CHA MẸ GIÁO DỤC CON CÁI YÊU MẾN LẦN HẠT MÂN CÔI
Hồi thế chiến thứ nhất, 1914-1918, tại miền Bắc nước Ý, có một gia đình Công Giáo đông con. Đó là gia đình ông bà Federica và Mauro Antonelli.
Khi đôi bạn lấy nhau, Federica và Mauro đều chung ước nguyện có thật nhiều con cái. Cả hai đồng ý quảng đại chấp nhận hy sinh để chăm sóc con cái và nhất là, giáo dục chúng trở thành tín hữu Công Giáo ngoan đạo, tôn thờ THIÊN CHÚA và yêu mến Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA.
THIÊN CHÚA đã chúc phúc cho tổ ấm. Federica và Mauro lần lượt cho ra chào đời 5 đứa con kháu khính, 3 gái và 2 trai. Trong căn nhà luôn rộn rã tiếng nói tiếng cười trẻ thơ. Ông Mauro làm việc ngoài đồng. Bà Federica ở nhà chăm sóc con cái. Chẳng bao lâu nữa, tổ ấm đón chào đứa con thứ sáu. Gian nhà chật thêm một chút nhưng lại vui thêm gấp đôi.
Cứ chiều đến, sau khi dùng bữa tối, quang cảnh gia đình thật nhộn nhịp nhưng cũng thật trang trọng. Ông Mauro lắc quả chuông nhỏ báo hiệu giờ đọc kinh chung. Mọi người tụ họp trước bức ảnh Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA. Với tràng chuỗi cầm tay, ông Mauro bắt đầu buổi lần hạt Mân Côi. Tất cả các con yên lặng nghe lời Kinh của cha mẹ. Ba bé gái đầu có thể đọc và thưa kinh Kính Mừng MARIA với Ba Má.
Thường thì cả gia đình lần trọn chuỗi Mân Côi. Nhưng cũng có khi các con ngủ thiếp đi trước khi tràng chuỗi Mân Côi chấm dứt. Thế là, lời kinh đều đặn Kính mừng MARIA. . Thánh MARIA của hai ông bà Federica và Mauro trở thành lời ru con êm ái ngọt ngào.
Việc lần hạt Mân Côi chung trong gia đình quan trọng đến độ không vì bất cứ lý do gì có thể xóa bỏ được. Bà Federica thường nói với chồng:
- Con cái mình phải học biết về THIÊN CHÚA và phụng sự THIÊN CHÚA ngay từ lúc tuổi còn thơ. Rồi không gì đẹp bằng khi chiêm ngắm các con ngủ thiếp đi như Thiên Thần! Em có cảm tưởng như đang ở trên Thiên Đàng!
Ông Mauro - vì tình yêu vợ và muốn vợ được hạnh phúc - luôn luôn tìm cách làm vui lòng vợ. Bằng mọi giá, ông cố gắng duy trì buổi lần hạt Mân Côi chung trong gia đình vào mỗi tối.
Một ngày, bà Federica cho người gọi chồng từ ngoài đồng về. Bà cảm thấy đến giờ ”khai hoa nở nhụy”. Ông Mauro ngưng ngay công việc và tức tốc trở về. Đến nhà, ông thu xếp để đưa bà Federica đến nhà thương. Nhưng ông linh tính chuyện chẳng lành vì ông thấy vợ không khoẻ như những lần sinh nở trước đây. Riêng bà Federica, bà cố gắng giấu kín nổi đau để chồng khỏi lo lắng.
Khi đến nhà thương, bác sĩ thấy ngay tình trạng trầm trọng của bà Federica. Trước khi ông Mauro rời phòng sinh, bà Federica nói thì thầm vào tai chồng:
- Em muốn anh xin rửa tội ngay cho con trai chúng ta. Em cũng xin anh hứa với em đừng bao giờ bỏ việc lần hạt Mân Côi chung trong gia đình vào mỗi tối!
Ông Mauro dấu tiếng nấc và gật đầu tỏ ý sẽ làm theo lời vợ dặn. . Rời phòng, ông Mauro đi mời Linh Mục tuyên úy. Khi Cha Tuyên Úy đến nơi thì đứa bé đã chào đời nhưng bà Federica ở trong tình trạng thập tử nhất sinh. Ông Mauro canh thức bên cạnh vợ cho đến giây phút cuối cùng. Rồi ông buộc lòng rời xác vợ để về nhà với các con thơ.
