Dưới đây là bản dịch huấn từ của ĐTC Bênêđictô XVI đọc tại Quảng Trường Thánh Phêrô ngày 23/11/2008 trước Kinh Truyền Tin.
Anh chị em thân mến!
Hôm nay chúng ta cử hành Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, Lễ Trọng Kính Đức Chúa Giêsu Kitô làm Vua. Chúng ta biết rằng trong Tin Mừng Chúa Giêsu đã không nhận tước hiệu vua khi tước hiệu này được hiểu theo nghĩa chính trị, giống như "các nhà cai trị các dân" (X. Mt 20:24). Thay vào đó, trong cuộc Khổ Nạn, trước mặt Philatô, Chúa đã nhận cho mình một loại vương quyền khác. Philatô đã hỏi thẳng Chúa Giêsu, "Ông có phải là vua không?" Chúa Giêsu trả lời. "Ông đã nói điều đó; Tôi là vua" (Ga 18:37). Tuy nhiên, chỉ một vài giây phút trước đó Người công bố: "Vương quốc của Tôi không thuộc về thế gian này" (Ga 18:36).
Quả thật, vương quyền của Đức Kitô là việc mặc khải và thể hiện vương quyền của Thiên Chúa Cha, là Đấng cai quản mọi sự bằng tình yêu và công bằng. Đức Chúa Cha đã trao cho Chúa Con một sứ mệnh là ban cho loài người sự sống đời đời, là yêu họ đến hy sinh cuối cùng, và đồng thời Ngài đã ban cho Người quyền năng để xét xử họ, từ giây phút Người làm Con Người, giống chúng ta trong mọi sự (x. Ga 5:21-22, 26-27).
Bài Tin Mừng hôm nay nhấn mạnh đến chính loại vương quyền phổ quát của Đức Kitô, Vị Thẩm Phán, bằng một dụ ngôn cảm động về ngày chung phán, mà Thánh Matthêu trình bày ngay trước câu chuyện Khổ Nạn của Người (25:31-46). Các hình ảnh thật đơn sơ, ngôn ngữ phổ thông, nhưng sứ điệp thì rất quan trọng: đó là chân lý về số phận chung cuộc của chúng ta và đưa ra những tiêu chuẩn mà dựa theo đó chúng ta sẽ bị xét xử. "Ta đói và các con đã cho Ta ăn, Ta khát và các con đã cho Ta uống, Ta là khách lạ, các con đã đón chào Ta" v.v.... (Mt 25:35).
Có ai không biết đoạn này không? Nó trở thành một phần của nền văn minh của chúng ta. Nó đã đánh dấu lịch sử của các dân tộc thuộc nền văn hóa Kitô giáo: các nấc thang giá trị, các cơ chế, và nhiều tổ chức từ thiện và xã hội của chúng. Thưc thế, Nước Thiên Chúa không thuộc về thế gian này, nhưng nhờ ơn Chúa, nó đem tất cả những điều tốt hiện hữu trong con người và lịch sử đến hoàn thành. Nếu chúng ta thực hành việc yêu người lân cận, theo sứ điệp của Tin Mừng, thì chúng ta đang dọn chỗ cho việc Thiên Chúa làm chủ, và vương quốc của Ngài sẽ thể hiện giữa chúng ta. Còn nếu mỗi người chúng ta chỉ biết nghĩ đến tư lợi, thì thế giới chỉ còn cách là bị hủy diệt.
Bạn thân mến, Nước Thiên Chúa không phải là vấn đề danh dự hay vẻ bề ngoài, nhưng, như Thánh Phaolô viết, nó là "công bình, bằng an và niềm vui trong Chúa Thánh Thần" (Rm 14:17). Thiên Chúa giữ điều tốt của chúng ta trong lòng, nghĩa là, mọi người đều có đời sống, và đặc biệt là "những người yếu kém nhất" trong số con cái Ngài được vào dự tiệc, là bữa tiệc đã dọn cho mọi người. Vì điều này mà Ngài không cần những kẻ giả hình, là những kẻ thưa "Lạy Chúa, Lạy Chúa", nhưng coi thường các giới răn của Ngài (x. Mt 7:21).
Thiên Chúa sẽ nhận vào Vương Quốc vĩnh cửu của Ngài nhưng ai mỗi ngày cố gắng thực hành Lời Ngài. Đó là lý do tại sao Đức Trinh Nữ Maria, người khiêm nhường nhất trong mọi tạo vật, lại là người cao cả nhất trước mắt Ngài và được ngồi như Nữ Vương ở bên phải của Vua Kitô. Chúng ta một lần nữa, lại mong ước phó thác chính mình cho sự bầu cử trên Trời của Mẹ với niềm tin tưởng của con thảo, để chúng ta có thể thực hiện được sứ vụ Kitô hữu của mình trong thế gian.
