Có nhiều giọng nói khác nhau. Người thích giọng này, kẻ khác thích giọng nọ. Mỗi người một kiểu, không giọng nào giống giọng nào. Trầm bổng, cao thấp, thánh thót ngâm nga, ngọt ngào, chua chát hay khàn khàn nhừa nhựa. Mỗi giọng phát ra một âm thanh đặc biệt, làn sóng phát âm cao thấp là đặc tính riêng của từng người. Có giọng từa tựa nhau. Không có giọng giống hệt nhau. Vì lí do đó mà ca sĩ thu hút độc giả ghiền giọng hát của họ. Chỉ cần nghe qua dĩa nhạc hay câu nói, người nghe xác định đích danh giọng vừa nghe.
ẤN TƯỢNG
Giọng nói chiếm một địa vị quan trọng trong cách xử thế và biểu lộ tình cảm. Qua đối thoại hay quan sát vài cử điệu đủ gây nên ấn tượng tốt xấu đối với người đó. Ấn tượng ban đầu chiếm ưu thế trong phán đoán về một người.
Nghe nói thấy mà ghét.
Nghe nói thật dễ thương.
Nghe qua biết là xạo.
Nghe thấy mất cảm tình.
Nghe qua biết dân vùng nào.
Nghe không tin được.
Nghe qua biết là dân nịnh bợ, đon hót.
Không chỉ con người mới biết phân biệt giọng của người. Con vật nhận giọng của chủ. Người ta huấn luyện chim nói, chó nghe, cá heo múa, voi đóng xiệc vì chúng nhận được giọng chủ. Hiểu chủ nhiều ít không rõ nhưng làm theo lệnh chủ là một thực tế rõ ràng.
CHỦ CHIÊN
Người chăn chiên dùng hình ảnh này nhắc nhở đàn chiên của mình. Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Chiên nghe biết giọng mục tử và đáp trả. Dù xa, dù gần, dù bận rộn cũng cố gắng đáp lại tiếng gọi. Đáp trả tiếng gọi bằng nhiều cách khác nhau.
VÌ YÊU
Trong tất cả các câu đáp trả. Đáp trả vì yêu, vì mến, thích và kính trọng mục tử là cách đáp trả cao quý hơn cả vì đáp trả đến từ trái tim, từ tấm lòng chân thành. Con tim mục tử phát ra làn sóng yêu thương và chiên đáp lại tình yêu đó. Hai khối tình gặp nhau: tình mục tử, tình chiên gắn bó.
PHÓ THÁC
Đáp trả vì tin tưởng, phó thác vì tin rằng mục tử nhìn xa, hiểu rộng biết nhiều và luôn ước mong điều tốt lành cho đàn chiên, chăm lo cho sự an toàn của chiên. Mục tử nhận ra nguy hiểm trước mắt, tiên đoán nguy hiểm trong tương lai. Thấy nguy lên tiếng gọi thu chiên về đàn, giúp chiên tránh tai nạn. Chiên đọc được ý nghĩ thầm kín tốt lành của mục tử và nhận ra lòng mến thiết tha mục tử dành cho. Vì thế chiên yên tâm, một lòng phó thác cuộc đời cho mục tử.
SỢ HÃI
Có trường hợp đáp trả vì sợ hình phạt. Không vâng lời sớm muộn gì cũng bị phạt nên tốt hơn hết đáp trả tránh phiền hà, than khóc sau này. Không đáp trả vì yêu mến mà mong làm tròn lề luật, tránh bị phạt, bị quở trách. Như thế không sợ mục tử mà sợ cây trượng của mục tử.
PHẦN THƯỞNG
Nhiều chiên nghĩ đến phần thưởng, nước thiên đàng mà ráng đáp trả tiếng gọi. Cứ làm đi đời sau Chúa trả công là câu nói khuyến khích, nâng đỡ hỗ trợ nhau khi hoạn nạn, lúc gặp sự khó, chán chường.
TẤM LÒNG VÀNG
Dù đáp trả với mục đích gì đi nữa thì mục tử cũng thấy an tâm hơn là chiên không nghe. Chiên đáp trả nhiều, nhận nhiều; đáp trả ít nhận ít. Chiên không đáp trả, chọn đi đường riêng. Sói rừng đến chiên tự chống đỡ. Thắng trầy da tróc vảy, thua làm mồi cho sói rừng, thú dữ. Chiên xa đàn chủ không đành lòng bỏ chiên cho sói rừng cấu xé, chủ vẫn âm thầm theo sau và sẵn sàng trợ giúp một khi chiên ngỏ lời xin giúp.
