tại Rôma bởi các Nữ tu Môn đệ của Thầy Chí Thánh. Tôi cũng chào đón những người trẻ tuổi và các nhà giáo dục của nhóm “Theo chúng tôi” từ Villa Iris di Gradiscutta di Varmo, ở tỉnh Udine, với tình cảm quý mến.

Tôi nhìn thấy một số lá cờ của Peru và tôi chào anh chị em, những người Peru vừa có Tổng thống mới. Cầu xin Chúa chúc lành luôn cho đất nước của bạn!

Chúc anh chị em một ngày Chúa Nhật an lành và tháng 8 an lành... Nóng quá, nhưng mong sao bình yên! Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc một bữa trưa ngon miệng và xin tạm biệt!
Source:https://press.vatican.va/content/salastampa/it/bollettino/pubbli