Con người nhiều khi lầm tưởng tài năng ta có là do ta tự học khôn, dầy công luyện tập trở thành xuất chúng, tài giỏi hơn người. Tài giỏi đáng tự hào, hãnh diện nhưng cần đi chung với đạo đức, khiêm nhường.Thiếu khiêm nhường đại tài trở thành đại nạn vì không sớm thì muộn cũng đi đến kiêu ngạo. Kiêu ngạo là bản tính của ma quỷ. Cha của dối trá tài lường gạt, giỏi chia rẽ, gây tang thương ngàn trùng cho mọi người. Kiêu ngạo có hai loại: chủ mưu và a dua. Chính đám kiêu ngạo a dua làm tay sai gieo khổ đau cho mọi người. Kiêu ngạo chủ mưu thường dụ ngọt đám lâu la a dua bằng lời hứa hão huyền và ban thưởng khuyến khích bầy tôi gây đau khổ cho đời. Phần thưởng cho đám a dua nhẹ dạ là vật chất vì chúng ham vui, ham tiền, cầu tài, mê danh lợi, mê đỏ đen, thích ăn uống và tình nguyện làm nô lệ cho sắc dục. Tất cả đều do ma quỷ giật dây, cầm đầu.

Kiêu ngạo khi tự nhận quyền làm chủ tài năng, chối bỏ Thiên Chúa làm chủ đời họ. Vì tự chủ nên toàn quyền quyết định sử dụng tài năng hợp sở thích riêng. Ai đưa ý trái lại bị kết án. Nhẹ là nguyền rủa, nặng thì tù tội, độc ác hơn là huỷ diệt. Kẻ kiêu ngạo càng tài tai họa họ gây càng lớn. Ít tài gieo tai họa nhỏ vì ảnh hưởng nhỏ.

Nguyên nhân

Trong tôn giáo kiêu ngạo là nguyên nhân chính dẫn đến các cuộc li khai khỏi Giáo Hội để lập giáo phái mới. Ngày nay có hàng trăm giáo phái khác nhau. Tất cả đều phát sinh từ kiêu ngạo. Các vị sáng lập giáo phái thường tự phong mình tài giỏi hơn bề trên nên tìm cách li khai thực hiện ý riêng để trở thành nhân vật lãnh đạo. Triệu chứng của kiêu ngạo bắt đầu bằng các lời bình phẩm, chỉ trích người lãnh đạo, dần dà coi thường, khinh chê, bất tuân, chống lại sau cùng là li khai. Người nhận một nén bạc trong Phúc Âm (Mat 25) đối xử với chủ cùng phong cách đó. Động lực dẫn đến kiêu ngạo ảnh hưởng bởi vật chất, chức quyền. Tất cả đều là bả vinh quang trần gian mau qua, dễ tàn. Dường như không mấy ai kiêu ngạo dám xác nhân họ đang kiêu ngạo nhưng mượn cớ này lí do nọ giải thích việc làm.

Hoa trái

Kiêu ngạo chối bỏ Thiên Chúa. Họ tự phụ, tự phong mình ngang hàng với chúa hoặc quá khích hơn chối bỏ Thiên Chúa hiện hữu. Hoa trái của kiêu ngạo khác với hoa trái của khiêm nhường.

Hoa trái của lòng khiêm nhường, từ bi nhân hậu đến từ Chúa, từ lòng mến.

Hoa phát sinh từ kiêu ngạo mang phấn độc gây dị ứng cho người. Trái của kiêu ngạo là trái vừa chua vừa đắng vì chúng được gieo bằng hận thù, ghen ghét. Tưới gội bằng nước mắt trẻ thơ, người già và phụ nữ. Vun trồng bằng máu người chết oan, kẻ vô tội.

Mọi người tới tuổi khôn đều có khả năng kiêu ngạo. Dường như kiêu ngạo và sức khoẻ đi chung với nhau. Ở tuổi vị thành niên và cao niên kiêu ngạo nặng tính phê bình, chỉ trích vì trẻ tuổi chưa có vây cánh lớn mạnh để tạo ra thay đổi. Cao niên không còn năng lực phấn đấu và bầu nhiệt huyết để thi hành quỷ kế. Một số trường hợp kiêu ngạo khi về già hối hận, nhận biết con đường đã chọn là sai lầm.

Kiêu ngạo mạnh miệng hô hoán. Trái lại, thống hối lại âm thầm. Có lẽ bản chất của thống hối là âm thầm, khiêm nhường nên kẻ thống hối thường âm thầm, khiêm nhu. Kiêu ngạo khích động bởi ý riêng. Khao khát làm lãnh tụ; thực hiện giấc mơ điên dại, thích sai bảo người khác và muốn người khác làm theo ý mình.

Ơn Chúa

Nên xác định rõ tài năng ta có là do Chúa ban. Điều này không thể chối cãi vì ai cũng biết mức độ trưởng thành, khôn ngoan, lanh lợi, hoạt bát, nhớ dai, đều là những tài năng khác nhau mỗi người có được ngay từ khi còn thơ. Có người phát triển sớm; kẻ phát triển chậm hơn. Dù tài năng phát triển sớm hay muộn tài năng đó đều bắt nguồn từ hạt giống Chúa gieo sẵn trong người đó. Vì là những quà tặng Chúa ban nên ta không làm chủ quà tặng. Chúng ta đóng vai trò người quản lí món quà Chúa trao tặng. Chủ đặt niềm tin vào người quản lí nên chủ trao toàn quyền tự do sử dụng tài năng. Tùy theo hoàn cảnh, điều kiện thích hợp và phán đoán để đầu tư tài năng sao cho vừa giúp mưu sinh vừa làm đẹp lòng Chủ.

Nhiệm vụ

o Chúng ta không làm chủ tài năng Chúa ban mà làm nhiệm vụ quản lí. Người quản lí có các nhiệm vụ

o Người quản lí khôn luôn mang tâm tình tạ ơn vì chủ đã tin tưởng kí thác món quà đặc biệt cho coi sóc, phát triển.

o Làm cho những món quà Chúa ban trở nên hữu dụng cho chủ và giúp nuôi sống bản thân.

o Dùng những món quà sao mang lại lợi ích cho tha nhân.

o Quan trọng hơn cả là làm sáng Danh Chúa.

Thực hiện thành công bốn mục tiêu này là làm tốt đẹp nhiệm vụ người quản lí tốt lành. Thành công ở đây không đòi hỏi phải thành công một gấp đôi hay gấp ba mà là cố gắng làm cho tài năng đó phát triển sinh lợi nhiều ít đều được chủ chấp nhận. Người đó vừa đáng lãnh thưởng lại tăng thêm uy tín trước mặt chủ với lời khen kèm theo.

‘Hay lắm, anh đúng là tôi tớ tài giỏi và trung thành. Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh’.

Tóm lại người quản lí dùng quà Chúa ban làm lợi cho tha nhân và làm sáng danh Chúa được khen thưởng. Lười biếng món quà không sinh lợi bị phạt và dùng món quà Chúa ban làm điều tồi bại bị kết án.

TÌM BÀI CŨ:

Suy Niệm: http://www.stmarksinala.net.au/suyniem.html

Truyện ngắn: http://www.stmarksinala.net.au/truyen.html

Hình ảnh: http://www.stmarksinala.net.au/Photos.html