Người cha, sau khi đi khắp đó đây tìm thầy chạy thuốc cho con gái không bớt, bệnh còn nặng thêm, đến độ gần chết. Ông không còn chút hy vọng gì nơi các bác sĩ, chỉ còn một người duy nhất ông nghe biết. Người này không phải một lần mà nhiều lần lên tiếng công kích cách giữ truyền thống mà ông giảng dậy. Về phương diện giảng dậy truyền thống người này quan niệm có nhiều khác biệt, đôi khi đến xung khắc. Biết rõ thế nhưng vì thương con, yêu con, ông gạt qua một bên chính kiến khác biệt, đến nài van xin cứu sống người con yêu quí. Chỉ điểm này đủ chứng tỏ ông là người quí trọng sự sống con người. Sự sống đó quan trọng hơn khác biệt chính kiến niềm tin tôn giáo.

Người cha đó là một nhân vật tăm tiếng trong làng. Ông là trưởng hội đường. Một người có thế giá, uy tín và được mọi người kính nể, phần vì chức vụ, phần vì tình thương ông dành cho người dưới quyền. Mường tượng khung cảnh, khi nghe tin con gái ông chết, hàng xóm, láng giềng, tới chật nhà than khóc, đủ biết tình cảm dân chúng dành cho gia đình. Phải là người sống bằng tình thương mới nhận được tình thương đáp trả.

Câu chuyện thương tâm, cảm động của người cha, sẵn sàng hy sinh chết để cứu con gái nhỏ sắp chết. Dù phải hy sinh tất cả để đổi lấy mạng sống cho con, ông vẫn tự nguyện

Trình thuật Kinh Thánh ghi rõ, ông đến không phải đứng nói chuyện ngang hàng, nhưng quì gối trước mặt Đức Kitô nài van, xin cứu đứa con gái.

‘Vừa thấy Đức Giêsu, ông ta sụp xuống dưới chân Người, và khẩn khoản nài xin: ‘Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được chữa và được sống’Mc 5, 21-24.

Tự hủy

Đám đông đi theo Đức Kitô có nhiều thành phần. Một trong số thành phần đó là giáo dân của ông, vì ông là trưởng hội đường, một người lãnh đạo trong dân. Những người này chắc chắn sẽ là cái loa phóng thanh loan truyền việc làm của ông.

Đọc Kinh Thánh thoạt đầu tưởng hành động của người cha có vẻ khác thường. Suy cho kĩ đây là hành động tự huỷ. Người cha Jairus tự nguyện chết thay cho đứa con gái với hy vọng nó được sống.

Chắc chắn hành động quì gối nơi công cộng gây tiếng vang lớn trong cộng đoàn. Tai tiếng, chỉ trích, không thể nào tránh khỏi. Có người làm chứng chính tôi nhìn thấy ông trưởng hội đường của chúng ta quì gối trước mặt ông Giêsu xin cứu sống con ông.

Tự huỷ vì ông vẫn sống nhưng uy tín cá nhân ông chết. Có thể các nhà lãnh đạo Do Thái phản đối mạnh bằng cách trục xuất ông ra khỏi hội trường của họ. Như thế ông sẽ mất tất cả, nơi ăn, chốn ở, không nơi nương tựa, cũng như cảm tình người ta dành cho ông. Ông sẽ bị khinh bỉ, coi thường. Tín đồ quá khích coi ông là kẻ thù. Ông sống mà như chết vì tình cảm người ta dành cho ông bị chết, tình bạn bị cắt đứt. Cuộc sống lâm vào ngõ bí.

Tự ái cá nhân ngăn cản ông quì nơi công cộng, chốn đông người. Có lẽ ông suy nghĩ lung lắm, chiến đấu mãnh liệt lắm mới thắng tự ái cá nhân. Là người lãnh đạo, trưởng hội đường, có địa vị, thế đứng trong xã hội. Ông có thể sai gia nhân đi mời Đức Kitô mà không cần phải đi. Cũng không cần phải quì trước mặt Đức Kitô để van xin. Trái lại ông đã không sai ai mà thân chinh ra đi, quì van xin. Đức Kitô coi đây là hành động khiêm nhường của một người lãnh đạo đáng kính phục. Kẻ ghét ông coi đây là hành động hèn hạ, bạc nhược, không xứng đáng lãnh đạo trưởng hội đường.

Sự việc trở nên khó hơn. Khó hầu như tuyệt vọng. Trên đường về nhà gia nhân đến nói rõ:

Con gái ông chết rồi, làm phiền tới ông Giêsu làm chi nữa.

Đức Kitô cho ông một lời hứa, lời khích lệ mà không hề hứa là sẽ cứu con ông sống lại. Là cha mẹ, liệu chúng ta đủ can đảm trong hoàn cảnh nghe tin con chết mà vẫn bình tĩnh, tin tưởng, hay chúng ta từ giã ra về lo việc ma chay. Jairus đặt trọn niềm tin vào Đức Kitô, ông bỏ qua mọi đồn thổi, bàn tán bên ngoài, tiếp tục vững tin nơi Đức Kitô.

Với đám đông uy tín của ông đến đây là hết, quyền lãnh đạo đền thờ của ông coi như chết. Tình thương, lòng mến, kính trọng người ta dành cho ông giờ này sụp đổ tan tành. Uy tín, sự nghiệp của ông chết từ đây. Jairus dự đoán biết trước những điều này sẽ xảy ra nhưng vì thương con, mến con ông đánh đổi tất cả, uy tín, danh dự, vị thế xã hội chỉ mong con mình được sống. Tình cảm người cha dành cho con quan trọng hơn chính mạng sống mình.

Đức Kitô cố kéo dài thời gian trước khi đến nhà cứu sống cô gái vì Ngài muốn cho mọi người biết một điều. Đối với dân chúng Jairus đã chết, không chết thể lí. Chết tinh thần, tình cảm và các quan hệ xã hội con người. Đám đông chôn vùi ông vào các câu nhạo báng. Người ta cười, chế nhạo. Jairus chịu xỉ vả, chịu chỉ trích.

Đến lúc đó Đức Kitô mới thể hiện quyền năng Thiên Chúa. Một câu nói, cái nắm tay Chúa làm sống lại, tạo dựng cuộc sống mới, liên hệ mới, tình yêu mới. Jairus chấp nhận chết trong Đức Kitô để cứu sống chính ông, con gái và cả gia đình.

Vì thương con, yêu con mà Jairus dám hy sinh tất cả, uy tín, danh vọng, chức tước và ngay cả tự ái cá nhân để đổi sự sống cho con.

Mừng ngày các hiền phụ. Chúng con hiểu và biết các người cha cũng hy sinh cho chúng con qua nhiều hình thức, nhiều cách khác nhau. Chúng con trân trọng đón nhận hy sinh của cha với tấm lòng tri ân và cầu cho tất cả các người cha luôn đặt trọn niềm tin vào Chúa. Chúng con tin rằng lòng mến cha dành cho Chúa thể hiện qua hành động cụ thể, lo cho gia đình và cho mỗi chúng con.

TÌM BÀI CŨ:

Suy Niệm: http://www.stmarksinala.net.au/suyniem.html

Truyện ngắn: http://www.stmarksinala.net.au/truyen.html

Hình ảnh: http://www.stmarksinala.net.au/Photos.html