Trên đường, lòng ông Mauro đau đớn khôn tả với ý nghĩ phải loan báo cho các con biết: ”Từ nay chúng không còn được diễm phúc trông thấy gương mặt mẹ hiền!” Nhưng ngạc nhiên biết bao, khi ông Mauro đẩy cửa bước vào, ông trông thấy Đức Bà MARIA thật đẹp đang ngồi lần hạt Mân Côi chung với các con giống y như bà Federica vẫn làm. Khi tràng hạt Mân Côi kết thúc, Đức Bà nói với ông Mauro:
- Đừng lo lắng gì hết Mauro à! Con sẽ không bao giờ đơn độc. Federica đang ở trên Trời với Mẹ. Nhưng Mẹ, Mẹ sẽ luôn luôn ở cùng các con. Mẹ không muốn các con con cảm thấy mất mát vì vắng bóng Federica. Mẹ sẽ là Mẹ, là hướng đạo và là sức mạnh cho các con con!
Hiện tượng lạ diễn ra nhiều lần và mỗi buổi chiều từ cánh đồng trở về, ông Mauro thấy căn nhà sắp xếp thật ngăn nắp, bữa ăn tối đã sẵn sàng. Ông hiểu rằng Đức Bà đã có mặt tại đây. Cứ thế theo dòng thời gian, khi các con ông lớn dần thì sự hiện diện của Đức Bà cũng thưa đi, rồi chấm dứt hẳn. Nhưng sự che chở thiêng liêng kín ẩn vẫn tiếp tục.
Để ghi ơn sự bảo bọc của Hiền Mẫu Thiên Quốc, ông Mauro dâng hiến cho Đức Mẹ MARIA, bản thân ông cùng toàn thể gia đình các con ông. Ông khẩn xin Đức Bà uốn nắn các con giống hình ảnh Đức Chúa GIÊSU, Con Mẹ.
Chiếc chuông nhỏ vẫn lắc đều đặn mỗi tối báo hiệu giờ lần hạt Mân Côi chung. Qua các lời kinh Kính Mừng MARIA, gia đình ông Mauro Antonelli cùng gởi lời chào bà Federica và Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA trên Thiên Quốc.
... Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ”Lạy Chúa! Lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của CHA Thầy là Đấng ngự trên Trời mới được vào mà thôi! Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: ”Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng con đã từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: ”Ta không hề biết các ngươi, xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!” (Matthêu 7,21-23)
(”Il Settimanale di Padre Pio”, n.12, 16-3-2003, trang 15)
Hồi thế chiến thứ nhất, 1914-1918, tại miền Bắc nước Ý, có một gia đình Công Giáo đông con. Đó là gia đình ông bà Federica và Mauro Antonelli.
Khi đôi bạn lấy nhau, Federica và Mauro đều chung ước nguyện có thật nhiều con cái. Cả hai đồng ý quảng đại chấp nhận hy sinh để chăm sóc con cái và nhất là, giáo dục chúng trở thành tín hữu Công Giáo ngoan đạo, tôn thờ THIÊN CHÚA và yêu mến Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA.
THIÊN CHÚA đã chúc phúc cho tổ ấm. Federica và Mauro lần lượt cho ra chào đời 5 đứa con kháu khính, 3 gái và 2 trai. Trong căn nhà luôn rộn rã tiếng nói tiếng cười trẻ thơ. Ông Mauro làm việc ngoài đồng. Bà Federica ở nhà chăm sóc con cái. Chẳng bao lâu nữa, tổ ấm đón chào đứa con thứ sáu. Gian nhà chật thêm một chút nhưng lại vui thêm gấp đôi.
Cứ chiều đến, sau khi dùng bữa tối, quang cảnh gia đình thật nhộn nhịp nhưng cũng thật trang trọng. Ông Mauro lắc quả chuông nhỏ báo hiệu giờ đọc kinh chung. Mọi người tụ họp trước bức ảnh Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA. Với tràng chuỗi cầm tay, ông Mauro bắt đầu buổi lần hạt Mân Côi. Tất cả các con yên lặng nghe lời Kinh của cha mẹ. Ba bé gái đầu có thể đọc và thưa kinh Kính Mừng MARIA với Ba Má.
Thường thì cả gia đình lần trọn chuỗi Mân Côi. Nhưng cũng có khi các con ngủ thiếp đi trước khi tràng chuỗi Mân Côi chấm dứt. Thế là, lời kinh đều đặn Kính mừng MARIA. . Thánh MARIA của hai ông bà Federica và Mauro trở thành lời ru con êm ái ngọt ngào.
