Từ điển tiếng Việt không có tổ hợp từ HÔI CỦA – Nhưng có đơn từ HÔI - Ở góc độ là khẩu ngữ thì khớp với tổ hợp từ HÔI CỦA. Hôi của là lợi dụng lúc lộn xộn để lấy tài sản người khác một cách trái pháp luật (Ví dụ: Lợi dụng đám cháy nhà giả vào chạy tài sản rồi lấy luôn). Trong dân gian, hành vi hôi của vẫn bị người Việt rất khinh bỉ bởi nó đã trái pháp luật lại rất vô đạo đức. Nó đáng khinh bỉ hơn cả hành vi trộm cắp, cưỡng đoạt… Bởi nó lợi dụng lúc người khác đang bối rối, hoạn nạn, rồi trà trộn vào đám đông cứu giúp để lấy tài sản của người bị nạn. Có lẽ những kẻ hôi của là những kẻ rất hèn, không dám đi ăn cướp, ăn trộm, vì kỹ năng kém, lại “non gan” sợ bị bắt và trừng phạt – Nên họ đi hôi của cho dễ ăn lại an toàn hơn, rủi có bị bắt cũng dễ bề biện minh. Trong giới lưu manh cũng không coi hành vi hôi của là một trong những cách để “Lấy số - lấy má” trên giang hồ - Lưu manh trên giang hồ gọi lưu anh hôi của là loại hạ đẳng. Tóm lại hành vi hôi của bị khinh bỉ ở mọi nơi, mọi giới, mọi góc độ.
Nhớ đến một nhà văn từng viết rằng (đại ý):
Cuộc chiến giành độc lập thống nhất mấy chục năm qua của dân tộc Việt không phải là cuộc chiến của những người đang cầm quyền hiện nay ở Việt Nam. Nó là cuộc chiến của những người lính đã chết ngoài mặt trận … Còn những kẻ đang cướp bóc của cải giành giựt quyền lực hôm nay… chỉ là một lũ ăn theo, một bọn dây máu ăn phần, một phường hôi của bần tiện mà thôi.
Trong chiến tranh, những người cộng sản đánh đồng họ với dân tộc, với tổ quốc Việt Nam. Họ đánh đồng cuộc cách mạng giải phóng dân tộc với hoạt động bành trướng của chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, mà họ rước về lúc thì từ Trung cộng, lúc thì từ Nga xô… Đến hôm nay đã có rất nhiều ông trùm cộng sản nhận ra tội lỗi “rước voi về rầy mả tổ”, bởi thực tế đã quá nhãn tiền. Nhưng điều mất mát lớn nhất của dân tộc Việt là những kẻ cầm quyền hôm nay rõ là phường hôi của. Họ không phải là người theo chủ nghĩa cộng sản. Họ không phải là người đã trải qua cuộc chiến năm xưa, mà đòi lên giọng về liệt sĩ, về hy sinh mất mát … Họ không có tư cách để nói về những người lính đã ngã xuống cả hai bên chiến tuyến, như họ vẫn úp mở qui chụp cho các tôn giáo đòi hỏi tự do dẫn đến nguy cơ “hy sinh của các liệt sĩ là vô ích” - Thật là hỗn xược.
Chính những kẻ trà trộn vào lúc cuộc chiến đã tàn, chính những kẻ trà trộn vào nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa quái thai chắc chắn sẽ chết yểu hôm nay, là phường lưu manh hạ đẳng chuyên hôi của. Thương thay cho dân tộc Việt. Kẻ hôi của lại vừa cầm quyền này, đã vẽ ra “luật pháp”. Vì bản chất gian tà, nên họ rất sợ các tôn giáo. Vì bản chất lưu manh hôi của, nên họ sẵn sàng đốt cả căn nhà, có khi chỉ để lấy lửa hút điếu thuốc. Khởi đầu được định hướng bởi lý luận man rợ của chủ nghĩa Mác-Lênin về tôn giáo, csvn đã dìm các tôn giáo trong nỗi khốn cùng bị đàn áp dã man mấy chục năm qua. Đã có không biết bao nhiêu tu sĩ giáo dân của các tôn giáo bị tù đày, bị kết án tử hình, bị ám sát… Đã có không biết bao nhiêu tài sản, nhà đất của các tôn giáo bị tịch thu, nhưng không xung công mà bằng cách này cách khác dần biến thành tài sản của quan chức, vợ con quan chức, kẻ xu thời bợ đỡ quan chức cộng sản…
Mặc dù có luật pháp và bộ máy nhà nước khét tiếng trong tay, nhưng những kẻ hôi của này không chịu ra một phán quyết dứt điểm theo như đề xuất của nhiều trí thức, hoàn toàn không theo, cũng như không thân thiết với một tôn giáo nào:
Thống kê toàn bộ tài sản, nhà đất của các tôn giáo đã thoát ly khỏi sự quản lý của họ. Trường hợp nào không thể trả lại thì ra phán quyết xung vào công sản quốc gia một cách rõ ràng. Giao số tài sản này cho cục công sản quản lý. Không được giao tài sản của các tôn giáo cho các doanh nghiệp kinh doanh dù của nhà nước để tránh việc nó bị cổ phần hoá rồi rơi vày tay tư nhân. Trường hợp tài sản của các tôn giáo đang bị cá nhân, doanh nghiệp chiếm dụng, thì nhà nước thu hồi có bồi hoàn thoả đáng theo qui định hiện hành, sau đó chuyển cho cục công sản quản lý chỉ dùng vào mục đích công.
