Trả lời bài viết "Không được làm tổn hại đến khối đại đoàn kết dân tộc"
(Tác giả bài viết là Hải Thái. Bài này được đăng trên báo Hà Nội Mới, ngày 11/09/2008)
Thưa bạn Hải Thái,
Tôi không biết bạn bao nhiêu tuổi, là phóng viên hay là một độc giả thường xuyên của báo Hà Nội Mới, Tuy nhiên, xin mạn phép được gọi là bạn trong trang viết này để trả lời với bạn về 5 mục ý kiến phát biểu của bạn đã đăng trên báo Hà nội mới về vấn đề Giáo xứ Thái Hà.
Trước tiên, tôi rất thông cảm cho bạn vì bạn đã viết rằng, để phát biểu những ý kiến đó là do bạn đọc thông tin trên báo chí, mà có lẽ là các bài viết được đăng trên Hà Nội Mới. Tôi tin rằng bạn là người có tâm nhưng xin thưa với bạn rằng cái tâm phải được đặt đúng chỗ, phải chín chắn mà muốn được như thế, thông tin cần phải kiểm tra, thẩm định sàng lọc để có độ tin cậy thật cao mới giúp cái tâm của ta đạt được ước nguyện, bây giờ, không dài dòng mà xin trả lời ngay từng luận điểm của bạn đây.
1. Tôi đồng ý với bạn khi bạn viết: “Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là quốc gia độc lập, có chủ quyền, có Hiến pháp và hệ thống pháp luật của mình. Đất đai là công thổ quốc gia, là tài sản của nhân dân do nhà nước quản lý bằng pháp luật.”
Tuy nhiên về nghị quyết 23 mà bạn viết là thể hiện quyền làm chủ của nhân dân, điều này thì đã được khẳng định trong hiến pháp quyền làm chủ, tức quyền sở hữu tài sản của nhân dân. Nhà nước chỉ là người quản lý, vậy người quản lý có được quyết định tài sản mình được giao quản lý không? Như ở Thái hà, ý chí làm chủ của nhân dân trên tài sản của mình có được “người quản lý”tôn trọng, tôi thấy “Tay quản lý”này đang lộng quyền chủ để cướp không tài sản mà người chủ đang giao cho mình quản lý, Cũng tại Thái Hà, Người quản lý bao năm vẫn không mang lại một tí lợi ích nho nhỏ cho cộng đồng, cho Chủ sở hữu, vậy theo bạn có nên cần thay thế “Tay quản lý”bất tài này, Vậy bạn có biết dụ ngôn “Nén bạc” trong phúc âm không vậy?
Bạn lại viết “Pháp luật nhà nước là tối thượng, không thể ngang hàng, đối trọng với bất cứ qui định của tổ chức nào.”
Đứng trên quan điểm thuần tuý là một công dân, tôi gần như đồng ý với bạn, vì việc tuân thủ luật pháp là nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi công dân, Tuy nhiên, nếu luật pháp được lập ra không nhắm tới mục đích công bằng xã hội thì luật đó có nên tuân thủ không hay phải làm lại vì dân không ủng hộ, hay Công dân cũng cứ phải nhắm mắt bịt tai để theo thứ luật rừng ấy? Người hành pháp nhưng không tuân thủ luật pháp, vi phạm hiến pháp nhân dân cũng phải làm theo sao!. Điển hình ở Thái hà, những kẻ có quyền nhưng tham nhũng sử dụng NĐ23 vi hiến kia để áp dụng và manh nha chiếm đoạt tài sản sở hữu chung của tôn giáo thì sao? Việc bắt người và đàn áp nhân dân không tuân thủ luật pháp thì sao?. . và còn biết bao cái thì sao ấy xảy ra tại Thái hà thì sao?. Thêm nữa, bạn nên biết rằng. Người Công giáo chúng tôi còn phải giữ một đạo luật còn cao trọng gấp ngàn lần các thứ luật của con người bởi “Được lợi ích cả thế gian mà mất linh hồn thì nào có ích gì” Đối với người Công giáo chúng tôi đạo luật của Thiên Chúa mới là tối thượng.
Bạn lại viết: “Các thế hệ người Việt Nam đã tốn bao xương máu để giành độc lập cho Tổ quốc. Trong cuộc đấu tranh chống đế quốc thực dân, có biết bao gia đình vợ mất chồng, mẹ mất con, con mất cha, mất mẹ; còn biết bao trẻ em tật nguyền do chất độc da cam, các em đâu có cuộc đời đích thực, và luôn là hiện thân những nỗi đau. Chúng ta mang nặng công ơn của những người đã hy sinh để có cuộc sống hòa bình hôm nay. Cả nước đã gồng mình khắc phục hậu quả chiến tranh và từng bước đổi mới đất nước, góp phần để vị thế Việt Nam trên trường quốc tế có được như hôm nay.”
Tôi lại đồng ý với bạn về quan điểm này, không có gì phải bàn cãi, chỉ thêm vào với bạn rằng, để được như vậy cũng có phần đóng góp không nhỏ của những người Công giáo chúng tôi, từ đấu tranh bảo vệ tổ quốc cho đến giáo dục, y tế, từ thiện, văn hoá, chính trị, xã hội, v.v... Rất nhiều lần Đảng và Nhà Nước đã công khai tuyên bố như vậy. Vậy tại sao vẫn coi Công giáo chúng tôi là những công dân hạng hai mà hành như như kẻ cướp như vậy?
