KHI KẺ CƯỚP TÌM CÁCH TIÊU THỤ CỦA GIAN BẰNG QUYỀN LỰC

Quyền dân sự, về tài sản dân sự trải qua thời gian, các chế độ chính trị... Từ xưa đến nay, luôn được liên nối. Chế độ sau liên nối, thừa nhận các quyền này từ chế độ trước... Dù muốn dù không, chế độ sau không thể bác bỏ quyền dân sự có từ chế độ trước... vì làm như thế là bất hợp pháp, và tự chuốc lấy hoạ vào thân... Tự gây ra những rắc rối về quản lý xã hội cho mình... Chưa nói đến việc gây phẫn uất trong dân...

Trừ tài sản bị coi là chiến lợi phẩm thường bị tịch thu, còn các tài khác của các tổ chức dân sự, tôn giáo, cá nhân dân sự... đều phải được thừa nhận... Ngay cả tài sản bị tịch thu cũng phải làm các thủ tục rõ ràng: Ra văn bản Luật xác định các loại tài sản bị tịch thu... Lập biên bản xác định với từng trường hợp tài sản nằm trong diện bị tịch thu... Ra quyết định tịch thu... Còn nữa: Thông báo đến chủ tài sản bị tịch thu, cũng như niêm yết công khai... Và phải cho người chủ có quyền khiếu nại trong phạm vi... Ngày... trả lời khiếu nại... Rồi mới coi việc tịch thu tài sản hoàn tất.

Thực tế nhà nước cộng sản Việt Nam cũng phải thừa nhận rất nhiều quyền dân sự sau khi tiếp quản chính quyền từ chế độ Phong Kiến Thực Dân... Hệ thông dữ liệu về nhà đất được tiếp nhận, lưu giữ và tiếp tục sử dụng... Chứ người cộng sản không dám đốt đi... Vì họ chẳng có năng lực để thiết lập... Nhiều khi họ đọc còn không hiểu hết nghĩa...

Trong quá trình ra quyết định tịch thu, trưng thu trong cải tạo XHCN... Đã có rất nhiều trường hợp chính quyền cộng sản bị các tổ chức dân sự, tôn giáo, người dân... khiếu nại... phải xem xét lại quyết định, phải huỷ bỏ quyết định... Trả lại tài sản... Như các vụ trả lại nhà đất cho Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo... Vụ trả lại nhà đất biệt thự ở Hà Nội cho ông nghị sĩ giáo sư sử học Dương Trung Quốc...

Trong quản lý nhà nước, nhà nước nào cũng luôn thừa nhận, áp dụng nguyên tắc “Thời Hiệu hạn định” “Suy đoán có lợi cho dân” “Vô hiệu do tê liệt ý chí” “Miễn trách nhiệm do Luật vi hiến”. ..:

• Thời hiệu hạn định nghĩa là cái gì cũng có thời hạn... Ngay cả khi có đối tượng nào đó giết người, cơ quan điều tra để quá 20 năm mới phát hiện, coi như hết thời hiệu truy cứu, đương sự được miễn truy cứu trách nhiệm hình sự... Gần đây có một vụ sảy ra tại Nghệ An... Một anh thanh niên làm chết người yêu, rồi chôn xuống đất, gia đình thì tưởng con gái mình bỏ đi, công an thì không thấy có dấu hiệu gì để khởi tố vụ án... đến khi người ta đào móng nhà, phát hiện ra hài cốt... anh thanh niên xưa thú tội... đã 27 năm trôi qua... nên anh thanh niên được miễn trách nhiệm... Thời hiệu lại luôn gắn với các điều kiện... Nhưng có thể tóm gọn lại: Muốn được hưởng thời hiệu, với công dân, tổ chức thì không được cố ý che dấu hành vi... Với nhà nước thì phải hoàn thành mọi thủ tục, nếu nhà nước có sơ xuất về thủ tục, thì sẽ không được thực hiện quyền năng của mình nữa... và người dân, tổ chức được hưởng lợi...

