Góp ý về bài viết của bạn Lê Thị Thanh Thảo và Trần Quốc Cường

Các bạn trẻ du học sinh tại Úc:
Lê thị thanh Thảo, Dung, Trâm Anh, Lan Thanh, Thùy Dung;
Bạn Trần quốc Cường,


Đầu tiên, xin hoan hô các bạn với một tràng pháo tay thật kêu, mặc dù không biết các bạn là "hàng thật" hay "hàng giả" đây!

Nếu các bạn là "hàng thật", xin được nghiêng mình kính phục và cảm ơn lòng yêu nước của các bạn. Các bạn là những cánh én báo hiệu mùa xuân, là những dấu hiệu của sự hồi sinh, của tự do, dân chủ đang trở về lại trên đất Việt khổ đau, là những cánh chim báo bão cho một chủ nghĩa cộng sản đã lỗi thời ở Việt -Nam. Những trăn trở của các bạn đã cho thấy một nước Việt Nam cộng sản ngày hôm nay đang là "đêm trước" của một nước Việt Nam thực sự độc lập và dân chủ sau này.

Đảng cộng sản Việt Nam không phải là chủ nhân của đất Việt, họ chỉ là những kẻ điều hành guồng máy chính quyền trong một khoảng thời gian hữu hạn. Cũng như bao triều đại trước của nước Việt, khi đất nước loạn lạc, lầm than, người dân đói khổ, cơ hàn, triều đại ấy ắt phải triệt tiêu; Đảng cộng sản Việt Nam cũng không ngoại lệ. Nếu một ngày nào Đảng Cộng sản Việt Nam phải triệt tiêu; có thể tất cả những văn bản bán nước Đảng đã âm thầm ký với Đảng cộng sản Bắc Kinh cũng sẽ phải triệt tiêu, rũ áo ra đi cùng với Đảng.

Giữa thế kỷ 21 này, chính các bạn, tuổi trẻ Việt Nam trong nước mới thật sự là những chủ nhân nước Việt. Tương lai của tổ quốc Việt Nam đang nằm trong tay các bạn và dân tộc Việt Nam phú cường hay tăm tối, sống đời tự chủ hay đời đời nô lệ, đồng hóa với Trung Hoa Lục địa [như Tây Tạng] là do các bạn quyết định.

Chỉ có sự hiểu biết, và sự thật mới có thể phá vỡ, giải phóng được toàn dân ra khỏi những thối nát, lầm than, bất công, ngu dốt của một chế độ lỗi thời, một đất nước lạc hậu mà Đảng và nhà nước đang cố tình che đậy. Sự thật và sự hiểu biết vô cùng khan hiếm, quí giá trong chế độ độc tài Đảng trị.

Nhờ vào thủ đoạn khôn khéo, che dấu sự thật, thủ tiêu và viết lại các tài liệu lịch sử theo chìều hướng thuận lợi cho Đảng [học theo các "Đại Ca "Trung Quốc đã và đang làm đấy] và giảm thiểu sự hiểu biết của toàn dân đến mức tối đa, bằng cách không tạo điều kiện cho con em người dân đến trường để có một trình độ nhận thức tối thiểu; Đảng đã kéo dài mạng sống của Đảng hơn sáu mươi năm qua. Với chính sách ngu dân và mị dân, Đảng đã cho toàn dân sống trong hào quang của những "phồn vinh giả tạo", những lời hứa chót lưỡi, đầu môi; trong môi trường sống đày những ảo tưởng độc hại ấy, bốn thế hệ, tám chục triệu người Việt, già, trẻ, bé, trở thành đầy tớ không công, sống trong nghèo khó, làm việc cực nhọc, lam lũ để cung phụng và làm giàu cho một thiểu số là Đảng, được giầu sang,thừa tiền của để đầu tư vào các bất dộng sản xa xỉ trên thế giới.

