Trích Tin Mừng Theo Thánh Luca. 12: 35-38

35“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em : Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.

Kính thưa quý ông bà anh chị em,

Con xin mời quý ông bà anh chị em cùng con suy niệm đoạn tin Mừng theo thánh Lu-ca mà chúng ta vừa nghe với những suy tư đơn sơ trong sự hiểu biết hạn hẹp và kinh nghiệm sống còn rất ít ỏi của con.

Thường thì đoạn Tin mừng mà chúng ta vừa nghe vẫn được giảng là bài học mà Đức Giê-su muốn dạy cho các môn đệ về mối phúc của sự Tỉnh thức và Trung tín đối với Thiên Chúa. Đức Giê-su đề cập đến ngày cánh chung riêng của mỗi người chúng ta khi được Chúa gọi về. Không ai biết được ngày nào giờ nào nhưng mỗi người chúng ta đều phải sống trong sự tỉnh thức như là người đợi chủ đi ăn cưới về để khi chủ về tới và gõ cửa là mở ngay. Hình ảnh “thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn” muốn nói đến cách thức sẵn sàng của tâm hồn chúng ta. Đèn thắp sáng là hình ảnh đức tin, thắt lưng cho gọn là hình ảnh của đức mến, và việc ngay lập tức mở cửa là hình ảnh của niềm hy vọng, sự mong chờ Chúa đến, chính là đức cậy. Nếu chúng ta lưu ý, chúng ta sẽ thấy là ngay khi chủ về và thấy người đầy tớ trung tín tỉnh thức thì ngay lập tức vị trí giữa chủ và người đầy tớ được thay đổi, người chủ thắt lưng, đưa người đầy tớ vào bàn ăn, và đến bên từng người đầy tớ mà phục vụ. Đó không phải là phần thưởng của chủ cho đầy tớ mà thực sự nói lên được rằng mối tương quan giữa người đầy tớ và người chủ đã thay đổi. Những người đầy tớ trung thành trong tỉnh thức đã trở nên những người khách quý, những ngươi bạn thân của chính người chủ.

Việc đọc đoạn Tin mừng trên dưới tương quan tình yêu giữa người tín hữu với Thiên Chúa sẽ giúp cho chúng ta thấy được Tỉnh thức và Trung tín không phải là bổn phận trên dưới nặng nề mà chính là sự đợi chờ trong yêu thương. Như người vợ chuẩn bị cơm nước sẵn sàng đợi chồng đi làm về để dùng bữa trưa. Nhưng rồi người chồng vì bận việc mà về muộn. Đẩy cửa bước vào thì anh thấy giữa nhà kê chiếc chiếu ăn cơm và kế bên mâm cơm còn nguyên như mới dọn dù đã nguội lạnh được đậy điệm cẩn thận, người vợ nằm thiếp đi. Chính vì yêu thương, tin tưởng và hy vọng người chồng sẽ trở về để dùng cơm với mình như mọi bữa, người vợ kiên định đợi chờ rồi ngủ thiếp đi. Dù là ngủ, nhưng rõ ràng người vợ ấy đã tỉnh thức trong yêu thương và trung tín với sự quan tâm, chăm sóc chu đáo dành cho người chồng mà mình đã kết tóc, xe tơ. Ngày nay, khi mà gần như ai ai cũng có điện thoại di động, hình ảnh người vợ đợi chồng về dùng bữa lâu quá rồi vì mệt mà thiếp đi có lẽ không còn nữa nhưng ý nghĩa sâu xa của tình yêu trọn vẹn trong hy vọng, tin tưởng vẫn ẩn mình trong những hình thức mới. Thiên Chúa như người chồng đi làm xa, không biết khi nào trở về nhưng chắc chắn sẽ trở về. Còn hình ảnh của người vợ đợi chồng trở về chính là những người tín hữu chúng ta. Chẳng ai biết được ngày giờ mà Chúa sẽ gọi mình về. Bài học cho chúng ta là chúng ta phải luôn giữ cho đức tin, đức cậy, đức mến đối với Đức Giê-su Ki-tô phục sinh được vững vàng dù là có phải đối diện với khó khăn, thử thách nguy hiểm đến tính mạng đi nữa. Giữa lúc đại dịch hoành hành khắp nơi, kinh tế đi xuống, người người lo thủ thân âu cũng là điều có thể hiểu, nên làm. Tuy nhiên, lời Chúa nhắc nhở chúng ta phải thắt lưng cho gọn để yêu thương, giúp đỡ anh chị em chúng ta chứ không phải chỉ khư khư lo cho bản thân. Bởi lẽ hết những ai tin vào Đức Giê-su và giữ đèn đức tin cháy sáng bằng dầu cầu nguyện đều sẽ phải giữ lấy điều răn trọng nhất mà ngài dạy là “Mến Chúa trên hết mọi sự và yêu thương người thân cận như chính mình.” Đó mới chính là sự chuẩn bị thích đáng nhất, là đợi chờ tình yêu trọn vẹn trong phúc trường sinh. Đó mới chính là hình ảnh của người vợ thực sự đợi chờ người chồng trở về để dùng bữa dù là phải đói và thiếp đi. Nếu như chúng ta không thực hiện điều người truyền dạy là “Anh em hãy yêu thương nhau như chính Thầy đã yêu thương anh em” thì đâu sẽ là dấu chỉ nhận ra chúng ta là môn đệ của Chúa Ki-tô, Đấng đã yêu thương đến cả những kẻ kết án và đóng đinh Ngài? Ước chi mỗi người chúng ta luôn luông sống Điều Răn Quan Trọng Nhất là Mến Chúa – Yêu Người mọi lúc mọi nơi, nhất là giữa đại dịch này để bất cứ khi nào giờ của chúng ta đến, chính Thiên Chúa sẽ phục vụ bàn tiệc của chúng ta trong Nước Trời vì chính chúng ta đã luôn sống yêu thương, phục vụ giữa anh chị em mình với đức tin, đức cậy, đức mến dành cho Ngài.

Cầu Nguyện: Lạy Chúa, giữa lúc đại dịch đang hoành hành, chúng con chẳng được đến nhà thờ tham dự Bàn Tiệc Chúa. Xin Chúa giúp cho chúng con luôn giữ cháy sáng ngọn đèn đức tin bằng dầu cầu nguyện cá nhân và gia đình. Xin Chúa giúp chúng con luôn thắt đai yêu thương để phục vụ và giúp đỡ hết những ai trong lối xóm, trong công sở, trong khả năng của chúng con. Để rồi khi giờ đến, xin cho chúng con biết lập tức mở cửa đón Chúa trong hy vọng về phúc Trường Sinh mà Người đã hứa ban. Amen.