• Suy đoán có lợi cho dân nghĩa là trước một vấn đề nếu chỉ bằng suy đoán, suy luận, suy ra được hai hướng: 1) bất lợi – 2) có lợi cho dân, thì bắt buộc nhà nước phải chọn hướng có lợi cho dân. Dân ở đây là người liên quan trực tiếp đến vụ việc chứ không phải là nhân dân (Đại từ chung chung …). Suy đoán có lợi cho dân trong nhiều trường hợp còn xoá bỏ cả thời hiệu áp dụng quyền hành với dân của nhà nước... vì lý do nhân dạo, vì lý do đạo lý, vì lý do bản chất tốt đẹp của chế độ... Như trong trường hợp ngôi biệt thự của ông nghị sĩ Dương Trung Quốc, thực ra nó đã hết thời hiệu kiện đòi... Nhưng vì là ông nghị sĩ đòi nên người ta không xét thời hiệu nữa...

• Vô hiệu do tê liệt ý trí, nghĩa là nếu nhà nước dùng vũ lực vật chất hay tinh thần để đe doạ dân, làm cho dân mất lý trí, không còn khả năng thể hiện đúng ý chí của mình nữa... thì hành vi đó vô hiệu, quyết định liên quan đến hành vi đó vô hiệu... Hoặc ngược lại, người dân đe doạ nhà nước...

• Miễn trách nhiệm do luật vi hiến nghĩa là đối với luật của nhà nước ban hành nhưng vi phạm hoặc trái với hiến pháp, dân được miễn trừ trách nhiệm khi không thi hành cái luật vi hiến đó...

Các nguyên tắc, chứng lý nêu trên được nhà nước việt nam XHCN thừa nhận trên giấy, trong hiếp pháp, Luật. .. Đương nhiên như thế, vì các nước tư bản, “một hình thức nhà nước thấp kém hơn XHCN” còn thừa nhận, phương chi nhà nước XHCN dân chủ hơn triệu lần dân chủ tư bản mà lại không thừa nhận hay sao ??? Nhưng từ trên giấy ra đến thực tế cuộc sống trong xã hội – xã hội chủ nghĩa xa lắm... xa đến nỗi từ khi có cái nhà nước “tiến bộ” này đến giờ nó vẫn còn nằm trên giấy... Nhưng nhà nước XHCN VN luôn già mồm rằng: Họ vẫn áp dụng... nếu ai thấy ở đâu không áp dụng... thì gọi về đường dây nóng xxx. Nhưng khi quốc tế cùng dân sinh yêu cầu nhà nước cộng sản lập toà hiến pháp để xét xử thì nó nhất định không... Vì nó biết nếu có toà hiến pháp, rồi đem các vụ việc liên quan ra xét xử, có đến 90% Luật của nó vi phạm chính hiến pháp của nó...

Bây giờ mới xét đến vấn đề nhà đất của giáo xứ Thái Hà, các quyết định, các hành động của nhà nước, các hành động của giáo dân Thái Hà:

Trước tiên về quyết định của nhà nước: Phải nói là cả một sự lem nhem... Không có Luật công bố danh mục tài sản bị tich thu, không có quyết định tịch thu... Chỉ có mấy cái văn bản của sở nhà đất, xây dựng... được gọi là Nhà Dòng đã bàn giao... Sở nhà đất xây dựng chỉ là cơ quan chuyên môn chứ không phải cơ quan đại diện nhà nước. Phải là Uỷ Ban Hành Chính mới là cơ quan nhà nước có thẩm quyền, nếu là SNĐXD thì phải có văn bản uỷ quyền từ UBHC... Lỗi sai về thủ tục này của nhà nước là lỗi dẫn đến hậu quả nhà nước mất quyền tiếp tục áp dụng luật với trường hợp này... và phải suy luận theo hướng có lợi cho nhà Dòng...

