VĨNH LONG - Như tin đã đưa, ngày 10-09-2009, Ban Thường trực Mặt trận Tổ quốc tỉnh Vĩnh Long (MTTQVL) đã mời Nữ tu Huỳnh Thị Bích Ngọc, bề trên Tỉnh dòng Thánh Phaolô Mỹ Tho đến làm việc tại Văn phòng Ủy ban MTTQVL.

Trong buổi làm việc này, Ủy ban Nhân dân tỉnh Vĩnh Long đã giấu mặt, chỉ cử một Phó chủ tịch của cái gọi là Ủy ban Mặt trận Tổ quốc làm việc với các nữ tu.

Tất nhiên các nữ tu vẫn tỏ rõ thiện chí khi đến văn phòng Ủy ban MTTQ gặp phó chủ tịch.

Ông phó chủ tịch của cái ủy ban kia tên là Lê Văn Thế đã thực hiện công việc được sai bảo của “chủ” mình là Tỉnh ủy và Ủy ban Nhân dân tỉnh Vĩnh Long.

Gặp các nữ tu, ông phó chủ tịch, dù chỉ là kẻ được sai bảo, cũng đã có cách nói năng, truyền đạt y hệt chủ mình.

Ông đã ra lệnh cho các nữ tu phải thực hiện 4 điều:

(1)Việc chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Long và bộ trưởng Bộ Xây dựng có Quyết định giải quyết phần đất số 3 Tô Thị Huỳnh là đúng với quy định của pháp luật.

(2) Phần đất số 3 Tô Thị Huỳnh sẽ khởi công xây dựng Quảng trường Thành phố và Công viên cây xanh theo quy hoạch sử dụng đất của tỉnh Vĩnh Long được Chính phủ phê duyệt tại Nghị quyết số 32/2006/NQ-CP ngày 17/11/2006 v/v xét duyệt điều chỉnh quy hoạch sử dụng đất đến 2010 của tỉnh Vĩnh Long.

(3) Những gì lãnh đạo hứa hỗ trợ Dòng Thánh Phaolô vẫn tiếp tục thực hiện khi Dòng có dự án và đề nghị.

(4) Khi công trình Quảng trường thành phố và công viên cây xanh được khởi công, đề nghị quý Dì (nữ tu) không nên đến hiện trường ngăn cản. Vì ngăn cản là vi phạm pháp luật.

Như vậy, sau khi đã thất bại trong việc xây khách sạn trên đất Tu viện Dòng Thánh Phaolô do sự phản đối và kiên trì đòi công lý và sự thật của các nữ tu, chính quyền Vĩnh Long đã buộc lòng phải chuyển thành “Công trình Quảng trường thành phố và Công viên cây xanh”.

Từ kế hoạch xây khách sạn đến cái gọi là “Công trình Quảng trường thành phố và Công viên cây xanh”, chính quyền tỉnh Vĩnh Long đã lộ rõ bộ mặt ăn cướp, muốn chiếm đoạt tài sản của Dòng Thánh Phaolô, một tài sản hoàn toàn hợp pháp mà từ năm 1871 đến nay (138 năm) mọi người Vĩnh Long đều biết rõ (ngoại trừ nhà cầm quyền Vĩnh Long và Bộ Xây dựng ở Hà Nội).

Điều đáng nói, chọn giải pháp “Công trình Quảng trường thành phố và Công viên cây xanh”, chính quyền tỉnh Vĩnh Long đã học theo cách của chính quyền Hà Nội khi giải quyết vụ Tòa Khâm Sứ và Nhà thờ Thái Hà. Nhưng chính quyền Vĩnh Long đã không khôn ngoan. Đúng hơn, phải nói: “khôn” mà không “ngoan”.

Khôn, vì đỡ phải đau đầu nghĩ giải pháp mới. Chỉ việc ăn theo Hà Nội.

Nhưng không ngoan, vì lòi ra rất nhiều cái đuôi.

Cái đuôi đầu tiên là vụ ăn cướp Tu viện Dòng Thánh Phaolô Vĩnh Long vào năm 1977. Năm đó, đưa lý do “các nữ tu đã đào tạo lớp trẻ bất hạnh (mồ côi) trở thành lực lượng chống đối chính phủ cách mạng”, nhà cầm quyền Vĩnh Long đã đưa công an vào chiếm tu viện, bắt giữ một số nữ tu và đuổi các nữ tu còn lại ra khỏi tu viện.

Cái đuôi thứ hai là hợp pháp hóa việc ăn cướp bằng Quyết định 88 của bộ Xây dựng. Quyết định này đẩy các nữ tu vào tình cảnh mất trắng tay tài sản tại số 3 Tô Thị Huỳnh.

