Chính quyền của dân - do dân - vì dân, cái khẩu hiệu vay mượn này của chính quyền cộng sản Việt Nam chẳng thể che lấp được bản chất của nó.

Trách nhiệm căn bản của một chính quyền là bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, bảo đảm quyền được sống và sinh hoạt của người dân theo đúng hiến pháp, bảo đảm sự bình đẳng của mọi công dân... Để làm được các chức năng đó, chính quyền phải có sức mạnh và quyền kiểm soát sự vận hành của rất nhiều lĩnh vực trong đời sống xã hội. Chính quyền được quyền kiểm soát và định hướng các sinh hoạt cộng đồng thông qua công cụ là pháp luật, dứt khoát không có chính quyền nào được phép đặt quyền kiểm soát của họ đối với các sinh hoạt của người dân ngoài khuôn khổ trên. Một đất nước phát triển tự nhiên và căn cơ khi mọi công dân sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật, cùng với sự ràng buộc bởi những phong tục tập quán và niềm tin tín ngưỡng của mình. Xác lập quyền kiểm soát sinh hoạt của công dân bằng các biện pháp quản lý hành chánh và bạo lực của chính quyền là một trò hạ sách.

Trong kỷ nguyên toàn cầu hoá hiện nay, khi thế giới này chỉ còn được xem như "ngôi làng nhỏ", nhưng tại đất nước hình chữ S này, nhà cầm quyền Việt Nam vẫn đang điều hành đất nước theo lối hạ sách đó. Với nhà cầm quyền Việt Nam, nhân dân không phải là đối tượng phục vụ, ngược lại họ luôn xem đó là một đối tượng nguy hiểm mà họ cần phải theo dõi và kiềm chế đến mức cao nhất có thể.

Phát biểu trong Hội nghị công an toàn quốc hôm 22/12, ông thủ tướng Việt Nam lớn tiếng ca ngợi thành quả của ngành công an trong việc "dẹp tan" những cuộc đấu tranh đòi hỏi công lý của giáo dân vừa qua, dập tắc được tiếng kêu của dân oan đang liên tiếp khiếu kiện khắp nơi.

Họ luôn bố trí một lực lượng dày đặc mật vụ theo dõi mọi sinh hoạt hằng ngày của người dân. Chưa tin vào những hàng rào an ninh hữu hình đó, họ còn thiết lập một hệ thống kiểm soát và ngăn chặn tường lửa đối với mạng internet, nơi họ bị ám ảnh bởi sự tự do ngôn luận khôg thể kiểm soát. Đỉnh điểm của lối suy nghĩ thấp kém này là quyết định kiểm soát thế giới blog của người Việt Nam.

Chỉ vài giờ đồng hồ nữa trôi qua, thế kỷ 21 sẽ đi qua quãng thời gian tròn 8 năm, cả thế giới lao vào tương lai với tốc độ bão táp. Vậy mà nhà cầm quyền cộng sản này lại chẳng thể nghĩ ra cái gì hay ho ngoài mấy trò cũ rích để hù dọa chính con dân mình. Nào là các thế lực thù địch, nào là âm mưu diễn biến hoà bình, kẻ xấu lợi dụng tôn giáo... Nhìn kỹ lại hoá ra, những ai không chịu câm mồm và phục tùng cái thế lực ma qủi đang thống trị đất nước nghèo khó này như các linh mục, các nhà sư hiền lành, các dân oan bổng chốc bị liệt kê vào nhóm "các thế lực thù địch" với những "âm mưu diễn biến hòa bình". May mắn thay, giờ đây với những công cụ và phương tiện thông tin toàn cầu, trò gian lận nhảm nhí này chỉ lừa được một số người ít ỏi, trong đó họ tự ru ngủ nhau là chính.

Một khi xem nhân dân là công cụ, là đối tượng cần quản lý, kiểm soát và kiềm chế thay vì là đối tượng phục vụ. Nhà cầm quyền cộng sản đã tự xác lập vị trí bên kia chiến tuyến với chính dân tộc của mình. Lịch sử đã minh chứng rằng, không có chính quyền nào tồn tại khi nó là kẻ thù của dân tộc. Bất hạnh thay cho cái khẩu hiệu chính quyền của dân - do dân - vì dân. Hay những người cộng sản có cách nghĩ nào khác về cái khẩu hiệu này?!