Ngày 31 tháng 12 năm 2008, thủ tướng của đảng cộng sản cầm quyền Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã ban hành chỉ thị số 1940-CT/TTg nhằm mục đích rà sóat lại những vấn đề phát sinh ra từ nhà, đất liên quan đến tôn giáo. Sở dĩ chỉ thị này được ban hành vì nhà nước Việt Nam đang phải đối đầu với những hình ảnh xấu xa về những hành động cướp đọat trắng trợn tài sản của các tôn giáo. Khi giáo dân của giáo phận Hà Nội và giáo xứ Thái Hà cùng nắm tay nhau đòi lại hai mảnh đất nhỏ bé của giáo hội công giáo Việt Nam thì những người giáo dân này đã đẩy cả một chế độ độc tài đảng trị vào một ngõ cụt và họ đã rất lúng túng khi phải trực diện với những vấn đề gai góc và một giáo hội có tổ chức thuần nhất trong tinh thần hiệp thông và đòan kết vô cùng khăng khít sắt son.
Nhà nước cộng sản Việt Nam chắc cũng đã rút tỉa được nhiều bài học lịch sử lúc ngừơi dân đã nhất tâm đứng dậy thì một chế độ dù sắt máu đến đâu cũng sẽ bị xụp đổ. Khi người dân Lỗ Ma Ni đẩy sập hàng rào sắt để tiến vào trụ sở của đảng cộng sản thì đám công an cảnh sát Lỗ Ma Ni cũng vứt bỏ súng ống và nhập vào dòng người phất cờ đòi hỏi tự do dân chủ và cơm no áo ấm cho quê hương và dân tộc Lỗ Ma Ni. (Click để xem video)
Chỉ trong vài ngày một chết độ vô cùng sắt máu bạo tàn ngự trị trên đất nước Lỗ Ma Ni từ nhiều chục năm đã bị tiêu trừ và hiện nay dân chúng Lỗ Ma Ni đang vui hưởng thành quả của lý tưởng tự do dân chủ và dân quyền nhân bản được đề cao và tôn trọng. Cũng vậy, không ai có thể nói rằng chế độc tài cộng sản Việt nam sẽ đứng vững nếu tòan dân cùng nắm tay nhau quật khởi. Những người chống đối và bất mãn với chế độ Hà Nội ngày hôm nay không phải là giáo dân xứ Thái Hà hay con chiên của giáo phận Hà Nội mà chính là những chiến sĩ công an cảnh sát đang uất hận nhìn lên đám chức quyền cấu kết với nhau củng cố quyền lực và làm giầu trên chính xương máu của họ. Những nạn nhân của chế độ cộng ản Hà Nội là những công nhân làm ngày làm đêm mà vẫn không đủ ăn đủ mặc lại còn bị bọn con buôn quốc tế toa rập với đám cán bộ đánh đập xỉ nhục dã man. Cả nước Việt Nam có được bao nhiêu người tự mãn với chế độ này ngòai đám cán bộ chóp bu nhiều quyền hành lắm tiền của. Một que diêm bật lên, cơn bão lửa sẽ thiêu rụi cả chế độ độc tài tham nhũng và vô luân vô đạo.