Csvn không dám thực thi chính sách nêu trên cũng dễ hiểu. Ai cũng biết rằng, tài sản nhà đất của các tôn giáo hiện nay phần lớn đã thành của cá nhân có thế lực. Nếu các trường học và bệnh viện được cổ phần hoá, thì coi như cuộc tẩu tán tài sản lớn nhất trong lịch sử nước Việt của những kẻ hôi của mang danh cộng sản này sẽ hoàn tất. Thực thi chính sách trên, mặc dù các tôn giáo không được trả lại công lý, điều hợp với thâm ý cộng sản. Nhưng nó lại đánh thẳng vào quyền lợi của quan chức cộng sản ngày nay. Những kẻ hôi của bẩn thỉu nhất trong lịch sử dân tộc Việt.
Đương nhiên các tôn giáo thì không dựa vào các giá trị vật chất để tồn tại. Người tù không tội Đại Lão Hoà Thượng Thích Huyền Quang cho dù đã khuất núi nhưng sẽ mãi mại tồn tại không chỉ trong lòng dân tộc Việt. Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền cho dù bị csvn đầu độc chết, nhưng kẻ nào giết được danh tử đạo của Ngài ??? Các Ngài viết tiếp những trang sử dài vô tận của tôn giáo mà các Ngài trung thành bằng máu… Và như thế tôn giáo tồn tại không phải nhờ vào nhà đất, hay luật pháp của bất cứ chế độ chính trị nào…
Nhưng tại sao csvn lại chú trọng việc cưỡng đoạt, chiếm giữ tài sản của các tôn giáo đến vậy ??? Xin thưa là vì họ tính toán rất kỹ:
• Khi chiếm đoạt tài sản của các tôn giáo, họ sẽ đẩy các tôn giáo vào tình cảnh thiếu các phương tiện để thực hiện các xứ mạng xã hội của mình như giáo dục, làm từ thiện … Và như thế, người dân sẽ không cảm nhận được về tính chất nhân văn, nhân bản của tôn giáo đó, họ chỉ nhìn thấy những buổi lễ lạt có vẻ như rất khó hiểu… Các tôn giáo sẽ mờ nhạt, giáo dân có thể sẽ giảm chứ khó mà tăng…
• Sau khi cưỡng đoạt tài sản của các tôn giáo, csvn cũng “ngọt nhạt” đề xuất việc nếu có nhu cầu, các tôn giáo cứ xin, nhà nước sẽ xen xét cấp mới đất đai, nhà cửa… Csvn lúc này biến thành kẻ gia ơn cho các tôn giáo, họ có quyền đặt ra các điều kiện, kể cả điều kiện đòi hối lộ từ cá nhân quan chức phụ trách…
• Khối tài sản khổng lồ của các tôn giáo ở Việt Nam trước đây có khi chỉ là ao là ruộng… Theo thời gian, thấm mồ hôi xương máu tiền nhân, có những cái ngày nay trở thành vô giá, có tiền chưa chắc đã mua được. Khối tài sản này làm loá mắt những kẻ chuyên nghề hôi của… Nhập nhèm việc quản lý với chiến đoạt, là những bước đầu tiên của việc biến nó thành tài sản cá nhân…
• Khi cưỡng chiếm tài sản của các tôn giáo, csvn đẩy các tôn giáo vào tình thế thiếu ngay cả phương tiện để đào tạo, tu luyện cho các tu sĩ… Thiếu tu sĩ, thiếu tu sĩ được đào tạo tu trì cho đủ, tôn giáo đó coi như khủng hoảng trầm trọng… Hãy xem: Hoà Thượng Thích Quảng Độ hiện phải đi ở nhờ, làm sao Ngài có thể đào tạo, truyền pháp một cách viên mãn cho các đệ tử, nghĩa tử của Ngài ???