Bạn viết: “Từ một nước thiếu đói triền miền, nay đã trở thành quốc gia xuất khẩu gạo thứ hai thế giới. Thành công này cùng với nhiều thành tựu khác đủ bác bỏ mọi luận điệu xuyên tạc, kích động của những thế lực thù địch chống đối cách mạng Việt Nam trong và ngoài nước”.
Chuyện này thì phải xem lại bạn ạ, tôi không phủ nhận các thành tựu của Việt nam trong những năm qua, nhưng thành tựu ấy có làm cho xã hội có tốt hơn không? Có làm cho môi trường trong lành hơn không, Bác Hồ đã từng nói “Để dân có cơm đủ no, áo đủ mặc.” Tuy nhiên theo tôi như thế chưa đủ đâu, nếu chỉ là ăn là mặc, là tiền là bạc, là quyền là lực thì vẫn chưa đủ để làm người đúng nghĩa, còn phải lo cho tinh thần, lo cho tâm hồn, lo cho công bằng xã hội cho tương lai phát triển, chứ tôi thấy bây giờ, rừng không còn là vàng, biển không còn là bạc, sông suối ao hồ không còn nên thơ, không khí không đủ trong lành để hít, một cái giầu ảo khi con cháu chúng ta đang đang mắc một món nợ khổng lồ cho các nhà tài phiệt nước ngoài, cái thành tựu ấy so với cái đang lụn bại của khắp các vấn đề xã hội có đáng không?
Bạn viết như sau: “Việt Nam đang tích cực hội nhập kinh tế quốc tế và đang phải đối mặt với nhiều khó khăn, thách thức. Những ai lợi dụng tình hình khó khăn của đất nước, gây mất ổn định xã hội, cố tình tạo ra những căng thẳng, không chịu hợp tác với chính quyền giải quyết vấn đề đất đai trong khuôn khổ pháp luật là đi ngược lại đạo lý của công dân yêu nước, là vô ơn với những người đã hy sinh vì độc lập, tự do cho đất nước này, là vô hồn trước những nỗi đau nạn nhân của chất độc da cam và quan trọng hơn là coi thường, chà đạp pháp luật.”
Lại đồng ý với bạn, nhưng câu hỏi này bạn hãy hỏi những kẻ cầm dùi cui roi điện quất vào thân thể đồng bào, bạn hãy hỏi kẻ dùng hơi cay xịt vào các em thiếu nhi bé bỏng, bạn hãy hỏi những kẻ đã dùng luật rừng để còng tay người dân, bạn hãy hỏi kẻ vu khống mạ lị chúng tôi. Họ sẽ trả lời thay tôi vì nếu không, như có ai đó đã đe nẹt chúng tôi, những người dám nói lên sự thật là vu khống và bôi nhọ nói xấu chính quyền. Nhưng nghe họ trả lời xong nhớ nhìn kỹ lại bạn nhé.
2. Bạn viết: “Vấn đề “Thái Hà”là một việc làm có tổ chức. Xin thưa các công dân - Linh mục Thái Hà, nếu bảo rằng đó là hành động tự phát của giáo dân để đòi lại khu đất vốn của nhà thờ, các linh mục không cản được, thì ai dẫn giáo dân của mình, trong đó có cả các cháu học sinh, phải bỏ học, trang phục chỉnh tề ra khu đất lấn chiếm trái luật để hành lễ? Mà đâu chỉ có một vị linh mục, có lúc nhiều hơn thế. Sự hiện diện của các linh mục chỉ đạo giáo dân tụ tập cầu nguyện trái phép lại không thể cấu thành hành vi có tổ chức ư? Tuy nhiên, một số linh mục lại biện minh đây chỉ là sự tranh chấp đất đai bình thường giữa Nhà thờ Thái Hà với Công ty cổ phần may Chiến Thắng, Nhà thờ có người phụ trách là các vị linh mục, đứng đầu là Chánh xứ Thái Hà, chưa bàn tới tính chất tranh chấp từ góc độ pháp luật, thì như thế các vị đã tự thừa nhận là có tổ chức rồi đấy.”
Bạn viết vậy là bạn chưa hiểu về Công giáo rồi. Công giáo chúng tôi không những là có tổ chức mà là một tổ chức thống nhất chặt chẽ, từ Vatican cho đến mọi Kitô hữu trên toàn cầu, tổ chức có phẩm trật trật tự từ trên xuống dưới, rất chặt chẽ, rất khoa học, rất thần học. Nhưng tổ chức của chúng tôi không dùng để mưu lợi cá nhân mình, không dùng để lật đổ chính quyền, không dùng để tạo bất công. Chính vì vậy mà tại Thái hà, nếu không có tổ chức thì làm sao giúp cho giáo dân cầu nguyện trong an hoà, làm sao ngăn nổi sự giận dữ khi bị đàn áp bất công, làm sao hướng dẫn con chiên làm đúng luật đời luật đạo như các Linh mục tại Thái hà đang làm, Công giáo chúng tôi trên bảo lẽ phải dưới phải vâng lời, không có chuyện như các tổ chức nào đó trên bảo dưới chẳng nghe như chúng ta thường nghe thấy tại Việt nam này.