Hơn sáu mươi năm trong bưng bít, biệt lập không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, không kiến thức, không hiểu rõ sự thật, toàn dân Việt như một đoàn người mù trong đêm, chỉ còn trông chờ vào sự dẫn dắt của Đảng.Tiếc thay, Đảng cũng mù loà, không khéo có ngày Đảng dắt cả nước về với "đại ca" Trung Quốc.

Các bạn là những người may mắn, có trình độ hiểu biết. Sự thật về tình trạng đất nước các bạn biết rất rõ và tất đã có so sánh với các nước chung quanh [chẳng hạn như Thái Lan, Triều Tiên, trong quá khứ họ là những nước nhỏ yếu kém về quân sự và văn hoá, phải tìm sang Việt Nam xin giao hảo, thông thương, giờ này họ đã bỏ xa chúng ta hàng ngàn dặm]. Hãy tìm hiểu thêm về sự thật của lịch sử Việt Nam trong bảy mươi năm qua để tìm hiểu xem vì lý do nào mà Việt Nam thụt hậu. Qua các nguồn cung cấp sử liệu khác nhau, đáng tin cẩn viết về Việt Nam của các nhân chứng, chứng nhân ngoại quốc, với những nhận xét hết sức khách quan [không bị các bàn tay phù thủy của các văn nô đã "phù phép" và "bào chế " theo lệnh Đảng] trong các thư viện lớn ở Úc; [riêng bạn Cường, có lẽ bạn phải sử dụng các tài liệu ngoại quốc mới tạm thời khả dĩ tin được]; các tài liệu lịch sử này sẽ cho các bạn nhìn lại những "khúc mắc lịch sử" trong quá khứ một cách trung thực. Sau khi những huyền thoại, những tấm màn nhung vây bọc chung quanh Đảng do các văn nô tô điểm đã được tháo bỏ, các bạn sẽ tự hào là người Việt, sẽ có những nhận xét chính xác, những phương án thiết thực và tích cực trong tương lai,góp phần xây dựng lại đất nước vá đào tạo các thế hệ nối tiếp cho một Việt Nam thực sự dân chủ và tự trị mai sau.

Trong thế giới tự do, với những nguồn tin tức chính xác và dồi dào, người Việt ở hải ngoại hiểu biết rõ về tình hình đất nước nhìều hơn là các bạn tưởng và lúc nào cũng sẵn sàng làm hậu thuẫn cho các bạn; vì các bạn mới là những người sẽ phải sống và sẽ phải trực diện đối phó với Đảng, với những tệ nạn của Đảng và biết đâu chính các bạn sẽ trở thành những người làm nên lịch sử, làm thay đổi vận mạng đất nước nay mai.

Nếu được như vậy, thật mong lắm thay. Chúc các bạn thành công trên đường học vấn, trong sự nghiệp và tiếp thu được nhiều hiểu biết cũng như sự thật.

Không riêng gì các bạn, đã có những người trước các bạn hai, ba thế hệ, họ từng là những đảng viên kỳ cựu, sát cánh với Đảng ngay từ những ngày đầu chống Pháp, cũng đã đi tìm sự thật; và sau sáu mươi năm tìm kiếm, họ đã tìm ra được câu trả lời. Mời các bạn cùng thử xem những người chiến binh vệ quốc của ngày Cách Mạng mùa Thu ấy đã biết được những gì và nghĩ gì:

Trần Việt Hương
Email: huongvietngannam@gmail.com


Tôi Đã Biết

Đã nhiều lần
Tôi đứng nghiêm trong đoàn quân
Chào lá cờ đỏ vàng sao,
Mà ngỡ lá cờ đào
của thời Quang Trung Nguyễn Huệ.

Tai thoáng nghe lời Bác:
“Màu đỏ chính chuyên vô sản
Là màu quyết tử của toàn dân;
Và sao vàng là Đảng
đại biểu Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh.
Đảng sẽ vì dân
đấu tranh cho Độc Lập, Hòa Bình,
Hạnh phúc, Tự Do dân tộc.”

