Ý kiến độc giả: gửi Ban Quản lý Đường sắt đô thị Saigòn, cơ quan cho sửa chữa vũ trường

Thưa các Bác: Tui là đứa nhóc, từng bị bà nuôi dạy trẻ đánh mấy bận trong ngôi nhà giữ trẻ gia đình.

Tụi tui đến đây vì người ta không xây trường Mầm non cho tụi tui học, đứa thì nhà gần trường, nhưng nghèo không đủ tiền vào trường. May thay, tụi tui còn sống đến hôm nay cũng là phước đức! Chứ như các cháu ở Biên Hòa trong tay các bà như Bà Quảng Thị Kim Hoa (ngày 17/3/2008 bị đưa ra xét xử) thì cũng có ngày toi mạng!

Ủy Ban lập biên bản với các nữ tu ngày 15.12.2007
Gần đây, nghe Thợ Gốm kể có nhiều người VIP đến chiếm trường Mẫu giáo Măng Non, tui đây nhớ lại phận mình mà xót xa lòng và thương cho tụi nhó và mong chờ xem Ông Phó Chủ Tịch UBND TP ứng xử thế nào.

Thế mà sáng nay tui thật thất vọng vì thấy Ban Quản lý đường sắt, nguyên con ruột của UBNDTP mà cũng theo đòi các VIP và “COCC”đến “dành ăn” với các cháu mầm non. Tui không hiểu tại sao các Bác thích lập văn phòng tại “Vũ trường từng bị công an vịn”. Tinh thần các Bác có đủ minh mẫn khi ngồi làm việc tại các phòng vốn là phòng “Karaokê” của các VIP? Hơn nữa, khi các bác lấy “Luật ăn cướp” như lời của Lữ Giang để có chỗ lo hệ thống giao thông, thì e rằng người đi đường cũng dùng “luật rừng” để đi lại. Bởi con dân phải theo gương các Bác! Hic, thế thì đừng mong giảm bớt nạn kẹt xe trong tương lai!!!

Úi chà! Nếu tui có con để đi học, tui cũng không muốn cho nó vào Trường ở 32 Bis này, bởi cứ tưởng tượng cảnh con tui học nơi vốn là chỗ ăn chơi là tui rùng mình! Tiện đây tui cũng muốn con kiến mà kiện được củ khoai lấy nhà thì phải đập vũ trường, tiếp đó để trống một năm cho nó bay mùi tanh hôi, rồi rước Đức Hồng y và quý Cha đến làm phép thanh tẩy lô đất, cuối cùng mới xây trường. Theo ý tui các soeurs xây “Trung tâm tư vấn cho người nghiện hút và sida” thì tốt nhất!

Tui muốn thưa với Ban Quản lý Đường sắt là: các Bác đừng bon chen, vì nếu tôn giáo không làm đơn kiện đòi nhà thì các bác còn khuya mới ký được hợp đồng thuê được cơ sở 32 bis Nguỵễn Thị Diệu. Người ta cho thuê tới 15 năm kia mà. Chưa hết, sau 15 năm thì người ta cũng có thể được xem xét mua nhà, lúc đó, nếu đến đây các bác chỉ có thể hát karaokê và nhảy nhót mà thôi!

Ủy Ban lại lập biên bản ngày 17.3.2008 với các nữ tu
Tiếp nữa, đọc hai biên bản ngưng đập phá sửa chữa của Thợ Gốm gởi, tui đây thấy tội nghiệp cho Ông Phó Chủ tịch UBND Phường 7, Quận 3, cho Anh Nguyễn Phước Thịnh, Đại diện Ban Quản Lý Đường sắt Đô thị TP, ông Phó ban Tôn giáo Q.3, bà Chủ Tịch Hội Phụ Nữ Q.3, bởi quý vị đã “không có cách nào” giữ được lời cam kết trên giấy trắng mực đen với Tôn giáo. Các vị lại đang sống trong một Thành phố lớn nhất nhì Việt Nam! Ôi Pháp chế Nước nhà là thế, tui biết làm sao??? Tui đây còn lo cho các vị ký tên vào biên bản cam kết ngưng sửa chữa xây dựng lần 2. Bây chừ thì các vị cấp cao hơn đang cam đảm đứng ra “đứng mũi chịu sào”. Nếu không con kiến đâu chịu bò về. Các vị trong UBND TP thì tránh mặt bởi khi người ta xin đối thoại tại văn phòng tiếp khách của UBND thì không muốn, giờ lại xuống đối thoại tại vũ trường???

Tui đây cũng dựa hơi lời phát biểu của Luật sư Minh sau phiên toà xét xử lưu động chị Kim Hoa chiều nay, để thưa trình đôi điều với Luật sư Minh. Số là Hội Đồng xét xử đã tuyên phạt bà Hoa 18 tháng tù giam và buộc bồi thường 6,8 triệu đồng vì tội cố ý gây thương tích đối với trẻ gởi ở nhà mình. LS Minh cho rằng án như vậy là quá nặng, chỉ cần xứ án tù treo là đủ sức răn đe… Hơn nữa LS Minh cũng bày tỏ thái độ không hài lòng về vệc xử lý những cơ quan có trách nhiệm. Theo ông đây là trách nhiệm của ngành giáo dục, địa phương đã không được đề cập đến. Quý vị nghĩ về vụ Trường Mẫu giáo biến thành vũ trường thì suy được trách nhiệm của ai kèm theo. (Chân lý đơn giản: không có trường người ta mới đem con bỏ nơi khác!).

Thưa Luật sư, Luật sư thừa biết là nếu họ có bị đem ra xem xét thì khung hình cao nhất là thiếu tinh thần trách nhiệm, cố ý làm sai nguyên tắc, một lỗi chung chung nhẹ hều đặc biệt dành cho cán bộ Nhà nước…Đó là nguyên tắc quán triệt cái mà Montesquieu gọi là “Espprit des Lois” tức là tinh thần pháp luật. Cần hiểu rằng, ngoài cái pháp luật bảo vệ người vô tội, còn phải có một thứ pháp luật để bảo vệ người có tội!

Tui cũng có đọc một tài liệu trong đó có ghi lại một bức thư của Lê Nin gởi Đảng bộ Mat-cơ-va ngày 14/3/1922 có đoạn nhấn mạnh “Phải trừng phạt các đảng viên cộng sản phạm tội nghiêm khắc hơn so với những người ngoài Đảng… thật là nhục nhã và quái đản khi một Đảng cầm quyền lại đi bảo vệ những tên vô lại của mình!” Luật sư đọc dòng này đừng nổi giận bởi khi ấy vào năm 1922, lúc đó chưa có các thuật ngữ tân tiến như bây giờ: thiếu tinh thần trách nhiệm, cố ý làm sai nguyên tắc…và gì nữa luật sư thừa sức kể thêm.