Bạn viết rằng: “Bên cạnh đó, theo tôi các công dân - giáo dân đang tham gia luân phiên túc trực trên đất của Công ty cổ phần may Chiến Thắng, cũng suy nghĩ xem việc làm của mình đã đúng với trách nhiệm công dân chưa? Thử hỏi Chúa vui làm sao được, khi các con chiên của Người gây cản trở giao thông, mất trật tự công cộng làm dân cư khu vực 178 Nguyễn Lương Bằng mất ngủ, nhất là những người có tuổi và các học sinh không có yên ổn học tập. Qua truyền hình, tôi đã nghe bà Lê Thị Hợi, một nhân vật “tích cực”phá tường rào của Công ty cổ phần may Chiến Thắng, đã trả lời công an là: “Biết là vi phạm pháp luật thì tôi đã không làm, tôi kêu gọi mọi người không được làm thế”.
Đoạn viết này, dường như bạn đọc báo Hà Nội Mới hơi nhiều nên đoạn này tôi nghe quen quen. Bạn lại áp đặt kiểu của nhóm phóng viên nội chính nên cho rằng khu đất đó là của Công ty CP may Chiến thắng. Điều này mâu thuẫn với phát biểu tiền đề của bạn rồi. Không công nhận của Giáo xứ Thái hà vì đề cao vai trò của “Tay quản lý tồi” giờ lại công nhận là của Công ty CP may Chiến thắng. Có một điều tôi đồng ý với bạn là Chúa làm sao vui được vì con người tội lỗi quá, con người cướp bóc, tàn sát lẫn nhau nhiều quá, con người vu khống mạ lị nhau nhiều quá. Tội lỗi, bất công đã quá đủ trên đất nước Việt nam này chứ chẳng riêng gì Thái hà nhỏ bé với vài mét tường rào mục nát mà người ta đã nỡ bắt đi cả chục người dân yếu đuối. Chỉ vì tham lam mà nỡ xịt cả khói cay vào thiếu nhi của Chúa nữa, mắt cay thế làm sao các em học tập. Phải không bạn?
Trích tiếp lời bạn nhé: “Tôi đã đọc báo, thấy bà con là giáo dân ở Hà Nội và các tỉnh khác, không hài lòng với việc những người cùng đạo đã phá tài sản của người khác, mang ảnh Đức Mẹ, tượng Chúa vào một khu đất của Nhà nước để thờ nguyện, nhất là đặt các Ngài lên mặt bể nước, treo ảnh lên cây cối khắp trong vườn. Chốn này đâu trang nghiêm, lại còn vi phạm việc hành lễ không đúng nơi quy định. Nhà nước qui định nơi hành lễ cũng là để các đức tin được tôn trọng, tôn nghiêm đó thôi.”
Thật tội cho bạn, thời đại computer rồi mà bạn không có gì để xem ngoài báo chí hay sao? Bạn có chắc 100% là báo chí Việt nam luôn đúng? Vậy chắc bạn cũng biết việc các nhà báo của hai tờ báo lớn nhất VN mới đi tù chứ và các lãnh đạo báo chí bị tước thẻ nhà báo chứ. Sao bạn ngây thơ quá, phải kiểm chứng lại mình đi bạn ạ. Thái hà cũng vậy thôi bạn ạ.
3. Bạn viết: “Nghị quyết 23 của Quốc hội đã ghi rất rõ là không xem xét lại đất đai, nhà cửa của các cá nhân, tổ chức mà nhà nước đã quản lý từ năm 1991 trở về trước. Nghị quyết này cũng còn ghi, nếu cá nhân, tổ chức nào có nhu cầu về nhà cửa, thì đề xuất để xem xét theo trình tự pháp luật. Vậy, cớ sao các công dân - linh mục và các công dân là giáo dân ở Thái Hà cứ khăng khăng lý sự “đòi”cái Nhà nước đã quản lý bằng pháp luật. Các vị cũng không phải không biết Nghị quyết này, nhất là các công dân - linh mục. Vậy, tại sao các công dân - linh mục cứ hành xử bất chấp luật"?
Cái nghị quyết cướp này nghe nhiều rồi, để tránh dài dòng và làm mất thời gian của độc giả, mời bạn đọc các bài phân tích của Luật sư Trần Lê Nguyên trên trang mạng chuacuuthe.com hay vietcatholic.net, bạn sẽ hiểu tại sao? Ai cứ khăng khăng vi phạm pháp luật, ai cứ lý sự đòi ăn của người khác, ai hành xử bất chấp pháp luật.