Và thế hệ chúng tôi
đã bao người ngã gục,
xác thân phủ lá cờ Đào
mà lòng còn vương mơ ước:
một ngày nào trong cả nước
ngập tràn cờ đỏ vàng sao.

Tôi đứng trước đoàn quân
Nhìn cờ đỏ vàng sao
Mà lòng thầm tự hỏi:
Đã hơn ba mươi năm
Bắc Nam thôi chinh chiến
Sáu mươi năm thanh bình
nước nhà còn đói khổ
còn cơ cực điêu linh.

Vẫn tra tấn dã man,
vẫn đàn áp, tội tình
của lũ giám công Đại Hàn, Taiwan,
lũ ngoại quốc khinh người, ngạo mạn,
đang cưỡi cổ, đè đầu
dân bản xứ làm thuê.
Bọn chúng “chung tiền” nên được Đảng bao che.
Những người bị cướp đất, cướp công
Nếu có biểu tình, phản kháng,
kiện tụng nhiêu khê,
thì kẻ đánh đập lần này
chính là Đảng.

Khoảng cách
giữa Đảng và dân
càng ngày càng rộng
Giữa đày dãy bất công
Bao kẻ sống vỉa hè,
Thất học, không nghề,
Đám trẻ nhỏ bê tha,
đứng lề đường,
chờ bán trôn nuôi miệng.
trong khi Đảng còn khệnh khạng,
vờ lơ láo;
vẫn lụa là, xe, pháo, mã
phủ phê.

Trước hiểm họa Bắc Xâm
mỗi lúc một gần kề,
chúng đã cướp đất hai lần,
đoạt Trường Sa, và đang lấn biển
cả nước xôn xao trước cơn quốc biến
Đảng vẫn thản nhiên
như không phải chuyện nước mình;
còn sai công an bắt bớ
đàn áp, giải tán những đám biểu tình…
Hình như Đảng
đang trên đà hủ hoá…
Tôi thật lấy làm lạ.

Tôi đã nhận ra
bộ mặt thật của Đảng
và thâm ý của hai lão Hồ, Mao,
khi xem bản đồ thế giới
với hai lá cờ Hoa -Việt để sát vào nhau,
Trên trục Bắc- Nam của qủa địa cầu.
Trong nền cờ cùng đỏ như máu
Sáu vì sao vàng cùng năm cánh như nhau.
ở trên cao; bốn tiểu hung tinh
Hồi, Mông, Mãn, Tạng
Cam phận chư hầu
Cùng chầu dưới chân một đại hung tinh:
Đại Hán gian phương bắc.
Chỉ trong khoảnh khắc
Tôi biết ngay
Ngôi sao vàng bệnh hoạn Nam Phương
sẽ phải hướng về đâu!
Khi ở trong cùng bầu trời đỏ máu
giống như nhau.

Lá hồng kỳ “ngũ tộc triều Thiên”
Gói tròn giấc mơ hoang tưởng
của bắc phương “Hán tộc bá quyền”
chuyên rình “Hán hóa” đám “man di”
đám Việt, Hồi, Mông, Mãn, Tạng
nhận chìm trong máu lửa tóc tang.

Lá cờ đỏ sao vàng của Đảng
chỉ là mụn giẻ lá cờ Hoa
Mà Hồ, Mao, mưu mô phác họa
giả cờ Đào dối gạt dân ta.

Lá cờ đỏ ma giáo
tạm dấu bớt năm sao
chỉ chừa lại một sao
Bác chế ra cờ sạo
Đảng đem về gò, cạo,
Tô, vẽ rắn thêm chân.
Để gạt đám dân đen
lường trí, phú, địa, hào
mưu Cáo gian thập thành
lọc lừa bao thế hệ:

Giữa quốc biến, nguy nan
người người mơ Nguyễn Huệ
Mê áo vải cờ Đào
Mà tin lầm “thằng khùng xứ Nghệ”
tin lầm vào đảng “cờ đỏ vàng sao”
- Đảng của lũ Việt gian
mưu toan bán nước cho Tàu.