Cho nên có thể nói vấn đề cưỡng đoạt tài sản của các tôn giáo khi xưa, vấn đề không trả lại tài sản cưỡng đoạt của các tôn giáo ngày nay của csvn là nằm trong một chỉnh thể các chính sách đàn áp tôn giáo của đám ngụy quyền cộng sản. Trong đó chính sách không trả tài sản đã cưỡng đoạt thay bằng chính sách nếu các tôn giáo có nhu cầu thì xin mới, là một hình thức đàn áp tôn giáo cách rất tinh vi.
Trong hệ thống từ điển tiếng Việt được xuất bản trong chế độ csvn từ trước tới nay không tìm thấy từ "tự do tôn giáo". Theo tuyên ngôn về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, thì tự do tôn giáo được hiểu như sau:
"Mỗi người có quyền tự do tư tưởng, lương tâm, và tín ngưỡng; quyền này bao gồm tự do thay đổi tín ngưỡng, và tự do thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình một cách cá nhân hoặc công khai trong việc rao giảng, thực hành, thờ phụng, và tu tập."
Theo công ước quốc tế về quyền dân sự chính trị thì tự do tôn giáo được hiểu như sau:
"Quyền tự do của cá nhân thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình chỉ phải chịu các giới hạn chẳng hạn như các giới hạn được luật pháp quy định và các giới hạn cần thiết để bảo vệ an toàn, trật tự, sức khỏe xã hội, hay tinh thần hoặc các quyền cơ bản và quyền tự do của những người khác."
Xét ở góc độ tích chất của quyền tự do tôn giáo, thì nó là một quyền căn bản nhất của nhân quyền. Khi con người ta sinh ra, đã được tạo hoá ban tặng. Nó không phải là thứ xin cho như những kẻ lưu manh hôi của mang danh cộng sản đến tận bây giờ vẫn ngấm ngầm duy trì cơ chế bất nhân, phi pháp này…
Csvn luôn tự mâu thuẫn ngay trong lập luận của nó: Khi nói đến tình trạng tự do tôn giáo tại Việt Nam với phái đoàn uỷ ban tự do tôn giáo quốc tế Mỹ, họ luôn đòi hỏi phải nhìn vấn đề trên bình diện tổng thể chứ không nhìn vào từng vụ việc cụ thể, cá biệt… Nhưng khi rêu rao vấn đề bằng cỗ máy tuyên truyền bẩn thỉu của nó, nó lại luôn viện dẫn những vở kịch được họ dựng lên trong chốc lát ở đâu đó “người dân” rất ơn đảng, ơn chính phủ ơn hồ chủ tịch về tự do tôn giáo… Họ nhất quyết không nhìn nhận trên bình diện tổng thể, các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay không có tự do, đơn cử như quyền tự do lựa chọn đào tạo, phong chức cho các tu sĩ.
Có không ít người ngay lành, kể cả giáo dân, tu sĩ của các tôn giáo vẫn cho rằng, so với trước đây, thì ở Việt Nam ngày nay có tiến bộ về tự do tôn giáo – Đây là một sự nhầm lẫn lớn về khái niệm, cũng như thiếu kỹ năng về phát ngôn. Nói cho thật chính xác thì phải là: So với hiện trạng mất tự do tôn giáo trước đây, thì mất tự do tôn giáo hôm nay có giảm bớt. Người ta chỉ dùng từ tiến bộ, khi tình trạng đã đạt được mức khởi điểm trên số 0 (Tức số + dương). Nếu là dưới số 0 (Tức số - âm), từ số âm nhiều đến âm ít hơn người ta không gọi là tiến bộ. Trường hợp này người ta gọi là đang hồi phục. Chưa đạt mức bình thường. Tự do tôn giáo ở Việt Nam đã có đâu mà tiến bộ? Phải có ở mức tối thiểu đã rồi mới có thể dùng từ tiến bộ, nếu không sẽ bị đám lưu manh hôi của kia lợi dụng vào các mưu đồ đen tối, kéo dài tình trạng mất tự do để bề bề hôi của…
Không thể thương lượng để đòi được tài sản từ tay những kẻ hôi của. Không thể đi xin tự do tôn giáo từ những tên lưu manh hôi của. Cũng không thể dùng luật pháp của những tên lưu manh này chế ra để đòi lại bất cứ nhân quyền gì. Phải tranh đấu theo tín lý và luân lý của tôn giáo mình mà giành lại mới được. Giáo dân các tôn giáo phải tự giải thoát mình, nhưng đừng sập bẫy bạo động của Satan, đừng nhẹ dạ tin lời Satan thề hứa… Khởi đầu hãy dùng ánh dương của sự thật để xua đuổi bóng tối, nơi ẩn nấp của Satan.