4. Mục 4 bạn phát biểu: “Bây giờ là thế kỷ XXI, còn nhớ năm 1954 để gây mất ổn định chính trị, các thế lực thù địch đã phao tin “Chúa đã di cư vào Nam”để bao người thất vọng. Nay lại có kẻ tung tin: “Đức mẹ hiển linh”để lừa gạt bà con giáo dân kéo về gây mất trật tự Thủ đô. Nhưng tất cả đều không thấy “Đức Mẹ hiển linh”? Chúa không đi đâu xa cả, Đức Mẹ không hiển linh được, nhưng Đức tin của Người luôn ở trong lòng những con chiên ngoan đạo. Và ai cho là “Đức Mẹ hiển linh”thì tôi chắc, Người phải hết sức giận dữ khi thấy các con chiên, nhất là các linh mục đã không tôn kính Người, treo ảnh Người nơi gốc cây bụi cỏ, dùng hình ảnh Người làm bình phong cho những hành động trái pháp luật, tụ tập cầu nguyện giữa nơi không tôn nghiêm, làm phiền muộn lòng nhân dân cả trong và ngoài đạo, trong đó có nhiều cụ già và trẻ nhỏ. Dù tôn giáo nào cũng là con dân đất Việt. Buồn thay! Tôi chia sẻ nỗi buồn cùng Đức Mẹ, vì tôi tin vào điều giáo huấn mang tính nhân bản của Đức Chúa”.
Đích thị câu này không phải của bạn rồi, Bạn lại chơi trò đạo văn của nhóm phóng viên nội chính, lần trước tôi đã tính trả lời câu này với nhóm PVNC về câu này, nhưng nghĩ lại đám này nói cũng chẳng hiểu gì đâu nên thôi, nay lại phải trả lời bạn, chán thật. Nói cho bạn biết nhé, Bỏ hết cửa nhà, ruộng vườn, mồ mả cha ông ra đi với hai bàn tay trắng năm 1954 phải nói là một quyết định đau xót vô cùng với Chúng tôi, thế nhưng, sống mà không được thờ phượng Thiên Chúa một cách đàng hoàng hẳn hoi lại còn là sự đau đớn gấp ngàn lần, vì thế Chúng tôi phải đi và đó là quyết định đúng đắn, Sự đời đôi khi lại tréo ngoe vô cùng, tưởng rằng đang an cư lạc nghiệp Thờ phượng Thiên Chúa được đến cuối đời, rất nhiều người trong chúng tôi một lần nữa phải lại phải trắng tay ra đi một lần nữa vào cái ngày thống nhất đất nước 30/04/1975 cũng chỉ để được tự do Thờ phượng Thiên Chúa, Giờ mới được may mắn chính quyền phong cho danh hiệu Việt kiều yêu nước. Nay quay về thấy cảnh Thái hà lại thấy rằng quyết định ra đi của mình là đúng đắn. Tôi cũng cảm động khi thấy bạn muốn chia sẻ nỗi buồn cùng Đức Mẹ, Nhân danh là một Kitô hữu, tôi chia sẻ với bạn rằng. Đức Mẹ cũng là Mẹ của bạn và rất yêu thương bạn, nhưng bạn phải đến với Mẹ bằng tấm lòng khiên nhu và sám hối tội lỗi, phải biết phân biệt thiện ác và sống yêu thương chan hoà. Đem bình an đến cho mọi người chứ không phải là dùi cui roi điện, nhà tù hay bắt bớ, …vv. Có vậy Mẹ sẽ đỡ buồn đấy bạn ạ.
5. Cuối cùng bạn viết: “Đề nghị các công dân - linh mục Nhà thờ Thái Hà, sớm chân thành trở về với Đức tin nơi Chúa. Nếu cứ tiếp tục thông hiệp với mọi nơi để kéo bà con giáo dân lương thiện về Hà Nội là các linh mục đang dẫn dắt họ lâm vào con đường làm mất thanh danh Chúa, đi ngược lại Đức tin. Xin bà con cảnh giác. Người dân chốn Hà thành này đang chờ xem các linh mục Thái Hà thể hiện hành động dũng cảm trước trách nhiệm của mình như thế nào để không tổn hại đến khối đoàn kết toàn dân tộc?”
Bạn đề nghị chuyện gì chứ chuyện giáo huấn đức tin và hành đạo cho các linh mục tu sỹ thì nói thật nhé, Bạn không đủ tư cách lẫn trình độ để lên tiếng đâu bạn ạ, cả mục 5 này tôi không thể đồng ý với bạn rồi. Hiện nay, hằng ngày có hàng chục ngàn giáo dân khắp nơi cùng đến để hiệp thông và cầu nguyện cho Thái hà, việc cầu nguyện không phải là do dụ dỗ lôi kéo mà được đâu bạn ạ, vì nhu cầu từ trong sâu thẳm trái tim mỗi con người Công giáo đều nhận thấy mình cần phải hiệp thông và cầu nguyện khi bất công ngày càng nặng nề với anh em mình, khi anh em lâm vào cảnh chà đạp thì mỗi người công giáo càng cảm thấy trách nhiệm phải hiệp thông với nhau, khối đoàn kết tràn đầy sức mạnh yêu thương gắn bó chúng tôi lại với nhau trong chân lý và sự thật, dù có phải gian nan vất vả, dù có phải hiểm nguy. Đó chính là hành động dũng cảm chân chính của chân lý và là cội nguồn cho khối đại đoàn kết dân tộc xưa nay. Chào bạn.
