Ngày xưa ấy dân tiến vào sa mạc
Is-ra-el tìm đất hứa Chúa ban
Lòng hoang mang ý Chúa chẳng rõ ràng
Dân lầm than trách Ngài làm đói khổ.
Dân nào biết Chúa theo họ từng bước
Ngài nghe thấu tiếng họ, tiếng oán than.
Bánh Man-na, chim cút thật dư tràn
Chúa nuôi họ qua hành trình vượt khó.
Ngày hôm nay câu chuyện miền Đất hứa
Đang lặp lại khi đại dịch lan tràn
Tiếng van xin cầu cứu khắp nhân gian
Lạy Thiên Chúa xin Ngài mau cứu chữa!
Biết bao người đang cơ cùng đói khổ
Chúa ở đâu? Ngài có thấu đau thương?!
Chợt nhận ra tiếng Chúa nói: can trường!
Sống tin yêu, sẻ chia và bác ái.
Lời đáp trả: “lá lành đùm lá rách”
Rau không đồng, gạo, mắm muối chung chia
Gánh khổ đau được san sẻ đôi bề
Giúp người người giảm vơi đi thất vọng.
Trong đau thương bao người nghe tiếng gọi
Nhập ngành y bằng dũng khí tâm linh
Giúp bệnh nhân cơn “thập tử nhất sinh”
Cùng bác sĩ tại tuyến đầu nguy cấp.
Chúa! Chúa ơi, con tin Ngài đã thấu
Nỗi thương đau cùng mất mát chia lìa
Đan lời kinh và nghĩa cử sẻ chia
Cùng lễ tế “Mô-sê thời Dân mới”.
Để van nài Chúa cứu giúp nhân gian
Vượt thử thách thời “Cô-vy hoang mạc”
Qua biển sầu, thoát cuộc sống nguy nan
Được đoàn tụ, được bình an vui sống.
Chúa! Chúa ơi! con tin Ngài đón nhận
Tiếng khẩn cầu của nhân loại nài van!
Nhờ công nghiệp Chúa Cứu Thế từ nhân
Cho trần thế kết ngừng cơn đại dịch.
Nữ tu Maria Vũ Thị Thu Thảo
Hội Dòng Đa Minh Thánh Tâm