Chiên bất mãn vì bất cứ lí do gì mục tử nhân lành không bao giờ bỏ chiên. Khuyên bảo lí luận chiên nào có nghe. Can ngăn không xong, cản bước không được mục tử đành chào thua. Mục tử nhân lành đau lòng nhìn chiên đi hoang, cắn răng chịu đau. Thương chiên, biết chiên khổ, chiên gặp nguy, cứu không được vì chiên không muốn được cứu. Chiên đang tâm bỏ đàng lành, nghe lời khuyến dụ hoang đường, tin lời hứa hão huyền sớm muộn gì cũng sập bẫy. Chiên nào nhận ra nguy hiểm đang rình rập, chiên nào quan tâm nỗi lòng chủ chiên. Chọn con đường một chiều quyết tâm ra đi. Những ngày tháng hạnh phúc sống chung đàn, chiên làm ngơ.
CHAI ĐÁ
Nghe giọng nói hiểu cõi lòng. Khi cõi lòng đóng lại càng nói càng thừa, cõi lòng càng đóng kín, phản ứng chống lại càng mạnh. Tâm trạng của chiên bỏ đàn là thế, lòng chiên ra chai đá. Tấm lòng và giọng chủ chiên không thay đổi. Chiên không nhận ra lòng mình đã thay đổi chỉ biết đối kháng vì chiên nghĩ về mình nhiều quá, chú trọng đến mình nhiều quá mà quên là ngoài chiên ra còn có chiên khác cần chăm lo. Còn có những chiên lạc đàn cần mang về. Còn có chiên thương tích cần băng bó. Còn có chiên đau yếu cần thuốc thang. Chủ có cả đàn chiên cần chăm lo. Chiên khôn nghĩ đến nhu cầu của chiên khác để giúp đỡ, đời chiên hết u sầu. Chiên luôn nghĩ đến mình, đời chiên sẽ khổ đau vì cho đi chính là nhận lãnh.
TÌM BÀI CŨ:
Suy Niệm: http://www.stmarksinala.net.au/suyniem.html
Truyện ngắn: http://www.stmarksinala.net.au/truyen.html
Hình ảnh: http://www.stmarksinala.net.au/Photos.html
ẤN TƯỢNG
Giọng nói chiếm một địa vị quan trọng trong cách xử thế và biểu lộ tình cảm. Qua đối thoại hay quan sát vài cử điệu đủ gây nên ấn tượng tốt xấu đối với người đó. Ấn tượng ban đầu chiếm ưu thế trong phán đoán về một người.
Nghe nói thấy mà ghét.
Nghe nói thật dễ thương.
Nghe qua biết là xạo.
Nghe thấy mất cảm tình.
Nghe qua biết dân vùng nào.
Nghe không tin được.
Nghe qua biết là dân nịnh bợ, đon hót.
Không chỉ con người mới biết phân biệt giọng của người. Con vật nhận giọng của chủ. Người ta huấn luyện chim nói, chó nghe, cá heo múa, voi đóng xiệc vì chúng nhận được giọng chủ. Hiểu chủ nhiều ít không rõ nhưng làm theo lệnh chủ là một thực tế rõ ràng.
CHỦ CHIÊN
Người chăn chiên dùng hình ảnh này nhắc nhở đàn chiên của mình. Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Chiên nghe biết giọng mục tử và đáp trả. Dù xa, dù gần, dù bận rộn cũng cố gắng đáp lại tiếng gọi. Đáp trả tiếng gọi bằng nhiều cách khác nhau.
VÌ YÊU
Trong tất cả các câu đáp trả. Đáp trả vì yêu, vì mến, thích và kính trọng mục tử là cách đáp trả cao quý hơn cả vì đáp trả đến từ trái tim, từ tấm lòng chân thành. Con tim mục tử phát ra làn sóng yêu thương và chiên đáp lại tình yêu đó. Hai khối tình gặp nhau: tình mục tử, tình chiên gắn bó.