(Tác giả bài viết là Hải Thái. Bài này được đăng trên báo Hà Nội Mới, ngày 11/09/2008)
Thưa bạn Hải Thái,
Tôi không biết bạn bao nhiêu tuổi, là phóng viên hay là một độc giả thường xuyên của báo Hà Nội Mới, Tuy nhiên, xin mạn phép được gọi là bạn trong trang viết này để trả lời với bạn về 5 mục ý kiến phát biểu của bạn đã đăng trên báo Hà nội mới về vấn đề Giáo xứ Thái Hà.
Trước tiên, tôi rất thông cảm cho bạn vì bạn đã viết rằng, để phát biểu những ý kiến đó là do bạn đọc thông tin trên báo chí, mà có lẽ là các bài viết được đăng trên Hà Nội Mới. Tôi tin rằng bạn là người có tâm nhưng xin thưa với bạn rằng cái tâm phải được đặt đúng chỗ, phải chín chắn mà muốn được như thế, thông tin cần phải kiểm tra, thẩm định sàng lọc để có độ tin cậy thật cao mới giúp cái tâm của ta đạt được ước nguyện, bây giờ, không dài dòng mà xin trả lời ngay từng luận điểm của bạn đây.
1. Tôi đồng ý với bạn khi bạn viết: “Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là quốc gia độc lập, có chủ quyền, có Hiến pháp và hệ thống pháp luật của mình. Đất đai là công thổ quốc gia, là tài sản của nhân dân do nhà nước quản lý bằng pháp luật.”
Tuy nhiên về nghị quyết 23 mà bạn viết là thể hiện quyền làm chủ của nhân dân, điều này thì đã được khẳng định trong hiến pháp quyền làm chủ, tức quyền sở hữu tài sản của nhân dân. Nhà nước chỉ là người quản lý, vậy người quản lý có được quyết định tài sản mình được giao quản lý không? Như ở Thái hà, ý chí làm chủ của nhân dân trên tài sản của mình có được “người quản lý”tôn trọng, tôi thấy “Tay quản lý”này đang lộng quyền chủ để cướp không tài sản mà người chủ đang giao cho mình quản lý, Cũng tại Thái Hà, Người quản lý bao năm vẫn không mang lại một tí lợi ích nho nhỏ cho cộng đồng, cho Chủ sở hữu, vậy theo bạn có nên cần thay thế “Tay quản lý”bất tài này, Vậy bạn có biết dụ ngôn “Nén bạc” trong phúc âm không vậy?
Bạn lại viết “Pháp luật nhà nước là tối thượng, không thể ngang hàng, đối trọng với bất cứ qui định của tổ chức nào.”
Đứng trên quan điểm thuần tuý là một công dân, tôi gần như đồng ý với bạn, vì việc tuân thủ luật pháp là nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi công dân, Tuy nhiên, nếu luật pháp được lập ra không nhắm tới mục đích công bằng xã hội thì luật đó có nên tuân thủ không hay phải làm lại vì dân không ủng hộ, hay Công dân cũng cứ phải nhắm mắt bịt tai để theo thứ luật rừng ấy? Người hành pháp nhưng không tuân thủ luật pháp, vi phạm hiến pháp nhân dân cũng phải làm theo sao!. Điển hình ở Thái hà, những kẻ có quyền nhưng tham nhũng sử dụng NĐ23 vi hiến kia để áp dụng và manh nha chiếm đoạt tài sản sở hữu chung của tôn giáo thì sao? Việc bắt người và đàn áp nhân dân không tuân thủ luật pháp thì sao?. . và còn biết bao cái thì sao ấy xảy ra tại Thái hà thì sao?. Thêm nữa, bạn nên biết rằng. Người Công giáo chúng tôi còn phải giữ một đạo luật còn cao trọng gấp ngàn lần các thứ luật của con người bởi “Được lợi ích cả thế gian mà mất linh hồn thì nào có ích gì” Đối với người Công giáo chúng tôi đạo luật của Thiên Chúa mới là tối thượng.
Bạn lại viết: “Các thế hệ người Việt Nam đã tốn bao xương máu để giành độc lập cho Tổ quốc. Trong cuộc đấu tranh chống đế quốc thực dân, có biết bao gia đình vợ mất chồng, mẹ mất con, con mất cha, mất mẹ; còn biết bao trẻ em tật nguyền do chất độc da cam, các em đâu có cuộc đời đích thực, và luôn là hiện thân những nỗi đau. Chúng ta mang nặng công ơn của những người đã hy sinh để có cuộc sống hòa bình hôm nay. Cả nước đã gồng mình khắc phục hậu quả chiến tranh và từng bước đổi mới đất nước, góp phần để vị thế Việt Nam trên trường quốc tế có được như hôm nay.”
Tôi lại đồng ý với bạn về quan điểm này, không có gì phải bàn cãi, chỉ thêm vào với bạn rằng, để được như vậy cũng có phần đóng góp không nhỏ của những người Công giáo chúng tôi, từ đấu tranh bảo vệ tổ quốc cho đến giáo dục, y tế, từ thiện, văn hoá, chính trị, xã hội, v.v... Rất nhiều lần Đảng và Nhà Nước đã công khai tuyên bố như vậy. Vậy tại sao vẫn coi Công giáo chúng tôi là những công dân hạng hai mà hành như như kẻ cướp như vậy?