Đảng Cộng Sản Việt Nam:
đám tham ô, vô loại
chuyên hút máu đồng bào,
đám tay sai của
Bắc Kinh bạo tàn, xâm lược.
Chúng vâng lệnh Thiên Triều
Phá tan hoang đất nước
hòng dâng đất Việt cho Tầu.
Chúng ló đuôi phò Bắc Kinh
tiếp nối mộng Hồ, Mao,
mưu chiếm nốt Thái, Miến, Miên, Lào,
chờ đợi thời cơ
Vô sản hóa toàn cầu;
Hay ít ra là Châu Á.

Cờ đỏ sao vàng chỉ là đại họa,
là nhãn hiệu chư hầu
xin nội thuộc nòi Hoa.
Chỉ vì nó mà
người Việt thịt nấu nồi da,
suốt sáu mươi năm qua
chửi rủa,
chém giết lẫn nhau
không tiếc thương
cũng chỉ vì cờ Vàng, cờ Đỏ.

Đã đến lúc chúng ta
cần phải nhìn cho rõ
lá cờ đỏ sao vàng
là cờ của chúng nó;
nào phải của dân ta.
sáu mươi năm Đảng trị
sáu mươi năm xót xa
sáu mươi năm máu Việt
tưới thắm mảnh cờ Hoa!

Tôi nhìn
cờ đỏ vàng sao
Ở bên này bản Giốc,
bên kia là cố quốc
cũng phất phơ cờ đỏ vàng sao

tôi biết
một ngày nào
cờ đỏ vàng sao
của bọn Bắc- Bộ –phủ
cũng sẽ quay về hội tụ
với lá cờ đỏ lắm sao vàng
của Hán tộc, nòi Hoa.

Ngày đó không xa;
Khi đất Việt ngập tràn
Cờ đỏ vàng sao… Hoa lục
Cũng là lúc
Toàn dân Việt lọt vào trong hỏa ngục
Cùng: Mông, Hồi, Mãn, Tạng
sống đời ô nhục
Dưới gót giầy đô hộ của Hán tộc ngoại xâm.

- Trong thiên niên kỷ hai ngàn năm
Ta lùi về thời Bắc thuộc một ngàn năm???

Tôi chẳng còn nghe
những rung động hôm nào
của ngày mùa thu cách mạng
khi đứng trước lá cờ đỏ vàng sao;
chỉ nghe như
bao hồn tử sĩ thét gào:
phải dẹp tan Cộng Đảng
rửa hờn cho giòng máu đỏ da vàng.
lời sông núi cũng vang vang:
phải xé tan cờ đỏ sao vàng,
cho đất Việt có ngày tươi sáng.

Tôi, người chiến binh vệ quốc
sáu mươi năm trót tin vào Đảng
bàng hoàng trước những dối gian
của Bác và Đảng Cộng Sản
đang làm nước mất nhà tan.

Tôi không phải nhà văn
Không mộng làm thi sĩ
Nhưng huyết quản tim gan
Sục sôi giòng chính khí
Chẳng còn súng, còn gươm
để giết loài vô sỉ
tôi dùng chữ thay tên
bắn thẳng lũ lưu manh
đang bán đứng quê hương
đang dày xéo dân lành
cho thế giới biết tin
cho Đảng xanh máu mặt
cho đám trẻ hậu sinh
nhận chân ra Đảng giặc
cho Hán tộc Bắc kinh
ngừng chơi trò đạo tặc
cho người Việt ngủ vùi
phải nhớ lại họa Bắc xâm
phải ngước mặt lên cao
xây lại mộng Quang Trung
cho con cháu dân Nam
tránh khỏi nạn xiềng gông
cho TỰ -DO
phải được chảy xuôi dòng
trên đất Việt.

Người chiến binh vệ quốc