Cái đuôi thứ ba là biến tài sản ăn cướp được thành điểm kinh doanh làm giàu. Chính quyền Vĩnh Long đã đồng ý cho Công ty cổ phần Du lịch Sài Gòn-Vĩnh Long khai thác tài sản của Dòng bằng cách xây khách sạn. Ngày 19-05-2008, tỉnh Vĩnh Long định khởi công xây dựng khách sạn trên đất tu viện.

Cái đuôi thứ tư là khoác cho của ăn cướp được chiếc áo “lợi ích công cộng”: Tháng 12-2008, tỉnh Vĩnh Long thay đổi kế hoạch không xây khách sạn nữa mà mở công viên với lý do được nêu lên trong bản tin của Sở Kế hoạch và đầu tư tỉnh Vĩnh Long: địa chỉ http://www.skhdt.vinhlong.gov.vn/web/View.aspx?CID=1001&ID=15600.

Xin trích nguyên văn bản tin của tác giả HỒNG THƯ:

“Hôm qua (12/12/2008), Chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Long Phạm Văn Đấu đã chủ trì buổi họp báo công bố việc chuyển đổi mục đích sử dụng khu đất tọa lạc tại số 3, đường Tô Thị Huỳnh, Phường 1, TX Vĩnh Long. Dự họp có các ngành tỉnh và TX Vĩnh Long, đại diện Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tỉnh Vĩnh Long, Ủy ban đoàn kết Công giáo tỉnh, đại diện nữ tu Dòng Thánh Phao Lô và các cơ quan báo chỉ tỉnh.

Phần đất tại số 3, Tô Thị Huỳnh trước đây thuộc khu vực Bệnh viện Đa khoa (BVĐK) Vĩnh Long cũ. Để phục vụ cho công tác khám và điều trị bệnh của nhân dân trong tỉnh trong điều kiện bệnh viện cũ đã xuống cấp trầm trọng phải tháo dỡ, BVĐK được xây dựng mới tại vị trí khác. Nhằm phục vụ cho phát triển kinh tế, xã hội tỉnh nhà và đặc biệt phát triển cơ sở hạ tầng lên thành phố Vĩnh Long trong tương lai, phần đất nói trên đã được quy hoạch xây dựng Trung tâm thương mại- dịch vụ- khách sạn (4 sao). Song, do ảnh hưởng biến động giá cả vật tư thời gian qua, chủ đầu tư là Công ty Cổ phần Du lịch Sài Gòn- Vĩnh Long đã đề nghị tỉnh cho chuyển đổi sang vị trí khác phù hợp với điều kiện của công ty và yêu cầu này đã được tỉnh chấp thuận.

Đáp ứng nguyện vọng của các tầng lớp nhân dân trong tỉnh, được sự thống nhất của Tỉnh ủy, HĐND tỉnh, UBND tỉnh đã có công văn báo cáo xin ý kiến Chính phủ cho chuyển mục đích sử dụng đất tại số 3 Tô Thị Huỳnh, Phường 1 sang xây dựng quảng trường, công viên, với tên gọi dự kiến: Quảng trường thành phố Vĩnh Long. Đề nghị này đã được Thủ tướng Chính phủ chấp thuận.

Dự kiến Quảng trường thành phố Vĩnh Long sẽ được xây dựng đẹp, ngoài một phần diện tích trồng cây xanh tạo mỹ quan, phần còn lại phục vụ các hoạt động lễ hội của tỉnh và nhu cầu vui chơi, giải trí, thể dục thể thao cho nhân dân. Hiện tỉnh đang tiến hành các bước chuẩn bị để công trình được triển khai thực hiện”.


Rồi ngày 10-09-2009 vừa qua, tỉnh Vĩnh Long mời các nữ tu đến văn phòng MTTQ truyền đạt ý chí, quyết tâm mở công viên và ra lệnh cho các nữ tu không được cản trở, nếu cản trở là vi phạm pháp luật. Sự kiện này, một lần nữa khơi lên trong dư luận sự tố cáo chính quyền tỉnh Vĩnh Long ngoan cố, không nghe theo sự thật, chống lại sự thật.

Đó là sự thật lịch sử về tài sản số 3 Tô Thị Huỳnh là của các nữ tu Dòng Thánh Phaolô Vĩnh Long.

Phủ nhận sự thật về tài sản của các nữ tu, nhà cầm quyền tỉnh Vĩnh Long đang loay hoay trong những giải pháp đối phó.

Càng tìm cách đối phó, càng lộ rõ hành vi ăn cướp và thói quen sống trong gian trá mà thôi!