Hà Nội ngày 25.05.2009
Nhớ đến một nhà văn từng viết rằng (đại ý):
Cuộc chiến giành độc lập thống nhất mấy chục năm qua của dân tộc Việt không phải là cuộc chiến của những người đang cầm quyền hiện nay ở Việt Nam. Nó là cuộc chiến của những người lính đã chết ngoài mặt trận … Còn những kẻ đang cướp bóc của cải giành giựt quyền lực hôm nay… chỉ là một lũ ăn theo, một bọn dây máu ăn phần, một phường hôi của bần tiện mà thôi.
Trong chiến tranh, những người cộng sản đánh đồng họ với dân tộc, với tổ quốc Việt Nam. Họ đánh đồng cuộc cách mạng giải phóng dân tộc với hoạt động bành trướng của chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, mà họ rước về lúc thì từ Trung cộng, lúc thì từ Nga xô… Đến hôm nay đã có rất nhiều ông trùm cộng sản nhận ra tội lỗi “rước voi về rầy mả tổ”, bởi thực tế đã quá nhãn tiền. Nhưng điều mất mát lớn nhất của dân tộc Việt là những kẻ cầm quyền hôm nay rõ là phường hôi của. Họ không phải là người theo chủ nghĩa cộng sản. Họ không phải là người đã trải qua cuộc chiến năm xưa, mà đòi lên giọng về liệt sĩ, về hy sinh mất mát … Họ không có tư cách để nói về những người lính đã ngã xuống cả hai bên chiến tuyến, như họ vẫn úp mở qui chụp cho các tôn giáo đòi hỏi tự do dẫn đến nguy cơ “hy sinh của các liệt sĩ là vô ích” - Thật là hỗn xược.
Chính những kẻ trà trộn vào lúc cuộc chiến đã tàn, chính những kẻ trà trộn vào nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa quái thai chắc chắn sẽ chết yểu hôm nay, là phường lưu manh hạ đẳng chuyên hôi của. Thương thay cho dân tộc Việt. Kẻ hôi của lại vừa cầm quyền này, đã vẽ ra “luật pháp”. Vì bản chất gian tà, nên họ rất sợ các tôn giáo. Vì bản chất lưu manh hôi của, nên họ sẵn sàng đốt cả căn nhà, có khi chỉ để lấy lửa hút điếu thuốc. Khởi đầu được định hướng bởi lý luận man rợ của chủ nghĩa Mác-Lênin về tôn giáo, csvn đã dìm các tôn giáo trong nỗi khốn cùng bị đàn áp dã man mấy chục năm qua. Đã có không biết bao nhiêu tu sĩ giáo dân của các tôn giáo bị tù đày, bị kết án tử hình, bị ám sát… Đã có không biết bao nhiêu tài sản, nhà đất của các tôn giáo bị tịch thu, nhưng không xung công mà bằng cách này cách khác dần biến thành tài sản của quan chức, vợ con quan chức, kẻ xu thời bợ đỡ quan chức cộng sản…
Mặc dù có luật pháp và bộ máy nhà nước khét tiếng trong tay, nhưng những kẻ hôi của này không chịu ra một phán quyết dứt điểm theo như đề xuất của nhiều trí thức, hoàn toàn không theo, cũng như không thân thiết với một tôn giáo nào:
Thống kê toàn bộ tài sản, nhà đất của các tôn giáo đã thoát ly khỏi sự quản lý của họ. Trường hợp nào không thể trả lại thì ra phán quyết xung vào công sản quốc gia một cách rõ ràng. Giao số tài sản này cho cục công sản quản lý. Không được giao tài sản của các tôn giáo cho các doanh nghiệp kinh doanh dù của nhà nước để tránh việc nó bị cổ phần hoá rồi rơi vày tay tư nhân. Trường hợp tài sản của các tôn giáo đang bị cá nhân, doanh nghiệp chiếm dụng, thì nhà nước thu hồi có bồi hoàn thoả đáng theo qui định hiện hành, sau đó chuyển cho cục công sản quản lý chỉ dùng vào mục đích công.