Chỉ thị của ông thủ tướng cũng chỉ là một nắm cỏ được nhai đi nhai lại của một chủ trương có dự mưu cướp đọat nhà, đất của các tôn giáo. Chỉ thị này đưa ra nghị quyết 23/2003/QH11 ngày 26 tháng 11 năm 2003 của quốc hội, là một bộ phận của đảng cộng sản Việt Nam, công khai xác nhận rằng nhà nước sẽ không xét xử đến những khiếu kiện về nhà cửa đất đai mà những hành vi mua bán, chuyển nhượng hay tặng dữ xẩy ra trước ngày 1 tháng 7 năm 1991. Ai cũng biết rằng gần như tất cả các hành vi chiếm đọat nhà đất của các tôn giáo đều xẩy ra trước năm 1991. Sau năm 1954 ở miền Bắc và sau năm 1975 ở miền Nam, đảng cộng sản Việt Nam đã dùng súng đạn và cường quyền để ép buộc, khống chế cũng như lừa bịp các vị tu hành để cưỡng chiếm nhà đất của các tôn giáo. Một số không nhỏ các cơ sở tôn giáo hiện nay đang được khai thác để sinh lợi cho các đòan thể cũng như cá nhân các cán bộ chức quyền. Một trường hợp rõ ràng mà ai cũng biết là căn phố số 32 Bis Nguyễn Thị Diệu, Sài Gòn nguyên là trường nuôi dưỡng các cô nhi nghèo khổ bệnh tật của các Nữ Tử Bác Ái đã bị “mượn” làm vũ trường và các dịch vụ thương mại khác. Trường hợp cá biệt này đã nói lên được chủ trương của đảng cộng sản Việt Nam đối với giáo hội công giáo Việt Nam. Đó là một chủ trương trù dập và khống chế các sinh họat của giáo hội. Khi bọn cầm quyền không thể nào dùng công an cảnh sát ngăn cấm giáo dân đi dâng lễ ở các thánh đường thì chúng vẫn có trăm phương ngàn kế để trấn áp và kiểm sóat cũng như hạn chế các sinh họat của giáo hội. Môt trong những đòn phép nhơ nhớp và ngu xuẩn nhất là tịch thu các trường học thuộc giáo hội công giáo. Một thế hệ trẻ được đào luyện trong chủ nghĩa duy vật sắt máu đã biểu hiện qua các con số thống kê của các con nghiện, đĩ điếm mỗi ngày một gia tăng. Tư duy bị tàn phá vì đấu tranh giai cấp, hận thù nên trở thành vô trách nhiệm và hòan toàn không có đạo đức lễ nghĩa. Báo chí trong nước vừa đưa ra những hình ảnh vườn hoa đón Tết ở Hà Nội vừa hòan thành đã bị dầy xéo tan hoang và đặt câu hỏi rằng trách nhiệm và tư thái thanh lịch của người dân thủ đô còn hay mất. Chủ nghĩa cộng sản đã đào tạo và phát sinh ra những con người như vậy và cũng chính những con người này đã chủ trương một đường lối thù nghịch với giáo hội công giáo.
Chỉ thị về nhà đất liên quan đến tôn giáo tưởng như là một thiện chí của nhà cầm quyền nhưng cũng vẫn một luận điệu cũ rich và sẽ không giải quyết được gì khi mà ngay cả hội đồng Nhân Dân Hà Nội đã ngu ngốc ngụy tạo những văn bản chuyển nhượng đất đai do linh mục Vũ Ngọc Bích ký để đấu tranh với đòi hỏi chính đáng của giáo dân xứ Thái Hà. Khi nào mà những ngừơi cầm quyến vẫn có những thái độ thù nghịch và coi giáo hội công giáo như là một thế lực thù địch thì sẽ còn nhiều gai góc chứ đừng bao giờ nói đến đại đòan kết dân tộc. Chính quyền của các quốc gia văn minh tiền tiến luôn có những giao hảo tốt đẹp hỗ trợ và kêu gọi các tôn giáo cùng chung vai góp sức xây dựng và phát triển quốc gia. Tôn giáo nắm giữ một vai trò quan trọng trong các sinh họat xã hội và chi phối mạnh mẽ những quyết định chính trị của cả nước. Nhà cầm quyền Hà Nội chắc hẳn cũng biết vậy nhưng vì quyền lợi của phe nhóm và cá nhân nên đã không có những đường lối đúng đắn đối với các tôn giáo. Giáo hội công giáo Việt Nam đã truân chuyên vượt qua những khổ ải mà đảng cộng sản Việt Nam manh tâm trù dập nhưng sẽ luôn bền vững. Lịch sử thế giới đã bao lần viết lại những trang sử hào hùng đức tin tôn giáo cho dù bị vùi dập trong phong ba bão táp nhưng cuối cùng đã vượt lên trên tất cả và tòan thắng.
Dân biểu Hoa Kỳ Joseph Cao trong một cuộc phỏng vấn mới nhất do đài phát thanh RFA thực hiện đã rất quan tâm đến tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam. Vị dân biểu gốc Việt này cho biết là ông đã chỉ thị cho người phụ tá sắp xếp một chuyến đi Việt Nam để quan sát hiện trạng kinh tế và nói chuyện “chẳng hạn như giáo xứ Thái Hà”. Ông đã cùng một số đồng viện yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại danh sách những nước cần quan tâm đến vấn đề tôn giáo (CPC). Đảng cộng sản Việt Nam sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong quan hệ ngọai giao với Hoa Kỳ. Vị dân biểu cựu tu sĩ dòng Tên chắc hẳn sẽ còn có những biện pháp quyết liệt để buộc cộng sản Việt Nam phải thực sự tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng của người dân và một trong những điều kiện mà cộng sản Việt Nam phải nghiêm chỉnh thi hành là lập tức hòan trả những tài sản của các giáo hội với lời xin lỗi chân thành.
