Còn nhớ lần xảy ra căng thẳng tại Tòa Khâm Sứ và hai phiên tòa xử tám giáo dân Thái Hà, chúng ta đã có dịp được thấy những tấm hình chụp hàng chục, hàng trăm công an, bộ đội, cảnh sát cơ động dàn trận đứng thành hàng ngang san sát nhau, mặt anh nào anh nấy đằng đằng sát khí, tay dùi cui tay súng điện lăm le, đi lại tới lui canh chừng tu sĩ giáo dân...



Dương oai bấy nhiêu chắc nhà cầm quyền cho là chưa đủ ‘ép phê’ vì càng lúc càng nổ ra thêm nhiều vụ khiếu kiện đất đai. Vì vậy, đến vụ giáo xứ Loan Lý lần này, chúng ta thấy nhà cầm quyền Huế chắc lại vừa mới móc hầu bao dân chúng ra trang bị thêm cho đội quân đặc nhiệm chuyên đi dẹp dân xứ này những tấm khiên che chắn sơn mấy chữ POLICE. Cộng thêm bộ đồ rằn ri trên người, trông họ cứ như cảnh sát các nước Âu Mỹ, oai vệ làm sao!

Nhìn cái cảnh lạ mắt này nhiều người không biết rõ sự thật về tình cảnh giáo hội bị nhà cầm quyền cướp đất khắp nơi từ xửa từ xưa, mà chỉ được nghe tuyên truyền về những việc làm sai trái của người công giáo tại các vụ TKS, Thái Hà trên TV báo đài ‘lề phải’ ắt sẽ phải nghĩ, chắc do những lần ‘đụng độ’ trước ở Hà Nội đội quân đặc nhiệm ngoài ấy đã bị giáo dân tấn công bằng gạch đá, chai lọ làm kẻ bể đầu người mẻ trán, nên nay chính quyền Huế phải trang bị cho ‘gà nhà’ tận răng như thế cho mấy ảnh an toàn, kẻo bị giáo dân Loan Lý ‘làm thịt’ mất?

Thật là tội nghiệp! Nhìn cái cảnh nhà cầm quyền bày binh bố trận nếu không biết trước câu chuyện, chắc tôi cũng lầm đây là những ‘heroes’ kiểu David sắp sửa ra trận chiến đấu với người khổng lồ Goliath chứ đâu phải để đi đối đầu với mấy bác, mấy anh mấy chị ở giáo xứ Loan Lý chuyên nghề làm ruộng đầu đội nón lá với hai bàn tay không như trong hình.

Quả là tấm hình biết nói. Càng nhìn mới thấy càng thấm thía và ngao ngán cho tiền đồ đất nước, cho tương lai dân tộc Việt Nam chúng ta làm sao!

Chỉ vì vài trăm, vài ngàn ngàn mét vuông năm trong lãnh thổ VN ta, mọi quan chức ở khắp các điạ phương sẵn sàng làm hùng làm hổ, hung hăng con bọ xít với dân chúng để giành giật về mình cho bằng được bất chấp tất cả đạo lý lẫn luật pháp.

Càng bất nhân hơn khi biết rằng tiền để nuôi dưỡng những đội quân chuyên đi dẹp dân, mua sắm trang thiết bị đàn áp lại là từ những tiền mồ hôi nước mắt của hàng triệu người dân nghèo đổ ra hàng ngày trong các khu công nhiệp, hay phải ‘một nắng hai sương’ phơi mình trên khắp các cánh đồng cả nước.

Trong khi ấy, hàng ngàn km vuông biên giới phía Bắc, hàng triệu km vuông hải đảo thềm lục địa bị Trung Quốc chiếm, thì miệng họ đều ngậm lại như hến với nhau. Ngư dân ra khơi bị Trung Quốc bắt thì không thấy đội quân nào dù chỉ là trang bị thô sơ được phái đi ra khơi theo để bảo vệ. Nhưng khi xảy ra chuyện dân mình gặp nạn thì miệng họ lại dẻo quẹo lên ‘tàu lạ’ ‘ thuyền lạ’ với ‘người lạ’ !!!

Nhìn họ tôi bỗng phải nhớ lại mấy anh bộ đội cụ Hồ có cái bề ngoài giản đơn, nói năng khiêm tốn mà lần đầu tiên tôi được gặp ở Sàigòn sau ngày 30/4/1975. Tuy cùng là bộ đội “cụ Hồ” cả, nhưng chỉ mới sau hơn ba thập niên mà họ đã khác nhau một trời một vực.

Những chú bộ đội ngày ấy không hề được trang bị phòng thân gì nhiều. Đầu nón cối nhựa mỏng manh chứ chẳng được bằng nhôm. Chân mang đôi dép râu đế làm bằng vỏ xe hơi gắn thêm 4 cọng cao su vắt chéo ngang làm quai là xong.

Tứ bề ‘tênh hênh’ như vậy mà họ cũng lặn lội được từ Bắc và tận Nam để trở thành những người chiến thắng.

Nay họ được trang bị đến tận răng nhưng là để chuyên đi đàn áp dân, còn với kẻ thù Trung Quốc đang lăm le ngoài biển thì lại tỏ ra quá khiếp nhược!?

Nhìn những tấm hình này ai mà không tự hỏi: chẳng nhẽ những dân oan, giáo oan, các trí thức yêu nước biểu tình vì Hoàng Sa Trường Sa mà lại nguy hiểm hơn lính Trung Quốc hay sao mà chúng ta lại thấy những loại trang thiết bị tận răng này ở những đám đông dân chúng tụ tập phản đối những việc làm sai trái của các quan tham chỉ với biểu ngữ và hai bàn tay không? Có cần thiết làm chuyện ‘sơn đông mãi võ’ với dân lành như thế không?

Thậm chí đánh chiếm trường học của giáo xứ Loan Lý mà cũng phải đợi 1-2 giờ sáng lúc mọi người đi ngủ thì mới dám đánh chứ chẳng dám đánh ban ngày là vì sao? Nếu làm điều quang minh chính đại và nếu không xem dân là nguy hiểm thì sao không đánh chiếm ban ngày vì chỉ có đạo chích, ăn trộm và ma quỉ mới hành sự đi kiếm ăn vào ban đêm chứ người bình thường chẳng ai lại đi làm việc vào giờ đó cả. Là người Á Đông lại là lãnh đạo ắt phải học cao hiểu sâu, các ông bí thư, chủ tịch tỉnh Thừa Thiên Huế không biết có biết cái luật âm dương tự nhiên của tạo hóa này?

Ôi, Một đội quân “cụ Hồ” được đánh giá là tinh nhuệ bậc nhất Đông Nam Á ngày nào mà dường như nay chỉ còn giỏi đi hùng hổ với dân !

Sàigòn, 17/9/2009