Ông cha Bích cũng chẳng có quyền gì bàn giao sở hữu của nhà dòng cho nhà nước... Ví như một ông chủ tịch huyện vùng biên nào đó, ký giấy nhượng đất cho Trung Quốc thì ai công nhận ???... Ngay cả ông Thủ Tướng Phạm Văn Đồng ký tờ giấy ô nhục thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc trên lãnh thổ Việt Nam xưa... Đến nay nhà nước Việt Nam XHCN cũng “Nhỏ nhẹ” chối bỏ vì ông ta không đủ thẩm quyền... Vậy mà cộng sản kết luận ông cha Bích có quyền chuyển sở hữu tài sản nhà Dòng cho cộng sản cơ đấy... Tội nghiệp ông cha Bích chết cũng chưa yên thân với cộng sản !

Ai cũng biết thời kỳ cải tạo XHCN là thời kỳ ông cha Bích đâu có dám đe doạ nhà nước làm cho nhà nước tê liệt ý chí... ??? Phải hiểu ngược lại mới đúng ! Và chính những người cộng sản thời đó nay còn sống không ít lần thú nhận cái sự cưỡng bức thân thể dẫn đến tê liệt ý chí nhân dân của nhà nước XHCN... Cải tạo XHCN là hành vi ăn cướp, được hợp pháp hoá bởi cái luật lệ ăn cướp, sảy ra trong thời kỳ người cộng sản đi ăn cướp của nhân dân, của xã hội...

Ngày 29.08.2008 UBND TP Hà Nội vừa mới ra quyết đinh thu hồi khu đất nhà dòng (Một hình thức tịch thu) để “Làm công viên công cộng” thì phải hiểu thế nào đây ??? Sau ngần đấy thời gian, sau ngần đấy sai lầm của chính sách nhà nước, ngần đấy sai trái của nhân viên nhà nước... Nó còn trong thời hiệu được ra quyết định tịch thu nữa không đây ??? Mà sao khi sảy ra vụ việc Giáo Dân giáo xứ Thái Hà vùng lên mới ra quyết định này ??? Nếu giáo dân không vùng lên thì nó sẽ là của ai ??? Chắc của ông cộng sản “gộc” nào chứ nhất định không phải của ông bần cố công, bần cố nông nào.

Hành vi của UBND TP Hà Nội ra quyết định thu hồi khu đất, để làm “Công viên công cộng” là hành vi của kẻ cướp, tìm cách tiêu thụ của gian, không ăn được thì đạp cho đổ. Nhất định thế. Hành động đàn áp giáo dân Công Giáo bằng bạo quyền của công an cộng sản là quyền lực phi pháp, là quyền lực hoả ngục ! Tìn mãi, dưới mọi góc độ trong đức khoan dung Kitô Giáo, mà không thấy lý do hợp lẽ nào cho các động thái của người cộng sản.

Xét đến hành động của giáo dân, tu sĩ giáo xứ Thái Hà: Đây là hành động của sự phẫn uất, tức nước vỡ bờ... Nhưng luôn trong sự ôn hoà có kiểm soát bởi luân lý Kitô giáo... Xét ở góc độ pháp luật, Luật vi hiến, con người được quyền miễn trừ... Xét ở góc độ luân lý, chẳng luật nào bằng luật công bằng, bằng luật lương tâm... Nếu vì bất cứ lý do nào đó anh chị em chùn bước trước bạo quyền, trước bọn vô luân, thì con cái chúng ta tiếp tục phải giải quyết, phải trả giá đắt hơn nữa...

Cái gì của sêda thì trả lại cho sêda, cái gì của Thiên Chúa hãy trả lại cho Thiên Chúa. Chúng ta thuộc về Thiên Chúa, như lời Người: “Các con không thuộc về thế gian này... “. Hãy trả lại cho Thiên Chúa cái thân xác tro bụi này ! Và trả lại cho thế gian vật chất cùng đức công bằng trong luân lý Kitô Giáo. Lậy Chúa ! Sao vang lên trong con bài ca nghìn trùng?