Bạn viết: “Từ một nước thiếu đói triền miền, nay đã trở thành quốc gia xuất khẩu gạo thứ hai thế giới. Thành công này cùng với nhiều thành tựu khác đủ bác bỏ mọi luận điệu xuyên tạc, kích động của những thế lực thù địch chống đối cách mạng Việt Nam trong và ngoài nước”.
Chuyện này thì phải xem lại bạn ạ, tôi không phủ nhận các thành tựu của Việt nam trong những năm qua, nhưng thành tựu ấy có làm cho xã hội có tốt hơn không? Có làm cho môi trường trong lành hơn không, Bác Hồ đã từng nói “Để dân có cơm đủ no, áo đủ mặc.” Tuy nhiên theo tôi như thế chưa đủ đâu, nếu chỉ là ăn là mặc, là tiền là bạc, là quyền là lực thì vẫn chưa đủ để làm người đúng nghĩa, còn phải lo cho tinh thần, lo cho tâm hồn, lo cho công bằng xã hội cho tương lai phát triển, chứ tôi thấy bây giờ, rừng không còn là vàng, biển không còn là bạc, sông suối ao hồ không còn nên thơ, không khí không đủ trong lành để hít, một cái giầu ảo khi con cháu chúng ta đang đang mắc một món nợ khổng lồ cho các nhà tài phiệt nước ngoài, cái thành tựu ấy so với cái đang lụn bại của khắp các vấn đề xã hội có đáng không?
Bạn viết như sau: “Việt Nam đang tích cực hội nhập kinh tế quốc tế và đang phải đối mặt với nhiều khó khăn, thách thức. Những ai lợi dụng tình hình khó khăn của đất nước, gây mất ổn định xã hội, cố tình tạo ra những căng thẳng, không chịu hợp tác với chính quyền giải quyết vấn đề đất đai trong khuôn khổ pháp luật là đi ngược lại đạo lý của công dân yêu nước, là vô ơn với những người đã hy sinh vì độc lập, tự do cho đất nước này, là vô hồn trước những nỗi đau nạn nhân của chất độc da cam và quan trọng hơn là coi thường, chà đạp pháp luật.”
Lại đồng ý với bạn, nhưng câu hỏi này bạn hãy hỏi những kẻ cầm dùi cui roi điện quất vào thân thể đồng bào, bạn hãy hỏi kẻ dùng hơi cay xịt vào các em thiếu nhi bé bỏng, bạn hãy hỏi những kẻ đã dùng luật rừng để còng tay người dân, bạn hãy hỏi kẻ vu khống mạ lị chúng tôi. Họ sẽ trả lời thay tôi vì nếu không, như có ai đó đã đe nẹt chúng tôi, những người dám nói lên sự thật là vu khống và bôi nhọ nói xấu chính quyền. Nhưng nghe họ trả lời xong nhớ nhìn kỹ lại bạn nhé.
2. Bạn viết: “Vấn đề “Thái Hà”là một việc làm có tổ chức. Xin thưa các công dân - Linh mục Thái Hà, nếu bảo rằng đó là hành động tự phát của giáo dân để đòi lại khu đất vốn của nhà thờ, các linh mục không cản được, thì ai dẫn giáo dân của mình, trong đó có cả các cháu học sinh, phải bỏ học, trang phục chỉnh tề ra khu đất lấn chiếm trái luật để hành lễ? Mà đâu chỉ có một vị linh mục, có lúc nhiều hơn thế. Sự hiện diện của các linh mục chỉ đạo giáo dân tụ tập cầu nguyện trái phép lại không thể cấu thành hành vi có tổ chức ư? Tuy nhiên, một số linh mục lại biện minh đây chỉ là sự tranh chấp đất đai bình thường giữa Nhà thờ Thái Hà với Công ty cổ phần may Chiến Thắng, Nhà thờ có người phụ trách là các vị linh mục, đứng đầu là Chánh xứ Thái Hà, chưa bàn tới tính chất tranh chấp từ góc độ pháp luật, thì như thế các vị đã tự thừa nhận là có tổ chức rồi đấy.”
Bạn viết vậy là bạn chưa hiểu về Công giáo rồi. Công giáo chúng tôi không những là có tổ chức mà là một tổ chức thống nhất chặt chẽ, từ Vatican cho đến mọi Kitô hữu trên toàn cầu, tổ chức có phẩm trật trật tự từ trên xuống dưới, rất chặt chẽ, rất khoa học, rất thần học. Nhưng tổ chức của chúng tôi không dùng để mưu lợi cá nhân mình, không dùng để lật đổ chính quyền, không dùng để tạo bất công. Chính vì vậy mà tại Thái hà, nếu không có tổ chức thì làm sao giúp cho giáo dân cầu nguyện trong an hoà, làm sao ngăn nổi sự giận dữ khi bị đàn áp bất công, làm sao hướng dẫn con chiên làm đúng luật đời luật đạo như các Linh mục tại Thái hà đang làm, Công giáo chúng tôi trên bảo lẽ phải dưới phải vâng lời, không có chuyện như các tổ chức nào đó trên bảo dưới chẳng nghe như chúng ta thường nghe thấy tại Việt nam này.