Csvn không dám thực thi chính sách nêu trên cũng dễ hiểu. Ai cũng biết rằng, tài sản nhà đất của các tôn giáo hiện nay phần lớn đã thành của cá nhân có thế lực. Nếu các trường học và bệnh viện được cổ phần hoá, thì coi như cuộc tẩu tán tài sản lớn nhất trong lịch sử nước Việt của những kẻ hôi của mang danh cộng sản này sẽ hoàn tất. Thực thi chính sách trên, mặc dù các tôn giáo không được trả lại công lý, điều hợp với thâm ý cộng sản. Nhưng nó lại đánh thẳng vào quyền lợi của quan chức cộng sản ngày nay. Những kẻ hôi của bẩn thỉu nhất trong lịch sử dân tộc Việt.
Đương nhiên các tôn giáo thì không dựa vào các giá trị vật chất để tồn tại. Người tù không tội Đại Lão Hoà Thượng Thích Huyền Quang cho dù đã khuất núi nhưng sẽ mãi mại tồn tại không chỉ trong lòng dân tộc Việt. Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền cho dù bị csvn đầu độc chết, nhưng kẻ nào giết được danh tử đạo của Ngài ??? Các Ngài viết tiếp những trang sử dài vô tận của tôn giáo mà các Ngài trung thành bằng máu… Và như thế tôn giáo tồn tại không phải nhờ vào nhà đất, hay luật pháp của bất cứ chế độ chính trị nào…
Nhưng tại sao csvn lại chú trọng việc cưỡng đoạt, chiếm giữ tài sản của các tôn giáo đến vậy ??? Xin thưa là vì họ tính toán rất kỹ:
• Khi chiếm đoạt tài sản của các tôn giáo, họ sẽ đẩy các tôn giáo vào tình cảnh thiếu các phương tiện để thực hiện các xứ mạng xã hội của mình như giáo dục, làm từ thiện … Và như thế, người dân sẽ không cảm nhận được về tính chất nhân văn, nhân bản của tôn giáo đó, họ chỉ nhìn thấy những buổi lễ lạt có vẻ như rất khó hiểu… Các tôn giáo sẽ mờ nhạt, giáo dân có thể sẽ giảm chứ khó mà tăng…
• Sau khi cưỡng đoạt tài sản của các tôn giáo, csvn cũng “ngọt nhạt” đề xuất việc nếu có nhu cầu, các tôn giáo cứ xin, nhà nước sẽ xen xét cấp mới đất đai, nhà cửa… Csvn lúc này biến thành kẻ gia ơn cho các tôn giáo, họ có quyền đặt ra các điều kiện, kể cả điều kiện đòi hối lộ từ cá nhân quan chức phụ trách…
• Khối tài sản khổng lồ của các tôn giáo ở Việt Nam trước đây có khi chỉ là ao là ruộng… Theo thời gian, thấm mồ hôi xương máu tiền nhân, có những cái ngày nay trở thành vô giá, có tiền chưa chắc đã mua được. Khối tài sản này làm loá mắt những kẻ chuyên nghề hôi của… Nhập nhèm việc quản lý với chiến đoạt, là những bước đầu tiên của việc biến nó thành tài sản cá nhân…
• Khi cưỡng chiếm tài sản của các tôn giáo, csvn đẩy các tôn giáo vào tình thế thiếu ngay cả phương tiện để đào tạo, tu luyện cho các tu sĩ… Thiếu tu sĩ, thiếu tu sĩ được đào tạo tu trì cho đủ, tôn giáo đó coi như khủng hoảng trầm trọng… Hãy xem: Hoà Thượng Thích Quảng Độ hiện phải đi ở nhờ, làm sao Ngài có thể đào tạo, truyền pháp một cách viên mãn cho các đệ tử, nghĩa tử của Ngài ???
Cho nên có thể nói vấn đề cưỡng đoạt tài sản của các tôn giáo khi xưa, vấn đề không trả lại tài sản cưỡng đoạt của các tôn giáo ngày nay của csvn là nằm trong một chỉnh thể các chính sách đàn áp tôn giáo của đám ngụy quyền cộng sản. Trong đó chính sách không trả tài sản đã cưỡng đoạt thay bằng chính sách nếu các tôn giáo có nhu cầu thì xin mới, là một hình thức đàn áp tôn giáo cách rất tinh vi.