* * *
Anh chị em thân mến!
Hôm nay chúng ta cử hành Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, Lễ Trọng Kính Đức Chúa Giêsu Kitô làm Vua. Chúng ta biết rằng trong Tin Mừng Chúa Giêsu đã không nhận tước hiệu vua khi tước hiệu này được hiểu theo nghĩa chính trị, giống như "các nhà cai trị các dân" (X. Mt 20:24). Thay vào đó, trong cuộc Khổ Nạn, trước mặt Philatô, Chúa đã nhận cho mình một loại vương quyền khác. Philatô đã hỏi thẳng Chúa Giêsu, "Ông có phải là vua không?" Chúa Giêsu trả lời. "Ông đã nói điều đó; Tôi là vua" (Ga 18:37). Tuy nhiên, chỉ một vài giây phút trước đó Người công bố: "Vương quốc của Tôi không thuộc về thế gian này" (Ga 18:36).
Quả thật, vương quyền của Đức Kitô là việc mặc khải và thể hiện vương quyền của Thiên Chúa Cha, là Đấng cai quản mọi sự bằng tình yêu và công bằng. Đức Chúa Cha đã trao cho Chúa Con một sứ mệnh là ban cho loài người sự sống đời đời, là yêu họ đến hy sinh cuối cùng, và đồng thời Ngài đã ban cho Người quyền năng để xét xử họ, từ giây phút Người làm Con Người, giống chúng ta trong mọi sự (x. Ga 5:21-22, 26-27).
Bài Tin Mừng hôm nay nhấn mạnh đến chính loại vương quyền phổ quát của Đức Kitô, Vị Thẩm Phán, bằng một dụ ngôn cảm động về ngày chung phán, mà Thánh Matthêu trình bày ngay trước câu chuyện Khổ Nạn của Người (25:31-46). Các hình ảnh thật đơn sơ, ngôn ngữ phổ thông, nhưng sứ điệp thì rất quan trọng: đó là chân lý về số phận chung cuộc của chúng ta và đưa ra những tiêu chuẩn mà dựa theo đó chúng ta sẽ bị xét xử. "Ta đói và các con đã cho Ta ăn, Ta khát và các con đã cho Ta uống, Ta là khách lạ, các con đã đón chào Ta" v.v.... (Mt 25:35).
Có ai không biết đoạn này không? Nó trở thành một phần của nền văn minh của chúng ta. Nó đã đánh dấu lịch sử của các dân tộc thuộc nền văn hóa Kitô giáo: các nấc thang giá trị, các cơ chế, và nhiều tổ chức từ thiện và xã hội của chúng. Thưc thế, Nước Thiên Chúa không thuộc về thế gian này, nhưng nhờ ơn Chúa, nó đem tất cả những điều tốt hiện hữu trong con người và lịch sử đến hoàn thành. Nếu chúng ta thực hành việc yêu người lân cận, theo sứ điệp của Tin Mừng, thì chúng ta đang dọn chỗ cho việc Thiên Chúa làm chủ, và vương quốc của Ngài sẽ thể hiện giữa chúng ta. Còn nếu mỗi người chúng ta chỉ biết nghĩ đến tư lợi, thì thế giới chỉ còn cách là bị hủy diệt.
Bạn thân mến, Nước Thiên Chúa không phải là vấn đề danh dự hay vẻ bề ngoài, nhưng, như Thánh Phaolô viết, nó là "công bình, bằng an và niềm vui trong Chúa Thánh Thần" (Rm 14:17). Thiên Chúa giữ điều tốt của chúng ta trong lòng, nghĩa là, mọi người đều có đời sống, và đặc biệt là "những người yếu kém nhất" trong số con cái Ngài được vào dự tiệc, là bữa tiệc đã dọn cho mọi người. Vì điều này mà Ngài không cần những kẻ giả hình, là những kẻ thưa "Lạy Chúa, Lạy Chúa", nhưng coi thường các giới răn của Ngài (x. Mt 7:21).
Thiên Chúa sẽ nhận vào Vương Quốc vĩnh cửu của Ngài nhưng ai mỗi ngày cố gắng thực hành Lời Ngài. Đó là lý do tại sao Đức Trinh Nữ Maria, người khiêm nhường nhất trong mọi tạo vật, lại là người cao cả nhất trước mắt Ngài và được ngồi như Nữ Vương ở bên phải của Vua Kitô. Chúng ta một lần nữa, lại mong ước phó thác chính mình cho sự bầu cử trên Trời của Mẹ với niềm tin tưởng của con thảo, để chúng ta có thể thực hiện được sứ vụ Kitô hữu của mình trong thế gian.