Nhà nước cộng sản Việt Nam chắc cũng đã rút tỉa được nhiều bài học lịch sử lúc ngừơi dân đã nhất tâm đứng dậy thì một chế độ dù sắt máu đến đâu cũng sẽ bị xụp đổ. Khi người dân Lỗ Ma Ni đẩy sập hàng rào sắt để tiến vào trụ sở của đảng cộng sản thì đám công an cảnh sát Lỗ Ma Ni cũng vứt bỏ súng ống và nhập vào dòng người phất cờ đòi hỏi tự do dân chủ và cơm no áo ấm cho quê hương và dân tộc Lỗ Ma Ni. (Click để xem video)
Chỉ trong vài ngày một chết độ vô cùng sắt máu bạo tàn ngự trị trên đất nước Lỗ Ma Ni từ nhiều chục năm đã bị tiêu trừ và hiện nay dân chúng Lỗ Ma Ni đang vui hưởng thành quả của lý tưởng tự do dân chủ và dân quyền nhân bản được đề cao và tôn trọng. Cũng vậy, không ai có thể nói rằng chế độc tài cộng sản Việt nam sẽ đứng vững nếu tòan dân cùng nắm tay nhau quật khởi. Những người chống đối và bất mãn với chế độ Hà Nội ngày hôm nay không phải là giáo dân xứ Thái Hà hay con chiên của giáo phận Hà Nội mà chính là những chiến sĩ công an cảnh sát đang uất hận nhìn lên đám chức quyền cấu kết với nhau củng cố quyền lực và làm giầu trên chính xương máu của họ. Những nạn nhân của chế độ cộng ản Hà Nội là những công nhân làm ngày làm đêm mà vẫn không đủ ăn đủ mặc lại còn bị bọn con buôn quốc tế toa rập với đám cán bộ đánh đập xỉ nhục dã man. Cả nước Việt Nam có được bao nhiêu người tự mãn với chế độ này ngòai đám cán bộ chóp bu nhiều quyền hành lắm tiền của. Một que diêm bật lên, cơn bão lửa sẽ thiêu rụi cả chế độ độc tài tham nhũng và vô luân vô đạo.
Chỉ thị của ông thủ tướng cũng chỉ là một nắm cỏ được nhai đi nhai lại của một chủ trương có dự mưu cướp đọat nhà, đất của các tôn giáo. Chỉ thị này đưa ra nghị quyết 23/2003/QH11 ngày 26 tháng 11 năm 2003 của quốc hội, là một bộ phận của đảng cộng sản Việt Nam, công khai xác nhận rằng nhà nước sẽ không xét xử đến những khiếu kiện về nhà cửa đất đai mà những hành vi mua bán, chuyển nhượng hay tặng dữ xẩy ra trước ngày 1 tháng 7 năm 1991. Ai cũng biết rằng gần như tất cả các hành vi chiếm đọat nhà đất của các tôn giáo đều xẩy ra trước năm 1991. Sau năm 1954 ở miền Bắc và sau năm 1975 ở miền Nam, đảng cộng sản Việt Nam đã dùng súng đạn và cường quyền để ép buộc, khống chế cũng như lừa bịp các vị tu hành để cưỡng chiếm nhà đất của các tôn giáo. Một số không nhỏ các cơ sở tôn giáo hiện nay đang được khai thác để sinh lợi cho các đòan thể cũng như cá nhân các cán bộ chức quyền. Một trường hợp rõ ràng mà ai cũng biết là căn phố số 32 Bis Nguyễn Thị Diệu, Sài Gòn nguyên là trường nuôi dưỡng các cô nhi nghèo khổ bệnh tật của các Nữ Tử Bác Ái đã bị “mượn” làm vũ trường và các dịch vụ thương mại khác. Trường hợp cá biệt này đã nói lên được chủ trương của đảng cộng sản Việt Nam đối với giáo hội công giáo Việt Nam. Đó là một chủ trương trù dập và khống chế các sinh họat của giáo hội. Khi bọn cầm quyền không thể nào dùng công an cảnh sát ngăn cấm giáo dân đi dâng lễ ở các thánh đường thì chúng vẫn có trăm phương ngàn kế để trấn áp và kiểm sóat cũng như hạn chế các sinh họat của giáo