PHÓ THÁC
Đáp trả vì tin tưởng, phó thác vì tin rằng mục tử nhìn xa, hiểu rộng biết nhiều và luôn ước mong điều tốt lành cho đàn chiên, chăm lo cho sự an toàn của chiên. Mục tử nhận ra nguy hiểm trước mắt, tiên đoán nguy hiểm trong tương lai. Thấy nguy lên tiếng gọi thu chiên về đàn, giúp chiên tránh tai nạn. Chiên đọc được ý nghĩ thầm kín tốt lành của mục tử và nhận ra lòng mến thiết tha mục tử dành cho. Vì thế chiên yên tâm, một lòng phó thác cuộc đời cho mục tử.
SỢ HÃI
Có trường hợp đáp trả vì sợ hình phạt. Không vâng lời sớm muộn gì cũng bị phạt nên tốt hơn hết đáp trả tránh phiền hà, than khóc sau này. Không đáp trả vì yêu mến mà mong làm tròn lề luật, tránh bị phạt, bị quở trách. Như thế không sợ mục tử mà sợ cây trượng của mục tử.
PHẦN THƯỞNG
Nhiều chiên nghĩ đến phần thưởng, nước thiên đàng mà ráng đáp trả tiếng gọi. Cứ làm đi đời sau Chúa trả công là câu nói khuyến khích, nâng đỡ hỗ trợ nhau khi hoạn nạn, lúc gặp sự khó, chán chường.
TẤM LÒNG VÀNG
Dù đáp trả với mục đích gì đi nữa thì mục tử cũng thấy an tâm hơn là chiên không nghe. Chiên đáp trả nhiều, nhận nhiều; đáp trả ít nhận ít. Chiên không đáp trả, chọn đi đường riêng. Sói rừng đến chiên tự chống đỡ. Thắng trầy da tróc vảy, thua làm mồi cho sói rừng, thú dữ. Chiên xa đàn chủ không đành lòng bỏ chiên cho sói rừng cấu xé, chủ vẫn âm thầm theo sau và sẵn sàng trợ giúp một khi chiên ngỏ lời xin giúp.
Chiên bất mãn vì bất cứ lí do gì mục tử nhân lành không bao giờ bỏ chiên. Khuyên bảo lí luận chiên nào có nghe. Can ngăn không xong, cản bước không được mục tử đành chào thua. Mục tử nhân lành đau lòng nhìn chiên đi hoang, cắn răng chịu đau. Thương chiên, biết chiên khổ, chiên gặp nguy, cứu không được vì chiên không muốn được cứu. Chiên đang tâm bỏ đàng lành, nghe lời khuyến dụ hoang đường, tin lời hứa hão huyền sớm muộn gì cũng sập bẫy. Chiên nào nhận ra nguy hiểm đang rình rập, chiên nào quan tâm nỗi lòng chủ chiên. Chọn con đường một chiều quyết tâm ra đi. Những ngày tháng hạnh phúc sống chung đàn, chiên làm ngơ.
CHAI ĐÁ
Nghe giọng nói hiểu cõi lòng. Khi cõi lòng đóng lại càng nói càng thừa, cõi lòng càng đóng kín, phản ứng chống lại càng mạnh. Tâm trạng của chiên bỏ đàn là thế, lòng chiên ra chai đá. Tấm lòng và giọng chủ chiên không thay đổi. Chiên không nhận ra lòng mình đã thay đổi chỉ biết đối kháng vì chiên nghĩ về mình nhiều quá, chú trọng đến mình nhiều quá mà quên là ngoài chiên ra còn có chiên khác cần chăm lo. Còn có những chiên lạc đàn cần mang về. Còn có chiên thương tích cần băng bó. Còn có chiên đau yếu cần thuốc thang. Chủ có cả đàn chiên cần chăm lo. Chiên khôn nghĩ đến nhu cầu của chiên khác để giúp đỡ, đời chiên hết u sầu. Chiên luôn nghĩ đến mình, đời chiên sẽ khổ đau vì cho đi chính là nhận lãnh.
TÌM BÀI CŨ:
Suy Niệm: http://www.stmarksinala.net.au/suyniem.html
Truyện ngắn: http://www.stmarksinala.net.au/truyen.html
Hình ảnh: http://www.stmarksinala.net.au/Photos.html