Bạn viết rằng: “Bên cạnh đó, theo tôi các công dân - giáo dân đang tham gia luân phiên túc trực trên đất của Công ty cổ phần may Chiến Thắng, cũng suy nghĩ xem việc làm của mình đã đúng với trách nhiệm công dân chưa? Thử hỏi Chúa vui làm sao được, khi các con chiên của Người gây cản trở giao thông, mất trật tự công cộng làm dân cư khu vực 178 Nguyễn Lương Bằng mất ngủ, nhất là những người có tuổi và các học sinh không có yên ổn học tập. Qua truyền hình, tôi đã nghe bà Lê Thị Hợi, một nhân vật “tích cực”phá tường rào của Công ty cổ phần may Chiến Thắng, đã trả lời công an là: “Biết là vi phạm pháp luật thì tôi đã không làm, tôi kêu gọi mọi người không được làm thế”.
Đoạn viết này, dường như bạn đọc báo Hà Nội Mới hơi nhiều nên đoạn này tôi nghe quen quen. Bạn lại áp đặt kiểu của nhóm phóng viên nội chính nên cho rằng khu đất đó là của Công ty CP may Chiến thắng. Điều này mâu thuẫn với phát biểu tiền đề của bạn rồi. Không công nhận của Giáo xứ Thái hà vì đề cao vai trò của “Tay quản lý tồi” giờ lại công nhận là của Công ty CP may Chiến thắng. Có một điều tôi đồng ý với bạn là Chúa làm sao vui được vì con người tội lỗi quá, con người cướp bóc, tàn sát lẫn nhau nhiều quá, con người vu khống mạ lị nhau nhiều quá. Tội lỗi, bất công đã quá đủ trên đất nước Việt nam này chứ chẳng riêng gì Thái hà nhỏ bé với vài mét tường rào mục nát mà người ta đã nỡ bắt đi cả chục người dân yếu đuối. Chỉ vì tham lam mà nỡ xịt cả khói cay vào thiếu nhi của Chúa nữa, mắt cay thế làm sao các em học tập. Phải không bạn?
Trích tiếp lời bạn nhé: “Tôi đã đọc báo, thấy bà con là giáo dân ở Hà Nội và các tỉnh khác, không hài lòng với việc những người cùng đạo đã phá tài sản của người khác, mang ảnh Đức Mẹ, tượng Chúa vào một khu đất của Nhà nước để thờ nguyện, nhất là đặt các Ngài lên mặt bể nước, treo ảnh lên cây cối khắp trong vườn. Chốn này đâu trang nghiêm, lại còn vi phạm việc hành lễ không đúng nơi quy định. Nhà nước qui định nơi hành lễ cũng là để các đức tin được tôn trọng, tôn nghiêm đó thôi.”
Thật tội cho bạn, thời đại computer rồi mà bạn không có gì để xem ngoài báo chí hay sao? Bạn có chắc 100% là báo chí Việt nam luôn đúng? Vậy chắc bạn cũng biết việc các nhà báo của hai tờ báo lớn nhất VN mới đi tù chứ và các lãnh đạo báo chí bị tước thẻ nhà báo chứ. Sao bạn ngây thơ quá, phải kiểm chứng lại mình đi bạn ạ. Thái hà cũng vậy thôi bạn ạ.
3. Bạn viết: “Nghị quyết 23 của Quốc hội đã ghi rất rõ là không xem xét lại đất đai, nhà cửa của các cá nhân, tổ chức mà nhà nước đã quản lý từ năm 1991 trở về trước. Nghị quyết này cũng còn ghi, nếu cá nhân, tổ chức nào có nhu cầu về nhà cửa, thì đề xuất để xem xét theo trình tự pháp luật. Vậy, cớ sao các công dân - linh mục và các công dân là giáo dân ở Thái Hà cứ khăng khăng lý sự “đòi”cái Nhà nước đã quản lý bằng pháp luật. Các vị cũng không phải không biết Nghị quyết này, nhất là các công dân - linh mục. Vậy, tại sao các công dân - linh mục cứ hành xử bất chấp luật"?
Cái nghị quyết cướp này nghe nhiều rồi, để tránh dài dòng và làm mất thời gian của độc giả, mời bạn đọc các bài phân tích của Luật sư Trần Lê Nguyên trên trang mạng chuacuuthe.com hay vietcatholic.net, bạn sẽ hiểu tại sao? Ai cứ khăng khăng vi phạm pháp luật, ai cứ lý sự đòi ăn của người khác, ai hành xử bất chấp pháp luật.