hội. Môt trong những đòn phép nhơ nhớp và ngu xuẩn nhất là tịch thu các trường học thuộc giáo hội công giáo. Một thế hệ trẻ được đào luyện trong chủ nghĩa duy vật sắt máu đã biểu hiện qua các con số thống kê của các con nghiện, đĩ điếm mỗi ngày một gia tăng. Tư duy bị tàn phá vì đấu tranh giai cấp, hận thù nên trở thành vô trách nhiệm và hòan toàn không có đạo đức lễ nghĩa. Báo chí trong nước vừa đưa ra những hình ảnh vườn hoa đón Tết ở Hà Nội vừa hòan thành đã bị dầy xéo tan hoang và đặt câu hỏi rằng trách nhiệm và tư thái thanh lịch của người dân thủ đô còn hay mất. Chủ nghĩa cộng sản đã đào tạo và phát sinh ra những con người như vậy và cũng chính những con người này đã chủ trương một đường lối thù nghịch với giáo hội công giáo.
Chỉ thị về nhà đất liên quan đến tôn giáo tưởng như là một thiện chí của nhà cầm quyền nhưng cũng vẫn một luận điệu cũ rich và sẽ không giải quyết được gì khi mà ngay cả hội đồng Nhân Dân Hà Nội đã ngu ngốc ngụy tạo những văn bản chuyển nhượng đất đai do linh mục Vũ Ngọc Bích ký để đấu tranh với đòi hỏi chính đáng của giáo dân xứ Thái Hà. Khi nào mà những ngừơi cầm quyến vẫn có những thái độ thù nghịch và coi giáo hội công giáo như là một thế lực thù địch thì sẽ còn nhiều gai góc chứ đừng bao giờ nói đến đại đòan kết dân tộc. Chính quyền của các quốc gia văn minh tiền tiến luôn có những giao hảo tốt đẹp hỗ trợ và kêu gọi các tôn giáo cùng chung vai góp sức xây dựng và phát triển quốc gia. Tôn giáo nắm giữ một vai trò quan trọng trong các sinh họat xã hội và chi phối mạnh mẽ những quyết định chính trị của cả nước. Nhà cầm quyền Hà Nội chắc hẳn cũng biết vậy nhưng vì quyền lợi của phe nhóm và cá nhân nên đã không có những đường lối đúng đắn đối với các tôn giáo. Giáo hội công giáo Việt Nam đã truân chuyên vượt qua những khổ ải mà đảng cộng sản Việt Nam manh tâm trù dập nhưng sẽ luôn bền vững. Lịch sử thế giới đã bao lần viết lại những trang sử hào hùng đức tin tôn giáo cho dù bị vùi dập trong phong ba bão táp nhưng cuối cùng đã vượt lên trên tất cả và tòan thắng.
Dân biểu Hoa Kỳ Joseph Cao trong một cuộc phỏng vấn mới nhất do đài phát thanh RFA thực hiện đã rất quan tâm đến tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam. Vị dân biểu gốc Việt này cho biết là ông đã chỉ thị cho người phụ tá sắp xếp một chuyến đi Việt Nam để quan sát hiện trạng kinh tế và nói chuyện “chẳng hạn như giáo xứ Thái Hà”. Ông đã cùng một số đồng viện yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại danh sách những nước cần quan tâm đến vấn đề tôn giáo (CPC). Đảng cộng sản Việt Nam sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong quan hệ ngọai giao với Hoa Kỳ. Vị dân biểu cựu tu sĩ dòng Tên chắc hẳn sẽ còn có những biện pháp quyết liệt để buộc cộng sản Việt Nam phải thực sự tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng của người dân và một trong những điều kiện mà cộng sản Việt Nam phải nghiêm chỉnh thi hành là lập tức hòan trả những tài sản của các giáo hội với lời xin lỗi chân thành.