Việc lần hạt Mân Côi chung trong gia đình quan trọng đến độ không vì bất cứ lý do gì có thể xóa bỏ được. Bà Federica thường nói với chồng:
- Con cái mình phải học biết về THIÊN CHÚA và phụng sự THIÊN CHÚA ngay từ lúc tuổi còn thơ. Rồi không gì đẹp bằng khi chiêm ngắm các con ngủ thiếp đi như Thiên Thần! Em có cảm tưởng như đang ở trên Thiên Đàng!
Ông Mauro - vì tình yêu vợ và muốn vợ được hạnh phúc - luôn luôn tìm cách làm vui lòng vợ. Bằng mọi giá, ông cố gắng duy trì buổi lần hạt Mân Côi chung trong gia đình vào mỗi tối.
Một ngày, bà Federica cho người gọi chồng từ ngoài đồng về. Bà cảm thấy đến giờ ”khai hoa nở nhụy”. Ông Mauro ngưng ngay công việc và tức tốc trở về. Đến nhà, ông thu xếp để đưa bà Federica đến nhà thương. Nhưng ông linh tính chuyện chẳng lành vì ông thấy vợ không khoẻ như những lần sinh nở trước đây. Riêng bà Federica, bà cố gắng giấu kín nổi đau để chồng khỏi lo lắng.
Khi đến nhà thương, bác sĩ thấy ngay tình trạng trầm trọng của bà Federica. Trước khi ông Mauro rời phòng sinh, bà Federica nói thì thầm vào tai chồng:
- Em muốn anh xin rửa tội ngay cho con trai chúng ta. Em cũng xin anh hứa với em đừng bao giờ bỏ việc lần hạt Mân Côi chung trong gia đình vào mỗi tối!
Ông Mauro dấu tiếng nấc và gật đầu tỏ ý sẽ làm theo lời vợ dặn. . Rời phòng, ông Mauro đi mời Linh Mục tuyên úy. Khi Cha Tuyên Úy đến nơi thì đứa bé đã chào đời nhưng bà Federica ở trong tình trạng thập tử nhất sinh. Ông Mauro canh thức bên cạnh vợ cho đến giây phút cuối cùng. Rồi ông buộc lòng rời xác vợ để về nhà với các con thơ.
Trên đường, lòng ông Mauro đau đớn khôn tả với ý nghĩ phải loan báo cho các con biết: ”Từ nay chúng không còn được diễm phúc trông thấy gương mặt mẹ hiền!” Nhưng ngạc nhiên biết bao, khi ông Mauro đẩy cửa bước vào, ông trông thấy Đức Bà MARIA thật đẹp đang ngồi lần hạt Mân Côi chung với các con giống y như bà Federica vẫn làm. Khi tràng hạt Mân Côi kết thúc, Đức Bà nói với ông Mauro:
- Đừng lo lắng gì hết Mauro à! Con sẽ không bao giờ đơn độc. Federica đang ở trên Trời với Mẹ. Nhưng Mẹ, Mẹ sẽ luôn luôn ở cùng các con. Mẹ không muốn các con con cảm thấy mất mát vì vắng bóng Federica. Mẹ sẽ là Mẹ, là hướng đạo và là sức mạnh cho các con con!
Hiện tượng lạ diễn ra nhiều lần và mỗi buổi chiều từ cánh đồng trở về, ông Mauro thấy căn nhà sắp xếp thật ngăn nắp, bữa ăn tối đã sẵn sàng. Ông hiểu rằng Đức Bà đã có mặt tại đây. Cứ thế theo dòng thời gian, khi các con ông lớn dần thì sự hiện diện của Đức Bà cũng thưa đi, rồi chấm dứt hẳn. Nhưng sự che chở thiêng liêng kín ẩn vẫn tiếp tục.
Để ghi ơn sự bảo bọc của Hiền Mẫu Thiên Quốc, ông Mauro dâng hiến cho Đức Mẹ MARIA, bản thân ông cùng toàn thể gia đình các con ông. Ông khẩn xin Đức Bà uốn nắn các con giống hình ảnh Đức Chúa GIÊSU, Con Mẹ.
Chiếc chuông nhỏ vẫn lắc đều đặn mỗi tối báo hiệu giờ lần hạt Mân Côi chung. Qua các lời kinh Kính Mừng MARIA, gia đình ông Mauro Antonelli cùng gởi lời chào bà Federica và Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA trên Thiên Quốc.
... Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ”Lạy Chúa! Lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của CHA Thầy là Đấng ngự trên Trời mới được vào mà thôi! Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: ”Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng con đã từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: ”Ta không hề biết các ngươi, xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!” (Matthêu 7,21-23)
(”Il Settimanale di Padre Pio”, n.12, 16-3-2003, trang 15)