4. Mục 4 bạn phát biểu: “Bây giờ là thế kỷ XXI, còn nhớ năm 1954 để gây mất ổn định chính trị, các thế lực thù địch đã phao tin “Chúa đã di cư vào Nam”để bao người thất vọng. Nay lại có kẻ tung tin: “Đức mẹ hiển linh”để lừa gạt bà con giáo dân kéo về gây mất trật tự Thủ đô. Nhưng tất cả đều không thấy “Đức Mẹ hiển linh”? Chúa không đi đâu xa cả, Đức Mẹ không hiển linh được, nhưng Đức tin của Người luôn ở trong lòng những con chiên ngoan đạo. Và ai cho là “Đức Mẹ hiển linh”thì tôi chắc, Người phải hết sức giận dữ khi thấy các con chiên, nhất là các linh mục đã không tôn kính Người, treo ảnh Người nơi gốc cây bụi cỏ, dùng hình ảnh Người làm bình phong cho những hành động trái pháp luật, tụ tập cầu nguyện giữa nơi không tôn nghiêm, làm phiền muộn lòng nhân dân cả trong và ngoài đạo, trong đó có nhiều cụ già và trẻ nhỏ. Dù tôn giáo nào cũng là con dân đất Việt. Buồn thay! Tôi chia sẻ nỗi buồn cùng Đức Mẹ, vì tôi tin vào điều giáo huấn mang tính nhân bản của Đức Chúa”.
Đích thị câu này không phải của bạn rồi, Bạn lại chơi trò đạo văn của nhóm phóng viên nội chính, lần trước tôi đã tính trả lời câu này với nhóm PVNC về câu này, nhưng nghĩ lại đám này nói cũng chẳng hiểu gì đâu nên thôi, nay lại phải trả lời bạn, chán thật. Nói cho bạn biết nhé, Bỏ hết cửa nhà, ruộng vườn, mồ mả cha ông ra đi với hai bàn tay trắng năm 1954 phải nói là một quyết định đau xót vô cùng với Chúng tôi, thế nhưng, sống mà không được thờ phượng Thiên Chúa một cách đàng hoàng hẳn hoi lại còn là sự đau đớn gấp ngàn lần, vì thế Chúng tôi phải đi và đó là quyết định đúng đắn, Sự đời đôi khi lại tréo ngoe vô cùng, tưởng rằng đang an cư lạc nghiệp Thờ phượng Thiên Chúa được đến cuối đời, rất nhiều người trong chúng tôi một lần nữa phải lại phải trắng tay ra đi một lần nữa vào cái ngày thống nhất đất nước 30/04/1975 cũng chỉ để được tự do Thờ phượng Thiên Chúa, Giờ mới được may mắn chính quyền phong cho danh hiệu Việt kiều yêu nước. Nay quay về thấy cảnh Thái hà lại thấy rằng quyết định ra đi của mình là đúng đắn. Tôi cũng cảm động khi thấy bạn muốn chia sẻ nỗi buồn cùng Đức Mẹ, Nhân danh là một Kitô hữu, tôi chia sẻ với bạn rằng. Đức Mẹ cũng là Mẹ của bạn và rất yêu thương bạn, nhưng bạn phải đến với Mẹ bằng tấm lòng khiên nhu và sám hối tội lỗi, phải biết phân biệt thiện ác và sống yêu thương chan hoà. Đem bình an đến cho mọi người chứ không phải là dùi cui roi điện, nhà tù hay bắt bớ, …vv. Có vậy Mẹ sẽ đỡ buồn đấy bạn ạ.
5. Cuối cùng bạn viết: “Đề nghị các công dân - linh mục Nhà thờ Thái Hà, sớm chân thành trở về với Đức tin nơi Chúa. Nếu cứ tiếp tục thông hiệp với mọi nơi để kéo bà con giáo dân lương thiện về Hà Nội là các linh mục đang dẫn dắt họ lâm vào con đường làm mất thanh danh Chúa, đi ngược lại Đức tin. Xin bà con cảnh giác. Người dân chốn Hà thành này đang chờ xem các linh mục Thái Hà thể hiện hành động dũng cảm trước trách nhiệm của mình như thế nào để không tổn hại đến khối đoàn kết toàn dân tộc?”
Bạn đề nghị chuyện gì chứ chuyện giáo huấn đức tin và hành đạo cho các linh mục tu sỹ thì nói thật nhé, Bạn không đủ tư cách lẫn trình độ để lên tiếng đâu bạn ạ, cả mục 5 này tôi không thể đồng ý với bạn rồi. Hiện nay, hằng ngày có hàng chục ngàn giáo dân khắp nơi cùng đến để hiệp thông và cầu nguyện cho Thái hà, việc cầu nguyện không phải là do dụ dỗ lôi kéo mà được đâu bạn ạ, vì nhu cầu từ trong sâu thẳm trái tim mỗi con người Công giáo đều nhận thấy mình cần phải hiệp thông và cầu nguyện khi bất công ngày càng nặng nề với anh em mình, khi anh em lâm vào cảnh chà đạp thì mỗi người công giáo càng cảm thấy trách nhiệm phải hiệp thông với nhau, khối đoàn kết tràn đầy sức mạnh yêu thương gắn bó chúng tôi lại với nhau trong chân lý và sự thật, dù có phải gian nan vất vả, dù có phải hiểm nguy. Đó chính là hành động dũng cảm chân chính của chân lý và là cội nguồn cho khối đại đoàn kết dân tộc xưa nay. Chào bạn.