Trong hệ thống từ điển tiếng Việt được xuất bản trong chế độ csvn từ trước tới nay không tìm thấy từ "tự do tôn giáo". Theo tuyên ngôn về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, thì tự do tôn giáo được hiểu như sau:
"Mỗi người có quyền tự do tư tưởng, lương tâm, và tín ngưỡng; quyền này bao gồm tự do thay đổi tín ngưỡng, và tự do thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình một cách cá nhân hoặc công khai trong việc rao giảng, thực hành, thờ phụng, và tu tập."
Theo công ước quốc tế về quyền dân sự chính trị thì tự do tôn giáo được hiểu như sau:
"Quyền tự do của cá nhân thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình chỉ phải chịu các giới hạn chẳng hạn như các giới hạn được luật pháp quy định và các giới hạn cần thiết để bảo vệ an toàn, trật tự, sức khỏe xã hội, hay tinh thần hoặc các quyền cơ bản và quyền tự do của những người khác."
Xét ở góc độ tích chất của quyền tự do tôn giáo, thì nó là một quyền căn bản nhất của nhân quyền. Khi con người ta sinh ra, đã được tạo hoá ban tặng. Nó không phải là thứ xin cho như những kẻ lưu manh hôi của mang danh cộng sản đến tận bây giờ vẫn ngấm ngầm duy trì cơ chế bất nhân, phi pháp này…
Csvn luôn tự mâu thuẫn ngay trong lập luận của nó: Khi nói đến tình trạng tự do tôn giáo tại Việt Nam với phái đoàn uỷ ban tự do tôn giáo quốc tế Mỹ, họ luôn đòi hỏi phải nhìn vấn đề trên bình diện tổng thể chứ không nhìn vào từng vụ việc cụ thể, cá biệt… Nhưng khi rêu rao vấn đề bằng cỗ máy tuyên truyền bẩn thỉu của nó, nó lại luôn viện dẫn những vở kịch được họ dựng lên trong chốc lát ở đâu đó “người dân” rất ơn đảng, ơn chính phủ ơn hồ chủ tịch về tự do tôn giáo… Họ nhất quyết không nhìn nhận trên bình diện tổng thể, các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay không có tự do, đơn cử như quyền tự do lựa chọn đào tạo, phong chức cho các tu sĩ.
Có không ít người ngay lành, kể cả giáo dân, tu sĩ của các tôn giáo vẫn cho rằng, so với trước đây, thì ở Việt Nam ngày nay có tiến bộ về tự do tôn giáo – Đây là một sự nhầm lẫn lớn về khái niệm, cũng như thiếu kỹ năng về phát ngôn. Nói cho thật chính xác thì phải là: So với hiện trạng mất tự do tôn giáo trước đây, thì mất tự do tôn giáo hôm nay có giảm bớt. Người ta chỉ dùng từ tiến bộ, khi tình trạng đã đạt được mức khởi điểm trên số 0 (Tức số + dương). Nếu là dưới số 0 (Tức số - âm), từ số âm nhiều đến âm ít hơn người ta không gọi là tiến bộ. Trường hợp này người ta gọi là đang hồi phục. Chưa đạt mức bình thường. Tự do tôn giáo ở Việt Nam đã có đâu mà tiến bộ? Phải có ở mức tối thiểu đã rồi mới có thể dùng từ tiến bộ, nếu không sẽ bị đám lưu manh hôi của kia lợi dụng vào các mưu đồ đen tối, kéo dài tình trạng mất tự do để bề bề hôi của…
Không thể thương lượng để đòi được tài sản từ tay những kẻ hôi của. Không thể đi xin tự do tôn giáo từ những tên lưu manh hôi của. Cũng không thể dùng luật pháp của những tên lưu manh này chế ra để đòi lại bất cứ nhân quyền gì. Phải tranh đấu theo tín lý và luân lý của tôn giáo mình mà giành lại mới được. Giáo dân các tôn giáo phải tự giải thoát mình, nhưng đừng sập bẫy bạo động của Satan, đừng nhẹ dạ tin lời Satan thề hứa… Khởi đầu hãy dùng ánh dương của sự thật để xua đuổi bóng tối, nơi ẩn nấp của Satan.
Hà Nội ngày 25.05.2009